Tận thế tân thế giới

Chương 152: Lĩnh ngộ kiếm kỹ




Ngô Minh thả A mỗ ra, sau đó tìm mấy tảng đá và cành cây che đi cửa hang, từ bên ngoài khó mà tìm thấy hang động.

Sau khi mọi thứ chuẩn bị xong, Ngô Minh lấy thẻ kiếm kỹ ra.

Thẻ lĩnh ngộ, hiển nhiên là cần dùng nguyên khí, Ngô Minh lấy ra một lọ huyết thanh, uống liền vài ngụm.

Trong khoảnh khắc, nguyên khí bị tiêu hao lúc trước đang từ từ khôi phục, nguyên khí giới hạn trong cơ thể Ngô Minh đã đạt tới 38 điểm, mỗi một lần uống huyết thanh thì khả năng tăng lên hạn mức cao nhất cũng giảm bớt rất nhiều. Tuy nhiên, Ngô Minh đã rất hài lòng, nguyên khí của thức tỉnh giả cấp hai khác chỉ là 32 điểm, theo ước tính của Ngô Minh, huyết thanh có thể nâng giới hạn nguyên khí của anh ta lên ít nhất 40 điểm, tương đương với nguyên khí của thức tỉnh giả cấp ba.

Khi trạng thái đạt đến đỉnh phong, Ngô Minh vận dụng nguyên khí của mình bao bọc thẻ 'Kiếm khí tam thức' vào trong đó.

Khoảnh khắc tiếp theo, Ngô Minh cảm thấy tấm thẻ này dường như đột nhiên trở nên sống động, phóng ra lực hút cực lớn, lập tức hút hết thần thức của mình vào trong đó.

Một lúc sau, khi Ngô Minh tỉnh lại, anh nhận ra mình đã bước vào một căn phòng xa lạ.

Căn phòng được lát bằng đá phiến trắng trên sàn, tường và trần, trông rất ngăn nắp, trên mặt đất phía trước có một thanh kiếm.

Đúng lúc này, bức tường phía trước đột nhiên mở ra một cánh cửa, một con quái vật mà Ngô Minh chưa từng thấy từ bên kia cánh cửa nhảy ra.

Trong phút chốc, Ngô Minh đã có phản ứng.

“Đây có lẽ là Không gian lĩnh ngộ sao?"

Ngô Minh lẩm bẩm. Anh ta đã nghe nhiều tin đồn về thẻ Lĩnh ngộ, Nghe nói nếu muốn lĩnh ngộ một kỹ năng nào đó, sẽ vào một nơi gọi là Không gian lĩnh ngộ, ở nơi đó không ngừng rèn luyện năng lực của thẻ, cho đến khi chân chính lĩnh ngộ.

Và con quái vật được phóng ra ngoài hẳn là được sử dụng để luyện tập.

Nghe nói đây là Không gian lĩnh ngộ được tạo ra hoàn toàn bằng nguyên khí và nó không có thực, nhưng nếu bị quái vật giết ở đây, nó sẽ tiêu hao đại lượng nguyên khí. Đến khi không còn nguyên khí sẽ bị cưỡng chế thoát khỏi Không gian lĩnh ngộ, như vậy liền tính là lĩnh ngộ thất bại.

Đương nhiên, thẻ Lĩnh ngộ tương ứng cũng sẽ biến mất và thức tỉnh giả sẽ không nhận được gì.

Ý nghĩ này thoáng qua trong đầu Ngô Minh, đúng lúc này con quái vật đã lao tới, nó có tứ chi như người, nhưng hai bàn tay lại trở thành hai chiếc cựa nhọn bằng xương, cái miệng to lớn đầy răng nhọn, da như da cóc, trùng nhân so với nó chẳng là gì.

Hơn nữa quái vật tốc độ cực nhanh, Ngô Minh vội vàng lắc mình tránh thoát công kích, nhảy lên nắm lấy trường kiếm trên mặt đất trong tay.

Trong khoảnh khắc tiếp theo, trong đầu Ngô Minh đột nhiên xuất hiện pháp tắc vận dụng nguyên khí của 'Kiếm khí tam thức'.

