Nói xong, bóng dáng của Cảnh Tình biến mất một cách quỷ dị, khi cô ấy xuất hiện trở lại thì trên tay đang cầm một con bọ chét rất lớn, con bọ chét này rõ ràng khác với những con khác, da nó cứng hơn, thậm chí còn có một đôi cánh giống ve sầu, cái bụng rất lớn, hút đầy máu Người khổng lồ.
Chấn động trên đầu cô lại vang lên rõ ràng, Cảnh Tình càng thêm lo lắng, cô vội vàng thúc động thẻ trong tay, sau đó tấm thẻ hoá thành nguyên khí tiến vào cơ thể Trùng hút máu, sau đó là huyết dịch. Trùng hút máu đột nhiên to lên và trở thành một kén thịt khổng lồ, chính giữa kén thịt có một vết nứt, giống như bộ phận sinh dục của một sinh vật giống cái, khi nhìn thấy nó thì Ngô Minh cau mày.
Chỉ là Cảnh Tình đã làm chuyện khiến Ngô Minh ghi hận, cô ta đột nhiên đưa tay, một trận nguyên khí chấn động thậm chí đem Hư Vô Hành Giả Hoàng Kim cùng Nhuyễn Trùng Huỷ Diệt đều chấn qua một bên, sau đó cô ta nắm lấy cổ áo Ngô Minh, sau đó đem cả người anh ta đưa tới vết nứt nhét vào trong kén thịt.
Sau đó, Cảnh Tình không có ở lại đây, mà tiếp tục leo lên trên, dọc theo mép vách núi leo đến độ cao 100 mét thì nhìn thấy một Người khổng lồ cao hơn sáu mét từ trên vách đá trèo xuống, hai người họ tất nhiên là gặp nhau.
“Chỉ huy sứ đại nhân, ngài đang làm gì ở dưới đó vậy?” Tiểu Cự nhân (*) lên tiếng hỏi, trước đây hắn ta là thủ lĩnh của các Dị nhân. Lúc này, không biết đã có kỳ ngộ gì mà thực lực của hắn ta đã tăng lên rất nhiều, đạt tới nguyên khí cấp năm đỉnh phong.
(*) Cự nhân là Người khổng lồ, nhưng trong này lại phân biệt Người khổng lồ lớn và nhỏ nên để tiểu Cự nhân để phân biệt.
“Ta dường như không cần phải nói cho ngươi biết ta đang làm gì!” Cảnh Tình hiển nhiên không khách sáo với thủ lĩnh Dị nhân này, cũng bởi vì địa vị của cô cao hơn nhiều so với những Dị nhân này, trên người cô ta có chân chính hạt giống Người khổng lồ chân chính, mà những này Dị nhân trên người chỉ là một loại dấu ấn Đồ Đằng.
Thủ lĩnh Dị nhân hiển nhiên có chút tức giận, nhưng nghĩ đến thân phận của Cảnh Tình, hắn không dám nói thêm gì nữa.
"Đi, theo ta đi lên, chủ nhân sắp đánh thức những Người khổng lồ khác. Chúng ta cùng nhau giúp hắn, nhớ kỹ thân phận của ngươi, đừng hỏi những gì không nên hỏi, đừng nói những gì không nên nói, nếu không, ta không ngại đổi thủ lĩnh Dị nhân khác! " Nói xong, Cảnh Tình tiếp tục leo lên. Tuy thủ lĩnh Dị nhân có chút không phục, nhưng hắn biết mình nhất định không phải đối thủ của vị chỉ huy này nên chỉ có thể là nuốt giận vào bụng, không còn dám nhiều lời.
Sau khi cả hai rời đi, chỉ còn lại kén thịt dưới vực sâu.
Sau khi Ngô Minh bị mạnh bạo nhét vào trong kén thịt này, đầu tiên là bị thủ đoạn Cảnh Tình doạ cho sợ hết hồn. Tốc độ và sức mạnh của đối phương trong nháy mắt bùng nổ ra nguyên khí chấn động thật sự là mạnh khó mà tin nổi, vậy mà có thể bức lui Hư Vô Hành Giả Hoàng kim và Nhuyễn Trùng Huỷ Diệt.
