Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tam Giới Thần Quân

Chương 4. Hoán đổi




Chương 4. Hoán đổi

" Mọi thứ trên đời đều có mục đích riêng của nó, tại sao tôi lại không?".

Câu chuyện mà cả Hàn Ma và Bạch Cửu vừa nghe qua những lời kể của Hoàng Tinh Lão Tổ quả thực khó tin, nhưng Lão Tổ không phải người nói sai sự thật bao giờ, điều này khiến cho Bạch Cửu tin tưởng, và muốn hiểu sâu hơn về mục đích của Hàn Ma đến đây. Cậu lặng nhìn Hàn Ma, Hàn Ma vẫn chú ý lắng nghe từng chút một, như một đứa trẻ được cha mẹ của mình kể về lúc mình sinh ra, đôi mắt thật khác biệt nhưng nó cũng thật đẹp!. Còn Hàn Ma, trong suy nghĩ của cậu lúc này chỉ là muốn biết lý do mà mình được sinh ra và bị bỏ rơi ở đó, cậu muốn lắng nghe, không, muốn biết hết mọi thứ, người này có thể giúp cậu biết được mục đích mà cậu được sinh ra..

" Thế giới này cần có sự cân bằng riêng của nó, và tất nhiên để cân bằng được thì cần có sức mạnh, không phải đơn thuần là lời nói, sở dĩ c·hiến t·ranh chưa xảy ra là vì cả hai còn đang nể sợ sức mạnh của nhau. Tam Giới có ba thế lực sức mạnh được tạo ra để bảo vệ và duy trì sự cân bằng vĩnh viễn, Thiên Giới có Thập Nhị Thánh Kiếm, là đội quân mạnh nhất trên trời bảo vệ sự an toàn của Ngọc Đế và con dân của Ngài, Âm Giới cũng có Thập Nhị Ma Thần, được tạo ra để chống lại Thập Nhị Thánh Kiếm, đồng thời cũng để thể hiện sức mạnh của Diêm Đế, và thế lực mạnh nhất trong cả ba, được đích thân Thượng Thần Nhật Nguyệt Thánh Mẫu trao sức mạnh của bản thân, ngăn chặn mọi cuộc chiến có thể xảy ra là Tứ Linh Thánh Thú, ngự trị ở chốn Dương Gian, ở bốn vùng đất khắc nghiệt nhất. "

Lão Tổ nhìn vào Hàn Ma, nhìn thấu tâm can cậu, nhưng dù vậy người vẫn không thể tìm một chút Linh khí nào trong cậu, phải chăng có thứ gì đó đang ngăn chặn nguồn sức mạnh vô tận này.

" Ta từng là Vệ Thần của một trong mười hai Thánh Kiếm, cũng chính là kẻ đã ruồng bỏ Thiên Giới, s·át h·ại môn đồ và trở thành Ma Thần, khiến cho ta bị tước đi sức mạnh và rơi xuống đây đã ba trăm năm. Tuy vậy, ta vẫn còn chút năng lực ở đôi mắt này, nãy con vừa vào, ta đã dùng Linh khí tạo áp lực khiến con tự bộc phát hết những gì mình biết, và giờ đây con không thể dối ta nhưng tại sao con không có một chút Linh khí nào vậy, Hàn Ma? "

" Hắn không có Linh khí thì làm sao có sức mạnh mà người nói hả sư phụ? Con nghĩ tất cả chỉ là tên này làm trò muốn tiếp cận chúng ta với ý đồ xấu, phải không tên khốn? "

Nhanh như cắt, Bạch Cửu lao đến túm lấy cổ áo Hàn Ma, nhấc bổng lên khiến cậu ngộp thở, Hàn Ma nắm lấy cánh tay của Bạch Cửu, cố giãy giụa.

" Ta không phải kẻ xấu.... Thậm chí ta còn không biết ngươi là ai?.. Và.. Cả ông lão đó nói những lời gì về ta..."

" Dù sao ngươi có thể là một mối hiểm họa cho sư phụ ta sau này, hừm, bây giờ nên g·iết ngươi luôn để tránh phiền phức."

" Ngươi nói gì....?... Chính ngươi dẫn..ta đến đây..bây giờ, ngươi muốn g·iết ta..? "

" Này ông lão..ta không nói dối..ta không phải..kẻ..xấuuu.. "

Bạch Cửu nắm càng lúc càng chặt nên Hàn Ma dần dần không kiểm soát được nữa, cậu đang ngạt thở dần, mắt lờ đờ mờ dần đi... Cậu chỉ nhìn thấy thấy ông lão kia, vẫn đứng đó và không nói gì, còn Bạch Cửu đang dùng năng lực của bản thân nâng tảng đá lớn đằng sau lên, mỉm cười như để đưa tiễn cậu. Trong suy nghĩ của Hàn Ma bây giờ, cuộc đời cậu đã chấm dứt, cậu mới bước ra thế giới này, nhìn ngắm một chút, cậu nhớ về những lúc khó khăn, kiếm từng miếng ăn, tranh nhau với bọn quỷ đói, tuy nghèo khổ nhưng rất vui, dù vậy cậu vẫn không hối tiếc khi đã quyết định ra ngoài.

" Ta đã sống một cuộc đời ngắn ngủi, nhưng ta đã thỏa mãn rồi ư? Ta sẽ c·hết tại nơi đây, một nơi lạ lẫm, với hai kẻ g·iết ta mà ta không biết hai kẻ đó là ai.... Tại sao lại sinh ra ta, yếu ớt, hèn kém, bẩn thỉu...? Tại sao lại bỏ rơi ta?.. Ta hận kẻ đã sinh ra ta, đã bỏ mặc ta, ta chưa sống thỏa mãn, ta muốn sống..... Làm ơn ai đó cứu ta với.....!!! "

" ĐƯỢC, TA SẼ CỨU NGƯƠI, ĐỔI LẠI TA MUỐN THÂN XÁC CỦA NGƯƠI, ĐƯỢC CHỨ? ". Một giọng nói vang lên......