Tại một căn cứ bí mật của gia tộc Delbert, một cao tầng cấp cao nhận được tin tức, sau đó kể tình hình cho một số cao tầng cấp cao khác của gia tộc Delbert.
Nếu Ngô Minh ở đây, anh ấy có thể nhìn thấy những người ở đây, hầu hết đều có mặt vào ngày hôm đó.
"Nói như vậy, thượng úy Mike trước đây đã lừa Ngô Minh, đó là lý do tại sao Ngô Minh muốn giết anh ta trước khi hắn rời đi. Họ không phải là một nhóm." Một cao tầng lúc này nói ra.
" n, có vẻ là như vậy. Theo lời bác sĩ, thượng úy Mike đã bị trúng độc. Có thể nói anh ấy chắc chắn sẽ chết, nhưng bản thân thượng úy Mike là một Thức Tỉnh giả cấp 2, tố chất thân thể rất mạnh, hơn nữa vừa tiêm vào huyết thanh kháng độc mới trải qua nghiên cứu, cho nên mới miễn cưỡng giữ được tánh mạng. Tôi nghĩ Ngô Minh có ý định tra tấn thượng úy Mike cho đến chết, bọn họ trước đó hẳn là có ân oán, cũng không có khả năng là đồng bọn!” Một vị cao cấp khác cũng phân tích như vậy.
“Nếu đây là một mưu đồ thì sao, nhưng tôi biết tại phương đông xa xôi, bọn họ chuyên môn có một từ để hình dung mưu đồ này, gọi là khổ nhục kế!” Một cao tầng tinh minh cấp cao nói ra ý của mình.
"Ta cảm thấy được khả năng này không lớn. Thứ nhất, thượng úy Mike vốn là người của chúng ta, thứ hai là Ngô Minh không cần làm điều này. Thậm chí, bác sĩ còn nói việc Mike sống sót hoàn toàn là do may mắn, nên rất có khả năng là đối phương thực sự có ý định giết thượng úy Mike, hơn nữa còn định tra tấn thượng úy Mike đến chết. "
Các thành viên cấp cao trong gia tộc Delbert lúc này đã bày tỏ ý kiến, nhưng hiển nhiên đa số đều cho rằng việc thượng úy Mike sống sót lần này hoàn toàn là may mắn nên khó có thể xảy ra vấn đề. Vốn dĩ họ định bắt thượng úy Mike, nghi ngờ anh và Ngô Minh cấu kết với nhau, giờ thì không còn nghi ngờ nhau nữa, nhưng để cho an toàn, họ vẫn định đợi thượng úy Mike tỉnh lại rồi mới thẩm vấn.
Vài ngày sau, thượng úy Mike tỉnh dậy, cuộc thẩm vấn không hỏi bất cứ điều gì có giá trị, ngược lại là phát hiện thượng úy Mike là một sĩ quan rất trung thành. Vì thế gia tộc Delbert đã trọng dụng thượng úy Mike, nhưng họ không biết, đây chỉ là mưu đồ của Ngô Minh thôi, Mike không chỉ trúng độc mà còn có thuốc giải, còn có một phần thông tin của Ngô Minh, hơn nữa Mike cũng rất hợp tác nên nhân tài của gia tộc Delbert không có phát hiện sơ hở chút nào.
Đây đều là chuyện về sau, bây giờ Ngô Minh cũng đã về đến Ngô Thành.
Tốc độ của loại Tia Chớp Đen mới nhanh hơn nhiều so với loại cũ, Giáo sư Từ và những người khác lúc đó đã lắp đặt nhiều sản phẩm công nghệ khoa học kỹ thuật bậc cao vào đó. Với khả năng định vị của một số siêu vệ tinh, có thể được điều hướng toàn cầu, chỉ cần đưa vào tọa độ cố định là Tia Chớp Đen có thể bay tự động.
Xa cách mấy tháng, cuối cùng Ngô Minh cũng nhìn thấy tường thành của Ngô Thành. Trước đó, Ngô Minh đã quay lại thành phố Ngân Nguyệt Thành để xem xét thì thấy ở bên trong không có bất cứ vấn đề gì, hơn nữa chính Thích Đình cùng Triệu Ninh phụ trách Ngân Nguyệt Thành.
