Đến lúc này, Ngô Minh mới nhận ra rằng Viên Cẩm Giang nguy hiểm và xảo quyệt như thế nào. Bây giờ Ngô Minh có thể chắc chắn rằng những gì đối phương đã nói và làm từ nãy đến giờ đều là diễn kịch.
Có lẽ ngay từ đầu, ông ta đã lên kế hoạch sử dụng loại 'lồng xương' có thể bẫy người bất ngờ để bắt mình và đám người Hắc thứ.
Mưu đồ của đối phương đã lộ rõ, ngay cả Hắc thứ cũng bị trúng chiêu, nếu không có được kỹ năng Truy phong chạy thoát kịp thời, Viên Cẩm Giang vừa rồi đã thành công.
May mắn thay mình đã trốn thoát, đây chắc chắn là điều duy nhất mà đối phương bỏ lỡ.
Cho nên đối phương từ lúc ấy liền bắt đầu tính kế, bởi vì Ngô Minh nghi ngờ lão nhân này đã đoán được anh ta đang trốn ở gần đó.
Vừa rồi Tiểu Thôi và đám Cảnh vệ tìm kiếm cũng không có kết quả, nét mặt của Viên Cẩm Giang đã khiến Ngô Minh xác nhận điều này, hiển nhiên đối phương biết mình không thể thoát khỏi lòng bàn tay, Ngô Minh đánh giá con đường mình từng đi qua không có khả năng quay trở lại.
Trên thực tế cũng cùng Ngô Minh sở liệu không kém, Viên ủy viên xảo quyệt đã sai người triển khai sủng vật ở các lối ra khác, chỉ cần có người đi ngang qua ông ta sẽ biết được có người đang trốn ở đây.
Tiếp theo, Viên Cẩm Giang này đã bày ra một trò chơi, cố gắng dụ người đó ra ngoài.
Mồi câu chính là Độc nhãn lão ngũ cùng Khô lâu vương sách.
Một cái là tình nghĩa bằng hữu, một cái là ích lợi trực tiếp.
Có thể nói, Viên Cẩm Giang đã khống chế hết mọi chi tiết, hiển nhiên, có thể được Độc nhãn lão ngũ đưa tới nơi này tuyệt đối không chỉ là một lính đánh thuê đơn giản như vậy, khẳng định có quá mệnh giao tình. Hiện tại muốn đem Độc nhãn lão ngũ trở thành tế phẩm giết chết, nếu người đang ẩn nấp còn có một tia tình nghĩa, liền khẳng định sẽ nghĩ biện pháp cứu viện, đến lúc đó tất nhiên bại lộ.
Nếu đối phương là một người vô tình vô nghĩa, hoặc có quan hệ chung chung với Độc nhãn lão ngũ, thì còn chiếc bánh lớn Khô lâu vương sách.
Vừa rồi Viên Cẩm Giang đã nhiều lần nhấn mạnh sự phi thường của Khô lâu vương sách, tầm quan trọng của Tạp sách, chỉ cần là thức tỉnh giả liền biết điều đó. Lúc sau ông ta càng điểm ra chỉ cần dâng ra tế phẩm, vòng nguyên khí bảo hộ Khô lâu vương sách sẽ biến mất.
Có thể nói, không ai có thể cưỡng lại được sự cám dỗ này.
Tạp Sách cường đại đại biểu chính là thực lực cường đại, mà ở Tân thế giới, quan trọng nhất chính là thực lực.
Ngô Minh cơ hồ có thể xác định, mặc kệ chính mình đi nghĩ cách cứu viện Độc nhãn lão ngũ hay tới cướp lấy Khô lâu vương sách, đều sẽ lập tức trúng chiêu, đây là lúc trước Ngô Minh cảm giác được không thích hợp.
Nghĩ đến đây, ánh mắt của Ngô Minh đông cứng lại, thầm nghĩ cái lão khọm già nua họ Viên này thật sự không phải thứ tốt, người như vậy gian trá xảo trá, lưu lại tuyệt đối là mối họa lớn, tốt nhất là đem đi diệt trừ.
Bất quá tuy rằng lão đông tây quỷ kế đa đoan, nhưng đối phương vẫn là tính sai một chút.
Đó là lão ta đã ước tính sai thực lực của Ngô Minh.
Ngô Minh đã là thức tỉnh giả cấp 3, với khả năng nhận thức vượt xa thức tỉnh giả cấp 2. Anh ta tự nhiên có thể cảm giác được, đám người Độc nhãn lão ngũ tuy rằng giờ phút này bị hắc khí bao phủ, nhưng trong khoảng thời gian ngắn còn không đủ trí mạng.
Đối với lá chắn nguyên khí trên Khô lâu vương sách, mặc dù nó đã biến mất, nhưng Ngô Minh cũng có thể cảm nhận được còn có những cơ chế bảo vệ khác trong Khô lâu vương sách, chính mình tùy tiện cướp đoạt tất nhiên sẽ thiệt thòi lớn. Trừ cái này ra, Ngô Minh căn bản không tin đối phương sẽ tùy ý để mình đoạt lấy Khô lâu vương sách.
