Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tân Sinh Hậu Trần

Chương 20: Bang phái (2)




Chương 20: Bang phái (2)

“thế còn 2 bang phái còn lại ?” Đặng Tất có chút không thoải mái, Thành Nhật Nam vốn là thành trì của Đại Việt, sao lại có thể để mặc cho người ngoại quốc làm mưa làm gió ?.

“2 bang phái còn lại đều là người nước ta, trong đó một người tên là Mạnh Khiêm, quê ở Lộ Trường yên, ba năm trước đây cũng có chút danh tiếng trong giới giang hồ, đã từng g·iết quan binh, bỏ lên núi làm sơn tặc, sau đó bị triều đình truy nã chạy trốn tới nơi này. Người còn lại là Dương Thịnh, vốn dĩ là 1 tiểu thương, thế lực của 2 bên cũng tương đương nhau, đều có khoảng 300 đến 400 người.”

Đặng Tất nhíu mày, 3 bang phái, tổng số người cũng lên đến gần 1000 người, so với hắn tưởng tưởng lúc trước quả thật khó đối phó.

“Có bang phái, hơn nữa có thể nuôi sống nhiều người như vậy việc này quả thật làm ta rất bất ngờ, Thành Nhật Nam lấy đâu ra lương thực ?” Trịnh Huy nhíu mày nói, không phải nói Thành Nhật Nam chẳng qua chỉ 2000 người? Nhưng hiện giờ xem ra, chỉ riêng 3 bang phái còn lại đã chiếm phân nửa số dân cư, chẳng qua hoàn cảnh ở đây quá mức phức tạp, nếu chỉ lấy số lượng người Việt để tính toán chưa chắc đã gom được hơn ngàn, chẳng qua dựa vào hoàn cảnh trong thành mà hắn chứng kiến, Thành Nhật Nam tuy rằng phòng vệ không khác gì nồi cám heo, nhưng trên đường phố người đến người đi tấp nập, cửa hàng, khách điếm, quán ăn có người ra vào cũng không phải là số ít.

“chuyện này……” Đặng Hoàng lắc đầu cười khổ, chuyện này trong thời gian ngắn hắn làm sao có thể tìm hiểu nhiều như vậy.

“Đại nhân, hiện tại làm sao bây giờ?” Đặng Tất nhìn về phía Trịnh Huy, nhíu mày nói.

3 bang phái lớn, một đống bang phái con, lấy binh lực trong tay bọn hắn để mà nói, đánh bất cứ bang phái nào đều phải gãy lên gãy xuống, càng đừng nói đến chuyện 1 đánh 3.

Trịnh Huy lắc đầu nói: “tình huống của kẻ địch chưa rõ, Đặng Hoàng, ngươi tiếp tục đi tìm hiểu tin tức, tin tức hiện tại vẫn còn quá ít, đặc biệt là 3 người bang chủ, tính tình như thế nào, có yêu thích gì ? ngoài ra, Thành Nhật Nam nhiều bang phái như vậy, dân cư sinh sống như thế nào ? phải nhanh chóng tìm hiểu được, mặt khác, tìm một cái bang phái nhỏ nhanh chóng thế chỗ bọn hắn. phái người thông báo cho Phạm Mách đi chậm lại, tìm một chỗ ở gần thành Nhật Nam hạ trại, chờ lệnh của ta, nếu không có mệnh lệnh không được vào thành.”

“vâng ” Đặng Hoàng nghe vậy, vội vàng khom người gật đầu.

Ba ngày sau,

Đặng Hoàng đã tìm hiểu được tin tức không mấy sai biệt, duy trì Thành Nhật Nam nuôi sống nhiều người như vậy chủ yếu chia làm 3 con đường, một là các thương nhân buôn bán ở đây cống nộp, việc này do Dương Thịnh làm chủ, hắn vốn là thương nhân lập nghiệp, tự nhiên hiểu rất rõ thương nhân rất kiếm ra tiền, nghe nói không ít gia tộc gần kinh đô cũng có quan hệ với hắn.

Thứ hai chính là buôn bán động vật, nô lệ do Buna Ban khống chế trong tay

Cuối cùng là Mạnh Khiêm, kẻ này chủ yếu chiếm giữ các hoạt động trong thành, ở trong thành Nhật Nam, các ngành các nghề đều là người làm công của hắn, mặc kệ là Buna Ban hay là Dương Thịnh, muốn làm việc, phải tìm người của hắn, mặt khác Mạnh Khiêm còn nắm trong tay một mỏ than, thời kỳ này một số nơi đã biết khai thác than đá, nhưng bởi vì vấn đề vận chuyển, công nghệ khai thác chưa phát triển dẫn tới số lượng than đá khai thác được không nhiều lắm, vẫn chưa thể phổ cập nhưng nguồn tiêu thụ lại không hề ít.