Ngay sau khi tiến vào kén thịt này, Ngô Minh lập tức ra lệnh cho Hư Vô Hành Giả Hoàng kim và Nhuyễn Trùng Huỷ Diệt không nên công kích Cảnh Tình. Bởi vì kén thịt này chứa đầy chất lỏng tràn đầy nguyên khí, chất lỏng này thậm chí còn tốt hơn Huyết thanh, tràn ngập nguyên khí, theo quan điểm này thì Cảnh Tình rõ ràng đang giúp mình.
Một khi đã như vậy, mình thật ra có thể lưu lại trong kén thịt này, nhưng Ngô Minh không phải loại người tùy tiện tin tưởng người khác. Cảnh Tình này rất bí ẩn, lời nói của cô ấy có thể không đáng tin, cô ấy nói là cho mình một hạt giống vô danh sẽ không bị người khác khống chế, nhưng Ngô Minh cảm thấy tốt hơn hết là nên đề phòng một chút.
Vì vậy, trước tiên hồi phục một ít nguyên khí, sau đó dùng Hoàng Kim huyết mạch để thăm dò cái kén thịt này.
Không lâu sau, Ngô Minh đã phát hiện ra manh mối, trong chất lỏng trong kén thịt có một loại máu rất đặc biệt, một cái cỗ huyết dịch chấn động nguyên khí tràn đầy bạo ngược, mà những huyết dịch này rất nhanh tạo thành một hình người mơ hồ muốn tới gần Ngô Minh, Ngô Minh trong lòng hơi động, lập tức ý thức được vật này chính là cái gọi là 'Hạt giống'.
Ngô Minh nghĩ đến dấu ấn trên cổ Cảnh Tình, trong lòng cũng có chút băn khoăn, không cần biết dấu ấn này là tốt hay xấu thì Ngô Minh cũng không có ý định hoàn toàn nghe theo lời của Cảnh Tình, dấu ấn ẩn chứa sức mạnh vô cùng cường đại, không có nghi ngờ gì về điều này, vì vậy Ngô Minh vẫn sử dụng nó, về cách sử dụng thì Ngô Minh đã có ý tưởng của riêng mình.
Lôi Hoả hồn thẻ trong cơ thể anh ta đã bị phá vỡ và vẫn chưa được ngưng tụ lại, Ngô Minh đã dùng một bí pháp để buộc mảnh vỡ của Lôi Hoả hồn thẻ ra khỏi cơ thể, sau đó sử dụng các mảnh vỡ của Lôi Hoả hồn thẻ để hợp nhất với dấu ấn hạt giống khổng lồ.
Liền tính này hạt giống khổng lồ có thủ đoạn gì thì Ngô Minh cũng không sợ, bởi vì nguồn sức mạnh này hoàn toàn có thể tự mình khống chế, chỉ cần thời điểm Lôi Hoả hồn thẻ ngưng tụ lại, tương đương với ' phong ấn ' dấu ấn hạt giống đó vào trong Hồn thẻ, nếu lúc đó không khống chế được sức mạnh này thì có thể phong ấn hoàn toàn vào Hồn thẻ.
Ngô Minh chưa bao giờ nghĩ đến việc đánh cược số phận của mình vào người mà mình không tin tưởng, bất cứ lúc nào anh ta cũng phải chủ động.
Mảnh Hồn thẻ và dấu ấn hạt giống của Người khổng lồ hợp nhất với nhau rất nhanh, một lúc sau, dấu ấn hạt giống đã bị Hồn thẻ hấp thụ hoàn toàn, sau đó Ngô Minh đem Hồn thẻ thu hồi. Cứ như vậy, tuy rằng tạm thời không có cách nào sử dụng sức mạnh dấu ấn hạt giống, nhưng ít ra có thêm một tầng bảo hiểm, Ngô Minh không muốn ngu ngốc sử dụng loại dấu ấn đó để rồi bị khống chế.
