Người mặc áo choàng là thủ hạ của Người khổng lồ một mắt, từ khi cô xuất hiện đồng nghĩa với việc Người khổng lồ sẽ xuất hiện.
Đây chắc chắn không phải là tin tức tốt đối với Ngô Minh, tuy Hư Vô Hành Giả Hoàng kim đã ngưng tụ và có cả Nhuyễn Trùng Hủy Diệt, bất cứ một nguyên khí cấp 6 nào cũng đã giống như một con kiến trước mặt và có thể tùy ý giết chết, nhưng đối mặt với Người khổng lồ vẫn không phải là đối thủ, cảm giác an toàn ban đầu của Ngô Minh đã không còn nữa.
Chưa kể, thực lực bản thân người mặc áo choàng cũng rất cường đại.
Dường như cô có thể nhìn ra suy nghĩ của Ngô Minh, người mặc áo choàng phát ra tiếng cười như chuông bạc, lúc này cô không giống người mặc áo choàng đáng sợ bên cạnh Người khổng lồ, mà giống như tính cách vui vẻ mà Văn bá miêu tả, một Cảnh Tình mê người.
Đúng lúc này, người áo choàng, tức là Cảnh Tình, vươn tay cởi áo choàng ra, trên đầu có một mái tóc và khuôn mặt của một người phụ nữ chừng hai mươi tuổi.
Trẻ trung, xinh xắn, có đôi mắt to.
Chỉ là, Ngô Minh nhớ rõ vết nứt mà Văn bá nhắc tới đã xảy ra năm mươi năm trước, Cảnh Tình lúc đó đã là một phụ nữ hai mươi tuổi, theo hoàn cảnh bình thường, cô ấy hẳn là một người tóc bạc, đầy rẫy nếp nhăn, bà lão hàm răng rơi sạch, nhưng bây giờ cô ta lại giống hệt như Văn bá mô tả.
Xem ra hơn năm mươi năm không có chút nào ảnh hưởng đến cô ta.
Rõ ràng là có nguyên nhân gì đó để trì hoãn sự già nua của cô ấy, và nó giống như sự trẻ mãi không già. Lúc này Cảnh Tình chỉ cách Ngô Minh năm mét, Ngô Minh có thể nhìn thấy rõ ràng có một dấu ấn trên cổ phải của Cảnh Tình.
Trông giống như một hình xăm, nhưng Ngô Minh có thể thấy nó không đơn giản như một hình xăm, bởi vì nó toát lên một nguyên khí nào đó. Đó là một hình người có tám cánh tay, Ngô Minh nhìn thoáng qua cũng nhận ra, đó là một Người khổng lồ có tám cánh tay.
“Ngươi không cần lo lắng, bọn họ đã rời đi rồi!” Cảnh Tình lúc này mới lên tiếng, vừa nói cô vừa nhìn Ngô Minh rất tò mò, trong mắt hiện lên một tia kỳ lạ.
'Họ' như cô ấy gọi họ. Rõ ràng là đề cập đến Người khổng lồ tám tay và Người khổng lồ một mắt.
“Ngươi có phải là Cảnh Tình không?” Ngô Minh lớn tiếng hỏi.
“Xem ra Trác Văn Binh đã nói với ngươi rất nhiều chuyện, chuyện đã xảy ra cách đây năm mươi năm, ngươi cũng biết rồi đúng không?” Cảnh Tình có vẻ không ngạc nhiên khi Ngô Minh biết cô.
Ngô Minh gật đầu.
"Vậy chúng ta có thể tiếp tục trao đổi, Trác Văn Binh nói với ta rằng ngươi rất mạnh, Mà vừa nãy ta cũng tận mắt thấy rồi, chưa bao giờ có ai có thể bị Người khổng lồ tám tay công kích mà còn sống, ngươi là người thứ nhất, từ một điểm này nhìn xem thì ngươi đã có đủ tư cách hợp tác với ta!" Cảnh Tình giang hai tay nói.
"Hợp tác cái gì?"
" Báo thù và cứu thế giới, đương nhiên chuyện này đối với ta mà nói là báo thù, mà đối với ngươi chính là cứu vớt thế giới, bao quát cứu vớt mấy cái căn cứ kia của ngươi, còn có mấy tình nhân xinh đẹp của ngươi!"
Ngô Minh khẽ cau mày, hiển nhiên Cảnh Tình đã tự mình điều tra rõ ràng, theo như lời của đối phương thì Ngô Minh cũng không lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn chằm chằm Cảnh Tình hồi lâu mới nói: “Ngươi muốn báo thù Người khổng lồ?"
Lần này, vẻ mặt của Cảnh Tình thay đổi và cô ấy sững sờ đứng đó nhìn Ngô Minh từ trên xuống dưới, sau đó lộ ra một sự ngạc nhiên và một nụ cười quyến rũ.
" Ngươi thông minh hơn ta mong đợi, rất tốt, chỉ như vậy mới đủ điều kiện để hợp tác với ta. Có điều ta lại tò mò, làm sao ngươi biết ta sẽ trả thù Người khổng lồ? " Cảnh Tình hỏi.
