Viên Cẩm Giang lúc này tràn đầy lửa giận, lão thực sự vừa kinh vừa sợ, hiển nhiên lão chưa từng nghĩ tới Ngô Minh lẽ ra đã tử trận trong Lâu đài lại xuất hiện ở đây.
Mà thực lực của đối phương còn mạnh hơn lời đồn, hơn 20 thức tỉnh giả Cảnh vệ mà lão dẫn đầu đều là những cao thủ của tầng lớp tinh hoa, đặc biệt có hai người trung niên là cánh tay phải của lão, tướng quân thức tỉnh giả cấp hai lại bị giết như gà chó, đối mặt với Ngô Minh trong nháy mắt đã bị giết.
Gia hỏa này vẫn là người sao?
Nếu không mang theo cuốn Khô lâu vương sách bên mình, lão đã bị ba U linh vừa rồi giết chết.
Toàn bộ tình thế nghịch chuyển cực nhanh hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Viên Cẩm Giang, nhưng lão tin rằng mình vẫn còn cơ hội, Khô lâu vương sách nằm trong tay, đây là một vũ khí cực kỳ lợi hại.
Nghĩ đến đây, Viên Cẩm Giang lấy lại bình tĩnh lúc trước, như thể người vừa chết không liên quan gì đến mình.
“Ngô lão đệ, ngươi còn sống vậy là tốt rồi. Chiến công bảo vệ lâu đài trước đây của ngươi đã lan rộng khắp Thành phố Sư tử. Ta đã đề xuất liệt kê ngươi là siêu anh hùng của Thành phố Sư tử chúng ta, thậm chí công khai thành tích của ngươi. Lúc trước ta cũng không biết là ngươi, nếu không khẳng định sẽ không động thủ với ngươi và bằng hữu của ngươi, đây hoàn toàn là hiểu lầm, lũ lụt miếu Long Vương a!”
Viên Cẩm Giang vẻ mặt tươi cười, ngữ khí và thần thái thật giống như hết thảy vừa rồi thực là một hồi hiểu lầm.
Ngô Minh cũng rất bội phục kiểu diễn xuất này, có nói là người lão thành tinh, khuôn mặt của Viên Cẩm Giang theo thời gian đã dày lên, nói loại này lời nói thế nhưng mặt không đỏ tim không nhảy, quả thực là vô sỉ đến cực điểm, trách không được có thể bò đến vị trí này.
Ngô Minh cười lạnh một tiếng, anh ta còn chưa tìm hiểu chi tiết về Khô lâu vương sách trong tay đối phương, nên không tùy tiện tấn công, nếu không đã sớm động thủ diệt trừ Viên Cẩm Giang này.
Loại người này tồn tại, đối với Ngô Minh mà nói chính là một mối uy hiếp.
“Đã vậy, ta phải cảm ơn Viên ủy viên!”
Ngô Minh nói, nghĩ thầm diễn kịch ai mà không biết, nếu lão muốn diễn đông tây, ta đây liền bồi ngươi diễn trong chốc lát.
“Đương nhiên, Ngô lão đệ, ta chính là thực xem trọng ngươi, hiện tại ngươi còn sống càng không thể tốt hơn. Ta có thể bảo đảm, lấy công tích của ngươi, hơn nữa ta tới vận tác cho ngươi, ngươi có thể ở Sư Thành đạt được cực đại quyền lợi, thậm chí tranh cử trở thành ủy viên ban quản lý cũng không phải là không thể.”
Nhìn thấy Ngô Minh có vẻ cảm động, Viên Cẩm Giang vỗ ngực nói.
Thành viên của Ủy ban quản lý?
Chính Ngô Minh cũng biết đối phương là cái loại người miệng toàn nói phét, giờ phút này trong lòng cũng không khỏi động tâm. Hiển nhiên là một thành viên trong ban quản lý, loại thực lực này đã là đỉnh cao sức mạnh của Thành Sư Tử rồi.
Nói không động tâm, đó là giả.
Nhưng Ngô Minh cũng biết. Viên Cẩm Giang này đơn giản ném cho mình một cái bánh vẽ, nhất định phải có mục đích khác, nếu thật sự tin tưởng đối phương thì không biết sẽ chết như thế nào.
Mà ngoài mặt, Ngô Minh cũng lộ ra bộ dáng vẻ mặt động tâm.
“Nghe hay đấy, nếu đã như vậy thì sẽ phiền Viên ủy viên lo lắng!”
Ngô Minh vừa nói vừa quan sát Tạp sách trong tay đối phương.
"Nói dễ nghe, nói dễ nghe, đều là người một nhà, nói những cái đó ngược lại thành xa lạ.”
Viên Cẩm Giang tuy nói như vậy, nhưng nguyên khí kỳ lạ trên Tạp sách trong tay lão vẫn không hề tiêu tan.
