"Thiếu gia, khi ngươi đọc được tin nhắn này, ta đã chết rồi, hay nói cách khác, giống như chết đi, ngươi đừng tới tìm ta, cũng không tìm được ta, ta nợ người khác, lần này ta phải đi trả nợ. Bây giờ thiếu gia phải đi tìm Ngô Minh, đừng ở Tân Đô Thành, trên đời này nơi an toàn duy nhất chỉ có thể là nơi có Ngô Minh, chăm sóc bản thân thật tốt!”
Rõ ràng đây là di ngôn, nhưng Ngô Minh thông minh cỡ nào, anh ta tự nhiên thấy di ngôn này thực sự có nhiều hàm nghĩa. Nó được trao cho Đỗ Uy và có thể hiểu theo nghĩa đen, nhưng có một hàm nghĩa khác trong đó.
Bởi vì di ngôn này được viết trên một cuốn sổ cũ, và những gì được ghi trong cuốn sổ này chính là chân tướng về sự việc của Văn bá và những người khác.
Rõ ràng, lần trước Văn bá nói với Ngô Minh về sự kiện khe nứt hoàn toàn là một lời nói dối, Ngô Minh khó chịu vì lần trước không phát hiện ra, anh ta thật sự tin tưởng. Đương nhiên Ngô Minh sẽ không thừa nhận chính mình quá mức đơn thuần, chỉ có thể nói rằng Văn bá trình diễn quá tốt.
Nhưng lần này Văn bá hiển nhiên không có giấu diếm nữa, cố ý lưu lại di ngôn của mình, cũng cố ý để lại trong cuốn sổ này, kêu Đỗ Uy đến với anh ta, ý tứ của chuyện này đã rất rõ ràng rồi.
Đây là lời xin lỗi của Văn bá, theo một cách khác, di ngôn này không chỉ dành cho Đỗ Uy, mà còn cho chính anh ấy.
Bởi vì những gì ông viết trong di ngôn rất rõ ràng, giải thích tình trạng hiện tại của ông ta, sống không bằng chết, hơn nữa ông ta còn đề cập đến việc trả nợ, hiển nhiên là món nợ có liên quan đến sự kiện khe nứt, và ông ta đã nhờ Đỗ Uy đến gặp mình và còn nói không được ở lại Tân Đô Thành, hơn nữa cũng nói nơi an toàn duy nhất trên thế giới là ở đây, có nghĩa là những nơi khác không an toàn.
Điều này nói rõ cái gì?
Theo mô tả của Đỗ Uy, một số Người khổng lồ đã xuất hiện rất đột ngột vào ngày hôm qua, và Vương Hi Bình, một nhân chứng đã chứng kiến một người mặc áo choàng dùng thẻ để biến Vương Hữu Lượng, người đã chết gần một năm, thành một Người khổng lồ cao mười lăm mét.
Sau đó, di ngôn của Văn bá trắng trợn ám chỉ Người khổng lồ cao 30 mét chính là ông ta.
Và điều này liên quan đến sự kiện khe nứt.
Càng tiến thêm một bước chính là, khả năng bởi vì chuyện này mà sẽ còn xuất hiện một ít biến hóa khó có thể tưởng tượng, về phần đó là gì thì Ngô Minh cũng không biết, mọi thứ vừa rồi đều do anh đánh giá từ di ngôn vừa rồi và miêu tả của Đỗ Uy.
Có thể thấy Đỗ Uy cũng đã đoán ra được một ít môn đạo ở đây, nên lúc này anh ta mới mất hồn mất vía.
“Lão đại, anh nói xem, kế tiếp chúng ta nên làm gì bây giờ?” Đỗ Uy lúc này hoàn toàn không có chủ ý, anh hy vọng Ngô Minh sẽ cho anh ta một ý kiến.
