Vì Giáo sư Từ ở Ngân Nguyệt Thành cần nghiên cứu Tia Chớp Đen và áp dụng công nghệ Tia Chớp Đen vào thế hệ chiến hạm tiếp theo của Nhân Vương Hào, nên hiện tại Ngô Minh chỉ có thể cưỡi Cốt Long. May mà tốc độ của Cốt Long không hề chậm chạp, thậm chí bởi vì dung hợp Nguyên khí thế giới, Kim tự tháp dưới lòng đất nói đến trong bút ký của Văn bá cách đó không xa, theo tốc độ của Cốt Long, trong một ngày một đêm cũng đủ để bay tới.
Cả ngày lẫn đêm này, Ngô Minh căn bản là ngồi trên lưng Cốt Long để lĩnh ngộ Thẻ bí thuật, bởi vì có bí pháp chế tác Thẻ bí thuật Hoàng kim, đối với cảm ngộ và lý giải Thẻ bí thuật của anh ta đã bỏ xa trình độ của các Bí thuật học đồ khác. Đến thời điểm này, Ngô Minh đã thành thạo tất cả 36 Thẻ bí thuật cơ bản, ngay cả các Thẻ bí thuật cấp cao thì anh ta cũng đã thành thạo rất nhiều, đặc biệt là phiên bản đơn giản của Thẻ bí thuật số 72 Hư Vô Hành Giả, Ngô Minh cũng đã luyện chế tăng cường. Ngô Minh tin tưởng, Hư Vô Hành Giả Hoàng kim của mình, mặc dù là so với Hư Vô Hành Giả chân chính cũng không kém chút nào, thậm chí còn mạnh hơn một ít.
Với Hư Vô Hành Giả Hoàng kim, còn có Nhuyễn Trùng Huỷ Diệt của chính mình, với hai sinh vật này cũng như thực lực và thủ đoạn bí thuật của bản thân, cho dù gặp phải cao thủ nguyên khí cấp bảy, Ngô Minh cũng đủ sức chiến đấu.
Ngô Minh trong vô thức đã phát triển đến mức ngay cả Dị tộc nhân cũng phải ngước nhìn, lúc này ở Đệ tứ nguyên khí thế giới, trong mắt Ngô Minh không có gì phải sợ, ngược lại thế lực của Đệ tứ nguyên khí thế giới cũng phải sợ của Ngô Minh. Thông qua một số thế lực lượng thân thiện trong Đệ tứ nguyên khí thế giới, Ngô Minh đã biết Dị tộc nhân đã ban hành lệnh cấm tuyệt đối không được đi trêu chọc thế lực của Ngô Minh, thậm chí cả thế lực của Nhân loại, và họ phải giữ thái độ bình đẳng để giao tiếp. Đây là sự thay đổi do Ngô Minh mang lại.
Đến sáng hôm sau, Ngô Minh đã đến khu vực được ghi trong bút ký của Văn bá, đây là một vùng núi rộng lớn, núi non trùng điệp tựa như không có tận cùng. Ngay cả Nguyên khí thế giới dung hợp cũng không làm thay đổi khu vực này nhiều.
Đương nhiên, những ghi chép của Văn bá sẽ không chính xác lắm để Ngô Minh tìm thấy lối vào Kim tự tháp dưới lòng đất, nhưng Ngô Minh tin năng lực cảm nhận hiện tại của mình, nếu anh ta đến vùng lân cận chắc chắn sẽ cảm nhận được. Hơn nữa trong những ghi chép của Văn bá, ghi lại một số khung cảnh và môi trường mang tính bước ngoặt xung quanh, chỉ cần so sánh cẩn thận sẽ không khó để tìm ra điểm đến.
Vì vậy, Ngô Minh đã hạ xuống ở một nơi trong vùng núi này. Sau khi thu hồi Cốt Long, A mỗ lúc này đã tự bay ra ngoài, rõ ràng là có ý định hít thở không khí, bay được một đoạn thì anh chàng leo lên vai Ngô Minh và nghỉ ngơi.
Ngô Minh nhìn quanh, Văn bá nói trong ghi chép của mình khi họ vào núi, họ vào từ một nơi gọi là Lão Long Đầu, Lão Long Đầu là gì? Trên núi có một tảng đá kỳ lạ, nhìn từ dưới núi lên nó giống như đầu rồng, núi là thân rồng, chỉ cần có đá đầu rồng thì có thể xác định được vị trí.
Nhìn về phía những ngọn núi ở tất cả các phía. Ngô Minh đã sớm phát hiện trên ngọn núi phía tây có một phiến đá kỳ lạ giống như Văn bá miêu tả, liền thúc giục U Linh Vân Xà nhanh chóng bay tới xem qua. Nó hoàn toàn giống với những gì được ghi trong ghi chép của Văn bá.