Khô lâu vương sách trong tay lão quả thực là một Tạp sách cực kỳ lợi hại, có thể triệu hồi một 'Khô lâu vương' cường đại để chiến đấu, nhưng thứ lão cần là một lượng lớn 'Hài cốt chi khí', mấy tháng gần đây, hắn đã ở trong này tích tụ xương người dưới lòng đất Thành phố sư tử, hôm nay lão định hấp thu hoàn toàn khí xương người tích tụ mấy tháng, không ngờ lại bại lộ như vậy.
Tuy nhiên, miễn là lão ta có đủ thời gian và khi Khô lâu vương sách đã hấp thụ đủ 'Hài cốt chi khí', lão ta có thể trực tiếp triệu hồi 'Khô lâu vương', đến lúc đó bất luận địch nhân nào cũng đều không tính là cái gì.
Nghĩ đến đây, trong lòng Viên Cẩm Giang tuôn ra sát khí, nhưng trên mặt lão vẫn nở nụ cười, điều lão cần nhất bây giờ chính là thời gian, cho nên phải trì hoãn thời gian để hấp thu năng lượng xương cốt.
Ngô Minh trước mặt cũng không phải là nhân vật bình thường, Viên Cẩm Giang không nghĩ tới có thể thuyết phục đối phương chỉ bằng vài câu nói, nếu là như vậy thì Ngô Minh này không thể trở thành cường giả đáng sợ như vậy.
Hiện tại chính là so đấu mưu trí, đối phương có băn khoăn, có tò mò, chính mình cần thiết phải lợi dụng điểm này, tin tưởng một người tuổi trẻ hậu sinh, khẳng định đấu không lại chính mình.
Nghĩ đến đây, Viên Cẩm Giang lại nói: “Ngô lão đệ, ngươi rất muốn biết nơi này là địa phương nào đi? Ta có thể nói cho ngươi, còn có, về phân chia cấp bậc nguyên khí thế giới, ta cũng có thể cùng nói cho ngươi, đó là thành ý của ta.”
Nhìn thấy Ngô Minh gật đầu, Viên Cẩm Giang trong lòng càng thêm đắc ý, thầm nói người trẻ tuổi còn non kinh nghiệm, chỉ cần nói chuyện mười phút cuối cùng, khi đó có thể kích hoạt hoàn toàn Khô lâu vương sách, đến lúc đó chính là lúc mình nắm giữ quyền chủ động.
“Lại nói tiếp, Ngô lão đệ, sợ là ngươi không tin, chúng ta đã phát hiện nơi này trước khi xảy ra thảm họa rất lâu. Lúc đó chúng ta còn tưởng rằng đó là một ngôi mộ cổ, nhưng sau thảm họa, nó có thể toát ra một nguyên khí kỳ lạ và có thể ngăn cản những quái vật đó tới gần. Vì vậy chúng ta quyết định xây dựng một Thành phố Sư tử trên đỉnh hầm xương. Về việc phân chia cấp bậc nguyên khí thế giới, ta cũng nhìn thấy nó từ một tấm bia đá ở đây... "
Viên Cẩm Giang một bên nói, một bên trộm cười thầm, hiện tại lão cảm giác chính mình đã chiếm cứ chủ động, chỉ cần có thể đem Ngô Minh này ổn định, như vậy thắng lợi chung quy thuộc về lão.
Nhưng lúc này, lão chưa kịp nói xong đã thấy Ngô Minh đột nhiên nhếch mép, sau đó liền đột nhiên phát động công kích.
"Ngô lão đệ, ngươi sao vậy..."
Viên Cẩm Giang sửng sốt, lão chưa từng nghĩ tới Ngô Minh lúc này sẽ động thủ, hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của lão.
Dù thế nào thì Ngô Minh cũng không nên hành động vào lúc này a, ít nhất cũng phải đợi lão nói hết lời, căn bản đây chính là hành vi đánh bài trái với lẽ thường.
So với Viên Cẩm Giang đang choáng váng vì tính toán sai lầm, Ngô Minh không ngần ngại sử dụng Loa toàn kiếm khí của mình để tấn công.
Đúng là những gì Viên Cẩm Giang nói rất hấp dẫn Ngô Minh, Ngô Minh muốn biết bí mật về hầm xương, đối với Khô lâu vương sách, và sự phân chia nguyên khí thế giới đều rất muốn biết, nhưng Ngô Minh cũng biết Viên Cẩm Giang này căn bản chính là kéo dài thời gian.
Vừa rồi anh ta không hành động ngay mà chỉ đang kiểm tra xem Viên Cẩm Giang có chuẩn bị gì ở phía sau hay không.
Mà phương pháp nghiệm chứng tốt nhất, đó chính là xem phản ứng của đối phương.
Phản ứng của Viên Cẩm Giang là trì hoãn thời gian, cho nên Ngô Minh không chút do dự động thủ, nếu đối phương có thể có át chủ bài gì lợi hại khẳng định đã dùng rồi, căn bản sẽ không kéo dài thời gian, ít nhất tạm thời đối phương không có thủ đoạn cường đại gì, cho nên lúc này không động thủ mới là ngốc tử.
Ngô Minh có thể sống sót đến bây giờ cũng không phải may mắn, cho nên Viên Cẩm Giang lần này một lần nữa đánh giá thấp Ngô Minh.
