"Thiên Hạm, quả nhiên là ngươi, ngươi cấu kết cùng Ngô Minh, dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy đối phó ta, tính là thứ gì!" Nhìn thấy Thiên Hạm, Địa Hạm mở miệng mắng ngược lại, loại phẩm tính này quả thực cực điểm không thể tả.
"Địa Hạm, ngươi khiến cho ta quá thất vọng, ngươi đánh lén ta cũng không trách ngươi, bởi vì âm mưu quỷ kế cũng là ngươi thắng, ta nếu thua liền thua thể diện. Hiện tại rõ ràng thua rồi, ngươi còn van xin cho lòng thương xót, tham sống sợ chết, quả thực là mất hết mặt mũi Quỷ Hạm tộc chúng ta!" Thiên Hạm giờ khắc này xuất hiện, cũng là căm tức loại hành vi không biết liêm sỉ này, ở Thiên Hạm xem ra, cho dù thua, cũng phải thua một cách đàng hoàng, đắc thế thì phô trương sức mạnh, nhưng khi thất quyền thì chẳng biết xấu hổ xin tha, thực sự là bỉ ổi tới cực điểm.
Có lẽ là sự xuất hiện của Thiên Hạm khiến Địa Hạm triệt để thẹn quá hóa giận, lại bắt đầu chửi bới, nhưng Ngô Minh căn bản không để ý tới gã, cuối cùng, âm thanh của Địa Hạm càng lúc càng nhỏ. Khoảnh khắc cuối cùng, Địa Hạm dùng ngôn ngữ ác độc nhất trên đời nguyền rủa Ngô Minh và Thiên Hạm, trong khoảnh khắc tiếp theo, tất cả ý thức của gã đã bị rút khỏi xác Quái thi và bị Phệ hồn thú tiêu hóa.
Địa Hạm, cứ thế mất mạng.
Quái thi mất đi ý thức của Địa Hạm giờ phút này lại trở về tĩnh mịch, mặc dù khí tức đáng sợ trên người nó vẫn còn, nhưng cũng không thể chủ động công kích người vào giờ phút này, huống chi nó đã ở chịu Khống thi phù khống chế.
“Ai!”
Lúc này, Thiên Hạm phát ra một tiếng thở dài, có thể nói lần này Địa Hạm lần này là triệt để xong đời, nếu như đối phương không hề từ bỏ hình thái trăm vạn hắc hạm Chân linh thể nguyên bản, như vậy còn có thể giống như mình bảo lưu một tia tàn hồn, nhưng con Địa Hạm đã lựa chọn dung hợp với Quái thi và từ bỏ Chân linh thể của Quỷ Hạm tộc ban đầu, như vậy hiện tại chính là triệt để tiêu vong.
Có thể nói, tất cả những điều này đều là Địa Hạm gieo gió gặt bão.
Nếu không phải vì gã đối phó với Ngô Minh, nếu không phải vì gã từng bước bức bách, nếu không phải vì gã cuối cùng lựa chọn dung hợp với Quái thi thì sẽ không dẫn đến kết quả hiện tại.
Thiên Hạm đời này thở dài, là vì Địa Hạm, cũng là vì Quỷ Hạm tộc. Bởi vì hắn biết một khi Địa Hạm bị diệt, vinh quang trong quá khứ của Quỷ Hạm tộc có thể sẽ vẽ lên dấu chấm tròn (kết thúc).
Đại địch bị tru diệt, Ngô Minh không phấn chấn cũng không kích động như trong tưởng tượng, anh rất bình tĩnh vì biết rằng sẽ không còn ai uy hiếp được mình nữa.
Không chỉ như vậy, để đối phó với Địa Hạm, Ngô Minh mấy năm nay gần như chạy đua với thời gian, dốc sức nâng cao thực lực. Anh chưa bao giờ buông lỏng một lần, thực lực của Ngô Minh ít nhất là cho đến bây giờ có thể nói là vô địch.
Anh ấy luôn bị kẻ thù đe dọa, vì vậy thanh tĩnh trong một thời gian khiến Ngô Minh có chút không thích ứng.
Bây giờ Quái thi bị Khống thi phù áp chế, thứ cùng bị áp chế là khí tức tử vong phát ra từ Quái thi, không có khí tức tử vong mạnh mẽ này thì những Thi Yêu trước đó sống lại giống như thiết bị điện bị cắt đứt, lập tức ngừng hoạt động. Thông qua tinh thần liên hệ, Ngô Minh đã biết từ Nữ tiên thi là nguy cơ của Thành ngầm đã được giải trừ, và hàng trăm ngàn Thi Yêu bên ngoài đều bị quét sạch.
Con Quái thi này lúc đầu là đại địch của Ngô Minh, nhưng hiện tại rất có khả năng trở thành Thi binh mạnh nhất của anh ta, vì Ngô Minh quét sạch địch nhân tương lai.
