Lẽ ra Dị nhân rất hiếm, nhưng trước mặt Ngô Minh là một căn cứ mấy vạn Dị nhân.
Lúc này, Ngô Minh cảm thấy dao động nguyên khí trong không khí có chút khác thường, vì vậy lập tức xoay người trốn sau một thân cây lớn, sau đó bố trí một Trận pháp ẩn nấp.
Không lâu sau khi Ngô Minh ẩn nấp, không khí trên sườn núi vặn vẹo một hồi, sau đó xuất hiện một vòng xoáy có đường kính ba mươi mét.
Khoảnh khắc tiếp theo, hai bóng Người khổng lồ từ bên trong xuất hiện.
Đó là hai Người khổng lồ, một người toàn thân màu xanh, có nhiều chỗ đã hư thối, hơn nữa bị cụt một cánh tay, thân cao chỉ khoảng 15m, còn người kia to cao hơn, khoảng hơn 30m, toàn thân mặc một bộ cốt giáp cứng rắn, mà trên vai của Người khổng lồ này có một người mặc áo choàng.
Tuy rằng khoảng cách rất xa, nhưng thị lực của Ngô Minh cực kỳ cường hãn nên có thể nhìn rất rõ ràng, lập tức suy nghĩ một chút, thầm nghĩ đây không phải là hai Người khổng lồ mà Đỗ Uy nói tới sao.
Người khổng lồ cao 15 mét nghe nói là thi thể Vương Hữu Lượng biến thành, và người cao 30 mét chính là Văn bá.
Chỉ là hiện tại xem ra cùng Văn bá không có quan hệ gì, Ngô Minh có thể cảm giác được Người khổng lồ 15 mét không đáng sợ, có thể dễ dàng giết chết nó, nhưng Người khổng lồ 30 mét rất khó đối phó, nếu không sử dụng Hư Vô Hành Giả Hoàng kim và Nhuyễn Trùng Huỷ Diệt, mình cũng chưa hẳn có thể thắng đối phương.
Đối với người mặc áo choàng đứng trên vai Người khổng lồ cao 30 mét, càng mang đến cho Ngô Minh một cảm giác nguy hiểm, một cảm giác trước đây Ngô Minh hiếm khi gặp phải, có thể so sánh với người Hoàng Kim nhất tộc tên là Aubrey.
Ngô Minh lúc này cũng không có động tĩnh gì, vì sợ khiến cho đối phương phát hiện.
Nhìn thấy hai Người khổng lồ xuất hiện, Dị nhân ở đây sửng sốt một chút, sau đó ồ lên tiếng hoan hô, sau đó cúi đầu lạy hai Người khổng lồ, như quỳ lạy thần linh.
Người khổng lồ cao 30 mét phớt lờ những Dị nhân này, nhưng Người khổng lồ cao mười lăm mét hô một tiếng đói và tóm lấy một Dị nhân gần gã ta bằng cánh tay duy nhất của mình, sau đó cho vào miệng nhai nuốt, huyết tinh vô cùng. Mà những Dị nhân bên dưới thực ra không sợ mà ngược lại là vẻ mặt hâm mộ.
Sau đó, hai Người khổng lồ cùng với người mặc áo choàng đi vào một khe hở giữa một ngọn núi, khe hở cao hơn 50 mét, ngay cả Người khổng lồ 30 mét cũng tiến vào không khó. Chờ đến sau khi bọn họ bước vào thì Ngô Minh mới xuất hiện từ phía sau thân cây.
“Không ngờ lần này lại có thu hoạch ngoài mong đợi!” Ngô Minh tự nhủ, không ngờ là như vậy. Hai Người khổng lồ làm ầm ĩ Tân Đô Thành tối hôm qua sẽ xuất hiện ở đây, nhưng sau khi suy nghĩ kỹ lại cảm thấy ở tình lý bên trong. Chính mình theo ghi chép trong bút ký của Văn bá mà truy tới đây, gặp được một Người khổng lồ có lẽ là do Văn bá biến thành tự nhiên là bình thường.
Bây giờ Ngô Minh có thể chắc chắn chính là Văn bá muốn mình phát hiện nơi này, nhưng mục đích của ông ta là gì thì Ngô Minh không biết, anh ta đoán chắc hẳn có liên quan gì đó đến Kim tự tháp dưới lòng đất. Hiện tại đã ở đến nơi này anh ta đương nhiên muốn tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra, nghĩ đến đây, anh ta từ từ tiếp cận căn cứ của các Dị nhân.
Chỉ là trong quá trình đó, một bất trắc đã xảy ra mà Ngô Minh không ngờ tới.
Anh ta dùng thân hình nhanh nhẹn tiến vào căn cứ với sự trợ giúp của một số vật che chắn, nhưng Ngô Minh vận khí không được, không lâu sau khi bước vào căn cứ đã bị phát hiện.
