Tận thế tân thế giới

Chương 703: Báo thù (3)




Thời điểm xảy ra vụ ám sát này rất vừa vặn, Ngô Minh vốn đang chú ý tới Cảnh Tình đã nhìn thấy hành động của cô, nếu như đổi lại người không quen biết, tuyệt đối sẽ không bao giờ tưởng tượng được cô ta lại đột ngột ra tay ám sát vào lúc này.

Ngay lúc đó, Ngô Minh nhìn thấy vũ khí có tạo hình cổ quái trong tay Cảnh Tình, và biết rằng Cảnh Tình đã chuẩn bị đầy đủ cho cuộc trả thù này.

Vũ khí giống như chiếc răng nanh đó thực sự là một chiếc răng, hơn nữa hẳn là một chiếc răng rồng.

Rồng và Người khổng lồ luôn là cừu địch của nhau, điểm này thế nhân đều biết, răng nanh trong tay Cảnh Tình dài đến hai mét tuyệt đối là hàm răng của một đầu Cự Long cường đại. Ngô Minh cũng có thể từ phía trên cảm nhận được sát khí cực kì khủng bố, hiển nhiên đây là một vũ khí chuyên môn dùng để đối phó Cổ Cự nhân Vương.

Động tác Cảnh Tình cực nhanh, trong nháy mắt đã tới cổ họng của Độc Nhãn Cự Nhân Vương, lập tức ám sát. Răng rồng sắc bén đã trực tiếp đâm vào yết hầu Độc Nhãn Cự Nhân Vương hơn phân nữa.

Thành công?

Ngay sau đó, dị biến nổi lên, Độc Nhãn Cự Nhân Vương đang bị đâm vào chỗ hiểm lúc này hóa thành một trận vặn vẹo, sau đó ầm ầm tiêu tan, hóa ra đây chỉ là một ảo ảnh.

Thứ mà Cảnh Tình đâm thủng chỉ là một ảo ảnh.

Từ không trung rơi xuống đất, sắc mặt Cảnh Tình cũng cực kỳ khó coi, nếu cô không biết tất cả chỉ là một cái bẫy thì cô sẽ là một kẻ ngốc. Cùng lúc ảo ảnh biến mất, một bóng người to lớn từ bình phong trong suốt phía xa hiện ra, chính là Độc Nhãn Cự Nhân Vương thực sự, lúc này mới lộ ra vẻ hài hước nhìn chằm chằm Cảnh Tình rồi nói: "Hồ Ly rốt cuộc đã lộ ra đuôi. Ta đã nghi ngờ ngươi từ lâu, ngươi cho rằng lần này ta thực sự đến để tấn công Bức tường gỗ sồi này sao? Hừ, một thế lực nhỏ ở cấp độ này căn bản không cần ta ra tay, hơn nữa nếu ta động thủ thật thì chỉ trong chốc lát là đã có thể công phá nơi này, biết tại sao kéo dài một ngày một đêm không? Bởi vì ta đang đợi ngươi, một tên gián điệp ẩn nấp trong Cự nhân nhất tộc. Cũng may ngươi không có để cho ta thất vọng."

Đông thời khi gã ta nới chuyện thì một làn sương xám từ dưới chân gã nổi lên, giống như nước bốc hơi quấn lấy gã ta, rõ ràng những thứ giống như hơi nước này không phải là vật chất tầm thường.

Sắc mặt Cảnh Tình đã tái đi vì tức giận, cô ta lao tới nỗ lực dùng răng rồng trong tay xé nát lớp sương mù màu xám, nhưng điều kỳ lạ là lớp sương mù dường như đã chặn được đòn tấn công của Cảnh Tình. Sau nhiều lần cố gắng, cô ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc rút lui.

"Răng rồng của các trưởng lão Long tộc cổ đại, ngâm trong nọc độc chế tác thành vũ khí, quả thực là sát thủ Cự nhân. Nhưng vũ khí như vậy nếu không tấn công được thì cũng vô dụng, có vẻ như ngươi đã chuẩn bị kỹ càng. Đáng tiếc, mọi thứ ngươi làm đều đã thất bại, ta đã nô dịch ngươi mấy chục năm rồi, ngươi làm gì lẽ nào có thể giấu giếm được ta sao?" Độc Nhãn Cự Nhân Vương tiếp tục giễu cợt. Cảnh Tình rõ ràng đang rất nóng giận, quát: "Ta giết ngươi!"

