Vào lúc này, Địa long cách Ngô Minh không tới hai mét, có thể nói trong giây tiếp theo Ngô Minh sẽ bị móng vuốt sắc bén phanh thây.
Gần như cùng một lúc, một thẻ bài ngưng tụ quanh trường kiếm trong tay Ngô Minh, sau đó lá bài biến thành kiếm khí, tiếp theo là hai, ba... Trong nháy mắt, kiếm khí đã biến thành hai mươi bốn, và cuối cùng dừng lại ở ba mươi sáu kiếm khí.
Ba mươi sáu đạo kiếm khí nhanh chóng xoay tròn, giống như một cơn gió lốc, tỏa ra sức mạnh vô hạn, lập tức bao phủ Địa long, long lân cứng rắn cũng vô pháp ngăn cản lốc xoáy kiếm khí. Sau một lúc Địa long bị chém thành vô số mảnh nhỏ phân tán ra xung quanh. Trong lúc nhất thời huyết nhục bay tứ tung, giống như một trận mưa máu trên không trung, nhuộm đỏ cả căn phòng.
Ngô Minh vẫn không mở mắt ra, mặc dù vừa mới thi triển thành công kiếm kỹ thứ ba 'Toàn phong kiếm khí', nhưng anh ta vẫn chưa hoàn toàn lĩnh ngộ hết được, trong đầu hiện ra kiếm kỹ mô phỏng của lão Kiếm Thánh, nói cách khác, Ngô Minh chỉ lĩnh ngộ một nửa.
Lần tới khi Ngô Minh thi triển, anh ta có thể không thi triển được.
Tuy nhiên, ngay sau khi Địa long chết, toàn bộ Không gian lĩnh ngộ bị buộc phải đóng lại, Ngô Minh cũng nháy mắt quay trở về hiện thực.
Mở mắt ra, Ngô Minh phát hiện mình đã trở lại sơn động, lúc này bên ngoài đã là ban đêm.
Cảm thấy rất đói, Ngô Minh nhìn đồng hồ, mặt trên có nhắc nhở ngày tháng, không ngờ lần này anh phải mất hai ngày mới lĩnh hội được kiếm kỹ. Nghĩ đến Không gian lĩnh ngộ, Ngô Minh lại cảm thấy rất thần bí, loại lực lượng cường đại nào có thể tạo ra loại thế giới mộng ảo, nhưng lại có một không hai như vậy?
A mỗ không ở trong hang và không biết đã chạy đi đâu.
Thành thật mà nói, Ngô Minh không ngờ lại mất nhiều thời gian như vậy. Lúc này, nguyên khí trong cơ thể trống rỗng, hẳn là tiêu hao trong không gian lĩnh hội.
Sau khi lấy ra huyết thanh, Ngô Minh uống vài ngụm, nguyên khí trống rỗng chậm rãi khôi phục.
Đúng lúc này, đằng xa đột nhiên có một tiếng động dữ dội, kèm theo tiếng gầm rú kỳ lạ và tiếng vang đại thụ gãy đổ, trong màn đêm yên tĩnh có vẻ rất đột ngột.
Ngô Minh sững sờ một lúc, thật ra vừa rồi anh nghe thấy thanh âm của A mỗ, tuy thanh âm rất nhỏ nhưng Ngô Minh chắc chắn mình không có nghe lầm.
Ngay sau đó. Ngô Minh lao ra khỏi hang ngay lập tức.
Trong bóng đêm bên ngoài, ánh trăng khiến xung quanh không bị tối tăm, Ngô Minh nhìn hàng cây đổ xa hàng trăm mét, tựa hồ có một gia hỏa thật lớn ở nơi đó đấu đá lung tung.
Có thể có uy năng bậc này, tuyệt đối không phải sinh vật bình thường, nhưng Ngô Minh vì lo lắng cho an nguy của A mỗ, giờ phút này cũng bất chấp tất cả. Lại nói anh ta vừa mới lĩnh ngộ tam thức kiếm kỹ, tuy kiếm kỹ thứ ba Ngô Minh mới chỉ hiểu được một nửa, nhưng Ngô Minh tin tưởng, mặc dù lúc này gặp phải sinh vật cấp ba, anh ta cũng có lực chiến một trận.
