Ngô Minh một mình đi ra ngoài, hiện tại lâu đài nằm ở chân núi, có một khu đô thị rất rộng, xa hơn nữa là tường thành phòng thủ của Ngô Thành, về phần bên ngoài tường thành thì tự nhiên là hoang dã, nhưng bây giờ ở bên ngoài Ngô Thành cũng xây dựng số khu vực tập trung nhỏ, điều này cũng là do dân số Ngô Thành ngày càng tăng, hiện nay dân số của Ngô Thành sắp vượt quá 400.000.
Nghe nói một số căn cứ nhỏ xung quanh đã đầu hàng Ngô Thành từ lâu, dân số ở Sư Thành cũng nhiều hơn, nhưng xét về điều kiện sống thì rõ ràng ở Ngô Thành tốt hơn.
Tờ mờ sáng, người dân ở Ngô Thành cũng từ từ bắt đầu ngày làm việc, Ngô Minh đã thấy nhiều người làm việc, một số cửa hàng mở cửa, xe gỗ do những con quái vật thuần hóa kéo chất đầy hàng hóa, người ra vào tấp nập, rất sôi nổi, và một số đội Thức tỉnh còn lại là chờ xuất phát, chuẩn bị ra ngoài săn thú.
Thậm chí, Ngô Minh còn nhìn thấy tại một công trường có một ngôi nhà đang được xây dựng, dưới sự hướng dẫn của một số đại sư già, người dân ở đây đã trộn đất và cát với một thứ chất lỏng cổ quái để tạo độ dính chắc chắn để xây dựng một mái vòm kỳ lạ. Phương pháp này hơi thô sơ nhưng cũng may nó không cần đến bê tông cốt thép, và nó rất chắc chắn, là một giải pháp rất tốt và nhanh chóng cho nơi trú ẩn, và nó cũng là một trong những phát minh của Nhân loại trong Tân thế giới.
Lúc này, Ngô Minh nhìn thấy một đám người mặc đồng phục binh lính chạy qua, hỏi qua thì Ngô Minh biết là quân phòng thủ thành phố, Ngô Minh có thể nhìn ra những người lính chạy qua chỉ là binh lính bình thường mà thôi, thậm chí có những người còn chưa thức tỉnh, điều này khiến Ngô Minh rất tò mò.
Vì vậy, Ngô Minh đã đi theo.
Với thực lực của Ngô Minh, có thể nói không có gì khó khăn khi đi theo một đội vệ binh thành phố luyện tập, chẳng mấy chốc, bọn họ đã tới khu vực cấm sát tường thành.
Ở đây là khu vực dành cho các hoạt động quân sự, có kích thước hai hoặc ba sân bóng đá, quy hoạch bên trong rất trật tự, có doanh trại, bãi tập, nhà kho, sở chỉ huy, mọi thứ đều được bao bọc xung quanh bằng dây thép gai.
Những người lính của quân đội phòng thủ thành phố lúc này mới chạy về nghỉ ngơi một chút rồi bắt đầu cuộc huấn luyện khác, nhưng vào lúc này, một tiếng còi nhanh chóng vang lên, có thể thấy một số đèn cảnh báo màu đỏ đã được thiết lập trong trại và tất cả đều được bật vào lúc này.
“Có địch tập kích, tất cả mọi người tập kết trong vòng năm phút đồng hồ, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu!” Vào lúc này một chỉ huy hét lớn, và quân đội phòng thủ thành phố vẫn đang luyện tập ngay lập tức bắt đầu chạy về phía kho thiết bị.
Cao Lâm là một thanh niên mới gia nhập đội quân phòng thủ thành phố cách đây vài ngày, mới ngoài 20 tuổi, trông gầy hơn so với các bạn cùng lứa tuổi, có lẽ vì vóc dáng của mình mà đến bây giờ Cao Lâm vẫn chưa thức tỉnh.