Quái vật nhảy lên không trung gầm lên một tiếng tức giận, lại lao tới giống như một viên đạn đại bác, Ngô Minh không do dự nữa, lập tức đâm kiếm theo thủ pháp hiện ra trong đầu.

Đây là thức kiếm khí đầu tiên trong ba thức kiếm khí, Loa toàn kiếm khí.

Theo nhận thức của Ngô Minh, thức kiếm thứ nhất đâm ra có chứa đạo kiếm khí xoắn ốc, giống như một chiếc máy khoan điện, có thể xuyên thủng hộ giáp của bất kỳ kẻ địch nào, thậm chí có thể khoan một lỗ có đường kính hơn 20 cm.

Chỉ là lần đầu tiên thi triển, Ngô Minh đã đánh giá quá cao khả năng lĩnh ngộ của mình, thanh kiếm này không phát ra chút năng lượng kiếm khí nào, nó chỉ là một nhát kiếm bình thường mà thôi, tuy rằng có thể đâm trúng quái vật nhưng có không gây nhiều tôn thương cho nó.

Ngô Minh liền biết không xong, quả nhiên, gần như cùng lúc chiếc cựa xương sắc nhọn trên cánh tay phải của con quái vật ngay lập tức xuyên qua cơ thể Ngô Minh.

Thế giới quay cuồng, vẫn là căn phòng như cũ, thanh kiếm trên mặt đất và con quái vật đang lao về phía anh, mọi thứ đều trở lại như cũ, nhưng Ngô Minh cảm thấy nguyên khí của mình đã bị tiêu hao rất nhiều.

Nếu thức tỉnh giả muốn lĩnh ngộ một kỹ năng nào đó, chỉ có thể thử đi thử lại cái này, đây là luyện khí, ý chí và kiên trì. Thẻ càng cao cấp, quý hiếm thì càng khó lĩnh ngộ.

Trong lòng nghĩ ra điều này, Ngô Minh cẩn thận suy ngẫm lại lý do thất bại lần trước, lần này, thay vì lập tức tấn công, anh đã cầm thanh kiếm xông lên chiến đấu với con quái vật.

Trong không gian lĩnh ngộ không có khái niệm thời gian, chỉ cần Ngô Minh không bị quái vật tấn công, có thể vĩnh viễn tồn tại.

Vì vậy Ngô Minh một bên lẫn tránh, một bên tìm hiểu pháp tắc vận dụng nguyên khí để thi triển Kiếm khí tam thức, thậm chí hết lần này đến lần khác đâm một kiếm, chém một kiếm, cố gắng tìm ra những điều cốt yếu.

Trong kiếp trước Ngô Minh không biết nhiều về thẻ Lĩnh ngộ, nhưng cũng biết thẻ Lĩnh ngộ cũng sẽ được phân loại theo độ khó khác nhau, rõ ràng thẻ 'Kiếm khí tam thức' độ khó lĩnh ngộ không thấp.

Trên thực tế, Ngô Minh đã đoán đúng, thẻ 'Kiếm khí tam thức' vàng này quả thực là một loại thẻ đặc biệt khó lĩnh ngộ, độ khó lĩnh ngộ này sẽ giảm đi một cách thích hợp khi cấp độ của thức tỉnh giả tăng lên. Không nghi ngờ gì nữa, thẻ bài này yêu cầu ít nhất là cấp 3, thậm chí thức tỉnh giả cấp 4 mới có khả năng lĩnh ngộ được, hiện tại Ngô Minh chỉ là cấp 2, đương nhiên khó có thể lĩnh ngộ được.

Cũng may lúc trước anh ta uống huyết thanh đã đem nguyên khí của mình gần ngang với thức tỉnh giả cấp ba, cho nên cũng không phải hoàn toàn vô vọng.

Không biết đã qua bao lâu, có thể là vài canh giờ, kiếm khí của Ngô Minh đâm ra không trung, nguyên khí dâng trào, đột nhiên ngưng tụ thành một thẻ bài, gần như ngay lập tức, thẻ bài biến thành một đạo kiếm khí xoắn ốc có thể nhìn thấy mắt thường lao thẳng về phía trước.

“Thành công!”