Lúc này, Cảnh Tình vừa mới leo lên khỏi vực thẳm, dường như cảm nhận được điều gì đó, quay đầu lại liếc nhìn dưới vực sâu, trên mặt nở nụ cười cổ quái.
"Quả nhiên không phải người bình thường, thật không ngờ lại cẩn thận như vậy, bất quá chỉ là thủ thuật che mắt của ta mà thôi. Kỳ thực dấu ấn chân chính, trên thực tế thời điểm ta nắm lấy ngươi đã xâm nhập vào cơ thể của ngươi rồi ? Đấu trí và đấu dũng hơn 50 năm, ta có thể sống đến ngày nay, nếu chỉ dựa vào chỉ số thông minh như vậy thì đã sớm chết hơn 1 vạn lần rồi, tiểu tử, đấu với ta sao, ngươi còn non và xanh lắm!” Sau khi lẩm bẩm vài câu, hiển nhiên tâm tình của Cảnh Tình thật tốt.
Chất lỏng trong kén thịt rất thoải mái, Ngô Minh vừa lúc cũng mệt nhọc, đơn giản trực tiếp nhắm mắt lại bắt đầu nghỉ ngơi, rất nhanh Ngô Minh đã ngủ say, phải rất lâu sau anh ta mới tỉnh lại.
Chung quanh vẫn là chất lỏng, nhưng Ngô Minh đã có thể cảm giác được những chất lỏng đó không còn nguyên khí, hẳn là bị chính mình hấp thu toàn bộ mới đúng.
Một khi đã như vậy, Ngô Minh cũng không định ở lại đây nữa, vươn tay trực tiếp xé mở kén thịt, chui từ bên trong đó ra.
Vực thẳm vẫn tối đen như vậy, nhưng Ngô Minh rõ ràng cảm giác được thị lực của mình tốt hơn rất nhiều, ít nhất có thể nhìn rõ trong vòng 30 mét, không giống như trước đây chỉ có thể nhìn thấy khoảng 10 mét.
Hư Vô Hành Giả Hoàng kim vẫn đang lơ lửng ở một bên, nhưng Nhuyễn Trùng Huỷ Diệt đã biến mất, tuy nhiên, Ngô Minh đã cảm nhận được nó bằng nguyên khí của mình và biết Nhuyễn Trùng Huỷ Diệt đang ở gần đó nên anh yên tâm.
Sau khi kiểm tra thân thể, thương thế cơ bản đã bình phục, nhưng Hồn thẻ trong cơ thể vẫn chưa khôi phục, điều này có nghĩa là Ngô Minh vẫn không có cách nào phát huy thực lực của mình, nhưng so với lúc trước đã tốt hơn rất nhiều.
Ngô Minh lúc này nghe thấy trên đỉnh đầu truyền đến từng trận vang động, anh ta biết có người đi xuống, hơn nữa không chỉ một, liền ra hiệu cho Hư Vô Hành Giả Hoàng kim rồi chạy về một hướng. Không biết ai từ trên cao leo xuống, Ngô Minh Tôi không muốn gặp phải những phiền phức khác, có lẽ người ở đây là Cảnh Tình, vạn nhất không phải thì phát hiện mình ở nơi này cũng là phiền phức, đến lúc đó tránh không được một trận đại chiến, bây giờ Ngô Minh cố gắng hết sức để tránh chiến đấu.
Nhuyễn Trùng Huỷ Diệt gửi tin tức cho Ngô Minh, Ngô Minh lập tức theo cảm ứng do Nhuyễn Trùng Huỷ Diệt đưa ra mà bước đến đó, lúc này hàng chục bóng dáng to lớn đã hạ xuống trên đỉnh đầu anh.
Sau hàng chục tiếng nổ, những bóng dáng này rơi xuống như tảng đá, họ là hàng chục Dị nhân.
