Tận thế tân thế giới

Chương 207: Địa Hạm tận thế




"Cuối cùng xong rồi!"

Địa Hạm phát ra một tiếng gào trầm đục, lần này gã có lòng tin tuyệt đối có thể giết chết tất cả địch nhân, mãi đến khi gã thật sự dung hợp với Quái thi thì Địa Hạm mới biết lực lượng của Quái thi lớn đến mức nào. Gã cho rằng mình đã đạt đến đỉnh cao trong kỷ nguyên văn minh này, có thể nói trừ Phù tổ ra thì Địa Hạm không thua bất kỳ ai.

Nhưng khi chạm đến kỷ nguyên cuối cùng của nền văn minh, Địa Hạm mới nhận ra suy nghĩ của mình ngây thơ đến mức nào.

Trong nói những thứ khác, chỉ riêng Quái thi này, ngay cả khi nó đã chết cũng có sức mạnh hơn xa so với thời kỳ hoàng kim của Địa Hạm, thông qua Quái thi này, Địa Hạm cũng đã chạm vào một số thủ đoạn tấn công và phòng thủ của kỷ nguyên văn minh cuối cùng.

Giờ khắc này, gã tuyệt đối có lòng tin có thể đánh bại tất cả địch nhân, thủ phạm đẩy gã ta đến bước này chính là Ngô Minh, Địa Hạm đã nghĩ ra biện pháp đối phó.

Đúng lúc này, Quái thi mở mắt ra, con mắt thẳng đứng giữa hai lông mày bắn ra một tia lạnh lẽo, nếu như có vật chất gì, một khắc mở ra thì tảng đá chung quanh lần nữa sụp đổ, giống như một làn sóng xung kích vô hình quét qua.

Ngay từ cái nhìn đầu tiên, nó đã nhìn vào Ngô Minh, người ở phía đối diện.

Giờ khắc này, Ngô Minh cũng lần đầu tiên cảm nhận được lực lượng đồng tử từ Quái thi truyền đến, giống như một quyền không thể chống cự, trực tiếp đánh vào ngực Ngô Minh.

Cũng may, thực lực của Ngô Minh đã không còn như trước, trong khoảng thời gian này anh đã hấp thụ một lượng lớn mảnh vỡ của trăm vạn hắc hạm, thực lực của anh đã được ổn định hơn. Vì vậy, công kích với sức mạnh đồng tử này chỉ là một tổn thất nhỏ đối với Ngô Minh.

Tuy nhiên, xét từ việc so sánh sức mạnh của hai bên, Địa Hạm hiện đang hợp nhất với Quái thi đã có một lợi thế tuyệt đối.

“Ngô Minh, hiện tại ngươi quỳ xuống dập đầu, ta có thể cân nhắc tha mạng cho ngươi!” Địa Hạm vốn chiếm thế thượng phong lúc này điên cuồng cười to, lúc này gã ta ngược lại không vội vã thu thập Ngô Minh, gã phải cố gắng trêu chọc đối phương, chỉ có như vậy mới có thể đem một ngụm ác khí trong lòng Địa Hạm phóng ra.

"Ai dập đầu cho ai còn chưa biết đâu, Địa Hạm, ngươi cũng là tộc trưởng Quỷ Hạm tộc, một cao thủ trong truyền thuyết, từng là Thần ấn chi chủ. Hiện tại ngươi lại là đắm mình trụy lạc dung hợp cùng một khối thi thể, từ bỏ thân phận. Loại hành vi này giống như ngươi, ngay từ đầu tuyệt không có khả năng thắng được ta!" Ngô Minh mặc dù dưới uy áp kinh khủng của Địa Hạm có chút không ổn định, nhưng vẫn kiên định nói như cũ, tràn đầy tự tin tuyệt đối.

Thấy Ngô Minh đã ở thế bất lợi, chính mình có thể dễ dàng diệt sát đối phương, nhưng đối phương vẫn ngoan cố như vậy. Địa Hạm đột nhiên có chút khó chịu, nếu không phải là Ngô Minh, Địa Hạm cũng sẽ không từ bỏ chính mình, bám vào một cái thi thể.