Ngô Minh biết mình đã đoán đúng khi nghe câu hỏi của đối phương.
Ngay từ đầu, Ngô Minh đã cảm thấy có gì đó không đúng. Trước hết nói về những gì xảy ra ở Tân Đô Thành, đầu tiên là người mặc áo choàng, cũng chính là Cảnh Tình đi đào phần mộ Vương Hữu Lượng. Lúc đó tại sao lại để lại một nhân chứng như Vương Hi Bình? Cảnh Tình có thể đã giết đối phương, đối với Cảnh Tình mà nói hẳn là một chuyện dễ dàng.
Nhưng cô ấy đã không như vậy, điều này chỉ có thể cho thấy một điều, đây là cô ta cố tình.
Mục đích rất có thể chính là muốn để Vương Hi Bình đem chuyện đã xảy ra truyền ra ngoài, hiển nhiên cô ta không cần làm như vậy, nhưng nếu là thủ hạ của Người khổng lồ vậy càng không nên làm như vậy. Đây là một điểm đáng nghi ngờ. Lúc Đỗ Uy và Ngô Minh nói chuyện thì anh ta đã nhận thấy điều đó
Lúc sau đó là di ngôn Văn bá, đây cũng là không phải đồ vật tất yếu, Cảnh Tình cũng có thể ngăn cản Văn bá lưu lại di ngôn này, càng khiến Ngô Minh kiên định với suy đoán, đây là Cảnh Tình cố ý như thế. Bởi vì theo bút ký này chắc chắn sẽ có người tìm thấy nơi này, tất nhiên người này không nhất thiết phải là mình, mà có thể là người khác, nhưng đối với Cảnh Tình, cô ấy không quan tâm ai đã đến, cô ấy chỉ cần những người đến hợp tác với cô ta.
Mà để Ngô Minh xác nhận suy đoán của mình, đó là những gì Cảnh Tình vô duyên vô cớ nói cho Văn bá nghe trên bình đài.
Bề ngoài là vì Văn bá, nhưng thật ra là vì bản thân, có nghĩa là lúc đó Cảnh Tình đã biết mình lẻn vào.
Ngô Minh nói hết lời này, Cảnh Tình càng thêm vui vẻ, cô ta tiến lên mấy bước, đi tới bên cạnh Ngô Minh lại nhìn lên nhìn xuống, sau đó nói: "Vậy ngươi cũng phải biết ta vì sao muốn báo thù cho Người khổng lồ?"
Bởi vì Lục Minh, hắn là một trong bốn người bị Văn bá lừa gạt, ta đoán hắn đối với ngươi có quan hệ tốt, ngươi nói Lục Minh cùng hai người kia hi sinh bản thân để đổi lấy sinh tồn của ngươi, cho nên ta nghĩ tại lần đó ngươi thật sự hận Văn bá cùng Vương Hữu Lượng bọn họ, nhưng thật ra trong lòng ngươi hận nhất là Người khổng lồ!” Ngô Minh lúc này chắc chắn nói, đây là những vấn đề trước đây anh ta nhìn ra, hiện tại bọn họ hợp tác với nhau mới đi đến một cái kết luận như vậy, muốn nói lý do, đây là lý do duy nhất Cảnh Tình làm ra chuyện này.
Quả nhiên, sau khi nghe những lời của Ngô Minh, nụ cười trên mặt Cảnh Tình biến mất, cô lập tức lạnh lùng, trong mắt hiện lên sự hận thù, đột nhiên nói: "Đúng vậy, mặc dù ta hận Trác Văn Binh và Vương Hữu Lượng bọn họ, nhưng lúc ấy bọn họ vì mạng sống nên cũng chỉ có thể như thế, hơn nữa bọn họ cũng không biết hậu quả, chỉ có thể xem như bị bắt mà làm, nhưng Người khổng lồ thật sự giết đám người Lục Minh, ăn tươi nuốt sống Lục Minh và những người khác. Kể từ lúc đó, ta thề rằng dù phải trả bất cứ giá nào, dù kết quả có ra sao, ta cũng sẽ báo thù, ta muốn thay Lục Minh báo thù! "
Câu nói cuối cùng, Cảnh Tình cơ hồ là cắn răng nói ra, làm cho gương mặt trắng nõn nhỏ xinh của cô ta trông cực kỳ dữ tợn, rõ ràng nỗi tức giận này đã ở trong lòng từ lâu, lúc này mới bộc phát một chút.
Chỉ từ câu nói này, Ngô Minh đã biết quan hệ giữa Cảnh Tình và Lục Minh hồi đó tốt như thế nào, có lẽ họ là người yêu của nhau, người cô yêu nhất đã bị Người khổng lồ ăn thịt, mà chính bản thân cô ta phải tuân theo mệnh lệnh của Người khổng lồ, có thể ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, Cảnh Tình cũng khá là khó lường rồi.
Lúc này, Ngô Minh ngược lại thập phần bội phục người phụ nữ này, nếu là chính mình, sợ là cũng không làm được đến mức này.