Ngô Minh hưng phấn, không hổ là chiêu đầu tiên trong Kiếm khí tam thức, không ngờ sau khi thường xuyên vận dụng nguyên khí, anh ta đã thực sự lĩnh ngộ được.

Bây giờ anh ta đã hiểu ra chiêu kiếm này, Ngô Minh dừng chân nhìn chằm chằm vào bức tường, dậm vài bước lên trên, rồi đột nhiên nhảy ra phía sau để thi tuyển chiêu thức này chống lại con quái vật từ trên không.

Kết thẻ bài, kiếm quang tỏa sáng.

Tia sáng của kiếm khí xoắn ốc lao thẳng ra ngoài, xuyên thủng một lỗ máu trên cơ thể con quái vật khiến nó ngã nhào xuống đất.

Máu và nội tạng bắn tung tóe khắp nơi, con quái vật bị kiếm khí theo hình xoắn ốc xuyên thẳng từ trên xuống dưới rơi xuống đất mà chết, Ngô Minh đương nhiên rất phấn khích, hiển nhiên uy lực của chiêu kiếm này vượt quá mong đợi của anh ta, vậy mà một kích tất sát.

Ngô Minh cũng không biết, 'Kiếm khí tam thức' có ba chiêu kiếm, có thể kết thành ba thẻ kiếm thức. Trong kiếp trước, thức tỉnh giả có được kiếm kỹ này bằng cách đổi lấy chiếc đồng hồ bỏ túi, bỏ ra cái giá rất lớn mới học được chiêu thức đầu tiên của nó.

Nhưng chỉ một chiêu này thôi đã biến gà đất thành phượng hoàng rồi.

Bức tường lại nứt ra và một con quái vật thứ hai mạnh hơn lao ra, con quái vật này cao hơn 2,5 mét, cực kỳ cường đại, cánh tay khổng lồ, trên người được bao phủ một lớp vảy cứng như thép.

Kiếm kỹ đầu tiên không thể gây sát thương cho con quái vật này, Ngô Minh biết đây là một con quái vật dùng để luyện kiếm kỹ thứ hai. Ngoài ra, con quái vật thứ hai này cực kỳ cường đại, có thể so sánh với sinh vật cấp 3. Ngay cả Ngô Minh cũng tin rằng đây là sinh vật cấp ba.

Trong quá trình luyện thành kiếm kỹ thứ hai, Ngô Minh đã hai lần bị con quái vật này giết chết, Ngô Minh dù nhanh cỡ nào cũng khó tránh khỏi, nhưng trước sức ép Ngô Minh đã thuần thục kiếm kỹ thứ hai trong thời gian rất ngắn, Bán nguyệt kiếm khí. Dưới nhát chém của thanh kiếm, một thẻ bài hình thành xung quanh lưỡi kiếm, sau đó biến thành một đạo kiếm quang hình nửa vầng trăng phát ra từ lưỡi kiếm, trong vòng mười mét uy lực không giảm.

Khi Bán nguyệt kiếm khí chém con quái vật thành hai mảnh, Ngô Minh thở phào nhẹ nhõm, đồng thời nghĩ thầm kiếm kỹ thứ hai này quả nhiên cường đại.

Giờ phút này, anh biết mình đã tiêu hao gần hết nguyên khí, tuy rằng lĩnh ngộ thành công hai kiếm kỹ đầu, nhưng cũng đã hết lực lượng, có thể không học được kiếm kỹ thứ ba.

Ngô Minh lúc này mới có phản ứng, gần như chắc chắn rằng người may mắn có được thẻ kiếm kỹ kiếp trước chỉ học được tối đa hai kiếm kỹ đầu, thậm chí chỉ có một chiêu đầu tiên, bởi vì quá trình lĩnh ngộ quá khó, trong khi tránh được các cuộc tấn công của quái vật, người thường rất khó nghĩ đến pháp tắc vận dụng nguyên khí.

“Phải là thức tỉnh giả cấp ba, thậm chí là thức tỉnh giả cấp bốn mới có thể dễ dàng lĩnh ngộ được ba kiếm kỹ!”

Ngô Minh tự lẩm bẩm, tất cả những gì anh ta nghĩ đến là chi tiết kiếm kỹ thứ ba.

