Ngay cả kiếp trước, Ngô Minh cũng chỉ hoạt động ở ngoại vi khu rừng rậm này, nghe nói chỉ có mấy đội Thức tỉnh cường đại mới tiến vào sâu trong rừng rậm, nhưng dù vậy, bên trong vẫn thường xuyên có người chết.
Nguy hiểm, bí ẩn chính là địa danh của phiến rừng rậm rạp này.
Không giống như Hồ tử thần, ngưỡng cửa đối với khu rừng rậm thấp hơn nhiều, vì vậy hiện tại rất nhiều thức tỉnh giả định cư ở Thành phố Sư tử đã đến để săn bắn.
Kể từ khi thảm họa xảy ra, con người sống sót sau hoảng loạn, chết chóc và tuyệt vọng thì giờ đây cả người bình thường lẫn thức tỉnh giả với sức mạnh cường đại đều đang dần thích nghi với sự sinh tồn của Tân thế giới.
Quái vật, những sinh vật đột biến vì nguyên khí không còn là mối đe dọa đối với con người, và chúng cũng bắt đầu trở thành con mồi của nhân loại.
Nền văn minh thẻ bài và nền văn minh thời đại cũ va chạm, hợp nhất và phát triển, mang đến những quy tắc và nền văn minh mới. Nhân loại đã bắt đầu lợi dụng nguyên khí, lợi dụng thẻ bài, bắt đầu học tập chế tác các loại thẻ, lợi dụng các loại quái vật chế tạo hộ giáp cùng vũ khí cường đại tới tranh đoạt tài nguyên sinh tồn.
Trên thực tế, sự thành lập của Thành phố Sư tử đánh dấu nhân loại đã bước sang một kỷ nguyên mới.
Trên đường đi, Ngô Minh chạm trán với một số đội Thức tỉnh đến rừng để săn bắn. Họ đều đi thành nhóm ba hoặc năm người, lái những chiếc xe cải tiến, mặc áo giáp da được may từ nhiều loại da quái vật khác nhau, cầm súng đầy đạn cùng trường kiếm đoản rìu, giống như một sự pha trộn giữa hiện đại và trung cổ.
Ngô Minh nhìn cảnh này mà khóe miệng hơi nhếch lên thầm nghĩ, đây mới là Tân thế giới quen thuộc.
Khu rừng rậm rất lớn và có rất nhiều lối vào, ở giai đoạn này thì thành phố Sư tử vẫn đang khám phá con đường và lối vào nào an toàn hơn, theo trí nhớ của mình, Ngô Minh đã tìm thấy một lối vào.
Nó hơi hẻo lánh hơn so với những nơi khác, nhưng tương đối an toàn hơn để đi vào rừng từ đây. Cả ngàn hecta tuy không lớn nhưng cũng tương đương với diện tích của một thành phố lớn, cộng thêm cây cối rậm rạp che khuất cả ánh sáng ban ngày, nếu sau khi bước vào mà không quen đường thì 100% sẽ bị lạc, nếu chẳng may đột nhập vào lãnh địa của một con quái vật hùng mạnh thì làm sao có thể sống sót?
Ngô Minh không lo lắng về những vấn đề này, sau khi giấu xe anh ta kêu A mỗ, rồi dắt Răng hàm và Nhị nha vào rừng.
Cây cối trong rừng cao chót vót, cành lá che trời, tiếng chim hót ríu rít không dứt, nếu nghe kỹ còn có thể nghe thấy cả tiếng nước chảy róc rách.
Ai mà ngờ được một nơi như khu rừng nguyên sinh trước đây chỉ là một khu du lịch bình thường?
Những thay đổi mà nguyên khí đã mang lại cho toàn thế giới thực sự rất lớn, nhiều loài thực vật đã đột biến,
Nếu là rừng nguyên sinh bạt ngàn như Amazon hay Shennongjia thì lúc này chắc hẳn còn kinh hoàng hơn.
Đúng lúc này, Răng hàm mở đường phía trước, dùng cựa xương chém sạch một số cành lá, còn Nhị nha thì bảo hộ ở phía sau. Hai trùng nhân có thính giác và khứu giác rất nhạy cảm, dáng người lại cao lớn rất phù hợp với công việc này.
Về phần A mỗ thì Ngô Minh không để nó bay, bởi vì có rất nhiều chim ăn thịt bay trong rừng, có thể có những con quái vật bay cấp hai hoặc thậm chí cấp ba, nếu A mỗ có gì sơ suất thì Ngô Minh đau lòng muốn chết.
Bây giờ A mỗ đã trở thành con át chủ bài của Ngô Minh, không chỉ nhanh nhẹn mà còn có sức tấn công mạnh mẽ, lại có kỹ năng bảo vệ cơ thể bằng 'Thạch bì hộ thể', anh tin rằng nó vẫn còn rất nhiều khả năng phát triển trong tương lai.
Ở trong khu rừng rậm này, Ngô Minh nhớ tới kiếp trước anh ta chỉ do thám một ít khu vực trong rừng rậm, mà mục tiêu Thực nhân tích dịch lần này lại lui tới ở những khu vực này.