Mọi người đều biết Thức Tỉnh giả có ý nghĩa như thế nào trong Tân thế giới này, có thể nói Thức Tỉnh giả là tất cả, còn Cao Lâm, người chưa thức tỉnh, tự nhiên đã trải qua nhiều quá khứ mà anh ta không muốn nhớ lại.
Trong khoảng một năm trở lại đây, Cao Lâm không biết mình đã vượt qua nó như thế nào, và điều duy nhất khiến anh cảm thấy may mắn là gia đình vẫn còn đó, mặc dù chỉ có mẹ và một em gái.
Cao Lâm đã đến nhiều căn cứ và gặp quá nhiều kẻ thống trị. Một số thực hành chế độ nô lệ và không coi mọi người là con người, trong khi những người khác không đủ thực lực, ở trong khoảng thời gian ngắn đã bị quái vật công phá, xác chết la liệt khắp nơi. Cao Lâm đã tuyệt vọng, thậm chí nghĩ mình và người nhà chẳng mấy chốc sẽ chết, bỗng nhiên có một nhóm Thức Tỉnh giả cường đại đã giải cứu họ, đưa Cao Lâm lên xe của họ, lúc này anh mới biết những Thức Tỉnh giả cường đại này thuộc về một nơi, và đó chính là Ngô Thành.
Ngô Thành giờ đây đã trở thành thiên đường trong trái tim của nhiều người.
Có thể nói, chỉ cần đến được Ngô Thành là có thể sống sung túc, nửa đêm không lo quái vật tấn công, chỉ cần chăm chỉ làm việc thì sẽ có của ăn, của để. Cao Lâm trên đường đã nghe rất nhiều người đàm luận về Ngô Thành, vì vậy cũng biết Ngô Thành rất tốt, thậm chí đã nghe một cái tên, đó là Ngô Minh, Thành chủ của Ngô Thành.
Nghe nói là cao thủ đệ nhất của Nhân loại.
Sau khi nghe truyền thuyết hơi có khoa trương về sự quật khởi củaThành chủ Ngô Thành, Cao Lâm ngay lập tức trở thành một người sùng bái Thành chủ mà anh trước đây chưa hề gặp mặt.
Không ít lần Cao Lâm dùng Ngô Minh làm mục tiêu để phấn đấu, thực tế thì ở Ngô Thành và thậm chí ở Sư Thành, có không ít người coi Ngô Minh là đối tượng để sùng bái.
Sau khi đến Ngô Thành, Cao Lâm mới nhìn thấy cái gì gọi là căn cứ chân chính, quản lý trật tự, căn cứ sạch sẽ, mọi người mang theo nụ cười. Lúc này, Cao Lâm lại nhìn thấy một tia hy vọng, mọi thứ ở đây khiến anh ta kích động không thôi, vì vậy anh đã nhen nhóm niềm khao khát cho cuộc sống của mình. Để cuộc sống của mẹ và em gái tốt hơn, Cao Lâm đã làm rất nhiều việc cho đến khi lực lượng phòng vệ thành phố quyết định mở rộng chiêu mộ. Thậm chí còn tiết lộ dù ngươi không phải là Thức Tỉnh giả vẫn có thể nhập ngũ. Cao Lâm tâm động, bởi vì anh ta biết rõ, ở bên trong Tân thế giới này nhất định phải có thực lực mạnh mẽ mới có thể sinh tồn được, nếu như một mực dựa vào người khác bảo hộ như trước kia thì một ngày nào đó cũng sẽ xảy ra vấn đề. Càng quan trọng hơn là, Cao Lâm hi vọng trở thành giống thần tượng của mình, Thành chủ Ngô Minh. Vì vậy, Cao Lâm đã tham gia vào cuộc tuyển chọn.
Cuối cùng anh ấy đã vượt qua bài kiểm tra và trở thành một người lính bảo vệ thành phố.
