Tận thế tân thế giới

Chương 702: Báo thù (2)




Ở sâu trong khu rừng sồi Cự nhân, giữa đống đổ nát của một Vương quốc Tinh Linh cổ đại, vào lúc này, bên ngoài một Bức tường gỗ sồi to lớn dày đặc có một đội quân Cự nhân, nhìn thoáng qua có hàng vạn Cự nhân cao lớn. Trong những Cự nhân thì có 70.000 hoặc 80.000 chiến sĩ Dị tộc nhân thần phục Cự nhân, họ đều là những sinh vật cấp thấp. Vào lúc này, đội quân của những sinh vật cấp thấp này đang tiến hành những làn sóng tấn công vào Bức tường gỗ sồi.

Phía sau đội quân Cự nhân, một Người khổng lồ với chiều cao hơn 200 mét đang cầm một cây gậy bằng xương to lớn và nhìn chằm chằm vào Bức tường gỗ sồi phía trước bằng một con mắt khổng lồ, Bức tường gỗ sồi cao 300 mét nên có thể ngăn cản gã ta tiến vào.

Độc Nhãn Cự Nhân Vương, Cự nhân kỳ dị nhất trong số các Cổ Cự Nhân Vương, không giỏi cận chiến nhưng lại sử dụng những thuật phù thủy Cự nhân rất đáng sợ và mạnh mẽ, là một phù thủy của Cự nhân nhất tộc, một nhà thông thái và là một Shaman.

Trong số những Người khổng lồ, chỉ có Bát Tí Cự Nhân mới biết được sức mạnh của Độc Nhãn Cự Nhân Vương. Là một nhà thông thái và là một quân sư của Cự nhân nhất tộc, Độc Nhãn Cự Nhân đương nhiên có những kế hoạch chống lại Hoàng Kim nhất tộc, mà gã ta biết điều đó không thể thực hiện được trong thời gian ngắn, thậm chí chỉ có thể duy trì trạng thái cân bằng này trong thời gian rất lâu. Tự nhiên Cự Nhân nhất tộc cần phải không ngừng tích lũy sức mạnh, mà tư nguyên Nguyên khí chi tuyền cường đại nhất đã trở thành một trong những mục tiêu mà bọn chúng muốn tranh đoạt.

Do đó, Độc Nhãn Cự Nhân Vương đã dẫn quân đi cướp lấy Nguyên khí chi tuyền ở đây.

“Phá vỡ hàng phòng thủ của địch nhân, sau đó chiếm đóng nơi này, và giết chết tất cả những địch nhân đang cố chống cự!” Độc Nhãn Cự Nhân Vương ra lệnh, và đợt cường công này đã giằng co trong một ngày.

Đội quân 70.000-80.000 Dị tộc nhân chỉ là bia đỡ đạn cho Độc Nhãn Cự Nhân Vương, vì vậy mặc dù hao tổn 4 thành trong một ngày nhưng đều không đau lòng chút nào, bởi vì phe phòng thủ cũng bị tổn thất, về mặt binh lực thì rõ ràng phe của gã ta đã vượt trội.

Có vô số cung thủ Tinh Linh ẩn mình trên Bức tường gỗ sồi khổng lồ. Dựa vào bìa rừng, những tay Tinh Linh này liên tục bắn những mũi tên trí mạng để chặn kẻ địch đang tấn công, nhưng số lượng của họ rõ ràng không đông bằng phe tấn công. Cũng may, dưới Bức tường gỗ sồi, có hàng nghìn người Thụ nhân vệ binh đang chiến đấu với kẻ thù. Mặc dù những sinh vật nguyên tố này di chuyển chậm nhưng chúng có sức mạnh rất lớn và tạo thành lực lượng chủ lực để chặn kẻ thù trên lục địa. Có điều khi thời gian kéo dài thì lượng hao tổn này cũng khiến số lượng của chúng giảm mạnh.