Những Dị nhân này hiển nhiên còn mạnh hơn những người mà Ngô Minh gặp phải trước đó, họ cao lớn hơn, người thấp nhất là hơn bốn mét, người cao nhất cũng gần chín mét.
Hơn nữa, thực lực của những Dị nhân này cũng khá mạnh, Dị nhân cao chín mét đã là nguyên khí cấp sáu, những người còn lại là nguyên khí cấp 5. Ngay cả những người yếu nhất cũng đã là nguyên khí cấp bốn.
“Người phụ nữ đó chắc chắn đang giấu thứ gì đó ở đây, tìm cho ta!” Dị nhân vừa nói rõ ràng là Dị nhân mà Cảnh Tình đã gặp lúc trước, lúc này, bọn họ rõ ràng là lợi dụng Cảnh Tình rời đi, sau đó xuống dưới tìm kiếm.
Ngô Minh không biết những Dị nhân này có mâu thuẫn với Cảnh Tình, nhưng anh ta có thể nhìn ra những Dị nhân này không có ý tốt, tính toán sức chiến đấu một chút, Hư Vô Hành Giả Hoàng kim và Nhuyễn Trùng Huỷ Diệt có thể dễ dàng diệt sát những Dị nhân này, nhưng Ngô Minh không định làm vậy, vì anh ta không biết tình huống trên, nếu như đánh rắn động cỏ, vạn nhất Người khổng lồ chưa bỏ đi mà dẫn gã xuống thì cuộc vui sẽ rất lớn.
Nhìn thấy Dị nhân bắt đầu tìm kiếm, Ngô Minh vội vàng chậm rãi cúi người lui về phía sau, anh ta nhìn thấy dưới bức tường đá có một cái hố cao chưa tới năm thước, khí tức Nhuyễn Trùng Huỷ Diệt từ bên trong truyền ra.
Bây giờ Ngô Minh muốn tránh những Dị nhân đó cho nên đây là nơi thích hợp để trốn, vì vậy Ngô Minh cúi xuống và đi vào, nhưng Ngô Minh không nhận ra có một dấu ấn khổng lồ phía sau anh ta.
Lối đi rất hẹp, Ngô Minh đoán rằng đó là lối đi do Nhuyễn Trùng Huỷ Diệt đào, chỉ là gia hỏa này không có chuyện làm đào cái này làm gì?
Ngô Minh tiếp tục đi về phía trước, sau khi rẽ trái lượn phải mới rời khỏi lối đi và đến một nơi rộng rãi khác.
Đến lúc Ngô Minh từ nơi này đây đi ra, ngay lập tức bị choáng váng.
Đây là một hang động tự nhiên dưới lòng đất, rất lớn, lúc này Nhuyễn Trùng Huỷ Diệt đang ở bên cạnh nuốt chửng một đàn trùng cổ quái, có vẻ như Nhuyễn Trùng Huỷ Diệt rất thích lũ trùng này, nó đào móc ra thông đạo đến nơi đây nhất định là bị những con trùng này hấp dẫn tới.
Nhưng thứ khiến Ngô Minh bị chấn động không phải là những con trùng, mà là một thứ gì đó ở đằng xa.
Những gì Ngô Minh nhìn thấy là một cánh cổng tinh thạch khổng lồ.
Cánh cửa này hoà với những vách đá xung quanh thành một khối, có chiều cao hơn 100 mét, rất lớn. Không thể phân biệt được cánh cổng tinh thạch là do vật liệu gì tạo thành, mặt trên tràn đầy các loại phù văn, Ngô Minh dĩ nhiên là một cái đều xem không hiểu.
Làm thế nào có thể có một cánh cổng tinh thạch khổng lồ như vậy trong một hang động dưới vực thẳm dưới lòng đất này, điều này thực sự kỳ lạ.
Ngô Minh lập tức bị thu hút tới.
Anh ta đưa tay ra và gọi con Nhuyễn Trùng Huỷ Diệt háu ăn tới, sau đó Ngô Minh đi về phía cổng tinh thạch ở phía trước.