Mãi cho đến khi Ngô Minh đến nơi, mới phát hiện ở nơi đó điên cuồng bạo tẩu thật đúng là một sinh vật cấp ba, Sâm lâm nhuyễn trùng.
Vào lúc này, nó dài hơn ba mươi mét, Sâm lâm nhuyễn trùng khổng lồ đã tàn phá khu rừng trong phạm vi hàng trăm mét, hàng trăm cây cối bị quật ngã, bật cả gốc, nhưng con Sâm lâm nhuyễn trùng vẫn điên cuồng săn đuổi một sinh vật.
Ngô Minh chính là A mỗ bị Sâm lâm nhuyễn trùng tấn công, lúc này gia hỏa này đang ôm một con nhuyễn trùng nhỏ, vừa kịp né đòn tấn công của Sâm lâm nhuyễn trùng, cánh của A mỗ đã bị thương nhưng nó vẫn không buông ra, điều này làm cho Ngô Minh rất muốn mắng to một câu, gia hỏa này tham ăn đến mức không muốn sống.
Bất quá thực mau, Ngô Minh liền biết chính mình hiểu lầm A Mỗ.
Nhìn kỹ con nhuyễn trùng nhỏ trong miệng A mỗ, chắc chỉ là ấu trùng, rất có thể là ấu trùng của một con Sâm lâm nhuyễn trùng, trách không được con Sâm lâm nhuyễn trùng khổng lồ này lại dai dẳng, hơn nữa trong miệng không phun ra luồng khí cường đại công kích A Mỗ, bởi vì nó sợ phạm tới hài tử của mình.
Nhưng dù vậy, A Mỗ cũng kiên trì không được bao lâu. Bất cứ khi nào nó muốn bay lên, nó cũng sẽ bị lực hút cực mạnh từ miệng của Sâm lâm nhuyễn trùng kéo lại. Nếu không phải A mỗ đủ nhanh và Sâm lâm nhuyễn trùng cố kỵ ấu trùng không có hạ tử thủ, A Mỗ đã sớm bị xử lý.
Nói cách khác, A mỗ rất thông minh, vì vậy nó luôn giữ ấu trùng làm 'con tin'.
A mỗ đã là đồng bọn không thể thiếu của Ngô Minh, bây giờ A mỗ đang gặp nguy hiểm, Ngô Minh lập tức lấy Cuồng bạo chi nhận ra và triệu hồi hai U linh xông lên.
Một tháng trước, Ngô Minh nhìn thấy Sâm lâm nhuyễn trùng chỉ có thể trốn càng xa càng tốt, nhưng bây giờ anh ta đã có vốn liếng để đánh trực diện sinh vật cấp ba này.
A Mỗ trước tiên cũng phát hiện ra Ngô Minh, nó lắc lư đôi cánh bị thương của mình bay đến rất nhanh. Con Sâm lâm nhuyễn trùng khổng lồ nhìn thấy Ngô Minh nhưng căn bản không để vào mắt, nó chỉ chú ý đến ấu trùng trong miệng A mỗ.
Ngô Minh ra lệnh hai U linh kiềm chế Sâm lâm nhuyễn trùng rồi ôm A mỗ đang bay tới, gia hỏa này rõ ràng đã nỏ mạnh hết đà, toàn thân đều có vết thương, khi chui vào vòng tay của Ngô Minh thì không rên một tiếng liền trực tiếp hóa thẻ.
Hiển nhiên, A Mỗ bị thương rất nặng mới có thể như vậy.
Ngô Minh đau lòng không thôi, lập tức đem A Mỗ thu hồi Tạp sách, trong khi ấu trùng mà A mỗ mang về đang vùng vẫy thì Ngô Minh đã chộp lấy nó, thầm nghĩ A Mỗ có thể là biết Răng hàm Nhị nha thân thể ký sinh bị tổn thất, tưởng giúp mình tìm về một nhuyễn trùng ấu thể như vậy, cho nên mới bị Sâm lâm nhuyễn trùng công kích.