Đây là một tin tốt cho Ngô Minh, con Thực nhân tích dịch thực ra chỉ là một trong những con quái vật tầm thường trong khu rừng rậm này, có rất nhiều con quái vật mạnh hơn chúng.
Ngô Minh mặc dù biết một con đường nhưng cũng phải cẩn thận không đi sai đường, cho nên Ngô Minh dọc theo đường đi vô cùng cẩn thận.
Lúc này, Răng hàm phía trước đột nhiên gầm nhẹ một tiếng, ngay sau đó Ngô Minh cũng cảm giác được nguy cơ. Sau khi nhìn thấy một thân cây phía trước, đột nhiên xuất hiện một con Lục đốm thiết đầu xà to bằng thắt lưng người, ngay lúc xuất hiện con rắn lớn há to miệng cắn về phía trước.
Ngô Minh biết loại rắn này, tuy rằng con rắn này vẫn thuộc về sinh vật cấp một, nhưng sức mạnh của nó chắc chắn là đứng đầu trong số những sinh vật cấp 1, ngay cả Thiết tượng cũng không phải là đối thủ. Với chiều dài hơn chục mét, vảy cứng và răng nanh sắc nhọn, nó có thể dễ dàng dùng thân thể vặn nát một chiếc xe thành đống sắt vụn, thậm chí có thể phun sương độc để giết kẻ thù.
Trong phút chốc, Ngô Minh ra lệnh cho Răng hàm và Nhị nha, nhưng tốc độ của con Lục đốm thiết đầu xà cực nhanh, ngay khi Răng hàm dùng cánh tay để bảo vệ thân thể đã bị cắn vào bả vai, cùng lúc đó đại xà nhanh chóng quấn chặt.
“Chết tiệt!”
Ngô Minh mắng, anh biết dù Răng hàm có sức mạnh to lớn cũng không chịu nổi con Lục đốm thiết đầu xà siết cổ.
A mỗ trên vai Ngô Minh lập tức hóa thành một tia chớp màu bạc, làm chói mắt con Lục đốm thiết đầu xà.
Ngô Minh cũng vội vàng tiến lên, lấy ra thanh Phế thổ quân đao đâm vào vảy thứ 11 của con Lục đốm thiết đầu xà.
Da rắn của loài Lục đốm thiết đầu xà có thể so với sắt lá, nhưng khó có thể chống lại độ cứng và sắc bén của Phế thổ quân đao.
Lưỡi kiếm cắm ngập vào ngay lập tức, con Lục đốm thiết đầu xà vừa ngẩng đầu lên thì Nhị nha lao tới ôm chặt đầu con rắn bằng cả hai tay, hiển nhiên để ngăn cản con rắn phun sương độc.
Sương độc này cực kỳ độc, một khi phun ra ngoài thì trong phạm vi mười mấy mét cả người lẫn động vật sẽ vong mạng, cũng may đây là Ngô Minh, nếu thay bằng thức tỉnh giả vô danh khác nhất định sẽ bị tổn thất nặng nề.
Con Lục đốm thiết đầu xà vùng vẫy hồi lâu, Ngô Minh đâm thêm mấy nhát cuối cùng cũng đem đại gia hỏa này giết chết. Thịt, da và mật rắn của loài này có thể bán với giá tốt.
Đặc biệt, túi mật rắn chứa nguyên khí vô cùng mạnh mẽ, thức tỉnh giả có thể ăn trực tiếp, có thể nâng cao thể lực, thậm chí có thể nâng cao khả năng chống độc.
Kiếp trước Ngô Minh đã từng ăn nó, nhưng thứ này chỉ có lần đầu tiên ăn vào mới có tác dụng lớn nhất, hiện tại gặp được Ngô Minh nhất định sẽ không buông tha. Ngay sau đó, anh ta thuần thục dùng thanh Phế thổ quân đao cắt phần thân đưa tay vào lấy mật của con rắn ra.
Sau khi thăng cấp lên thức tỉnh giả cấp hai, cảm giác nguyên khí của Ngô Minh cũng tăng lên rất nhiều. Lúc này, trên tay anh ta vẫn còn dính đầy máu mật con rắn. Đương nhiên, con rắn càng lớn thì mật rắn càng lớn, nhưng Ngô Minh không cần ăn hết, chỉ cần ăn một khối u xanh trong mật rắn.
Đó chính là tinh hoa của túi mật Lục đốm thiết đầu xà. Ngô Minh kiếp trước đã từng nghe một số người nói rằng khối u xanh có kích thước bằng quả nho này rất có thể là 'nội đan' tinh quái trong truyền thuyết. Tất nhiên kiểu nói này thì quá mê tín, nhưng không thể phủ nhận sau khi ăn có tác dụng nâng cao thể lực, tai mắt sáng suốt, tăng khả năng chống độc tố.