“Như vậy, cứu vớt thế giới lại là chuyện gì?” Ngô Minh thấy Cảnh Tình đã bình tĩnh liền vội vàng hỏi, anh ta sợ người phụ nữ này đột nhiên bị lửa giận lấn át mất lý trí.
Cảnh Tình dường như đã thực sự bình tĩnh lại, cô hít thở vài hơi rồi nói: "Ta đã chịu đựng sỉ nhục trong năm mươi năm, và ta biết tất cả mọi thứ về những Người khổng lồ, những gì họ muốn làm, sức mạnh và thậm chí cả điểm yếu của họ ta đều biết, thật đáng tiếc nếu so với những Người khổng lồ, con người thực sự không đáng kể. Một mình ta căn bản không có năng lực giết chết bọn chúng, bởi vì nguồn sức mạnh của ta là từ những Người khổng lồ, họ có thể tước đoạt sức mạnh của ta bất cứ lúc nào nếu họ muốn, đến lúc đó ta tự nhiên là không thể báo thù. Tôi cũng biết những Người khổng lồ là chủng tộc cực kỳ tham lam và tàn nhẫn, bọn chúng sẽ hướng về địch nhân lúc trước trục xuất bọn chúng mà báo thù, và sau đó thống trị toàn bộ Nguyên khí thế giới. Nhân loại tự nhiên là một trong số đó, và vì một số lý do đặc biệt, Người khổng lồ rất thích ăn thịt người, loài người chỉ là thức ăn trong mắt chúng, nếu như tuỳ ý để Người khổng lồ lớn mạnh, ngươi nghĩ thế giới loài người sẽ như thế nào?”
Nghe những lời này, Ngô Minh rốt cuộc hiểu ra câu nói 'cứu thế giới' có nghĩa là gì.
Ngô Minh đã biết về tình hình hiện tại. Cảnh Tình đang tìm người để hợp tác cùng, nhưng cô ấy lại tìm thấy mình. Như cô ấy đã nói, những Người khổng lồ là công địch của bọn họ, Cảnh Tình đang tìm cách trả thù, mà mình thì ngăn cản những Người khổng lồ gây ra thiệt hại to lớn cho thế giới loài người.
“Ta hiểu rồi, nói chuyện hợp tác đi!” Ngô Minh trực tiếp nói.
"Đơn giản, ta có thể cho ngươi thực lực cùng Người khổng lồ tranh đoạt, ta có thể nói cho ngươi biết nhược điểm của Người khổng lồ, ngươi thay ta săn giết bọn chúng, tốt nhất là đem bọn chúng toàn bộ giết sạch!" Ánh mắt Cảnh Tình lóe lên sát ý.
“Liệu ta có thể khôi phục vết thương hiện tại của mình không?” Ngô Minh hỏi câu thiết thực nhất, hiện tại anh đang bị thương rất nặng, làm sao khôi phục thực lực, một lần nữa ngưng tụ Lôi Hoả hồn thẻ trong cơ thể là vấn đề hàng đầu của Ngô Minh.
Nhưng Cảnh Tình rất là vô tội khoát tay áo nói: "Ta không thể làm gì được, vết thương của ngươi là do Người khổng lồ tám tay gây ra. Trong tộc Người khổng lồ, đó là cấp độ mạnh nhất và cao nhất, thực lực của nó mạnh hơn nhiều so với chủ nhân một mắt của ta. Thành thật mà nói, việc ngươi có thể sống sót đã là một phép màu rồi, vì vậy ta không thể giúp ngươi việc này... "
"Tuy nhiên, ta có thể cho ngươi một hạt giống và nó là một hạt giống khổng lồ không có chủ nhân, ngươi không phải lo lắng về việc bị ai đó khống chế sau khi sử dụng nó. Với hạt giống khổng lồ này, thực lực của ngươi sẽ mạnh hơn, mà lúc cần thiết, ngươi thậm chí có thể biến thành một Người khổng lồ, lấy lực lượng cường đại đại sát tứ phương!”
Cảnh Tình nói tới đây, duỗi tay lấy ra một tấm thẻ.
Đây là một tấm thẻ có hoa văn kỳ lạ, mặt trước là hình người, giữa hai lông mày có một điểm sáng, dường như có thể không ngừng phát ra quang mang, Ngô Minh có thể cảm nhận rõ ràng trong thẻ chứa đựng một loại nguyên khí mà vẫn còn trong giai đoạn sơ khai, nhưng rõ ràng, thứ này nếu trưởng thành lên tất nhiên là thập phần kinh người.
Đúng lúc này, đột nhiên có âm thanh từ bóng tối phía trên truyền đến, vẻ mặt của Cảnh Tình thay đổi, cô vội vàng nói: "Ta sẽ nói cho ngươi biết cách sử dụng hạt giống, ngươi phải dùng Trùng hút máu ở đây, chúng hút máu của Người khổng lồ, sở hữu nguyên khí đặc biệt có thể cải tạo cơ thể của ngươi.”