“Ngô Minh, ngươi sắp chết còn ngoan cố như vậy, ta xem ngươi có quỳ hay không!” Địa hạm nói xong lập tức vung tay lên, một cổ khí thế mãnh liệt ngập trời mà ra.

Lập tức, trên bầu trời nổi lên từng đạo sương mù màu đen, giống như nước sôi trào xuống, theo tay Địa Hạm thì từng đạo lốc xoáy xoắn ốc nối tiếp nhau hình thành, dường như chỉ cần Địa Hạm vung tay lên, làn sương đen khủng bố kia sẽ lập tức nghiền nát Ngô Minh.

"Thật lợi hại!" Ngô Minh lập tức cảm giác được áp lực khủng bố, không khỏi thở dài trong lòng. Luận về sức chiến đấu, hiện tại Địa Hạm đã hoàn toàn vượt qua Ngô Minh, anh ta cũng biết chính diện mình sẽ thua.

"Chết!"

Sau một khắc, bàn tay Địa Hạm hung hăng đè xuống, áp lực kinh khủng trực tiếp đem mặt đất nổ thành một cái hố sâu to lớn, không khí cũng phát ra thanh âm răng rắc.

Ngô Minh cau mày, không ngờ lại không thể chống trả được đòn tấn công đáng sợ này, trực tiếp bị trấn áp.

Ách?

Nhìn thấy một màn này, Địa Hạm có chút nghi hoặc, tuy biết công kích của mình cực kỳ lợi hại, Ngô Minh hoàn toàn không thể chống lại, nhưng đối phương đã bị đánh bại quá dễ dàng, ngược lại khiến Địa Hạm có chút không thích ứng.

Phải biết, Ngô Minh lúc trước cùng gã đối chiến, Chiến văn kinh khủng làm cho gã không có cách nào đối kháng, nhưng lần này, đối phương vì sao không có sử dụng Chiến văn để phòng ngự?

Chẳng lẽ sau khi dung hợp với Quái thi, sức mạnh của gã tăng lên rất nhiều, đối phương còn chưa kịp phòng ngự đã bị giết?

"Thì ra là như vậy, Ngô Minh, hiện tại ngươi biết ta lợi hại bao nhiêu chưa. Hừ, đáng tiếc, hiện tại ngươi muốn quỳ xuống cũng không kịp rồi!" Địa Hạm lúc này điên cuồng cười to.

Gã còn chưa dứt lời, một bóng người đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Địa Hạm. Địa Hạm lúc này phản ứng cực nhanh, lập tức ý thức được đây là Thần ấn na di.

Loại chuyển động nhanh và không thể nhận thấy này chỉ có thể được sử dụng với Thần ấn.

Trong nháy mắt, Địa Hạm đang muốn phản kích giết chết người đột nhiên xuất hiện trước mặt, nhưng sau một khắc, gã cảm giác toàn bộ lực lượng giống như bị đóng băng, không cách nào phát huy.

"Làm sao có thể?"

Địa Hạm cả kinh, gã tự nhiên biết thực lực lúc này của mình, cho dù đối phương đánh lén thành công cũng không có khả năng tạo thành thương tổn gì cho mình, mà vừa rồi Địa Hạm cũng không có phòng ngự, chính là biết lực phòng ngự kinh người của mình, không sợ đối phương đánh lén.

Nhưng tại sao đột nhiên, gã không thể huy động sức mạnh của mình.

Không chỉ có như vậy, Địa Hạm còn kinh hãi phát hiện thân thể của mình không thể động đậy nữa, trong nháy mắt, vô số nghi vấn cùng sợ hãi tràn ngập trong đầu, để cho Địa Hạm sinh ra một loại sợ hãi không thể khống chế.

"Xảy ra chuyện gì vậy? Vì sao thân thể ta không thể động đậy!"