Tại thời điểm này, có những chủng tộc Dị tộc nhân khác đã đến trú ẩn ở đây và họ phải hiệp trợ phòng thủ. Trong đó có hơn một nghìn Thánh đường Thiên sứ, một số Bí thuật sư cùng một ít Dị tộc nhân khác bị Cự nhân đánh tan, dù sao bọn họ được phép tới nơi này tị nạn cũng phải cần xuất ra một phần lực. Có điều người sáng suốt biết rằng lần này gần như không thể chống lại Cự nhân, Bức tường gỗ sồi cũng không thể làm được điều này. Tinh Linh và các Mộc nguyên tố ở đây không thể nào sánh được với đội quân Cự nhân cả về chất lượng lẫn số lượng, chưa kể bên kia còn có một vị Cổ Cự Nhân Vương.

Kịch chiến gần Bức tường gỗ sồi, một Thánh đường Thiên sứ đang trinh sát không trung trong giây lát đã vỗ cánh, sau đó sắc mặt tái nhợt rơi xuống một mảnh tán cây trên bình đài.

“Xung quanh tất cả đều là đại quân Cự nhân, tình hình không ổn một chút nào. Chúng ta phải làm sao bây giờ?” Mặc dù Thánh đường Thiên sứ y giáp rực rỡ, nhưng vào lúc này hắn vô cùng sợ hãi. Vân Trung lâu đài Thánh đường Thiên sứ đã bị Cự nhân công phá, bởi vậy thực lực khổng lồ tan vỡ, rơi vào đường cùng các Thánh đường Thiên sứ nguyên bản được tôn kính cũng phải trôi giạt khắp nơi. Những thứ này đều là do những Cự nhân gây ra, nhìn thấy Cự nhân lại một lần nữa đánh tới, bọn họ làm sao có thể không sợ hãi?

"Tôi đề nghị hãy rời khỏi nơi này, Bức tường gỗ sồi chỉ là nơi trú ẩn tạm thời của chúng ta. Bây giờ nơi trú ẩn không an toàn, chúng ta tự nhiên không cần thiết ở lại đây!" Một Thánh đường Thiên sứ khác nói.

"Nhưng khi chúng ta không còn nơi nào để đi, chính những Tinh Linh và Mộc nguyên tố của Bức tường gỗ sồi đã đồng ý chấp nhận chúng ta, hiện tại chúng ta cứ như vậy rời đi, phải hay không có chút..." Một nữ Thiên sứ ngập ngừng nói, ý tứ của cô ta hiển nhiên tất cả mọi người hiểu.

"Vấn đề là chúng ta lưu lại trợ giúp cũng vô dụng thôi, cô em có nhìn thấy lần này đến tấn công là ai không? Đó chính là Độc Nhãn Cự Nhân Vương, vị Cự nhân quỷ dị nhất trong số những Cự nhân, có người nói thực lực chỉ ở dưới Thái Thản cùng Bát Tí Cự Nhân. Chúng ta nhất định không phải đối thủ, tốt hơn hết là trốn đi càng sớm càng tốt chứ không phải chờ chết ở đây! " Một Thiên sứ sợ hãi quá độ nói xong, liền đứng dậy nói:" Ta mặc kệ, nếu các ngươi không rời đi thì ta sẽ rời đi, lấy thực lực của ta, muốn lén lút đào tẩu cũng không thành vấn đề!"

Nói xong, Thánh đường Thiên sứ vỗ cánh bay đi, chạy trốn vào phương xa.

Có một người đi đầu, rất nhanh sẽ có người theo sau, lập tức có ít nhất mười mấy tên Thánh đường Thiên sứ bay lên và bỏ chạy tứ tán.

"Ngu xuẩn, các ngươi có thể trốn đi nơi nào? Trừ phi đầu hàng Cự nhân, bằng không các ngươi trốn được lần này thì còn có thể trốn được lần khác sao!" Một Thánh đường Thiên sứ tánh khí nóng nảy bi phẫn đứng lên, sau đó rút vũ khí ra: "Lần này, chúng ta không trốn nữa, Lâu đài Vân Trung thành đã bị hủy diệt khiến chúng ta trở thành chó nhà có tang, bây giờ lại trốn nữa thì chính là vĩnh viễn không thể vươn mình lên được. Cho nên lần này ta tuyệt đối không trốn, còn có thuộc hạ của ta cũng giống như vậy, nếu những kia Cự nhân muốn tới sẽ phải đạp lên thi thể của chúng ta mà qua. Đi thôi!”