Tốc độ của kiếm khí xoắn ốc cực nhanh, chỉ nháy mắt đã tới trước mặt Viên ủy viên.
Thân thể chung quanh đối phương có tầng bảo hộ từ một cổ nguyên khí trên Khô lâu vương sách toát ra, kiếm khí xoắn ốc một chút cũng không thể xuyên thấu, chỉ là bắn lên đại lượng hoa lửa cùng toái bắn nguyên khí.
Tuy nhiên, Ngô Minh lập tức thi triển Loa toàn kiếm khí thứ hai.
Bang!
Bang!
Từng cái một, lớp nguyên khí ngày càng mỏng đi, Viên Cẩm Giang lúc này đã muốn khóc.
“Ngô lão đệ, đừng…… Chuyện gì cũng từ từ…… Chuyện gì cũng từ từ a!”
Vô luận Viên ủy viên hét lên như thế nào, Ngô Minh vẫn tiếp tục công kích mà không nói một lời, rõ ràng là muốn đem đối phương đưa vào chỗ chết. Mỗi lần công kích, tim của Viên Cẩm Giang đều đập dữ dội, lúc này đột nhiên quỳ xuống van xin nhưng Ngô Minh vẫn tấn công không ngừng.
Cuối cùng Viên Cẩm Giang cũng biết mình gặp phải đối thủ kinh khủng như thế nào, cho dù có nói gì cũng vô dụng.
Lúc này trong mắt lão hiện lên một tia tuyệt vọng cùng tức giận, lão đột nhiên hét lớn: " Họ Ngô, ngươi tàn nhẫn không cho ta sống, ta cũng không cho ngươi sống, hầm xương này ngươi cho rằng sẽ đơn giản như vậy sao? Nói cho ngươi biết, ngươi sẽ vì ngươi vô tri mà trả giá đại giới!”
Nói xong, Viên Cẩm Giang dùng sức ném Khô lâu vương sách trong tay lão vào hố xương gần nhất.
Động tác của lão cực kỳ nhanh, Khô lâu vương sách trực tiếp rơi xuống hố xương, không có nguyên khí của Khô lâu vương sách bảo hộ, Ngô Minh đã trực tiếp dùng đòn tiếp theo đâm thủng, lực công kích đáng sợ của kiếm khí xoắn ốc trực tiếp xé nát Viên Cẩm Giang, lão cáo già gian xảo này chết ngay lập tức.
Đối với Ngô Minh, Viên Cẩm Giang này là một kẻ thù rất xảo quyệt, giết lão ta là an toàn nhất.
Đối với lời đe dọa cuối cùng của đối phương, Ngô Minh không coi trọng, những người như Viên Cẩm Giang đã nói dối quá nhiều, khó mà phân biệt được câu nào đối phương nói là đúng, câu nào là sai.
Sau khi giết chết Viên Cẩm Giang, Ngô Minh vô thức nhìn hố xương, nhưng lông mày của Ngô Minh giật giật, tất cả xương cốt bên dưới lúc này đều đang động đậy, thời gian trôi qua, tiếng xương di chuyển càng ngày càng nhiều, càng lớn.
Ngô Minh lập tức biết có chuyện không hay, liền xông tới dùng kiếm chém tới tấp vào lồng xương nhốt đám người Độc nhãn lão ngũ. Kiếm kỹ của Ngô Minh kết hợp với sự sắc bén của lưỡi kiếm, liên tiếp chặt chém nhiều lần mới có thể phá vỡ lồng xương giải cứu đám người Độc nhãn lão ngũ.
Về phần đám Hắc thứ, Ngô Minh không có lòng tốt cứu chúng.
Lúc này, những bộ xương xung quanh đều đã chuyển động, như thể chúng còn sống, sau đó chúng từ từ tụ lại với nhau. Khoảnh khắc tiếp theo, các chiến binh bộ xương trèo ra khỏi đống bộ xương, bởi vì bộ xương ở đây nhiều đến trăm nghìn, chỉ trong khoảnh khắc, có hàng ngàn chiến binh bộ xương bò ra xung quanh.
Ngay cả một ngàn sinh vật cấp một cũng đủ để giết chết sinh vật cấp ba theo số lượng, đám người Ngô Minh lập tức lâm vào giữa đám quái vật.
Vào lúc này, trên mặt đất và trên trần nhà, khắp nơi đều là những chiến binh bộ xương, dày đặc, số lượng vẫn không ngừng tăng lên.
Độc nhãn lão ngũ cùng Hắc tử bọn họ đã sớm trợn mắt há hốc mồm không nói được lời nào, ngay cả Ngô Minh cũng chưa từng thấy qua một trận thế như vậy. Lúc này anh ta cũng hiểu được câu nói vừa rồi của Viên Cẩm Giang có ý gì, không ngờ ở đây lại có một cái bẫy kinh khủng như vậy.
Hắc thứ đang bị kẹt trong lồng, lúc này đột nhiên nói: "Nguyên lai bí mật của Khô lâu vương sách là như thế này, xong đời rồi!"