Địa Hạm lúc này gầm nhẹ, gã có thể rõ ràng cảm giác được lực lượng trong cơ thể phun trào như núi lửa, nhưng không có cách nào thuyên chuyển, giống như thân thể suy yếu không có chút sức nào vậy.

Nhưng vừa rồi rõ ràng mình cùng Quái thi này dung hợp, tại sao lại xảy ra chuyện?

Lúc này, người vừa mới mượn Thần ấn đột nhiên xuất hiện trước mặt Địa Hạm lộ ra thân ảnh, có thể thấy được người này đã sớm định dùng thủ đoạn này để công kích Địa Hạm, hơn nữa là một kích thành công.

Nhìn kỹ lại, Địa Hạm kinh hãi, người tập kích gã không ngờ cũng là Ngô Minh.

Người vừa bị chính mình đập nát là ai?

Địa Hạm không ngốc, gã chỉ cần suy nghĩ một chút là biết chuyện gì đang xảy ra.

"Chết tiệt, đó là phân thân. Ngươi vậy mà dùng phân thân lừa gạt ta, đáng chết a, ta vậy mà không có nhìn thấu!" Địa Hạm nghĩ đến đây, quả thực hối hận đến xanh ruột. Địa Hạm gã đã chơi đùa mấy ngàn năm rồi, chưa từng nghĩ tới đối phương hôm nay lại dùng kỹ xảo mình am hiểu nhất để giở trò trêu chọc mình, đây đơn giản là một cái tát vào mặt, hơn nữa là đánh cho đùng đùng vang vọng.

Nhưng cho dù đối phương mượn phân thân để thu hút sự chú ý của gã, đánh lén thành công, hắn sẽ dùng biện pháp gì để khiến gã không thể khống chế được thân thể.

Về điểm này, Địa Hạm vẫn không thể hiểu được.

Lại nhìn Ngô Minh, lúc này anh mới thở phào nhẹ nhõm, cánh tay của anh ta vừa mới công kích Địa Hạm đã bị tử khí ăn mòn kinh khủng quanh thân Địa Hạm làm trọng thương, có thể nói là gần như bị hủy diệt.

Cũng may Ngô Minh có Thần ấn, có thể cải biến quy tắc thời gian của mình, mà bản thân Ngô Minh là Chân linh thể, thương thế nhìn qua có vẻ nghiêm trọng, nhưng trên thực tế căn bản không có gì.

Vừa rồi xảy ra chuyện gì, Địa Hạm không rõ ràng, nhưng Ngô Minh lại rất rõ ràng.

Đây là kế hoạch chiến đấu mà Ngô Minh đã đặt ra từ lâu, muốn trách cũng là Quái thi Địa Hạm quá mức thác đại, nghĩ rằng gã có thể hợp nhất với một Quái thi mạnh mẽ thì có thể đại sát tứ phương, bất khả chiến bại trong thế giới.

Nhưng gã không biết rằng Ngô Minh đã biết điểm yếu của Quái thi này thông qua lời nhắc nhở của Nữ Tiên thi.

Điểm yếu của nó là một thi thể.

Hơn nữa chỉ cần là thi thể liền sẽ bị Khống thi phù khống chế, đây là quy tắc, đây là quy luật, ngươi dù cường đại đến đâu cũng không thể vi phạm, tại sao Phù tổ lại có thể trở thành tồn tại không ai có thể vượt qua? Là bởi vì phù phù hợp quy tắc, mượn lực lượng quy tắc, mặt khác, Địa Hạm so với Phù tổ kém hơn nhiều, gã đơn giản chỉ là truy cầu lực lượng, bất luận lực lượng này cường đại cỡ nào, nó cũng chịu sự ràng buộc của các quy tắc.

Trong quá trình Địa Hạm hợp nhất với Quái thi vừa rồi, Ngô Minh cũng đã yêu cầu Nhị tổ Thiên sư luyện chế Khống thi phù mạnh nhất với sức mạnh tàn hồn của Phù tổ.