"Làm sao bây giờ? Ngươi cả đêm không có nghỉ ngơi, trước tiên đi nghỉ ngơi đi, tạm thời trước hết đến ở Ngô Thành, không phải lo lắng về Tân Đô Thành, ta đã phái U Linh Nữ vương nguyên khí cấp sáu cùng rất nhiều tinh nhuệ đến. Nếu là chuyện lớn, ta cũng sẽ kéo Chiến hạm Nhân Vương Hào đến để giúp ngươi trấn thủ địa bàn, yên tâm đi! " Ngô Minh không có ý định để Đỗ Uy nhúng tay vào chuyện này. 'Di ngôn' của Văn bá đã viết rất rõ ràng, ông ta không muốn Đỗ Uy nhúng tay vào chuyện này, Ngô Minh cũng biết Đỗ Uy bất quá chỉ là nguyên khí cấp bốn, thực lực tuy không yếu, nhưng trên thực tế đã có chút ít không theo kịp hàng rồi, khi thật sự gặp nguy hiểm, Đỗ Uy cơ hồ không có sức tự vệ.
Đỗ Uy hiển nhiên có chút không muốn, nhưng là không chịu đựng được dụ dỗ lừa dối của Ngô Minh, cuối cùng đuổi anh ta ra ngoài. Đây là để cho Đỗ Uy về nghỉ ngơi.
Sau khi Đỗ Uy rời đi, Ngô Minh mới cẩn thận suy nghĩ chuyện này.
Văn Bá cố ý lưu lại di ngôn này nhưng lại để cho Đỗ Uy tìm đến mình, rõ ràng là muốn kéo mình xuống nước. Tuy lúc trước Văn Bá nói dối, nhưng là đối với lão nhân này thì Ngô Minh vẫn rất kính trọng đấy. Nếu như Đỗ Uy nói ngày hôm qua Người khổng lồ đạt tới nguyên khí cấp sáu cao ba mươi mét chính là Văn Bá, đối phương ít nhất không có công kích Tân Đô Thành.
Có điều, người làm sao có thể biến thành Người khổng lồ?
Nói thật, Ngô Minh rất tò mò, Ngô Minh cũng biết Văn bá khi rời đi đã lưu lại bút ký, thậm chí lưu lại một bức ảnh, chỉ để cho bản thân tiến vào chuyện này, hơn nữa còn đi tới nơi xảy ra sự kiện khe nứt tìm tòi hư thực.
Ở bên trong di ngôn Văn Bá lưu lại mặc dù không có nói như vậy, nhưng lại có một chút ý tứ như vậy.
Về những gì Văn bá bọn họ đã trải qua, Ngô Minh nghĩ rằng cuối cùng cũng đã tìm điểm mấu chốt. Nguyên nhân của sự việc này là do anh ta ở hầm trú ẩn dưới lòng đất của Vũ Thành đã tìm thấy bút ký của Trịnh Bình lưu lại, lúc ấy còn có U Linh Tạp sách, và sau đó là sự kiện khe nứt được Văn bá giảng thuật lại. Khi đó, Trịnh Bình, Văn bá và Vương Hữu Lượng đều là những người trải qua sự kiện khe nứt, hầu hết những người này đều đã biến mất, Ngô Minh chỉ gặp Văn bá và Vương Hữu Lượng.
Bây giờ, cả hai đều đã biến thành Người khổng lồ.
Những gì Văn bá viết trong bút ký của ông ta rất khác với những gì ông ấy nói lần trước. Bắt đầu thật ra không có gì thay đổi, chỉ đến thời điểm trung đoạn, đó không phải là sự biến mất của cô gái tên Cảnh Tình trong nhóm đã dẫn họ tìm thấy lối vào vết nứt khi đang tìm kiếm, nhưng trên thực tế, một số người đã lên kế hoạch cho sự việc này.
Lại nói tiếp, đây hoàn toàn là một âm mưu, và Văn bá là một trong những người tham gia thực hiện âm mưu này hồi đó.