Điều tương tự cũng xảy ra với một số thế lực Dị tộc nhân khác, dù bám trụ hay đào tẩu, điều này không thể nghi ngờ đã trở thành thời khắc thử thách bản chất con người.

Tuy nhiên, sau khi một số người đào tẩu bị thương nặng và sắp chết được đưa trở lại, và sau khi biết tin họ đã bị những Cự nhân ở bên ngoài chặn kín và không thể trốn thoát được, những người tuyệt vọng hóa ra đã bộc phát chiến ý liều mạng tử chiến với Cự nhân nhất tộc, thực sự đã giết chết hơn một nửa số quân ô hợp trong đội quân Cự nhân.

Nhưng ngay sau đó, một cảnh tượng khiến tất cả mọi người tuyệt vọng đã xảy ra, ngay khi 70.000 hay 80.000 quân ô hợp của đại quân tiêu hao hầu như không còn, Độc Nhãn Cự Nhân Vương bất động như núi đột nhiên phát ra một tiếng cười lạnh âm trầm.

Tiếng cười của gã ta thậm chí còn mang theo một cổ âm phong, giống như gió mùa từ địa ngục thổi tới, đi tới đâu cây cối đều khô héo chết sạch, phát ra sương mù tử vong, sau đó Người khổng lồ lấy ra một cái tấm thẻ màu đen, sau đó kích hoạt.

Trong phút chốc, lá bài hóa thành vô số điểm sáng màu đen, giống như quỷ quái oán linh bay ra rơi xuống chiến trường như mưa. Lúc này mặt đất bắt đầu mục nát, biến thành một mảnh cằn cỗi tử vong, toàn bộ người tử trận không kể địch ta dưới ảnh hưởng của luồng tử khí đáng sợ này đều đứng lên lần nữa và biến thành những sinh vật Bất tử để tấn công. Lần này, sau một ngày tấn công, đội quân Cự nhân không những không giảm mà ngược lại còn tăng lên, đặc biệt là trong đội quân Bất tử có rất nhiều Thụ nhân và Tinh Linh.

Vào lúc đó, một con bọ cánh cứng cỡ nắm tay bay nhanh như chuồn chuồn lướt nhanh trên chiến trường, sau đó lẳng lặng bay đi. Trong khu rừng rậm cách đây hơn mười km, Ngô Minh và Cảnh Tình đồng thời mở mắt ra. Trước mặt họ là một con Trùng chiến cổ quái, con Trùng chiến này có đầy những xúc tu kỳ dị, giống như một đại não. Theo Cảnh Tình, đây là Trùng não, có thể dùng để ra lệnh cho tất cả các Trùng tộc và cũng có thể dùng để mở ra tầm nhìn cho Trùng tộc, có thể nhìn thấy được cảnh tượng trong tầm mắt của bất kỳ Trùng tộc nào.

Đó là một công cụ trinh thám tuyệt vời, mà hay hơn nữa là miễn là chạm vào Trùng não vận dụng nguyên khí, bất kể là ai cũng có thể dùng chung tầm nhìn của Trùng não.

"Nhìn thấy chưa? Đó chính là chỗ cường đại của Cổ Cự Nhân Vương, bất luận là chiến đấu như thế nào nào cũng không thua, bởi vì dù có chiến đấu như thế nào cuối cùng cũng sẽ là binh lính của gã ta lại đứng lên một lần nữa. Có điều binh đoàn Bất tử cũng có điểm yếu. Lần đầu tiên gã ta có thể hồi sinh binh đoàn Bất tử trở thành binh đoàn Xác sống, còn nếu hồi sinh lần thứ hai thì chỉ có thể biến thành binh đoàn Khô lâu. Nói chung, cùng một thi thể có thể chỉ được hồi sinh hai lần, nhưng cho dù như vậy thì cũng là sức mạnh bất khả chiến bại.” Nói đến Độc Nhãn Cự Nhân Vương, Cảnh Tình mang vẻ mặt sát khí, rõ ràng cô ấy đã nghiên cứu kỹ lưỡng kẻ thù của mình.