Ngay sau đó, cô ta đã biến thành một Người khổng lồ với chiều cao hơn 80 mét.

Người khổng lồ này là một cơ thể phụ nữ, được bao phủ một lớp trông mềm mại, da như vảy rồng, cốt nhận khổng lồ ở ngoài hai cánh tay, năm ngón tay như đao. Vừa xuất hiện ngay lập tức lao về phía Độc Nhãn Cự Nhân Vương.

Mặc dù từ lâu Ngô Minh đã biết Cảnh Tình mang dấu ấn của Cổ Cự nhân trong cơ thể, nhưng đây là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy Cảnh Tình biến thành Người khổng lồ, quả nhiên thực lực khá mạnh, hơn nữa tốc độ cô ta cực kỳ nhanh, giống như một đầu Liệp báo khổng lồ.

Cốt nhận khổng lồ chém từ trên xuống dưới, và ngay lập tức cắt một khoảng trống trong màn sương bảo vệ Độc Nhãn Cự Nhân Vương. Người sau hơi thay đổi sắc mặt vung quyền trượng trong tay lên, màn sương bị cắt ra lập tức biến thành một khối chất lỏng đột nhiên rơi xuống trên người Cảnh Tình, giống như hàng trăm triệu sợi tơ quấn lấy cô ta, kết quả là tốc độ vượt trội của Cảnh Tình hoàn toàn không có cách nào phát huy ra được.

"Giúp ta!" Cảnh Tình giờ khắc này điên cuồng hét lên một tiếng. Ngô Minh tự biết đã đến lúc mình phải ra tay, thủ đoạn Độc Nhãn Cự Nhân Vương này quá mạnh, cho dù là Bách Nhãn Cự nhân, Băng Sơn Cự nhân hay đám người Cự nhân cộng lại với nhau cũng không mạnh bằng Độc Nhãn Cự Nhân Vương. Cần phải nói sau khi Cảnh Tình trở thành Người khổng lồ thì thực lực của cô ta đã vượt qua Bách Nhãn Cự nhân và Nham Thạch Chi Vương, đạt đến độ cao của Băng Sơn Chi Vương hoặc thậm chí là Dung Nham Chi Vương, thế nhưng vừa đối mặt đã bị sương mù xám cổ quái này ràng buộc thân thể, như thể cô ta bị cuốn vũng lầy không cách nào thoát ra được.

Ngô Minh không chút do dự, lập tức kích hoạt Hồn thẻ Cự nhân, anh ta cũng không muốn lấy thực lực bản thể tác chiến, Độc Nhãn Cự Nhân Vương cực kỳ cường đại, muốn giết gã ta tốt nhất không nên che giấu thực lực.

Hiện tại, Ngô Minh biến thành một Người khổng lồ cao 100m, vươn tay cầm lấy vũ khí, chém về phía Cảnh Tình đang bị trói.

Vũ khí trong tay Ngô Minh chính là Băng Tinh Kiếm thu được khi giết chết Băng Sơn Cự nhân, một kiếm chém ra, hàn khí phân tán, đánh tan màn sương xám đang trói buộc Cảnh Tình. Đồng thời, Ngô Minh còn có thể phân tâm nhị dụng lấy dấu ấn Nham Thạch Chi Vương tung ra một đạo Nham Thạch Đột Thứ.

Không có thời gian để ngưng tụ thẻ bài, nên uy lực Ngô Minh thi triển ra không rộng lớn, nhưng tảng đá nhọn cao 50 mét nhô lên khỏi mặt đất nếu có thể đâm trúng đối thủ nhất định có thể gây sát thương rất lớn.

Chỉ là Độc Nhãn Cự Nhân Vương rất tinh ranh, ngay lập tức né tránh rút lui vào trong đội quân Cự nhân của mình, đồng thời cười gằn ra lệnh cho hàng vạn Cự nhân cùng nhau tấn công.