Dương Thịnh nắm giữ tất cả các con đường buôn bán, mặc kệ là nô lệ của Buna Ban hay là than đá của Mạnh Khiêm, tất cả đều phải qua tay hắn mới có thể bán đi, đây cũng chính là lý do một thương nhân như hắn có thể tại hoàn cảnh như thế này dừng chân phát triển an toàn, mặt khác 2 bang phái còn lại muốn sinh tồn, đều không thể nào bỏ qua Dương Thịnh, các bang phái nhỏ khác muốn sinh tồn chỉ có thể dựa vào 3 người bọn hắn mới có thể sinh sống.

Nghe Đặng Hoàng tự thuật, Trịnh Huy chỉ ngẫu nhiên dò hỏi một vài vấn đề, 1 giờ sau, hắn đã sơ bộ nắm rõ tình hình chung ở thành Nhật Nam.

dân cư Thành Nhật Nam không ít, cả người Việt, Lan Xang, người Chiêm Thành, cộng lại gần 4000 hộ, thậm chí có khả năng lên tới 5000 hộ, tòa thành này lấy mậu dịch cùng với dịch vụ duy trì sinh kế mà không hề lấy nghề nông làm chủ ở thời đại này quả thật vô cùng hiếm thấy. Mặt khác, 3 bang phái có thể phát triển tới mức này sau lưng chắc chắn không hề đơn giản. Ví dụ như Dương Thịnh, kẻ này sau lưng lui tới chặt chẽ với không ít thế gia, sĩ tộc. Tuy rằng Đặng Hoàng cùng với thuộc hạ của hắn xếp vị trí bang phái của hắn yếu nhất, nhưng ở trong mắt Trịnh Huy, thế lực sau lưng Dương Thịnh chắc chắn khủng bố nhất trong 3 bang phái, Ngô Bệ,Nguyễn Nhiên, Võ gia đất Thiên Hưng, Mạc gia đất Tuyên Quang, … đều có lui tới với Dương Thịnh.

Thế lực sau lưng Buna Ban càng không cần phải nói, sau lưng hắn là 1 Động của Lan Xang duy trì, Chỉ riêng thân phận người Lan Xang của hắn đã đủ khiến Trịnh Huy phải xử lý cẩn thận. còn Mạnh Khiêm, bản thân hắn không có thế lực nào sau lưng, nhưng rất có danh vọng trong thành Nhật Nam, Đặng Hoàng kiến nghị là nếu muốn thuận lợi Nắm giữ thành Nhật Nam, đầu tiên phải xuống tay với Dương Thịnh, dù sao trong mắt hắn, Dương Thịnh chỉ là một thương nhân, nhìn vào chắc chắn dễ nói chuyện hơn 2 kẻ còn lại.

Nhưng trên thực tế, nếu thật sự cho rằng như vậy, bị Dương Thịnh kẻ này bán còn phải thay hắn kiếm tiền, Ngô Bệ, Nguyễn Nhiên không cần nói đến, chỉ tính riêng họ võ, họ mạc tất cả đều là danh gia vọng tộc, truyền thừa lâu đời, môn khách trải rộng khắp nơi, thế lực chỉ thua Hồ gia. Trịnh gia chỉ là một gia tộc lụi bại, bọn hắn còn chưa để vào mắt, thậm chí Trịnh Huy đoán rằng, Dương Thịnh giờ phút này đã bắt đầu liên lạc những người khác chuẩn bị xử lý chính mình.

Nghĩ đến những vấn đề dọc đường hắn gặp phải, Trịnh Huy trong đầu bắt đầu tính toán, nếu mọi chuyện có quan hệ với thành Nhật Nam, kẻ có hiềm nghi lớn nhất chắc chắn phải là Dương Thịnh, Trịnh Huy một khi lên nắm quyền, người phải chịu ảnh hưởng nhiều nhất chính là hắn, bởi vì những thứ Dương Thịnh có, Trịnh Huy cũng không hề thiếu, Trịnh gia mặc dù suy bại nhưng nói thế nào đi nữa cũng là sĩ tộc, có mạng lưới quan hệ của riêng hắn, không lo không tìm thấy nguồn tiêu thụ, cho nên, trong 3 bang phái ở đây, kẻ không hy vọng mình lên nắm quyền nhất chỉ có thể là Dương Thịnh.

Còn đối với 2 bang phái còn lại, Trịnh Huy tương đối xem trọng Mạnh Khiêm, kẻ này không hề có hậu thuẫn sau lưng, thuộc hạ đại đa số là người dân bình thường, chỉ cần có thể thu phục kẻ này, chính mình lên nắm quyền ít nhất có thể bảo đảm Thành Nhật Nam ổn định, chẳng qua làm thế nào để người này cam tâm tình nguyện làm việc cho mình cần phải suy xét thêm.

Trịnh Huy mang theo Đặng Tất, Đặng Hoàng thu phục một bang phái nhỏ tầm 30 người, đừng nhìn người nhiều nhưng thực tế cũng chỉ là một đám nạn dân. Trịnh Huy không cần tốn nhiều sức đã có thể khống chế bọn hắn, bang phái mặc dù không lớn, nhưng có điểm dừng chân trong thành, Trịnh Huy muốn tiếp cận Mạnh Khiêm cũng không hề khó khăn.