Tận thế tân thế giới

Chương 115: Giao nhiệm vụ




Kiếp trước, Ngô Minh dựa quá nhiều vào sức mạnh của thẻ bài cho nên sức chiến đấu của bản thân không đủ, cứ như vậy một khi mất thẻ bài hoặc sử dụng thẻ bài mạnh mẽ sẽ không còn sức chiến đấu.

Thậm chí một số thức tỉnh giả không biết cách chiến đấu sau khi mất đi sủng vật hoặc thẻ phép sau đó bị người giết chết, sự tình diễn ra ở khắp mọi nơi.

Ngô Minh không muốn lặp lại những sai lầm tương tự, vì vậy lần này anh ta rất chú trọng đến việc nâng cao thực lực của bản thân. Từ lúc còn ở Vũ Thành tới bây giờ, anh ta đã cố ý luyện tập khả năng cận chiến của mình. Thức tỉnh giả cấp 2 được cường hóa thân thể rất đáng kể, có thể phát huy sức mạnh chiến đấu cực kỳ đáng sợ.

Lần này Ngô Minh không có triệu hồi con Nhện săn mồi, tơ nhện cũng không thể gây trở ngại cho con Thực nhân tích dịch cho nên Ngô Minh sẽ không lãng phí nguyên khí.

Lúc này, Ngô Minh đang cầm thanh Phế thổ quân đao, né tránh và công kích phi thường linh hoạt, Ngô Minh biết phương thức tấn công của Thực nhân tích dịch, còn có Răng hàm và Nhị nha áp chế nên có thể đối phó nó một cách dễ dàng.

Nếu ở đây có người nhìn thấy cảnh tượng này nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc, đa số thức tỉnh giả đều không thể có năng lực cận chiến như thế này.

Tuy nhiên, cho dù khả năng cận chiến hiện tại của Ngô Minh có tốt đi chăng nữa thì việc gây sát thương cho Thực nhân tích dịch cũng không dễ dàng gì, đối mặt với móng vuốt của Thực nhân tích dịch, ngay cả bộ Áo giáp hợp kim nguyên khí cũng sẽ vỡ tan nếu bị một kích chính diện.

Ngô Minh tìm được sơ hở, đột ngột di chuyển tới trước đâm một đao xuyên qua da Thực nhân tích dịch, con quái vật lập tức xoay người tránh né, đồng thời móng vuốt mang theo âm thanh xé rách không khí chộp tới.

Bất đắc dĩ, Ngô Minh chỉ có thể lui về phía sau.

Không nghĩ tới một đao vừa rồi đã khiến con Thực nhân tích dịch cảm thấy cực đại nguy cơ, nó coi Ngô Minh là mối uy hiếp lớn nhất liền đuổi theo truy kích không ngừng, chỉ trong chốc lát Ngô Minh đã bị áp chế liên tục, anh ta chỉ có thể không ngừng né tránh lui về phía sau, trong lúc nhất thời hiểm nguy trùng trùng.

Mặc dù là thức tỉnh giả cấp hai, nhưng sức mạnh và tốc độ của anh ta vẫn không phải là đối thủ của Thực nhân tích dịch, nhưng trong vài giây giao chiến này Ngô Minh đã thu được rất nhiều lợi ích.

Nhìn cái miệng đầy răng nhọn đang cắn tới, Ngô Minh dùng tốc độ gần như không thể tin được khom người né tránh trong gang tấc, sau đó dùng thanh Phế thổ quân đao đâm mạnh từ dưới lên trên, trực tiếp cắm vào cằm con Thực nhân tích dịch.

Biết đây là một cơ hội tốt, Ngô Minh lập tức dùng hai tay nắm lấy chuôi đao dốc hết sức lực kéo thật mạnh vào.

Hoa lạp một tiếng, lưỡi đao cắt dọc theo hàm của con Thực nhân tích dịch thẳng đến cổ họng, một cỗ máu tanh nồng nặc trào ra phun đầy mặt Ngô Minh.