Lúc này, Cao Lâm biết rằng Ngô Thành đã có một bộ Cơ giáp chiến đấu vỏ ngoài bằng kim loại (Robot Chiến đấu) mà ngay cả người bình thường cũng có thể điều khiển được. Nghe nói là sản phẩm công nghệ khoa học kỹ thuật mới nhất của nhân loại. Một vũ khí chiến đấu cường đại được tạo ra bằng cách kết hợp công nghệ nguyên khí và công nghệ khoa học kỹ thuật của Nhân loại.
"Các ngươi biết không? Cũng là nhờ vào vũ khí này, chúng tôi mới tuyển dụng những người chưa Thức tỉnh, bởi vì ngay cả khi các ngươi chưa Thức tỉnh cũng có thể chiến đấu. Các ngươi cũng có thể sử dụng sức mạnh của chính mình để bảo vệ mọi thứ mà các ngươi trân trọng." Đây là lần đầu tiên tham gia khóa huấn luyện, quan chỉ huy hô lớn với Cao Lâm và các tân binh khác.
Sau đó là quá trình huấn luyện gian khổ, ngoài việc rèn luyện thân thể, mỗi ngày bọn họ còn phải mặc Robot chiến đấu luyện tập hơn bốn tiếng đồng hồ. Bộ Robot chiến đấu hoàn toàn chính xác phi thường cường đại, chỗ tốt của nó là chỉ cần dùng Thẻ nguyên khí làm năng lượng khu động thì có thể làm cho Robot chiến đấu hình thành sức chiến đấu cường hãn.
Cao Lâm và hầu hết các tân binh đều mong muốn được thực chiến sau khi trải nghiệm bộ Robot chiến đấu.
Hôm nay là ngày thứ năm sau khi bọn họ nhập ngũ, bộ đội phòng thủ thành phố đã bước vào tình trạng báo động đỏ, Cao Lâm và đồng đội nhanh chóng chạy đến kho trang bị, sau đó khoác lên mình chiếc Robot chiến đấu vào vị trí cố định.
Những bộ Robot chiến đấu này khá đơn giản, nhưng được trang bị rất nhiều thứ, chẳng hạn như máy dò nguyên khí, súng máy cỡ lớn 12 ly và một băng đạn đầy 300 viên đạn, Đao chiến làm bằng kim loại đặc biệt, một khẩu Bazooka và sáu tên lửa đủ đủ để diệt sát sinh vật nguyên khí cấp hai.
Ngay cả một Thức Tỉnh giả bình thường cũng không thể mang theo tất cả những trang bị này, nhưng dùng Robot chiến đấu thì có thể được thực hiện được. Có một thiết bị động lực nguyên khí bằng kim loại đằng sau lưng, có thể được lắp vào Thẻ nguyên khí để cung cấp động lực.
Sau khi trang bị xong, Cao Lâm tốc độ cực nhanh liền xông ra ngoài, nhất định là nhanh hơn một chiếc ô tô phóng nhanh, cùng với những người khác còn có hơn 200 chiến binh mặc Robot chiến đấu.
Đúng lúc này, phía ngoài Ngô Thành có khói bụi cuồn cuộn, nếu để áp tai xuống đất thì có thể nghe thấy tiếng chấn động ầm ầm, có nghĩa là phía trước có một lượng lớn quân đội đang tiến đến.
Ngô Thành còn có hệ thống dò tìm nên phát hiện ra kẻ địch khi địch nhân còn cách hơn chục cây số, lập tức mọi người vào trạng thái chiến đấu, khi quân phòng thủ thành phố xác nhận được mức độ nguy hiểm của mục tiêu, cuối cùng họ đã nhấn nút cảnh báo toàn thành phố..
Ngay lập tức, toàn bộ Ngô Thành gióng lên hồi chuông báo động.
Tốc độ của đối phương rất nhanh, lúc này mới chậm rãi tới gần Ngô Thành, may mà sáng sớm rất nhiều đội ngũ Thức tỉnh đi săn bắn cũng không có đi xa, lúc này tất cả đều đã lui trở về, còn quân đội phòng thủ thành phố đã lao ra ngoài và ở bên ngoài trận địa chờ lệnh.