Một Dị nhân nằm trên mặt đất chợp mắt. Bởi vì biến dị, làn da trên người đã trở nên giống với tảng đá, kết quả Ngô Minh không có chú ý lại đến trốn bên cạnh Dị nhân này, và nghiễm nhiên bị đối phương phát hiện.
Dị nhân gầm lên một tiếng, vươn tay túm lấy Ngô Minh, kết quả bị Ngô Minh một quyền đánh bay ra xa năm sáu mét, tuy Dị nhân rất thống khoái hôn mê bất tỉnh nhưng vẫn dẫn những người khác tới đây.
Chỉ trong chốc lát, hàng trăm Dị nhân từ tứ phía chạy tới, vừa chạy vừa la hét. Lúc này mới xảy ra chuyện dáng kinh ngạc, Đồ Đằng hình người tám tay kỳ lạ trên người những Dị nhân này bắt đầu phát ra huyết quang kinh khủng, và sau đó là kích thước của những Dị nhân này đột ngột tăng lên, trở thành những Người khổng lồ nhỏ cao hơn ba mét.
Những Người khổng lồ nhỏ bé này giống như Hulk trong truyện tranh Marvel của thế giới cũ, cuồng bạo, tràn ngập lực lượng. Họ lao đến với nhiều loại vũ khí khác nhau, Ngô Minh nhận thấy sau khi 'biến hình' thì thực lực của những Dị nhân này đã tăng lên một bậc.
Lúc này, anh ta dường như bị hàng trăm cao thủ cấp ba, cấp bốn bao vây.
“Không thể cứng đối cứng!” Ngô Minh lập tức đưa ra phán đoán, tuy anh ta đã được máu của Hắc Long Vương cường hoá, tố chất thân thể thập phần cường đại, nhưng so với những 'Người khổng lồ xanh' này thì vẫn kém hơn một chút. Nếu cận chiến thì Ngô Minh tự tin mình có thể đối phó với hơn chục Người khổng lồ xanh nguyên khí cấp bốn như vậy, nhưng đối mặt với hàng trăm, thậm chí hàng nghìn, hàng vạn thì liều mạng không phải là một ý kiến hay.
A mỗ trên vai lúc này cũng gào thét, dẫn đầu bắn ra sương giá cùng tia chớp công kích Người khổng lồ xanh, Ngô Minh lấy ra Vạn Thú Kiếm, bắt đầu thúc giục U Linh Vân Xà lao về phía khoảng trống khổng lồ trên sườn núi.
Ngô Minh đã hạ quyết tâm, nếu đã bị phát hiện thì sẽ cứng rắn xông vào, cùng lắm thì đến lúc đó mình sẽ triệu hồi Hư Vô Hành Giả Hoàng kim và Nhuyễn Trùng Huỷ Diệt, chẳng lẽ đối phương lại có thể trấn áp mình?
Lùi lại một bước, Ngô Minh tin tưởng cho dù có thua thì với thực lực hiện tại của mình, muốn rút lui hoàn toàn không có vấn đề gì.
Vì vậy, Ngô Minh đã đưa ra một quyết định vô cùng táo bạo, đó là xông vào.
Một Người khổng lồ xanh rú lên và dùng một cây Lang Nha Bổng đầy đinh sắt gai nhọn đập Ngô Minh, lực lượng khủng khiếp đến mức một chiếc xe bọc thép cũng có thể bị đập vỡ làm đôi.
Ngô Minh cũng dùng toàn lực, huy động Vạn Thú Kiếm trực tiếp thi triển Loa toàn kiếm khí đánh tới.
Liền nghe một tiếng nổ lớn, Loa toàn kiếm khí trực tiếp đập nát Lang Nha Bổng của đối phương, cả Người khổng lồ xanh lao tới cũng bị đánh nát nửa người, máu thịt văng tung tóe trên mặt đất.
Ngô Minh tiếp tục lao về phía trước, sương giá phun ra từ miệng A mỗ trực tiếp đóng băng một Người khổng lồ xanh đang bay, biến gã thành một tác phẩm điêu khắc băng, và theo thời gian, càng ngày càng có nhiều tác phẩm điêu khắc băng.
Bằng vào U Linh Vân Xà, tốc độ phi hành của Ngô Minh cực nhanh, nhanh chóng lao tới khe hở, từ nơi này nhìn lại anh ta đã có thể khẳng định đây là lối vào được ghi trong bút ký của Văn bá, tiến vào bên trong thì có thể tìm thấy Kim tự tháp đó.
Nhưng tại đây, Ngô Minh đã gặp phải một chút phiền toái.
Anh ta nhìn thấy hai Người khổng lồ cực kỳ cường tráng đang chặn đường mình, hai Người khổng lồ này, một người có làn da màu lục lam, mặc áo giáp chế tạo bằng gang, cao hơn mét sáu, trong tay cầm một dây xích sắt dài đến hơn mười mét, một đầu dây xích sắt là một viên bi sắt to gấp mấy lần quả bí đao, nắm xích sắt mà xoay tròn, một khi đập trúng thì không phải chuyện đùa.