Tuy nhiên, vết thương trí mạng này vẫn không thể hạ sát con Thực nhân tích dịch ngay lập tức, cho nên ngay lập tức anh ta yêu cầu A mỗ ban phước 'Thạch bì hộ thể' cho mình.

Ngay sau khi một lớp đá rắn ngưng tụ trên bề mặt cơ thể, cái đuôi của con Thực nhân tích dịch cũng quất tới.

Ngô Minh tránh không được, trực tiếp bị quất ra cách đó hơn mười mét, sau đó đâm gãy một cây đại thụ khô héo mới dừng lại.

Sau đó nhìn vết thương trên quai hàm và cổ của con Thực nhân tích dịch, máu phun ra liên tục tưới lên những bộ xương khô xung quanh. Một đôi mắt gắt gao vẫn nhìn chằm chằm Ngô Minh, nhưng mới vừa đi được mấy bước liền không thể nhịn được nữa, ngã gục xuống đất mà vong mạng.

PHEW!

Ngô Minh thở phào một hơi dài, từ trên mặt đất bò dậy. Vừa rồi lớp da đá bảo vệ thân thể trực tiếp bị đánh nát, ngay cả Áo giáp hợp kim nguyên khí cũng gần như vỡ nát. Cũng may có hai tầng hộ giáp này, hơn nữa sau khi thăng cấp thức tỉnh giả cấp 2 thì thân thể được cải thiện nhiều nên cơ và xương không bị chấn thương. Từ mấy tháng trước, Ngô Minh đã bắt đầu có ý thức rèn luyện khả năng thực chiến của mình, hiện tại rõ ràng đã tiến bộ rất nhiều. Trong kiếp trước, Ngô Minh tuyệt đối không có khả năng cận chiến giết chết Thực nhân tích dịch.

Đi về phía trước hóa thẻ Thực nhân tích dịch đã chết, Ngô Minh nghỉ ngơi một hồi sau đó cẩn thận tìm kiếm chung quanh. Trong kiếp trước, anh có nghe nói qua nếu có thể tìm thấy trứng thằn lằn sau khi giết Thực nhân tích dịch. Đó là một thứ rất tốt, có thể huấn luyện thành sủng vật cường đại, hoặc nếu bán đi cũng được rất nhiều tiền.

Nhưng hiển nhiên, loại chuyện này cũng không phải mỗi người đều có thể gặp được, Ngô Minh không tìm thấy gì ngoài xương và lá thối.

Nhìn lên bầu trời thấy dã không còn sơm nữa, bất kể là thức tỉnh giả nào cũng đều biết phải rời khỏi rừng rậm trước khi trời tối, bởi vì sau màn đêm buông xuống, nguy hiểm trong rừng rậm sẽ tăng lên theo cấp số nhân.

Ngô Minh đã đạt được mục đích của mình lập tức quyết định trở về nhà, theo đường cũ đi ra khỏi khu rừng rậm lên xe chạy trở về. Trong khoảng thời gian này, các thức tỉnh giả khác cũng lần lượt quay trở lại, kết thúc cuộc săn trong ngày.

Thành phố Sư tử đang thay đổi từng ngày và bức tường thành đang xây dựng cũng đang hoạt động mạnh mẽ. Ngô Minh biết sau một thời gian nữa, toàn bộ Thành phố Sư tử sẽ được che chở trong bức tường thành cao chót vót này và nó sẽ mang lại cho mọi người cảm giác an toàn.

Đây cũng là thời điểm Công hội thức tỉnh giả bận rộn nhất trong ngày, nhiều thức tỉnh giả sẽ chọn trả nhiệm vụ trong khoảng thời gian trước khi mặt trời lặn, vì vậy hội trường rộng rãi đã chật kín người.