Để luyện chế tấm Khống thi phù mạnh nhất này, bản thân Ngô Minh không thể làm được, chỉ có Nhị tổ Thiên sư mới có thể làm được, bởi vì Nhị tổ Thiên sư được chuyển hóa từ tàn hồn của Phù tổ, hắn đã mượn sức mạnh hiện tại của Ngô Minh để làm điều đó mới có thể thành công.

Cuối cùng, đương nhiên là Nhị tổ Thiên sư luyện chế thành công, nhưng chỉ có một tấm.

Sau đó, Ngô Minh mới nảy ra ý tưởng hy sinh một phân thân và sử dụng sức mạnh của mình để đánh lén Địa Hạm. Đây cũng là Địa Hạm chính mình gieo gió gặt bão, nếu như là trước đây thì Địa Hạm rất có khả năng nhìn thấu kế hoạch này của Ngô Minh, nhưng sau khi cùng Quái thi dung hợp thì chưa hoàn toàn nắm bắt được khả năng nhận thức của Quái thi, nên đã không nhận ra phân thân của Ngô Minh đang ở trước mặt gã ta, và bản thể của anh ta đã bị che giấu, một lá Khống thi phù Phù tổ mạnh nhất đã được dán trên trán của Quái thi Địa Hạm.

Lần này, Khống thi phù phát huy tác dụng, Quái thi bị khống chế, mặc dù tử khí trong cơ thể nó không ngừng chống cự, nhưng lại giống như gặp phải thiên địch, cường đại đến đâu cũng vô dụng, Khống thi phù là thiên địch của Quái thi.

Thấy sự tình thành công, Ngô Minh lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng mặc dù anh sử dụng Khống thi phù để áp chế Quái thi trong hành động vừa rồi, nhưng còn quá sớm để thật sự yên tâm.

Một sự thật không thể chối cãi là Quái thi rất cường đại, vì vậy Ngô Minh phải tìm cách rút ý thức của Địa Hạm ra ngoài.

Vì vậy, phân thân một lần nữa được Ngô Minh triệu hồi, Ngô Minh muốn sử dụng nó để rút hoàn toàn ý thức thể của Địa Hạm, nuốt chửng gã và thực sự đánh bại kẻ thù lớn nhất của mình.

"Không, Ngô Minh, ngươi buông ta ra, ta nguyện ý đầu hàng ngươi, ngươi kêu ta làm cái gì cũng được!" Thật sự cảm giác được tử vong tới gần, tất cả tự tôn cùng ngạo khí Địa Hạm đều biến mất, khoảnh khắc lúc này, cầu xin Ngô Minh buông tha gã.

Ngô Minh hừ lạnh một tiếng, cũng không thèm để ý Địa Hạm cầu xin, y Địa Hạm nhìn như là siêu cấp cao thủ, nhưng kỳ thực lại là một tên tiểu nhân đê tiện, nếu như buông tha cho gã, vậy chính mình sẽ gặp xui xẻo trong tương lai.

Phệ hồn thú không ngừng rút lấy và nghiền nát ý thức thể không phòng bị của Địa Hạm. Lúc đầu, Địa Hạm cầu xin sự thương xót, sau đó hét lên, muốn chiến đấu với Ngô Minh một cách oai hùng, một lúc sau, Địa Hạm lại lần nữa cầu xin tha thứ, lần này gã nói toàn những điều bẩn thỉu, không nói đến Ngô Minh, ngay cả Nhị tổ Thiên sư và Thiên Hạm cũng nghe được đều cảm giác đối phương không có điểm mấu chốt.

“Câm miệng!” Cuối cùng, Thiên Hạm cũng không nghe được nữa, trưng cầu Ngô Minh đồng ý sau đó mới hiện thân. Nhìn thấy Thiên Hạm, Địa Hạm lập tức hoảng sợ, nhưng rất nhanh trong mắt hiện lên vẻ hung ác.