Cùng lúc đó, một con quái vật thứ ba xuất hiện.

Đó là một con rồng, có kích thước tương đương với một chiếc xe tải, với các chân cực kỳ cứng cáp và không có cánh, rõ ràng nó là một loại ' Địa long'. Mạnh hơn Phi long, vẩy rồng, đầu và tứ chi to lớn là đặc điểm nổi bật của Địa long. Vì không cần tính đến khả năng bay nên xương và vẩy rồng của chúng sẽ cứng hơn và dày hơn. Mỗi mảnh vẩy quy mô nặng gần chục ký. Cho dù bị đạn pháo bắn cũng không có bất cứ tác dụng gì.

Nhìn thấy con Địa long này, Ngô Minh biết rằng cơ hội của mình đã hết, với kích thước và tốc độ như vậy, chiến thuật trì hoãn hoàn toàn không có tác dụng, tức là Ngô Minh chỉ có một cơ hội để tấn công, nếu không sẽ bị giết ngay lập tức.

Và với nguyên khí hiện tại của mình, thực sự không thể chịu nổi, một khi thất bại có thể vĩnh viễn sẽ mất đi cơ hội lĩnh ngộ kiếm kỹ thứ ba.

Ngô Minh lúc này mới bình tĩnh lại.

Có lẽ theo suy nghĩ của anh ta, lúc này lo lắng cũng vô dụng, gần như ngay lập tức, Ngô Minh đã luyện tập trong đầu pháp tắc vận dụng kiếm kỹ thứ ba 'Toàn phong kiếm khí' vài lần.

Nguyên khí, kết thẻ, kiếm kỹ...

Tất cả quá trình diễn luyện thập phần chi tiết, lặp đi lặp lại, đòi hỏi sự tập trung cao độ. Ngô Minh biết cơ hội chỉ có một lần, cái này giống như một người chưa từng luyện tập lại phải ném bóng rổ ghi điểm mười lần, nhất thiết phải liền mạch lưu loát, bất kỳ do dự nào cũng có thể sai lầm, nếu thất bại lần đầu tiên, sẽ thường lặp lại những sai lầm tương tự sau này.

Con Địa long to lớn ở phía đối diện tạo ra một tiếng gầm đủ để làm vỡ kính, sau đó lao lên như một đoàn tàu, mặt đất rung chuyển dữ dội.

Ngô Minh gầm lên, anh ta chỉ đơn giản là nhắm mắt lại, mắt không thấy tâm không phiền. Vì chỉ có một cơ hội duy nhất, nếu không thành công thì xả thân, tốt hơn hết là tập trung tất cả suy nghĩ về lĩnh ngộ Kiếm kỹ.

Ngay khi nhắm mắt, Ngô Minh vẫn diễn luyện kiếm kỹ thứ ba từng bước một nhanh chóng, nhưng anh ta luôn cảm thấy nó tệ hơn nhiều, theo ý kiến của Ngô Minh, độ khó của kiếm kỹ thứ ba ít nhất phải gấp mười lần.khó hơn hai kiếm kỹ đầu. Dù có được trao hàng chục, thậm chí mấy chục cơ hội để thực hiện nó, cũng chưa chắc đã nắm bắt được.

Nhưng thực tế thì anh ta hoàn toàn không có cơ hội, có lẽ, nếu anh ta là thức tỉnh giả cấp ba, hoặc cấp bốn thì vẫn có khả năng thành thạo kiếm kỹ thứ ba này, tuy nhiên hiện tại vẫn có một chút sớm.

“Chẳng lẽ ta chỉ có thể lĩnh ngộ hai kiếm kỹ đầu tiên thôi sao?”

Ngô Minh ngẫm nghĩ, lúc này tòa nhà đổ nát và một lão Kiếm Thánh cầm một thanh kiếm khổng lồ múa may chém ra kiếm khí lốc xoáy đột nhiên xuất hiện trong đầu Ngô Minh.

Vào lúc này, trong đầu Ngô Minh lóe lên đạo linh quang, không chút nghĩ ngợi liền nhanh chóng chém ra một kiếm từ dưới lên trên.