"Bước đầu tiên xem như đã tìm được, đã có tọa độ này, dựa theo lộ trình được ghi trong bút ký thì sẽ có thể tìm thấy Kim tự tháp dưới lòng đất đó! " Ngô Minh tự nhủ, đi vào núi theo hướng đầu rồng đi.
Trong bút ký ghi lại, sau khi vào núi thì đi theo đường núi mười dặm thì gặp khe suối trong núi, chính là cột mốc thứ hai. Trong bút ký Văn bá và những người khác đã đi bộ ít nhất hai tiếng đồng hồ mới đến nơi, vì đường núi hiểm trở rất khó đi, nhưng Ngô Minh đến chỉ trong vài phút, đường núi tuy hiểm trở nhưng lúc này đối với Ngô Minh vẫn như mặt đất bằng phẳng.
Tìm được dòng suối nhỏ, Ngô Minh định tiếp tục tìm cột mốc tiếp theo được đề cập trong ghi chép, lúc này Ngô Minh như có cảm giác, lập tức ném ra ngoài ba lá bài tạo thành Trận pháp ẩn, sau đó bóng dáng của Ngô Minh tiến vào Trận pháp ẩn biến mất không còn tăm tích
Mấy phút đồng hồ sau, theo một phương hướng khác xuất hiện mấy người.
Mấy người này tuy quần áo tả tơi, nhưng hiển nhiên đều là Nhân loại, chỉ có điều thể trạng cường tráng hơn, mang theo thùng nước để đến múc nước trong dòng suối nhỏ.
Ngô Minh ngẩn người, anh ta không nghĩ tới trong rừng sâu núi thẳm này vẫn còn có người.
Nhưng sau suy nghĩ một chút cũng hiểu được không có gì phải ngạc nhiên, sau khi thảm hoạ nguyên khí phát sinh, những thành thị dày đặc nhân khẩu ngày xưa đã hoàn toàn trở thành thiên đường của các loại quái vật, ngược lại địa phương trước kia ít ai lui tới trở thành khu vực Nhân loại sinh tồn.
Ngô Minh hiện tại cũng không phải tên ngốc cái gì cũng đều không hiểu. Anh ta biết rõ, ở trong phế tích Nhân loại có một ít quái vật biến dị, có thể không nhất định là đến từ Đệ tứ nguyên khí thế giới, nói không chừng còn có sinh vật Đệ tam nguyên khí thế giới khủng bố, thậm chí còn có Đệ nhị nguyên khí thế giới. Không cần nói đến Nhân loại, ngay cả thế lực Dị tộc nhân cũng không dám dễ dàng nhúng tay vào đó. Nghe nói Vũ Thành trong quá khứ bây giờ đã thực sự trở thành một thành phố thiên đường của quái vật, nghe nói nơi đó Trùng nhân đã trải qua mấy lần biến dị, đã diễn sinh ra được Trùng nhân mạnh hơn. Bởi vì Vũ Thành chỉ cách Sư Thành hơn 300 km, cho nên vài tháng trước Sư Thành đã thành lập một tiền đồn ở phụ cận Vũ Thành, để theo dõi hướng đi của Trùng nhân bên trong Vũ thành. Lại nói tiếp, coi như là trước thời gian dự phòng, vạn nhất có phiền toái gì cũng có thể biết rõ sớm.
Nhưng trước mắt Trùng nhân Vũ Thành không còn đáng sợ hãi, thật ra sự kiện Người khổng lồ lúc này mới thật sự là làm Ngô Minh khó có thể tiêu tan, anh ta một đường dựa theo bút ký miêu tả tìm toạ độ tiến lên, ở vùng núi phát hiện tung tích Nhân loại.
Ngô Minh không có ý định kinh động những người này, anh ta định đợi những người này đi rồi mới tiếp tục tìm kiếm.
Nhưng lúc này, Ngô Minh mới phát hiện ra một số vấn đề, kích thước của những người này rõ ràng là lớn hơn so với người bình thường, lúc đầu Ngô Minh cho rằng họ rất cường tráng, nhưng anh phát hiện ra không phải chỉ là cường tráng đơn giản như vậy.
Xương của những người này lớn hơn nhiều so với người bình thường và chiều cao của họ nói chung là hơn hai mét, thậm chí phụ nữ của những người này còn cao hơn một mét chín.
Điều này rõ ràng là có chút bất thường, tiếp tục quan sát, Ngô Minh lại phát hiện ra điều gì đó thú vị hơn, những người này đã dùng một thứ như sơn dầu để phác thảo nhiều hoa văn, giống như đồ đằng của thổ dân, và những hoa văn này nhất quán đến kinh ngạc, chính là hình người với tám cánh tay.
Ngô Minh cảm thấy đây nhất định không phải là trùng hợp, làm sao lại có Nhân loại dùng đồ đằng hình người tám tay trong rừng già núi non trùng điệp? Ngô Minh cảm thấy mình nên tìm hiểu hư thực.