Điểm này sợ là Địa Hạm đến chết cũng không nghĩ tới, người trợ giúp mà gã khó khăn lắm mới tìm được lại giúp đỡ Ngô Minh, chỉ có thể trách Địa Hạm quá ngu ngốc, gã chỉ biết đầu hàng quyền lực chứ không chịu sử dụng quy tắc để kiểm soát quyền lực.
Đây là lý do cuối cùng Địa Hạm thua Ngô Minh.
Chỉ cần chân chính đem này Quái thi luyện thành Thi binh, trong tương lai Ngô Minh có thể nói là vô địch tuyệt đối. Theo lời của Nhị tổ Thiên sư, trừ khi Phù tổ được hồi sinh, nếu không thì không ai trên thế giới này có thể đe dọa được Ngô Minh.
"Đại địch đã trừ, kế hoạch tiếp theo là gì?" Lúc này, Nhị tổ Thiên sư lớn tiếng hỏi, Nhị tổ Thiên sư cũng bởi vì luyện chế Khống thi phù mà tiêu hao không ít tinh lực, trước giờ đều là uể oải suy sụp, giờ khắc này hắn rốt cục hồi phục.
"Còn có thể làm gì nữa, về nhà!" Ngô Minh rất kiên định trả lời, hiện tại anh muốn về nhà, nhà của anh tự nhiên là Nguyên khí thế giới, anh muốn trở về đoàn tụ cùng gia đình và bằng hữu. Tính toán một chút, rời khỏi Nguyên khí thế giới cũng đã vài năm, Ngô Minh đánh giá con của mình cũng có thể chập chững bước đi rồi.
"Nói cho ngươi một tin tức xấu, lúc trước ta tiêu hao quá nhiều khí lực, hiện tại không giúp được ngươi mở ra Không gian tỏa của Tử địa, hơn nữa sau khi ta cẩn thận quan sát, Không gian tỏa Tử vong chi địa cũng không tầm thường, cho dù là thực lực của ta khôi phục bình thường thì có khả năng không mở ra được!” Nhị tổ Thiên sư lúc này nói, ngữ khí có chút nặng nề, đồng thời cũng có chút ngượng ngùng. Lúc trước hắn nói mình có thể ra vào Tử địa, nhưng hiện tại xem ra có chút khoa trương, cũng là bởi vì Nhị tổ Thiên sư không nghĩ tới Không gian tỏa nơi này cùng trong trí nhớ tàn hồn Phù tổ có chút sai lệch.
Ngô Minh vừa nghe, đầu lập tức to như cái đấu, thật sự là hết một chuyện lại thêm một chuyện, bây giờ địch nhân Địa Hạm rốt cục đã bị giết, lại không nghĩ tới chính mình lại không cách nào rời đi địa phương Tử địa này ngay lập tức, hơn nữa theo như lời Nhị tổ Thiên sư nói, hắn cũng không có biện pháp lập tức mở ra Không gian tỏa.
Chẳng qua Ngô Minh cũng nghe ra, Nhị tổ Thiên sư tựa hồ cũng không có nói là không thể, nói cách khác, còn có biện pháp.
"Nói đi, chúng ta làm sao có thể mở ra Không gian tỏa Tử vong chi địa!" Ngô Minh lúc này nhớ nhà, hận không thể lập tức xông về Nguyên khí thế giới.
"Lấy được toàn bộ truyền thừa Phù tổ ở tầng thứ bốn mươi bảy!" Nhị tổ Thiên sư trả lời rất thẳng thắn, Ngô Minh nghe được liền choáng váng đầu óc, phân thân Địa Hạm bị nhốt ở chỗ này mấy ngàn năm, mình chỉ tìm được lối vào của 12 tầng đầu tiên, hơn nữa còn không có tiến vào toàn bộ, tuy đã lấy được truyền thừa Phù tổ của 12 tầng đầu tiên, nhưng cũng không biết phải mất bao lâu mới tìm được 35 tầng còn lại.
Lần này đầu của Ngô Minh to ra.
Nhị tổ Thiên sư dường như biết Ngô Minh lo lắng về điều gì, vì vậy hắn suy nghĩ một lúc và nói: "Ngô Minh, bây giờ ngươi có Quái thi này, tiêu tốn một ít thời gian đưa nó luyện chế thành Thi binh của ngươi, đến lúc đó thực lực của ngươi liền sẽ tăng lên đến một độ cao mới, ngươi có thể mượn dùng thi khí của Thi binh này để ăn mòn các cấm chế và không gian mê cung trong Tàng thư các. Một khi những cấm chế và không gian mê cung đó bị phá vỡ, lối vào sẽ tự nhiên xuất hiện."
Ngô Minh nghe thấy, ngay lập tức biết Nhị tổ Thiên sư đã sớm có kế hoạch này, anh cũng yên tâm, nếu như bị nhốt ở chỗ này trăm năm, món ăn đều sẽ nguội lạnh.
Nghĩ đến đây, Ngô Minh lập tức nắm bắt thời gian, bắt đầu nỗ lực khống chế hoàn toàn Quái thi ở đây, luyện hóa thành Thi binh của mình.
Bất cứ lúc nào, một khi có một niềm tin nhất định trong lòng, như vậy làm chuyện gì đều sẽ làm ít mà hiệu quả nhiều.