Gần như ngay lập tức, Ngô Minh đưa ra quyết định.
Anh ta không đi cướp Khô lâu vương sách hay giải cứu Độc nhãn lão ngũ. Thay vào đó, anh ta bí mật triệu hồi ba chiến binh U linh di chuyển về phía Viên Cẩm Giang và những người khác.
Thủ đoạn của Ngô Minh rất đơn giản, đó là giết người, đem uy hiếp của địch nhân diệt trừ, sau đó bất kỳ nguy cơ nào cũng không là gì.
Bây giờ kẻ thù chính là những người này, nếu như loại bỏ bọn họ trước thì vạn sự đại cát, đồng thời Ngô Minh cũng nghĩ, ngươi chẳng phải là một lão thất phu biết tính toán đặt bẫy sao? Hảo ta sẽ đối phó ngươi trước xem ngươi có thể tiếp tục làm hại người khác hay không.
Phải nói rằng hành động đánh bài vô lý của Ngô Minh tuy có nhiều rủi ro nhưng cũng không ngờ lại có thể đem lại kết quả tuyệt vời.
Tập kích cơ hồ là đồng thời khởi xướng, điều đầu tiên mà Ngô Minh phải đối phó là Viên Cẩm Giang và hai người đàn ông trung niên, ba người này là mối đe dọa lớn nhất đối với anh ta.
Đương nhiên, mục tiêu tấn công của Ngô Minh là hai người trung niên, về phần Viên ủy viên, thực lực của đối phương chắc chắn không bằng hai thức tỉnh giả trung niên, chỉ cần hai người này chết tương đương với việc bẻ gãy cánh tay phải của Viên Cẩm Giang.
Vô số lần chiến đấu, vô số lần tập kích khiến cho công kích của Ngô Minh gần như không có bất kỳ cảnh báo nào, lúc này Ngô Minh thể hiện thực lực của thức tỉnh giả cấp 3. Ngay cả hai người trung niên là cao thủ hàng đầu cũng không phản ứng kịp.
Cuồng bạo chi nhận bỗng nhiên bộc phát, Ngô Minh trực tiếp thi triển ra Bán nguyệt kiếm khí để cùng lúc giết chết hai người trung niên. Về phần Viên Cẩm Giang, lão ta cũng bị ba U linh chiến binh bao vây cùng một thời điểm.
Ngô Minh lựa chọn thời cơ và thực lực mà anh ta thể hiện vào lúc này hoàn toàn vượt quá dự đoán của đám người Viên Cẩm Giang. Người đàn ông trung niên tên Tiểu Thôi kia phản ứng nhanh hơn, mặc dù đã kịp thời nhảy lên nhưng hai chân của hắn ta cũng bị chém đứt, sau đó cũng thình thịch một tiếng ngã trên mặt đất.
Hết thảy chỉ phát sinh trong nháy mắt.
Cùng lúc công kích, Ngô Minh cũng chú ý tới những kẻ địch khác, nhìn thấy có hai thức tỉnh giả Cảnh vệ nhanh chóng phản ứng kích hoạt thẻ bài, Ngô Minh không chút nghĩ ngợi trực tiếp kích hoạt hai thẻ 'Chấn động tâm trí'.
Đối với thức tỉnh giả cấp hai, uy lực của Chấn động tâm trí vẫn không thể khinh thường, họ ngay lập tức mất hết khả năng tấn công rơi vào trạng thái kinh ngạc trong thời gian ngắn.
Khoảnh khắc tiếp theo, Ngô Minh liên tiếp chém ra hai Bán nguyệt kiếm khí trực tiếp giết chết bảy tám người, bao gồm cả hai thức tỉnh giả Cảnh vệ.
Bán nguyệt kiếm khí là một kiếm kỹ cực kỳ lợi hại, tốc độ cực nhanh, cho dù người bị quét trúng có mặc áo giáp có độ cứng hơn 3 điểm cũng không thể chống lại được, mỗi người một kiếm đều bị chém thành hai khúc tử vong tại chỗ.
Huyết tinh!
Chỉ trong một nhịp thở, gần một nửa số kẻ địch đã bị Ngô Minh giết chết một cách bất ngờ.
Chẳng qua Ngô Minh vẫn còn sơ sót.
Lúc này, anh ta quay đầu lại liền thấy ba U linh của mình bị một bàn tay bộ xương khổng lồ giống như hư vô xé nát thành từng mảnh.
Bàn tay bộ xương khổng lồ xuất hiện từ một Tạp sách trong tay Viên Cẩm Giang, đồng thời trong Tạp sách này có rất nhiều nguyên khí bao bọc Viên Cẩm Giang với vẻ mặt dữ tợn và giễu cợt.
Ngô Minh mí mắt nhảy lên, không chút do dự, lấy ra một tấm thẻ từ trong Trưởng giả tạp sách, kích hoạt Sâm lâm nhuyễn trùng ngay lập tức.