Ngô Minh không đến liền, đầu tiên tìm một nơi không có ai ở đó, tháo một trong những chiếc càng của Cua thép Vương đồng thời cắt đuôi của con Thực nhân tích dịch. Điều kiện hoàn thành nhiệm vụ của Công hội là bảo tồn tuyệt đại bộ phận thi thể con mồi, cho nên lấy ra một số bộ phận cũng đủ để hoàn thành nhiệm vụ.

Đối với những vật liệu do Ngô Minh lấy ra, lưu giữ chúng sau này có chỗ hữu dụng, chỉ cần có thêm một số vật liệu thì có thể yêu cầu Thiết tượng chế tạo áo giáp và vũ khí mạnh hơn cho mình.

Sau khi làm tất cả những điều này, Ngô Minh trở lại Công hội thức tỉnh giả.

Vẫn còn rất nhiều thức tỉnh giả đang xếp hàng để giao nhiệm vụ, một số người quen biết chào hỏi nhau và bàn bạc nhiệm vụ của nhau.

“Vương ca, đã lâu không gặp, xem ngươi xuân phong đắc ý khẳng định là hoàn thành một nhiệm vụ béo bở phải không?”

"Không tồi, hiện tại thịt Lợn rừng gai nhọn rất được ưa chuộng, ta và ngươi so sánh với liền kém xa. Ta vừa mới săn được vài con Thiết nha lang, không biết ta có thể giống Vương ca nâng cấp quyền hạn lên hay không!"

"Chỉ có vậy thôi sao? Điểm cống hiến nhiệm vụ của Thiết nha lang mạnh hơn ta rất nhiều. Tiểu tử nhà ngươi càng ngày càng thích trêu chọc ta. Mà này, ngươi đã đạt cấp E mấy ngày trước rồi, nếu lần này được cải thiện e rằng ngươi có thể đạt được cấp D!"

Có rất nhiều cuộc trò chuyện như vậy, Cấp quyền hạn của Công hội thức tỉnh giả đại diện cho nhiều đặc quyền và tiện ích khác nhau, đồng thời chỉ có thể mua thẻ và nguyên liệu quý nếu chúng đạt đến cấp độ quyền hạn nhất định, dĩ nhiên là khiến nhiều người muốn nâng cấp.

Ngay khi Ngô Minh đang chuẩn bị xếp hàng vào quầy, một vài thức tỉnh giả từ ngoài cửa bước vào lập tức gây xôn xao dư luận, đó là bởi vì họ mang theo thi thể của một đầu Thiết nha lang Vương.

Không một thức tỉnh giả nào không biết sự khủng bố của Thiết nha lang Vương, trong lúc nhất thời đều là kinh hãi không thôi.

"Đó không phải là Trương Tường của đội Vinh Quang sao? Trách không được có thể săn giết quái vật như Thiết nha lang Vương, nghe nói Trương Tường đã có quyền hạn cấp D, ta e rằng hôm nay hắn ta có thể sẽ tiến lên quyền hạn cấp C.

“Người so người thật tức chết, Trương Tường thực lực không tệ, lại có một vị ca ca cường giả, cho dù là săn quái vật cũng không cần tự mình làm, tự nhiên sẽ nhanh chóng nâng cấp! "

"Đừng để đối phương nghe thấy, Trương Tường này vô cùng kiêu ngạo hơn nữa có thù tất báo, ngàn vạn lần không thể đắc tội!”

Nhìn thấy đoàn người này tiến vào, rất nhiều thức tỉnh giả thì thào nói nhỏ nhanh chóng tránh đường. Những người này cũng cực kỳ kiêu ngạo, bọn họ trực tiếp khiêng thi thể con mồi tiến vào liền biết là cố ý cho mọi người nhìn thấy. Công hội thức tỉnh giả đã công khai bán phương pháp hóa thẻ con mồi, đa số mọi người đều hóa thẻ quái vật mình săn được rồi quay lại giao nhiệm vụ, chỉ có kẻ muốn khoe khoang mới trực tiếp khiêng con mồi, mục đích là để cho mọi người nhìn xem.

