Quản gia không ngờ người này lại có thực lực như vậy, hắn ta vội vàng đuổi theo thì không còn thấy bóng dáng người ở đó, lập tức hiểu ra vừa rồi mình sốt ruột mà đã nói sai, vốn dĩ hắn ta muốn lưu lại đối phương để cẩn thận hỏi thăm về sự tình Thích Đình, không ngờ lại chọc giận đối phương. Nhưng quản gia cũng không sợ, hắn ta cho rằng với thủ đoạn của Diệp gia thì tìm một người nào đó là không khó, nhưng vấn đề này cần phải được báo cáo trước cho Diệp Chấn Đông.
Lúc này Diệp Chấn Đông vẫn chưa ngủ, vẻ mặt buồn rầu, người bạn cũ Thích Quang Dân vừa đi khỏi, không biết ở đâu đã nghe tin con gái Diệp Tử Hân trở về nên ông ta vội vàng chạy đến ngay, Diệp Chấn Đông biết Thích Quang Dân chính là vì con gái Thích Đình của mình.
Diệp Chấn Đông và Thích Quang Dân là bạn cũ. Cha mẹ của họ có mối quan hệ rất thân thiết, nhưng đến thế hệ trẻ Thích Đình và Diệp Tử Hân, mối quan hệ này thậm chí còn khăng khít hơn. Hai cô gái lớn lên cùng nhau và coi nhau như chị em, bởi vì Thích Đình có tính cách kiên quyết và được rèn luyện, nên sau khi từ quân đội trở về đã cùng một bên với Diệp Tử Hân, bề ngoài là vệ sĩ nhưng thực chất lại là chị em. Khi thảm họa xảy ra, Diệp Chấn Đông và Thích Quang Dân ở lại Kinh Đô để giải quyết nhiều việc khác nhau, chiếc máy bay được điều động từ trước đến đón Diệp Tử Hân và Thích Đình cũng gặp tai nạn giữa chừng, họ không kịp thời đón được người, nên mới có tình trạng như hiện tại.
Những người ngồi ở vị trí của Diệp Chấn Đông ở một mức độ nào đó đều biết một số điều bí mật, họ biết rằng thế giới sẽ thay đổi, nhưng rốt cuộc họ chưa tự mình trải qua, và họ sẽ chỉ biết thảm họa nghiêm trọng như thế nào sau khi nó xảy ra. Khi đó, Diệp Chấn Đông từng nghĩ rằng con gái mình sẽ không thể quay trở lại.
Chỉ là ông ta không ngờ con gái mình quay lại cách đây không lâu, mặc dù tính cách của cô ấy đã thay đổi rất nhiều và thực lực cũng tiến bộ hơn rất nhiều, nhưng đối với một người cha, việc con gái trở lại là một điều may mắn lớn.
Nhưng Thích Đình đang ở với con gái của ông ta đã không quay lại, Diệp Tử Hân hoàn toàn không đề cập đến sự tình trước đây của cô ấy. Diệp Chấn Đông tuy sốt ruột cũng không biện pháp, bất quá ông ta nghĩ rằng Thích Đình cũng là lành ít dữ nhiều. Vốn dĩ ông ta định từ từ chờ Diệp Tử Hân trở về từ Nguyên Khí Bí Cảnh mới nói cho Thích Quang Dân biết, nhưng ông ta không ngờ Thích Quang Dân nhận được tin tức đã trực tiếp đến chất vấn, Diệp Chấn Đông tự nhiên không nói được gì khi bị hỏi. Mặc dù Thích Quang Dân chỉ là một sĩ quan cấp trưởng, về mặt cấp bậc thì không thể so sánh với Diệp Chấn Đông về thân phận và địa vị, nhưng Diệp Chấn Đông thực sự không có cách nào để chống lại vấn đề này.
Mãi cho đến khi Thích Quang Dân rời đi thì Diệp Chấn Đông mới thở phào nhẹ nhõm. Thành thật mà nói, trong chuyện này ông ta có chút xấu hổ với Thích Quang Dân, rốt cuộc là con gái người ta đã không có quay lại.
Đúng lúc này, quản gia gõ cửa đi vào nói với Diệp Chấn Đông chuyện vừa xảy ra, người sau nghe được thì khẽ nhíu mày:
" Ta không có chính diện đối địch nên cũng không biết, bất quá hẳn là so với ta thì kém một chút, có điều tốc độ đối phương rất nhanh, trong nháy mắt liền không có bóng dáng!”
Quản gia nói thật, nếu Ngô Minh nghe được lời này, nhất định sẽ xì mũi coi thường. Cho dù anh ta có muốn giết tất cả người trong phòng đó cũng sẽ không tốn nhiều sức, kể cả quản gia.
Chỉ tiếc là khi đó Ngô Minh không thể hiện ra thực lực nên đã bị quản gia đánh giá sai thực lực của mình.
Nhưng ngay cả như vậy Diệp Chấn Đông cũng khá sửng sốt, ông ta biết thực lực của quản gia, bên trong đám cao thủ nguyên khí cấp ba không có đối thủ, chỉ cần không gặp phải đối thủ nguyên khí cấp bốn thì nhất định sẽ không thua.
Diệp Chấn Đông không quá để ý đến vấn đề này nên ông ta xua tay để quản gia rời đi. Là trưởng gia họ Diệp, mỗi ngày phải xử lý quá nhiều việc, hơn nữa hôm nay bị Thích Quang Dân đến chất vấn khiến ông ta vô cùng đau đầu.
Quản gia nghe xong cũng nhận lệnh lui ra ngoài.