Luyện hóa được loại Quái thi là một tồn tại lợi hại đáng sợ như vậy, Ngô Minh kỳ thật chỉ tiêu tốn mấy tháng liền hoàn thành, lúc trước Khống thi phù chỉ là để trấn áp Quái thi, nhưng vào lúc này, Ngô Minh đã có thể thôi thúc Khống thi phù này, triệt để thu được quyền khống chế Quái thi.
Giờ khắc này, Ngô Minh cảm giác thực lực của mình tăng lên chưa từng có, đây là biến hóa sau khi thành lập liên hệ cùng Quái thi, điều này nói rõ thực lực Quái thi so với Ngô Minh hiện tại mạnh hơn rất nhiều.
Sau khi giành được quyền khống chế Quái thi, Ngô Minh ngay lập tức mang Quái thi vào Tàng thư các như lời của Nhị tổ Thiên sư, sau đó thôi thúc Quái thi tỏa ra thi khí khủng bố.
Ban đầu, trong Tàng thư các có sương mù, lối vào của mỗi tầng đều ẩn giấu trong không gian gần như vô tận, đây là một loại cấm chế không gian và không gian mê cung đặc biệt, nhưng vào lúc này, thi khí của Quái thi phân tán, những thi khí giống như axit mạnh, đi đến đâu thì sương mù cùng cấm chế ban đầu hóa ra giống như băng gặp mặt trời thiêu đốt, bắt đầu tan vỡ.
Ngay cả Ngô Minh cũng có thể nghe thấy những âm thanh khủng bố khi cấm chế bị phá vỡ.
Lập tức, trong lòng Ngô Minh kinh hãi, phải biết cấm chế trong Tàng thư các đều bị mình và Địa Hạm điên cuồng công kích thì cũng không làm gì được, nhưng hiện tại thi khí Quái thi này đã phá vỡ những cấm chế này, không còn nghi ngờ gì nữa, thực lực của Quái thi này đã đạt đến một mức độ không thể tưởng tượng nổi.
"Ngô Minh, một mình Quái thi này không đủ hoàn toàn phá tan cấm chế và mê cung nơi này, ngươi vận dụng Chiến văn công kích ngươi sáng tạo ra, cùng nhau công kích!" Nhị tổ Thiên sư lúc này nói, Ngô Minh lập tức làm theo, thôi thúc Chiến văn điên cuông oanh tạc. Trong nháy mắt, Tàng thư các giống như là tận thế, vô số cấm chế sụp đổ, càng ngày càng nhiều cảnh tượng hiển hiện ra.
Ngô Minh biết những gì Nhị tổ Thiên sư nói là đúng, dưới song trọng công kích của mình và Quái thi, cấm chế trong Tàng thư các không còn có thể duy trì được nữa, chỉ cần giải trừ cấm chế, lối vào của những tầng còn lại sẽ tự động xuất hiện.
Đúng lúc này, toàn bộ Tàng thư các đột nhiên truyền đến rung động, lần trước hai lần rung động cũng giống như vậy, nhưng lần này rung động kịch liệt hơn.
Cho dù là Quái thi, ngay cả Ngô Minh cũng bị chấn động đến không thể đứng vững, cả hai công kích đều dừng lại.
“Chuyện gì vậy?” Ngô Minh nhíu mày nhìn chung quanh, rung động không có giảm bớt, ngược lại có dấu hiệu tăng lên.
Nhị tổ Thiên sư lúc này cũng không rõ, cho nên vốn tưởng những chấn động này cùng Ngô Minh có quan hệ, nhưng bây giờ xem ra không phải như vậy.
Lập tức, Nhị tổ Thiên sư tựa hồ nghĩ tới cái gì, ha ha nở nụ cười một tiếng, liền không tiếp tục nói nữa.
Khoảnh khắc tiếp theo, một sự thay đổi xảy ra, hoàn cảnh xung quanh đột nhiên thay đổi, sương mù và bóng tối ban đầu biến mất, thay vào đó là một lầu các cực kỳ cổ kính. Ngô Minh có thể nhìn thấy bên trong lầu các gần như chạm đến bầu trời, giống như một lầu các trống rỗng, có thể nhìn thấy những cánh cửa khổng lồ lơ lửng xung quanh, hoặc lên hoặc xuống. Rõ ràng, đó là những lối vào các tầng còn lại của Tàng thư các, tổng cộng là ba mươi lăm, không hơn, không kém.
Chỉ là Ngô Minh không có hoan hô nhảy nhót, cũng không có động, bởi vì anh nhìn thấy đứng ở trước mặt mình mấy thước, là một lão nhân.
Cho dù là lấy thực lực hiện tại của Ngô Minh, cũng không có phát hiện lão giả đứng ở nơi đó từ lúc nào, phảng phất đối phương ngay từ đầu đã đứng ở nơi đó, chỉ có điều là mình vừa nhìn thấy ông ta như vậy.
Khoảnh khắc tiếp theo, Ngô Minh nhận ra lão giả là ai.