Vào lúc này, một Thú nhân với chiếc rìu khổng lồ và một con Sâm lâm nhuyễn trùng lớn hơn xuất hiện, nhanh chóng thu hoạch sinh mạng của những thức tỉnh giả Cảnh vệ khác. Không cần phải nói, Sâm lâm nhuyễn trùng có những hàm răng sắc nhọn cũng như khả năng tấn công có thể phun ra pháo không khí là sủng vật cường đại nhất.
Đối với chiến binh Thú nhân với chiếc rìu khổng lồ, anh ta được gọi là 'Thị huyết cuồng chiến', anh ta là một chiến binh được sinh ra để chiến đấu.
Tối đa trong mười hơi thở, ngoại trừ Viên Cẩm Giang, tất cả thuộc hạ của lão đều chết hết, thức tỉnh trung niên tên là Tiểu Thôi vừa rồi cũng bị con Sâm lâm nhuyễn trùng nuốt chửng, thậm chí còn không có nhổ xương ra.
Trong nháy mắt, Ngô Minh bộc phát gần như toàn bộ sức chiến đấu, hiệu quả tương đương chấn động, lồng xương giam đám người Độc nhãn lão ngũ cũng bị Sâm lâm nhuyễn trùng đẩy ra khỏi tế đàn, nói đến cũng quái, sau khi rời khỏi tế đàn hắc khí liền biến mất không thấy tăm hơi.
Đại nạn không chết, Độc nhãn lão ngũ giờ phút này đang thở hổn hển mồ hôi nhễ nhại, không thể nói được lời nào.
Về phần Viên Cẩm Giang ở đằng kia, lão càng thêm choáng váng.
"Ghê gớm, thật ghê gớm, nói thật là ta mù mắt, không ngờ vị tiểu huynh đệ này lại có lợi hại như vậy, thật sự là..."
Viên Cẩm Giang đang cầm trên tay Tạp sách kỳ lạ, vẻ mặt kinh hãi, da mặt trừu động, trong lúc nhất thời thế nhưng không biết nên nói cái gì.
Lần này lão đã tính toán sai.
Lão ta nghĩ rằng mình có thể dễ dàng kiểm soát tình hình, ngay cả khi đối thủ tấn công mình, lão ta sẽ có 100% khả năng giết chết đối thủ.
Nhưng lão thực sự đã tính toán sai lầm.
Viên Cẩm Giang chưa bao giờ nghĩ rằng kẻ địch mà mình đối mặt lần này lại hung mãnh như vậy, lão đột nhiên phát hiện cho dù tất cả đội trưởng của mười đội lớn cùng đến, cũng chẳng là gì trước mặt thanh niên này, trên đời này sao có thể sẽ xuất hiện thức tỉnh giả cường đại như vậy?
Điều khiến lão khó chịu là một thức tỉnh giả đáng sợ như vậy lại không biết gì về đối phương.
Cứ như thể anh chàng này xuất hiện từ hư không vậy.
Bất quá Viên Cẩm Giang dù sao cũng đa mưu túc trí, lão buộc mình phải bình tĩnh lại nhìn chằm chằm Ngô Minh một hồi, chợt nghĩ ra điều gì đó, bừng tỉnh đại ngộ nói: "Ngươi là Ngô Minh, người đã giúp đám người Sơn Hồng hoàn thành nhiệm vụ thẻ người bảo hộ, người đã giết ba con quái thú khổng lồ bằng sức mạnh của một người giải trừ nguy cơ lâu đài! "
Ngô Minh không có công kích đối phương, nhưng lại ra lệnh sủng vật của mình vây lấy Viên Cẩm Giang, đối phương có thể xé xác một lúc ba U linh chiến binh khiến Ngô Minh thập phần kiêng kị, hiển nhiên vấn đề xuất hiện ở Tạp sách trong tay đối phương.
Đối với việc đối phương đoán được thân phận của mình thì Ngô Minh cũng không thấy lạ, anh ta vừa mới sử dụng kiếm kỹ, với chỉ số thông minh của Viên ủy viên, nếu không đoán được thân phận của mình sẽ là không bình thường.
Ngô Minh không tiếp lời đối phương, mà nhìn chằm chằm vào Tạp sách toát ra nguyên khí đáng sợ trong tay đối phương, lạnh lùng nói: "Viên ủy viên, nếu ta đoán không lầm đây mới chính là Khô lâu vương sách thật trong tay ngươi, phải không?”
Loại suy đoán này không phải do Ngô Minh ngẫu nhiên nghĩ ra, tuy rằng ít tiếp xúc với Viên ủy viên này, nhưng tính cách của lão nhất định không phải loại người có thể để bảo vật đặt trên đài cao.
Cái trên cao là hàng giả 80%, còn Khô lâu vương sách thật thì đã nằm trong tay lão hồ ly này từ lâu rồi.
Chỉ có như vậy mới có thể phù hợp với phong cách làm việc của đối phương.
“Đúng vậy, Ngô lão đệ ngươi thật sự là tuệ nhãn như đuốc, không sai, trong tay ta mới là thật sự là Khô lâu vương sách.”
Không ngờ Viên Cẩm Giang lại thoải mái thừa nhận.