Lúc này, Ngô Minh đã dùng thủ đoạn rời khỏi khu biệt thự của nhà họ Diệp, anh không rời đi ngay mà nhanh chóng ở khu biệt thự tìm kiếm một phen, muốn tìm Diệp Tử Hân nhưng lại không tìm thấy cô ta đâu cả.
Lần này tìm không được nhưng Ngô Minh cũng không nản lòng, anh ta còn phải ở lại Tân Đô Thành một thời gian nên lo không có cơ hội. Chỉ có điều thái độ của Diệp gia thật sự rất tự cao, nếu biết sớm như vậy thì trực tiếp lẻn vào tiết kiệm rất nhiều rắc rối.
Bên ngoài khu biệt thự của Diệp gia, Ngô Minh đang đứng trên mái nhà chuẩn bị rời đi thì nhìn thấy một chiếc xe quân sự chạy ra khỏi nhà họ Diệp.
Vốn dĩ Ngô Minh không quan tâm, ang ta chỉ thản nhiên liếc mắt một cái, nhưng anh ta đã sớm phát hiện sau khi xe quân sự rời đi, có thêm hai chiếc xe nữa từ một góc đường bí mật bám theo, rõ ràng là có ý đồ xấu.
Nhưng cho dù như vậy, Ngô Minh cũng chỉ liếc mắt nhìn chứ không quan tâm, anh ta không có hứng thú đối với tranh giành quyền lợi ở Khu đô thị Vành đai ba, nếu lần này không tìm được Diệp Tử Hân thì Ngô Minh cũng định trở về rồi tính sau.
Tân Đô Thành vẫn còn bảo lưu biên chế quân đội, hơn nữa còn là tồn tại độc lập với quân bộ, binh lính trong bộ đội đa số là binh lính từ thế giới cũ, có nền tảng thể lực tốt nên tỉ lệ thức tỉnh rất cao. Hầu hết bọn họ đều là Thức Tỉnh giả, kết hợp với vũ khí thống nhất và trình độ quân sự xuất sắc đã trở thành một lực lượng mạnh mẽ để bảo vệ Tân Đô Thành.
Quân số Thức Tỉnh giả thành lập quân đội hiện giờ đã lên tới 6 vạn người, đây là lực lượng chiến đấu vô cùng cường đại, đã trở thành một lợi thế mà ai cũng muốn khống chế con bài thương lượng lợi hại này.
Tuy nhiên, bộ quân sự ban đầu nằm dưới sự chỉ huy của một số thủ lĩnh thế giới cũ, mặc dù có những người thuộc các thế lực và gia tộc khác nhau hiện đang nắm giữ các vị trí quan trọng trong quân đội, nhưng cũng chỉ có thể âm thầm tranh giành quyền lực và lợi ích, không dám đưa lên mặt bàn. Các sĩ quan có bối cảnh, có chỗ dựa đương nhiên sẽ phát triển tốt hơn, dù không có cũng không sao, sẽ có người từ các gia tộc lớn đó đến thu phục.
Nhưng Thích Quang Dân là một người khác biệt.
Ở thế giới cũ, nhà họ Thích có thể được coi là một gia tộc, nhưng sau khi Thích lão gia tử là phụ thân của Thích Quang Dân qua đời thì gia tộc họ Thích đã xuống dốc ngàn trượng. Điều này cũng giống như tính cách của Thích Quang Dân, không leo lên quyền quý, cũng không dùng âm mưu quỷ kế, có thể nói ông ta là một người lính chân chính.
Ngay cả sau khi thảm họa xảy ra, Thích Quang Dân đã tuân theo mệnh lệnh ngay lập tức dẫn đầu quân đội ngăn chặn tất cả các loại quái vật xuất hiện, ông ta ước chừng trấn thủ một tháng rưỡi ở khu an toàn Kinh Đô Thành. Lúc sau tùy thời rút lui đến Tân Đô Thành, cũng là nắm giữ thực quyền, tuy rằng chỉ là quân hàm thượng tá, nhưng trong tay cũng có một binh đoàn, chỉ huy 1.500 binh lính Thức Tỉnh giả cũng được coi là cao tầng ở Tân Đô Thành.
Tuy nhiên so với một số gia đình quý tộc thì kém hơn một chút. Bởi vì Thích Quang Dân có thực lực quân sự nên rất nhiều người muốn thu phục ông ta, nhưng họ đều bị Thích Quang Dân từ chối, hơn nữa còn không thể hiện bất kỳ tình cảm nào. Trong số đó có nhà họ Vương, họ Vương chỉ đứng sau nhà họ Diệp, trong quân bộ cũng có quyền lên tiếng, nhưng so với Diệp gia thì còn kém hơn rất nhiều. Tự nhiên, những gia tộc giống như Thích Quang Dân đã xuống dốc, quan quân không có chỗ dựa thực quyền chính là đối tượng mượn sức.
Thích Quang Dân năm lần bảy lượt cự tuyệt Vương gia, điều này đã khiến Vương gia ôm mối hận trong lòng. Quan trọng hơn là, Vương gia đã trăm phương ngàn kế an bài một thành viên của họ gia nhập trung đoàn của Thích Quang Dân với tư cách là đội phó, bởi vì họ đã lên kế hoạch bí mật giết Thích Quang Dân nếu ông không hợp tác.
Chỉ cần Thích Quang Dân chết, đội phó đương nhiên sẽ là người đứng đầu trung đoàn. Trừ cái này ra, một lý do khác khiến họ lên kế hoạch tấn công Thích Quang Dân, đó là khi Thích gia lão gia tử còn sống cùng với Vương gia đối đầu, coi như có thù oán của thế hệ trước. Hiện giờ thế lực Vương gia càng ngày càng lớn cho nên liền chọn lựa đêm nay động thủ.