Trong khoảng thời gian ngắn, song phương đã có qua có lại, dĩ nhiên là Ngô Minh và Cảnh Tình hai người bị thiệt thòi. Cảnh Tình vừa mới thoát khốn cảnh đã nhìn thấy một đội quân Cự nhân đông đảo vồ tới, lập tức chém giết, đồng thời cô ta ra lệnh quân đội của mình bắt đầu tấn công.

Đối với Cổ Cự nhân mà nói, loại đại quân này khó có thể thực sự đe dọa họ nhưng chắc chắn sẽ gây ra một số phiền toái, nếu như bỏ mặc càng có khả năng lật thuyền trong mương.

Đây cũng là lý do tại sao Cảnh Tình phải dẫn rất nhiều quân đến đây.

“Tấn công Độc Nhãn Cự Nhân Vương, đuổi theo đánh, đừng để gã ta có thời gian tung ra vu thuật Cự nhân cường đại!” Cảnh Tình lúc này gầm lên, lần này vốn là đánh lén nhưng không ngờ lại là một cái bẫy do Độc Nhãn Cự Nhân Vương giăng ra, mục đích là để thu hút cô ta lộ diện, điều này hiển nhiên khiến Cảnh Tình rơi vào phẫn nộ và kinh hãi.

Bây giờ cô ta chỉ có một mục đích duy nhất, đó là giết chết Độc Nhãn Cự Nhân Vương, bởi vì nếu bỏ lỡ cơ hội này thì cô ta có thể sẽ không bao giờ có cơ hội nào nữa.

“Bất kể phải bỏ ra cái giá nào, hôm nay ta nhắt định sẽ giết ngươi!” Ánh mắt Cảnh Tình rất kiên định, cô ta hiểu rõ nỗi kinh khủng của Độc Nhãn Cự Nhân Vương hơn ai hết. Đôi khi, mức độ nguy hiểm của đối phương còn cao hơn cả Bát Tí Cự Nhân và Thái Thản Cự nhân.

Ngô Minh nếu đến trợ giúp thì đương nhiên sẽ dùng toàn lực ra tay, lúc này Băng Tinh Kiếm trong tay chém mạnh, lập tức phóng ra mấy chục đạo băng trùy nhô lên trên mặt đất giết chết hơn chục tên Cự nhân mới lao lên, sau đó cánh tay trái Ngô Minh quấn quanh hỏa diễm tung một cú đấm về phía Độc Nhãn Cự Nhân Vương nơi xa. Trong tích tắc, một biển lửa phạm vi hàng trăm mét xuất hiện, bao trùm một vùng rộng lớn ở phía đổi diện.

Hoả diễm rực cháy bốc lên cao hơn 100 mét trực tiếp bao phủ Độc Nhãn Cự Nhân Vương, những Cự nhân chung quanh cũng bị tai bay vạ gió, có thể nói chiêu thức của Ngô Minh trực tiếp thi triển đòn tấn công mạnh nhất từ trước đến nay của mình.

Nếu cách này không hiệu quả thì cũng chỉ có thể ngưng tụ vũ khí Lôi Hỏa để chiến đấu trong khoảng cách gần, mà tiền đề là phải giải quyết đội quân Cự nhân xung quanh.

"Hỏa diễm chưa chắc có hiệu quả!" Ngô Minh nhắc nhở, Cảnh Tình ở đằng kia lập tức hiểu ra, lập tức nhảy dựng lên, sau đó lao vào biển lửa vung Cốt nhận và móng vuốt to lớn.

Trong tích tắc, hơn 100 chiến binh Cự nhân đã bị giết, tất cả đều bị chém thành mấy đoạn, ngay cả những Cự nhân mặc áo giáp nặng nề cũng không thể chống lại đòn công kích của Cảnh Tình. Trong số Cổ Cự nhân, Cảnh Tình có một dấu ấn Cự nhân được gọi Đao Phong Chi Vương Cự nhân, giờ phút này vừa thấy, quả nhiên cùng tên giống nhau.

Lưỡi đao vừa ra, không ai sống sót.

Chỉ là rất nhanh Cảnh Tình liền bị đánh lui trở về, đẩy lùi cô ta chính là Hoả diễm mà Ngô Minh vừa phát ra, không biết từ lúc nào, những ngọn lửa này giống như nguyên tố bị khống chế, đã hội tụ thành một Hỏa Diễm cự nhân cao hơn 300 mét.