Về phần Người khổng lồ kia thì cao hơn mười mét.
Đây đã là cao nhất trong số các Dị nhân, nhưng Dị nhân này rõ ràng đã đột biến thành hình dạng giống dã thú, phần trên cơ thể cường tráng đến đáng sợ, trên làn da đỏ đầy chất sừng cứng, hết vòng tròn này đến vòng tròn khác, giống như một vòng xoắn da, không đồng đều. Kinh khủng là trên lưng của Dị nhân này mọc đầy gai nhọn từ đầu đến dưới, và gã chỉ có một mắt.
Bàn tay của gã cực kỳ to lớn, khi Ngô Minh bay tới, gã ta nắm lấy một nắm đá to bằng quả bóng rổ, sau đó đột nhiên ném mạnh tới.
Những viên đá này vốn dĩ vô cùng bình thường, nhưng dưới lực ném của những Người khổng lồ, chúng thực sự được gia tốc và sức nổ vô cùng đáng sợ, giống như những viên đạn pháo ở khoảng cách 100 mét, bay tứ tung khắp bầu trời, Ngô Minh không còn chỗ nào để trốn.
Những tảng đá quá nhanh khiến cho Ngô Minh chỉ có thể nhanh chóng hạ xuống đất, ngay khi ngón chân chạm đất, dây xích chuỳ của Người khổng lồ thứ nhất đập tới.
Nếu là người khác thì chắc chắn sẽ không thể tránh khỏi, thực lực mạnh còn có thể nghĩ biện pháp khởi động phòng ngự ngăn cản, còn kẻ yếu sợ là thoáng một phát sẽ bị nện chết.
Tuy nhiên, Ngô Minh vẫn có biện pháp, anh ta lập tức sử dụng Lôi bộ lập tức lao ra để tránh đòn, ngay khi vừa né được, nơi anh ta đang đứng trước đó đã bị đập thành một hố sâu cực lớn, đất đá văng tung tóe.
Lợi dụng lần công kích này, rất nhiều Dị nhân Người khổng lồ xanh phía sau cũng lập tức xông lên, mặt Ngô Minh lạnh lùng, ném một lá bài để kích hoạt.
“Thẻ bí thuật số 18, Thổ Tường Tuyệt Bích!”
Lá bài được kích hoạt ngay lập tức, biến thành một khối nước bùn và rơi xuống mặt đất phía sau. Khoảnh khắc tiếp theo, mặt đất rung chuyển ầm ầm, trong tích tắc vươn ra khỏi mặt đất hình thành một bức tường đất dày dài tới 100 mét chắn lối vào của toàn bộ sơn động. Đương nhiên, những Dị nhân bên ngoài không thể xông vào, bức tường đất này rất cứng và dày tới 3 mét, ngay cả khi lực lượng của bọn chúng vô cùng mạnh mẽ cũng không thể bị phá hủy trong một thời gian ngắn.
Vì vậy, Ngô Minh lúc này chỉ phải đối mặt với hai Người khổng lồ.
“Ta không muốn lãng phí thời gian, động tĩnh vừa rồi sợ là đã báo động cho người bên trong rồi, tốc chiến tốc thắng đi!” Ngô Minh sau đó lấy ra một tấm thẻ màu vàng ném cho A mỗ, để cho A Mỗ kích hoạt.
Đây là Thẻ bí thuật số 43 'Tiêm Thứ Địa Ngục', là một loại Thẻ bí thuật có thể vận dụng tại không gian hẹp, có thể làm cho vách tường mặt đất cùng trên trần nhà toát ra gai đất đột kích, uy lực không tầm thường, mà tấm thẻ trong tay Ngô Minh lại là bản Tiêm Thứ Địa Ngục Hoàng kim.
Bởi vì gai nhọn bình thường có thể không xuyên thủng lớp da dày của Người khổng lồ mười mét, nhưng Tiêm Thứ Địa Ngục này đã được Ngô Minh Hoàng kim hóa, tin tưởng muốn diệt sát hai Người khổng lồ này có lẽ dễ như trở bàn tay.
Ngô Minh ngay lập tức kích hoạt thẻ này.
Bên ngoài bức tường đất, hàng nghìn Dị nhân điên cuồng tấn công bức tường đất ngăn chúng, và trong số đó, hàng chục Dị nhân khiên Trục công thành có gai để công phá.
Trục công thành có gai này làm bằng gang, to như thùng xăng, dài hơn chục mét, hàng chục Dị nhân khiên Trục công thành có gai sắt này chạy nhanh, rồi đập vào tường đất, ngay lập tức trên tường đất xuất hiện rất nhiều vết nứt.
Bọn hắn không ngừng cố gắng, không ngừng xông tới, cuối cùng đập vỡ bức tường đất dưới cú va chạm thứ mười, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng phía sau, họ đã sợ ngây người.
Lối vào hang động to lớn lúc này tất cả đều là gai nhọn dày đặc.