Bằng cách sử dụng radar nguyên khí mới được thành lập ở Ngân Nguyệt Thành nên họ là những người đầu tiên phát hiện ra Tia Chớp Đen của Ngô Minh. Rõ ràng là trong vòng vài tháng sau khi Ngô Minh rời đi, năng lực công nghệ khoa học kỹ thuật của Ngân Nguyệt Thành đã được nâng lên một tầm cao mới, ngoài ra radar này đã được triển khai ở Ngô Thành và Sư Thành, giờ đây ba thành phố này được liên kết với nhau. Ngân Nguyệt thành hiện tại chính là một căn cứ nghiên cứu phát minh, rất nhiều vũ khí kiểu mới đều được liên tục vận chuyển đến Ngô Thành và Sư Thành.
Ở trong đó bao gồm súng mới, ô tô và áo giáp ngoài của từng người lính.
Với thứ này, ngay cả những người bình thường chưa thức tỉnh miễn là bọn họ được huấn luyện thì cũng có thể chiến đấu chống lại quái vật có nguyên khí cấp một và cấp hai, và những người thức tỉnh cấp thấp có thể phối hợp với những vũ khí này thì thực lực càng cường đại hơn.
Những điều này đều là Ngô Minh nghe báo cáo lại trong khi ngồi trong sảnh chính lớn của Ngô Thành. Theo các báo cáo mà Ngô Minh nghe được, Ngô Thành, Sư Thành và Ngân Nguyệt Thành đã phát triển nhanh chóng trong vài tháng qua, bây giờ Ngô Thành là trung tâm chính trị kiểm soát ba thành phố, và Ngân Nguyệt Thành là trung tâm nghiên cứu phát minh. Đối với Thành phố Sư tử, với cơ sở dân số lớn nhất, rất nhiều nhà máy mới được xây dựng ở Thành phố Sư tử, kể từ đó cũng có thể cung cấp đầy đủ sức lao động.
Sự trở về của Ngô Minh đương nhiên khiến Lý Hạ, Thích Đình và Độc nhãn lão ngũ rất vui mừng, mấy tháng nay bọn họ khá sợ hãi. Cho nên vào buổi tối, ở lâu đài Ngô Thành tổ chức một bữa tối đặc biệt hoan nghênh sự trở lại của Thành chủ, đồng thời cũng hoan nghênh Giáo sư Từ gia nhập.
Nhìn thấy Ngô Minh thực sự thành lập một thế lực khổng lồ, Giáo sư Từ khá xúc động. Nhưng đối với một người cổ giả như ông ta mà nói, ông ta không thích tình huống này, ông ta thích nghiên cứu trong phòng thí nghiệm hơn.
Thực ra, Ngô Minh không có hứng thú lắm với loại yến tiệc này, nhưng Lý Hạ nói với Ngô Minh rằng anh ta nhất định phải tham dự yến tiệc này, bởi vì những người trong bữa tiệc đều là quản lý cấp cao và các nhân tài khác nhau ở ba thành phố lớn, yến tiệc thực chất là để bọn họ quen thuộc với Ngô Minh, do đó trung thành với anh ta.
Nửa đêm, bữa tiệc lớn này kết thúc, thời gian kế tiếp đương nhiên là muốn ở cùng Lý Hạ và Thích Đình đã lâu không gặp. Hiện tại Thích Đình chủ yếu quản lý Ngân Nguyệt Thành, cho nên nàng mới ở lại cùng với Ngô Minh một lúc rồi liền dẫn Triệu Ninh và Giáo sư Từ trở lại Ngân Nguyệt Thành, đã có Giáo sư Từ, khả năng công nghệ khoa học kỹ thuật của Ngân Nguyệt Thành rõ ràng có thể được cải thiện lên một tầm cao hơn.
Thấy Thích Đình vội vàng rời đi, Ngô Minh biết đối phương nhất định là cố ý tạo điều kiện cho anh ta và Lý Hạ ở một mình, tuy nàng không nói rõ ràng, nhưng Ngô Minh có thể thấy Thích Đình hiểu chuyện như thế, Ngô Minh tự nhiên nghĩ kỹ về sau sẽ hảo hảo đối đãi nàng.