Ngô Minh liếc mắt nhìn đại quân phía sau Cảnh Tình mang tới, hiển nhiên có chút khó hiểu, đã như vậy còn đem nhiều binh lính đến đây thì có ích lợi gì? Đây chẳng phải là không công đưa quân đến cho Độc Nhãn Cự Nhân Vương hay sao.

Cảnh Tình hiển nhiên nhìn ra Ngô Minh đang suy nghĩ gì, ha hả cười, lại là nói: "Ngươi yên tâm, ta nếu đã biết năng lực của Độc Nhãn Cự Nhân tự nhiên phải chuẩn bị đầy đủ, lần này gã ta chết chắc rồi!"

Nói xong, quay đầu lại hô: “Hạ lệnh đại quân đi tới, chờ đến một phương Bức tường gỗ sồi bị công phá thì lập tức tiến công!”

Sau khi phát lệnh, đại quân phía sau bắt đầu tiến lên, Cảnh Tình cũng hướng về phía Ngô Minh và Văn bá nói: "Các ngươi đi theo ta!"

Nói xong, cô ta nhảy một cách khéo léo và chạy nhanh về phía trước, Ngô Minh chạy theo sau thầm than tốc độ của Cảnh Tình quá nhanh, chính mình phải cố gắng lắm mới có thể theo kịp, còn Văn bá thì phải kém rất nhiều, nếu như không phải như Cảnh Tình đôi khi chậm lại thì Văn bá có thể không theo kịp.

Cảnh Tình một đường trực tiếp tiến vào trong đại quân Cự nhân phía trước, mà nói đến cũng quái, cho dù là đại quân thần phục hay là Cự nhân thì sau khi bọn họ nhìn thấy Cảnh Tình đều không có ngăn trở, thậm chí Ngô Minh và Văn bá đi theo cũng thuận lợi thông qua. Tiếp tục về phía trước, Ngô Minh đã nhìn thấy Độc Nhãn Cự Nhân Vương.

Người sau rõ ràng phát hiện Cảnh Tình, quay đầu vừa thấy lại phát ra một thanh âm trầm: “Ngươi tới làm gì?"

“Độc nhãn Vương, Bát Tí Vương muốn ta truyền lệnh khẩn cấp cho ngài!” Cảnh Tình lúc này mới nghiêm trang, Ngô Minh bừng tỉnh đại ngộ, Cảnh Tình này vốn là người một phương của Cự nhân, bà cô này một mực tiềm phục trong Cự nhân làm gián điệp, trách không được chuyện gì cô ta cũng đều biết.

"Bát Tí Vương truyện đạt mệnh lệnh cho ta? Đưa đây ta xem một chút." Giọng nói của Độc Nhãn Cự Nhân Vương phi thường âm u, chỉ cần nghe vào đều có cảm giác thấy không rét mà run. Về phần Ngô Minh thì đi theo Văn bá đứng cách đó 100m, giả làm trợ thủ cho Cảnh Tình.

Sau khi Cảnh Tình đến gần, cô ta giả vờ lấy ra một lá bài muốn giao nộp, ngay lúc đó, đội quân Cự nhân cường hóa cùng hàng trăm vạn Trùng chiến nơi xa bắt đầu tấn công, trực tiếp đánh cho đại quân Cự nhân trở tay không kịp.

“Có chuyện gì vậy?” Độc Nhãn Cự Nhân Vương gầm lên và nhìn về phía chiến trường phía sau. Ngay lúc đó, Cảnh Tình một mực cung kính đột nhiên lộ ra răng nanh, lấy ra vũ khí tạo hình cổ quái giống như nanh đâm vào cổ họng của Độc Nhãn Cự Nhân Vương.