Hỏa Diễm cự nhân hoàn toàn do Hỏa nguyên tố rõ ràng là Độc Nhãn Cự Nhân ngưng tụ ra, mà gã ta giờ khắc này dĩ nhiên là lông tóc không hao tổn đứng ở phía sau, và một con một mắt khổng lồ đang phát ra Hỏa diễm nhiệt lưu cuồn cuộn. Nhìn thấy cảnh này, Ngô Minh lập tức biết Cảnh Tình có lẽ không biết toàn bộ thực lực của Độc Nhãn Cự Nhân Vương, một mắt của đối phương vậy mà có thể điều khiển nguyên tố, sau đó dùng nguyên tố tấn công trước, thật là hành động ngu ngốc như thêm vào nhiên liệu vào lửa.

Cảnh Tình bị Hỏa Diễm cự nhân đẩy lui, thân thể cũng bị thương, ánh mắt càng thêm lạnh lùng. Cô ta quả thật không biết về khả năng điều khiển nguyên tố của Độc Nhãn Cự Nhân Vương, có thể nói cho tới nay kế hoạch của cô ta không đạt được thành công gì, tất cả đều bị Độc Nhãn Cự Nhân Vương đánh cho tan rã.

"Hiện tại, ngươi còn cho rằng ngươi còn có thể chiến thắng ta sao? Là Đại vu sư trong số các Cổ Cự Nhân Vương, ngay cả Bát Tí Vương năm đó cũng là ta dạy nên. Sự tồn tại của ta lâu đời hơn ngươi tưởng tượng. Bằng vào ngươi và người hỗ trợ ngươi thì có thể giết được ta sao?” Độc Nhãn Cự Nhân Vương lúc này lên tiếng giễu, rõ ràng là một phép kích tướng, nhưng Cảnh Tình lúc này đã mất bình tĩnh, khó có thể khống chế cảm xúc của mình.

“Giết ngươi!” Cảnh Tình tiếp tục lao về phía trước, liên tục chém giết Hỏa Diễm cự nhân, Ngô Minh cũng bước tới hỗ trợ với Băng Tinh Kiếm, hao phí cái giá rất lớn mới đánh tan được Hỏa Diễm cự nhân này.

Mà lại nhìn Độc Nhãn Cự Nhân, một vu thuật tiếp theo đã được tung ra. Hàng nghìn Cự nhân bình thường mà Ngô Minh và Cảnh Tình giết lúc nãy lại đứng lên dưới sức mạnh đáng sợ, không riêng như thế, những hình thể những Cự nhân này lại tăng lớn hơn một vòng, da dẻ bên ngoài chảy ra nọc độc màu xanh đen.

“Nọc độc Cự nhân, cho dù là Người khổng lồ bị trầy xước cũng khó có thể chống lại sự bào mòn của nọc độc này, kế tiếp liền để bọn chúng bồi các ngươi vui đùa một chút!" Độc Nhãn Cự Nhân nói xong, hàng ngàn Cự nhân xác sống hồi sinh liền xông lên.

Nhìn thấy cảnh này, Ngô Minh da đầu cũng tê rần, Cảnh Tình lúc này rốt cục lấy lại bình tĩnh, cô ta nắm lấy Ngô Minh lùi về phía sau.

“Cẩn thận, nọc độc này rất mạnh, sau khi trúng độc cho dù không chết cũng không thể tiếp tục chiến đấu!” Cô ta kéo Ngô Minh lùi lại hàng trăm mét, sau đó vô số Trùng chiến nổi lên tứ phía lao về phía những Cự nhân xác sống.

Hóa ra là trong khi đám người Ngô Minh đang chiến đấu, đội quân hùng mạnh gồm những Cự nhân được tăng cường và đội quân Trùng chiến đã loại bỏ đội quân của Độc Nhãn Cự Nhân Vương, và chúng lao đến để tạo thành một vòng vây. Để đối phó với những tên Cự nhân xác sống độc hại đó, họ chỉ có thể gửi Trùng chiến tiến lên.