Trong phòng ngủ chỉ còn lại Ngô Minh và Lý Hạ, hai người không gặp nhau mấy tháng, đã sớm không kiềm chế dục vọng trong lòng, Lý Hạ buông bỏ thái độ cao ngạo trước mặt người ngoài, lao vào vòng tay của Ngô Minh y như là chim non nép vào người, đôi môi đỏ mọng trực tiếp hôn lên môi Ngô Minh, anh ta cảm giác được một trận mềm mại, cũng đưa tay vào trong quần áo của Lý Hạ, leo lên một đôi gò bồng đảo.
“Em muốn!” Sau khi hôn một hồi, Lý Hạ quấn lấy Ngô Minh như một con gấu túi, ghé vào tai Ngô Minh thì thầm. Nghe nói như thế, lại cảm nhận được thân thể mềm mại nóng bỏng của Lý Hạ, chỉ cảm thấy một hồi bản năng nguyên thủy như lửa bốc cháy lên, trực tiếp xoay người đem Lý Hà áp dưới thân thể.
Sáng hôm sau, Ngô Minh tỉnh dậy đã thấy mình đang nằm trong phòng ngủ lớn của Thành chủ, trên chiếc giường êm ái người đẹp vẫn còn đang ngủ say, hiển nhiên những trận chiến đêm qua đã khiến Lý Hạ không thể bình phục.
Mặt khác, hiện tại thực lực Ngô Minh đối với loại chuyện này cũng không tốn sức lực, nghĩ đến chuyện tối hôm qua điên cuồng, không khỏi nở nụ cười.
Không đánh thức Lý Hạ, Ngô Minh lặng lẽ xuống giường đi ra ngoài, Ngô Minh biết Lý Hạ có thể quản lý Ngô Thành đến quy mô này trong khoảng thời gian ngắn đã là một công lao rất lớn, cho nên Ngô Minh cảm thấy đau lòng cũng để cho nàng ấy nghỉ ngơi thật tốt.
Ngoài cửa có một người hầu chuyên môn chờ đợi, thấy Ngô Minh đã dậy, liền vội vàng đi tới.
Những việc này đều do Lý Hạ làm, theo như lời nàng ấy nói, xã hội Nhân loại dù phát triển như thế nào thì vẫn sẽ có phân cao thấp, đây là trăm khoanh vẫn quanh một đốm. Mà Thành chủ là người lãnh đạo tối cao, đó chính là phải có đặc quyền chuyên môn, nếu không căn bản không có khả năng chưởng quản những người khác, không có quyền uy thì làm sao có thể khống chế được người ta? Vì vậy, uy nghiêm của Thành chủ nhất định phải có, muốn làm đến kỷ luật nghiêm minh, chỉ có như vậy mới có thể.
Vì vậy, mặc dù nhiều người trong số những người hầu này chưa bao giờ gặp Ngô Minh, Thành chủ huyền thoại, nhưng họ tỏ ra rất cực kỳ tôn kính Ngô Minh.
Ngô Minh không hiểu những chuyện này nên cũng không có trộn lẫn, tuy nhiên có những người hầu này thì nhiều việc cũng nhanh chóng hoàn thành, chẳng hạn như tắm rửa và ăn uống, sau khi Ngô Minh tắm rửa và ăn sáng rất ngon lành, mới vụng trộm cảm khái một tiếng, trách không được vô luận cổ kim thì mọi người đều tranh quyền đoạt lợi, cái này là sau khi có quyền lực, đích thật là thoải mái.
Hiện tại Độc nhãn lão ngũ, Lưu Bân, Đoạn Vân Phi bọn họ đều có việc riêng nên mỗi người đều bận rộn, Ngô Minh thấy còn sớm nên một mình rời khỏi lâu đài, Ngô Minh tự nhiên không để cho Lý Hạ sắp xếp Cận Vệ Quân đi theo. Mặc dù Ngô Minh rất thích cuộc sống giống như hoàng đế này, nhưng nếu bị một đám đông người vây quanh mọi lúc, mọi nơi thì quả thực không có hứng thú.