Trên sân thượng lâu đài, Ngô Minh lật xem cuốn bút ký ghi lại quá trình này rất chi tiết.
Cuộc thám hiểm đó đã được lên kế hoạch từ rất lâu rồi, có ba người lập kế hoạch là Văn bá, Trịnh Bình và Vương Hữu Lượng, những người khác không biết gì cả. Văn bá và ba người họ quen nhau từ lần thám hiểm trước đó, khi họ đang thăm dò khoáng sản thì vô tình phát hiện ra một ngôi mộ cổ chôn sâu dưới lòng đất.
Và trong ngôi mộ cổ đó, họ đã phát hiện ra một thứ làm đảo lộn hoàn toàn nhận thức của họ, vì họ đã phát hiện ra một Kim tự tháp bị chôn vùi trong lòng đất.
Nhìn thấy điều này, Ngô Minh lập tức nghĩ đến những Kim tự tháp dưới lòng đất ở Bắc Mỹ, và tiếp tục đọc, Ngô Minh tin rằng giữa hai bên nhất định phải có một mối quan hệ lớn.
Sau khi đám người Văn bá phát hiện ra Kim tự tháp dưới lòng đất, họ không nói cho ai biết, đây cũng là tư tâm của họ quấy phá, lúc đó họ chỉ muốn xem bên trong có thứ gì, nếu khẳng định đó là một phát hiện lớn vậy thì đã báo cáo nó, có lẽ họ có thể nhận được một ít vinh dự. Vào những ngày đó, những người trẻ tuổi như Văn bá vẫn coi trọng danh dự.
Sau đó, họ gặp phải 'cơn ác mộng' trong Kim tự tháp dưới lòng đất mà cả đời không bao giờ quên, dưới Kim tự tháp đó, một người to gấp mười lần người thường đã bị giam cầm.
Trong ghi chép, Văn bá dùng loại từ này miêu tả, đương nhiên, Ngô Minh trong nháy mắt biết hắn là Người khổng lồ.
Và cho dù gã khổng lồ này bị xiềng xích nặng nề nhưng vẫn vô cùng mạnh mẽ, sau khi nhìn thấy ánh mắt khủng bố của gã khổng lồ, cứ như bị một búa nặng đập vào đầu, Văn bá ba người lập tức ngất đi.
Sau đó, họ tỉnh dậy và thấy họ đang ở bên ngoài hang động, và mỗi người đều có một ấn ký cổ quái trên người.
Đó là một hình xăm giống như một hình người, nhưng hình người này có tám cánh tay.
Ở trên bút ký, Văn bá còn dùng bút vẽ hình dáng của ấn ký này, Văn bá gọi ấn ký này là 'hạt giống'. Ngược lại, Ngô Minh nhìn thấy bóng dáng có tám cánh tay, lập tức nghĩ đến Người khổng lồ có tám cánh tay từ dưới đáy Loạn Lưu Hải leo ra, thật sự là tám cánh tay này quá mức rõ ràng, muốn không liên tưởng đến nhau cũng khó.
Người khổng lồ tám tay cũng là một sinh vật hệ Cự nhân, và nó là một trong những người khổng lồ lớn nhất mà Ngô Minh từng thấy, và hắn cũng là mạnh nhất.
Lại nói Văn bá bọn họ, căn bản không biết sao lại thế này, lúc ấy bọn họ đều sợ hãi, nói là dọa tè ra quần cũng không chút nào thái quá, ba người vội vàng rời đi nơi đó về tới nơi dừng chân. Có điều vào lúc ban đêm, bọn họ đều gặp một giấc mộng, trong mộng xuất hiện chính là bọn họ trong Kim tự tháp nhìn thấy Người khổng lồ kia.
Người khổng lồ rất hung dữ, nói với ba người họ rằng họ nên đưa bốn người khác đến trong vòng ba tháng, nếu không ấn ký mà Người khổng lồ để lại sẽ giết họ.