Nhuyễn trùng ấu thể vô cùng quý giá, nếu sau này có thể huấn luyện thành sinh vật nô bộc, tương đương lấy được sủng vật cấp 3. Ngô Minh tự nhiên rất vui khi lấy được nó. Mặc dù vẫn đang đối mặt với sự tấn công của Sâm lâm nhuyễn trùng, nhưng Ngô Minh cũng biết dù có trả lại ấu trùng thì Sâm lâm nhuyễn trùng cũng không chịu bỏ qua, với tốc độ hiện tại căn bản hoàn toàn không thể thoát khỏi sự truy đuổi của Sâm lâm nhuyễn trùng.
Một khi đã như vậy, chung quy vẫn cần phải có một trận chiến.
Ngô Minh triệu hồi Long khoa vệ binh và ra lệnh cho nó giữ lấy nhuyễn trùng ấu thể và rút lui về khoảng cách 100 mét.
Lúc này, một sức hút mạnh từ trong miệng con Sâm lâm nhuyễn trùng khổng lồ, nó đột nhiên hút một U linh vào, trong phút chốc Ngô Minh mất liên hệ với U linh.
“Thật là lợi hại!”
Ngô Minh giật mình, thầm nghĩ con Sâm lâm nhuyễn trùng này lợi hại đến mức lập tức giết chết một U linh của mình.
Phải biết rằng U linh đã là sinh vật cấp hai, vậy mà dễ dàng bị giết chết như vậy, như vậy triệu hồi sủng vật khác ra tới cũng chỉ là chịu chết mà thôi.
Ngô Minh vội vàng thu hồi U linh còn lại, đồng thời cầm Cuồng bạo chi nhận, vung tay chính là đệ nhất kiếm kỹ Loa toàn kiếm khí.
Thức thứ nhất kiếm kỹ Ngô Minh đã là thập phần thuần thục, giơ tay liền kích phát.
Nháy mắt kết thẻ, năng lượng kiếm khí xoắn ốc bắn thẳng ra ngoài, đột nhiên từ trong cơ thể con Sâm lâm nhuyễn trùng khoan thủng một lỗ máu to bằng cái chậu rửa mặt.
Mặc dù lớp da bên ngoài của Sâm lâm nhuyễn trùng không cứng như những con quái vật khác, nhưng lớp da lại mang tính chất dẻo dai như keo, nhìn từ góc độ nào đó, lớp da mềm này càng khó xuyên thủng, kiếm và đạn chỉ có thể lưu lại một vết nông, với sức mạnh tái tạo mạnh mẽ của nhuyễn trùng sẽ sớm khôi phục miệng vết thương.
Chính vì điều này mà Sâm lâm nhuyễn trùng có thể thống trị rừng rậm.
Chẳng qua dưới sự công kích của năng lượng kiếm khí xoắn ốc, lớp da bên ngoài của Sâm lâm nhuyễn trùng không hề kiên cố không phá vỡ nổi nữa.
Ngô Minh nhất chiêu đắc thủ, lại đắc thế không buông tha, trọng yếu nhất là anh ta không thể để Sâm lâm nhuyễn trùng tấn công mình trước, cho nên Cuồng bạo chi nhận trong tay hóa thành cuồng phong không ngừng mãnh công.
Thi triển Loa toàn kiếm khí một lần tiêu hao ít nhất tám đơn vị nguyên khí, Ngô Minh liên tiếp đâm bốn nhát, mỗi lần đều gây ra vết thương cực kỳ kinh người, một năng lượng kiếm khí xoắn ốc trực tiếp xuyên vào miệng Sâm lâm nhuyễn trùng.