Vì vậy sau khi những người này đi lấy nước và rời đi, Ngô Minh lập tức đi theo, với thực lực của Ngô Minh hiện tại, việc theo sát những người này mà không bị phát hiện là điều không khó.
Xuyên qua rừng rậm, vượt qua núi cao, Ngô Minh rất nhanh nhìn thấy một căn cứ đông đúc trên sườn đồi trước mặt.
Cây cối trên sườn đồi đã bị đốn hạ, vô số nhà gỗ được dựng lên, những ngôi nhà gỗ này được xây bằng đá và gỗ khá chắc chắn, trên sườn đồi có hàng vạn ngôi nhà dày đặc.
Giữa những ngôi nhà này có thể nhìn thấy rất nhiều người đi qua, Ngô Minh từ xa nhìn vào, lập tức nhận ra đây chính là nơi mình đang tìm.
Có núi bao quanh, ngọn núi ở giữa không cao, mà là hình bán nguyệt, trên mặt đất giống như một cái bát lớn, không giống với những ngọn núi có hình dạng kỳ lạ xung quanh, ngọn núi này hiển nhiên có chút kỳ quái. Cái gọi là kỳ quái chính là, nó quá đều đặn, hoàn toàn không giống như nó được tạo ra bởi tự nhiên, mà được xây dựng một cách nhân tạo.
Tuy nhiên, vào lúc này ngọn núi giống như một cái bát úp ngược này đã bị những con người đó chiếm đóng và trở thành căn cứ của họ.
Ngô Minh nhìn thấy một người đàn ông to lớn cao hơn hai mét, cởi trần, trên tay cầm một chiếc móc sắt và một con dao nhọn, đang mang theo con mồi tiến vào căn cứ, rõ ràng là một thợ săn đang ra ngoài săn mồi.
Nhìn con mồi đối phương mang theo, hẳn là quái vật heo rừng, ít nhất cũng là nguyên khí cấp 2, răng nanh cực lớn thập phần hung hãn, nhưng lúc này, con heo rừng này đã bị đánh chết trở thành đồ ăn.
Có ít nhất năm mươi thợ săn, mỗi người đều có vóc dáng to khỏe đáng sợ, cơ bắp cuồn cuộn, những con lợn rừng nặng năm sáu trăm ký có thể tùy ý vác trên vai, lực lượng như thế này quả thật không đơn giản
Sau khi quan sát thêm, Ngô Minh nhận thấy ‘nhân loại’ nơi này có chút không thích hợp.
Răng của họ rõ ràng sắc hơn, Ngô Minh thấy rõ một người đang vồ lấy một con lợn rừng vẫn còn sống, rồi cắn vào họng lợn rừng, sau đó xé một miếng thịt nhai nhồm nhoàm, vết máu đầy mặt nhìn qua thập phần hung tàn.
Ngô Minh lập tức nghĩ đến một khả năng.
Đây là những người đột biến, Ngô Minh từng nghe mọi người nói sau khi trải qua quá trình chuyển hóa nguyên khí, hầu hết con người sẽ trở thành Thức Tỉnh giả, có thực lực cường đại và khả năng sử dụng thẻ bài. Nhưng cũng có một số ít người không thể trở thành Thức Tỉnh giả, họ sẽ trở thành một loại 'Dị nhân' khác, những Dị nhân này mang đặc trưng là kết cấu thân thể sẽ phát sinh chất biến, họ không thể sử dụng thẻ bài nhưng họ có thể có được sức mạnh cơ thể mạnh hơn những Thức Tỉnh giả và có thể chiến đấu với quái thú bằng tay không.
Tuy nhiên, số lượng Dị nhân như vậy là rất hiếm. Thời gian trôi qua, nhược điểm của việc Dị nhân không thể sử dụng thẻ bài sẽ hoàn toàn loại bỏ họ, bởi vì sau khi Thức Tỉnh giả đạt đến cấp độ thứ hai và thứ ba, lợi thế về thể lực của Dị nhân sẽ không còn nữa, bởi vì cho đến nay, Ngô Minh đã biết Dị nhân không có khả năng có thể tiếp tục được tấn thăng.
Có thể nói, trong số hàng vạn Nhân loại không hề có một Dị nhân, và họ dần dần bị gạt ra ngoài lề xã hội.
Nhưng mà, tại khu rừng già trong núi sâu này, Ngô Minh nhìn thấy mấy vạn Dị nhân, Dị nhân ở đây thực lực cực kỳ cường đại, giống như vừa rồi cường giả cắn cổ heo rừng, chính là Thức Tỉnh giả nguyên khí cấp ba cũng khó có thể so bì với bọn họ, chỉ nói về khả năng chiến đấu tay đôi, bọn họ đã có thể đạt tới cấp độ nguyên khí của Thức Tỉnh giả cấp bốn rồi.