Ngô Minh mở túi mật rắn và tìm thấy khối u xanh, không giống như túi mật rắn có mùi hôi, khối u này tỏa ra mùi thơm, Ngô Minh há mồm nuốt nó ngay lập tức.
Trong tích tắc, luồng nhiệt kỳ dị từ trong bụng truyền ra, Ngô Minh thở dài một hơi liền cảm thấy ngũ quan của mình rõ ràng hơn rất nhiều, thậm chí một ít sương mù kết giới trong khu rừng rậm cũng không còn ảnh hưởng đến Ngô Minh.
Phần mật rắn còn lại được đưa cho A mỗ ăn, gia hỏa này không ngại mùi tanh nên đã ăn hết một cách nhanh chóng.
“Ăn no chưa, tiếp tục lên đường!”
Ngô Minh vỗ đầu A mỗ rồi tiếp tục đi về phía trước.
Chậm rãi đi được hơn 20 phút, Ngô Minh hai mắt sáng lên khi nhìn thấy cây cổ thụ trông giống như bàn tay phía trước mặt.
Đi trong khu rừng rậm, điều quan trọng nhất là phải tìm được vật tham chiếu thích hợp. Cây cổ thụ này chính là thứ mà Ngô Minh đang tìm kiếm. Anh biết rằng nếu đi bộ xa hơn một chút về phía nam từ cây này thì có thể đến khu vực mà con Thực nhân tích dịch đang hoạt động.
Không nghi ngờ gì khi xét về mức độ nguy hiểm, Thực nhân tích dịch được xếp trên cả Cua thép, xét cho cùng, mặc dù Cua thép có lớp vỏ phòng ngự chắc chắn có thể so sánh với giáp xe tăng nhưng chúng lại không khát máu như Thực nhân tích dịch. Thằn lằn hung dữ và ăn thịt người đồng nghĩa với sự khủng bố cùng cường đại.
Ngô Minh đem Răng hàm và Nhị nha lưu lại, trong khi anh lặng lẽ đi về phía trước nhìn con Thực nhân tích dịch đang nằm trên tảng đá trước mặt qua khe hở trên kẽ lá.
Đây là một sinh vật hạng hai rất xứng đáng. Tốc độ và sức mạnh của nó vượt xa Cua thép. Nó dài hơn 5 mét, móng vuốt sắc nhọn của nó có thể dễ dàng xé vụn đá. Những chiếc răng nanh lộ ra xung quanh miệng của nó phát ra hàn quang kinh người, mặc dù lân giáp không cứng bằng Cua thép nhưng mềm mại càng thích hợp làm áo giáp hơn, giá trị gấp năm lần Cua thép.
Trong bán kính từ 20 đến 30 mét, có hàng đống xương của các loại động vật, trong đó có nhiều xương người, không biết bao nhiêu lớp bốc lên mùi hôi thối.
Để săn được một con quái vật như vậy chắc chắn không phải là một nhiệm vụ dễ dàng, nói chung, cần ít nhất năm thức tỉnh giả cấp một trở lên, và cần phải có ba sủng vật cường đại hoặc thậm chí phải có hai thẻ phép tấn công mạnh mẽ mới có thể giết nó.
Hoặc đem đại lượng viên đạn cỡ lớn làm bằng kim loại có nguyên khí đặc biệt đồng loạt bắn phá cũng có thể giết chết nó, nhưng nếu như vậy thì da của Thực nhân tích dịch sẽ thủng lỗ chỗ, giá trị thực tế sẽ giảm đi rất nhiều.
Không giống như Cua thép, hầu như không có đường tắt để đối phó với Thực nhân tích dịch, điều duy nhất Ngô Minh biết là điểm yếu của nó.
Da của Thực nhân tích dịch rất cứng và dẻo dai, nhưng may mắn thay thanh Phế thổ quân đao vẫn có thể đâm thủng da của nó.
Lúc này, trong tay Ngô Minh đang nắm chặt thanh Phế thổ quân đao, Răng hàm và Nhị nha từ hai hướng khác tiếp cận, A mỗ cũng hỗ trợ anh ta.
Ngô Minh vừa đến gần thì lập tức bị con Thực nhân tích dịch này phát hiện.
Nó đột ngột từ trên tảng đá leo lên, ánh mắt nhìn chăm chú vào người dám xâm phạm lãnh thổ của nó, móng vuốt sắc bén nhẹ nhàng cào trên tảng đá, trên tảng đá cứng rắn giống như đậu hũ bình thường để lại vài vết hằn sâu.
Răng hàm và Nhị nha lao về phía trước, Ngô Minh biết mặc dù hai trùng nhân cực kỳ mạnh mẽ nhưng chúng không bao giờ có thể là đối thủ của con Thực nhân tích dịch, dù có được ban phước cho bộ da bằng đá cũng có thể bị xóa sổ nếu chúng không cẩn thận. Bây giờ Răng hàm và Nhị nha là bảo bối của Ngô Minh đương nhiên không muốn mất đi, nên chủ lực của đợt tấn công này sẽ do Ngô Minh tự mình ra trận.