Sinh vật cấp ba, con Sâm lâm nhuyễn trùng đã bị thương nặng dưới sự tấn công của kiếm kỹ Ngô Minh, với lợi thế như vậy, mặc dù Ngô Minh đã chiếm ưu thế trong cuộc tấn công, nhưng sức mạnh kiếm kỹ của anh ta cũng rất quan trọng.
Điều này càng làm tăng thêm sự tự tin của Ngô Minh, có thể nói nếu không hiểu rõ kiếm kỹ, nhất định sẽ không phải là đối thủ của Sâm lâm nhuyễn trùng, chứ đừng nói là giáng cho đối phương một lượng sát thương nặng nề.
Con Sâm lâm nhuyễn trùng với tư cách là chúa tể sơn lâm chưa bao giờ chịu đòn nặng như vậy, ngay sau đó nó gầm lên, bất chấp đau đớn bỗng nhiên quay cuồng vẫy đuôi.
Điều này cũng vô cùng đột ngột, Ngô Minh không kịp tránh né khi thấy cái đuôi khổng lồ quét tới nên vội vàng cuộn mình lại, ngay sau đó bị hất văng ra ngoài hơn 20 mét, đâm thật mạnh đoạn một cây đại thụ mới ngừng lại được.
Sau khi tiếp đất, Ngô Minh phun ra một ngụm máu, trên người có vài chiếc xương bị gãy, Sâm lâm nhuyễn trùng một lần quất trúng vậy mà thiếu chút nữa lấy cái mạng nhỏ của Ngô Minh. Nhìn bộ Liệp nhân bì giáp cường hóa trên người, Ngô Minh trong lòng cảm thán mình thật may mắn, nếu không có bộ giáp da này mà bị Sâm lâm nhuyễn trùng quét trúng thì không chết cũng trọng thương.
Mà hiện tại chỉ là vết thương nhẹ.
Thấy Sâm lâm nhuyễn trùng đắc thế không buông tha tiếp tục vồ tới, Ngô Minh vội nghiến răng nhảy lên, vừa tránh né vừa lấy ra một lọ huyết thanh uống vào.
Huyết thanh của Huyết mộc khổng lồ không chỉ có thể khôi phục nguyên khí còn có thể khôi phục thương thế, có thể nói nếu không loại đồ vật này, lần này Ngô Minh hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Khi nguyên khí hồi phục lên mười sáu đơn vị, Ngô Minh không ngần ngại thi triển kiếm kỹ thứ hai của mình.
“Bán nguyệt kiếm khí!”
Một đạo kiếm khí dài hơn ba thước nháy mắt kích ra, kéo theo một vết sâu trên mặt đất, đá và cây cối nó đi qua đều bị cắt thành hai đoạn, Sâm lâm nhuyễn trùng hình thể khổng lồ nên không kịp trốn tránh, Bán nguyệt kiếm khí đã trực tiếp từ giữa thân thể Sâm lâm nhuyễn trùng quét qua, sinh vật cấp ba dài hơn 30 mét và dày hơn một chiếc ô tô trực tiếp bị cắt thành hai đoạn.
Phanh một tiếng, một nửa cơ thể Sâm lâm nhuyễn trùng rơi xuống đất, một số cây cối trực tiếp bị đập nát.
Vết cắt trên cơ thể Sâm lâm nhuyễn trùng vô cùng nhẵn nhụi, rất nhiều dịch nhầy trào ra, trong mũi đều là mùi hôi thối kinh tởm, hai đoạn thân thể nhuyễn trùng không ngừng giãy giụa vặn vẹo, đâm gẫy vô số kể cây cối mới chậm rãi ngừng lại, cuối cùng bất động.
Ngô Minh ngây ngốc nhìn hai thi thể con Sâm lâm nhuyễn trùng, lúc này anh mới tin rằng mình đã giết chết sinh vật cấp ba đáng sợ này chỉ bằng một nhát kiếm.
Vừa mới thi triển Bán nguyệt kiếm khí, đã tiêu hao 16 đơn vị nguyên khí của Ngô Minh, nhưng hiệu quả thì không thể nghi ngờ.