Trong số những người này, thanh niên cầm đầu thần sắc còn điên cuồng hơn, hắn ta nhìn những người trong hàng đợi, lập tức đi thẳng đến phía sau một thức tỉnh giả đang chuẩn bị giao nhiệm vụ, nói với giọng điệu như mệnh lệnh: "Ngươi nhường một chút, để chúng ta giao nhiệm vụ trước!"

Đây không còn là kiêu ngạo, mà là hống hách.

Người khác phải xếp hàng dài đến lượt mình, vậy tại sao lại phải nhường đường cho ngươi?

Chỉ là sự bất mãn này chỉ có thể tự lẩm bẩm trong lòng, tuyệt đối không thể nói ra, đội Vinh Quang vốn nổi tiếng bá đạo, bọn họ nhiều người, thực lực lại mạnh. Đặc biệt là Trương Tường này, đã từng có một thức tỉnh giả bởi vì đắc tội hắn, kết quả ở nơi hoang dã bị hắn trực tiếp tra tấn và giết hại, từ đó về sau không ai dám đắc tội đến nhị thế tổ này nữa.

Ngay khi mọi người cho rằng người phía trước sẽ nhận xui xẻo mà buông tay thì người đó quay đầu nhìn, sau đó nhẹ giọng nói: "Lúc giao nhiệm vụ, không phải ba mẹ bảo các ngươi phải xếp hàng chờ sao?”

Nói xong trực tiếp đi tới quầy, thế nhưng vậy mà căn bản không để ý tới đối phương.

Tất cả mọi người lập tức choáng váng, thầm nghĩ người này điên hay là ngốc, chắc chắn là xui xẻo rồi, quả thực chính là trần trụi vả mặt a, hơn nữa hoàn toàn đem Trương Tường trở thành tiểu thí hài.

Quả nhiên sắc mặt của Trương Tương trở nên lạnh lẽo, trong lòng thầm nghĩ có người lại dám nói chuyện với mình như thế này.

Người này không ai khác chính là Ngô Minh. Đối với anh ta, đừng nói là Trương Tường, cho dù là đội trưởng đội Vinh Quang tới cũng không e sợ.

Ngay cả kiếp trước, Ngô Minh cũng sẽ không để một người như vậy hù dọa, chính vì vậy như vậy mới có thể cùng Lưu Bân tương giao tâm đầu ý hợp, nếu có khác biệt, đó chính là Ngô Minh kiếp trước chỉ có tính tình quật cường nhưng không có thực lực, có một không hai trong thế giới này.

Đối thủ dù có lợi hại cỡ nào cũng không thể là đối thủ với anh ta đã trở thành thức tỉnh giả cấp 2, cũng không thể có sủng vật so với chính mình mạnh hơn, chỉ cần những điểm này đủ để Ngô Minh không sợ ai.

" Hảo, tiểu tử được lắm, ta nhớ kỹ ngươi rồi, còn dám vỗ mặt ta. Ta hy vọng ở dã ngoại ngươi cũng ngưu như vậy!"

Trương Tường nói một câu, tuy rằng trước mặt mọi người mất sạch mặt mũi, nhưng hắn cũng không dám dẫn người động thủ ở chỗ này.

Công hội thức tỉnh giả có nội quy của Công hội thức tỉnh giả, tuyệt đối không được phép gây rối ở đây, kể cả ở Sư Thành cũng không được. Đây là quy tắc do những kẻ nắm quyền dùng thủ đoạn thiết huyết tạo ra, không ai dám phá vỡ nó. Đừng nói tới tiểu đội Vinh Quang nhỏ bé, ngay cả đội thức tỉnh giả hùng mạnh cũng không dám làm loạn.

Chẳng qua tại dã ngoại lại không có loại cố kỵ như thế này, Trương Tường đã dự tính trong lòng rồi, nhất định phải giáo huấn gia hỏa to gan lớn mật này thật tốt.