Ba người sau khi tỉnh lại lập tức tụ tập cùng một chỗ, nhận ra rằng họ đã gặp rắc rối khi biết cả hai đều có cùng một giấc mơ.
Điều này rõ ràng là ngoài tầm hiểu biết của họ, nhưng cả ba người lúc đó vô cùng sợ hãi, và họ không dám nói cho người khác biết vì sợ chết.
Do đó, có các nhiệm vụ thăm dò tiếp theo và sự kiện khe nứt.
Nói cách khác, Cảnh Tình bốn người bọn họ đã bị Văn bá, Vương Hữu Lượng và Trịnh Bình lừa gạt đi tới. Vào lúc ban đêm, vô cớ biến mất là Văn Bá chứ không phải Cảnh Tình, đây đều là Văn Bá ba người bọn họ thương lượng xong sau đó đưa cả đội vào Kim tự tháp dưới lòng đất với lý do tìm kiếm Văn bá, và những gì xảy ra sau đó gần giống như những gì Văn bá miêu tả. Tất cả mọi người bị Người khổng lồ kia gieo ấn ký, sau đó thông qua khe nứt tiến vào thế giới khác. Ba người Văn bá và Người khổng lồ đã có 'thỏa thuận' lúc trước cho nên sau đó Người khổng lồ đã đưa cả ba trở lại, trong khi Cảnh Tình và ba người khác biến mất khỏi thế gian.
Có điều Người khổng lồ đã từng nói qua, sau cuộc xâm lược của nguyên khí, ba người họ phải tuân theo tiếng gọi của dấu ấn và quay trở lại Kim tự tháp dưới lòng đất.
"Đây là những gì Văn bá nói về món nợ. Ba người họ đã bán bốn người còn lại để đổi lấy cơ hội trở lại nhân gian. Không ngờ mọi chuyện lại như thế này!" Ngô Minh xem xong quyển bút ký. Sau đó tất cả các ghi chép ở trên là vấn đề về sự trở lại của Văn bá, hầu hết đều liên quan đến Đỗ Uy, rõ ràng là Văn bá rất quý trọng Đỗ Uy và coi Đỗ Uy như cháu nội của mình.
Thành thật mà nói, Ngô Minh bị gợi lên lòng hiếu kỳ, Văn bá gửi bút ký này cho mình qua tay Đỗ Uy, phần lớn là vì muốn kéo mình xuống nước, Văn bá dường như biết mình là người duy nhất có tư cách trộn lẫn vào, bởi vì không có thực lực, đi cũng là chịu chết mà thôi.
Đương nhiên, Ngô Minh có thể không đi, cứ coi như chuyện này chưa từng xảy ra, nhưng nói thật, nếu không có quan hệ tới Người khổng lồ tám tay, Ngô Minh có lẽ thật sự không định xuống nước đục ngầu này, nhưng bây giờ, anh ta đang lên kế hoạch đi tới Kim tự tháp dưới lòng đất được ghi lại ở trong bút ký.
Hơn nữa Ngô Minh có một loại dự cảm, nói không chừng anh ta có thể sẽ gặp lại Người khổng lồ tám tay ở đó.
Chắc chắn rằng vấn đề này rất nguy hiểm nên Ngô Minh không nói với ai và cũng không định đưa ai đến đó. Y Y là một lựa chọn bởi vì Y Y đủ cường đại, nhưng Y Y hiện đang bận nghiên cứu về Hủy Diệt Chùy cùng với mắt phụ của Thần Huỷ Diệt. Hơn nữa để Y Y ở lại Ngô Thành, tương đương với chiến thần ngồi xổm ở đây, cho dù có cường địch tới xâm phạm cũng có người trấn tràng.
Vì vậy, Ngô Minh không nói cho ai biết, một giờ sau, anh ta cưỡi Cốt Long, cầm bút ký trong tay bay ra khỏi Ngô Thành.