Chương 3. Cuộc gặp gỡ định mệnh
" Mọi việc xảy ra trên thế giới này đều có lý do riêng của nó!".
Trong lúc Hàn Ma đang ngỡ ngàng trước sự to lớn đến bất thường của sư phụ mình, Bạch Cửu nhanh miệng trấn an bằng một lời giới thiệu.
" Đây là Hoàng Tinh Lão Tổ, sư phụ của ta, người đã dạy ta khinh công bay lượn để ta đưa ngươi đến đây. Sư phụ không phải người xấu nên đừng lo."
Trấn an được một chút, Hàn Ma đã thấy bớt lo lắng phần nào, cậu từ từ tiến sát lại gần hơn, còn Lão Tổ đã ngồi xuống ghế, thì ra những bước khoan thai không phải đi đến chỗ " người lạ" mà là ông tìm ghế để ngồi.
Nhìn vào gần hơn, Hàn Ma thấy một gương mặt đã già cỗi, mắt sâu vào trong, râu tóc bạc trắng, xung quanh còn vương vãi lá cây trên đầu, có vẻ ông ấy đã ở đây rất lâu rồi, quần áo thì như thời thiên cổ, cũng chẳng giống cách ăn mặc của người thường. Đặc biệt sau lưng có đôi cánh đỏ, dính những vệt máu đã khô, tơi tả, tuy vậy nhưng vẫn có chút uy nghi khiến cho Hàn Ma có chút ái mộ trong lòng.
" Cậu bé này là ai đây?"
Giọng nói khàn khàn, nhưng lại ấm như lửa giữa mùa đông lạnh lẽo, có khi cảm giác có thể đốt cháy thanh quản của người khác, nó khiến Hàn Ma cảm thấy choáng váng nhưng cũng có chút che chở, an toàn.
" Thân sinh không có tên, sống ở La Thành Phủ, gặp được hai màu trắng đen, kẻ cầm trượng, kẻ giữ hồ lô, không rõ là ma hay người, không thân, không thích nhưng đặt cho tên Hàn Ma. Từ đó lấy tên Hàn Ma."
" Ra vậy! Nhưng ta chưa nghe đến cái tên La Thành bao giờ, dù trên thế gian này, chưa có nơi nào ta chưa đặt chân tới, nhưng cậu lại không thể nói dối, thật khó hiểu. "
Những lời nói của Hàn Ma là tự phát, chính bản thân cậu cũng không hiểu vì sao mình lại nói ra nhưng điều đó. Trong lúc ngơ ngác chưa hiểu gì thì Bạch Cửu lên tiếng.
" Hoàng Tinh Lão Tổ là người có khinh công vượt bậc, sức mạnh phi thường nhất mà ta từng gặp, người từng là một trong những thần hộ vệ của Thiên Giới, nên chuyện người dùng năng lực bắt ngươi nói thật cũng không phải chuyện khó."
Nhìn kỹ hơn, Lão Tổ chợt nhận ra cậu bé tên Hàn Ma này có gì rất đặc biệt, không phải vì chuyện cậu ta có thể nhìn thấy Hắc Bạch Vô Thường, cái mà người thường không thể thấy, mà là ở việc đôi mắt dù bị ẩn đằng sau lớp vải dày nhưng rất sáng. Nhận thấy được tiềm năng của cậu nhóc mới gặp, Hoàng Tinh Lão Tổ thu hồi thần pháp, đỡ Hàn Ma dậy trong lúc cậu chuẩn bị ngã xuống, đặt cậu lên ghế.
" Này cậu bé, sao cậu lại giấu đôi mắt này đi, có thể tháo khăn cho ta xem được không?"
Thấy giọng của Lão Tổ nhẹ nhàng, như sưởi ấm lòng mình và hơn thế, trước giờ cậu chưa bao giờ cảm thấy ấm áp như bây giờ, chưa bao giờ được ai đỡ dậy khi gục ngã, Hàn Ma nước mắt rưng rưng, vòng tay ra sau đầu và tháo khăn buộc.
" Vì trước giờ, cháu luôn lo sợ về đôi mắt kì dị này, sợ sự ghẻ lạnh của mọi người, sợ sẽ trở thành quái vật trong mắt họ, nên cháu đành phải giả mù...."
Tháo chiếc khăn ra, Hàn Ma từ từ mở mắt, đôi mắt của cậu sáng rực cả miệng giếng tăm tối, như thắp lên ánh sáng trong đêm, nhưng điều đặc biệt hơn cả, là hai con mắt tuy cùng sáng lên lại hoàn toàn khác nhau.
" Mắt có hai màu!? "
Bạch Cửu ngỡ ngàng, còn Hoàng Tinh Lão Tổ thì chăm chú nhìn, một bên mắt trái như mắt của Ác Quỷ, rực lên, sôi sục. Bên còn lại thì giống như mắt của Thần Linh, hiền từ, điềm tĩnh. Cảm giác thật khó tả, Lão Tổ bất ngờ mỉm cười.
" Đây chính là điều mà các ngươi lo sợ sao? HAHAHA. "
Cả Hàn Ma và Bạch Cửu đều không hiểu tại sao Lão Tổ lại cười, rồi ông dặn dò Bạch Cửu.
" Cửu Nhi, con còn nhớ lần đầu gặp ta chứ?"
" Dạ.. Vâng, đồ nhi còn nhớ!"
" Ta từng là người của Thiên Giới, nhưng bị hãm hại, bị đày xuống cõi Trần Gian làm kiếp con người, tuy nhiên ta đã sống một cuộc sống viên mãn khi ta có đệ tử là con, và hôm nay, ta lại gặp được Chân Mệnh Thiên Tử. "
" Ý sư phụ là..... "
Nghe Bạch Cửu nghi vấn, Hoàng Tinh Lão Tổ không nói gì chỉ mỉm cười, rồi ông gọi cả hai ngồi xuống, dặn dò.
" Để ta kể cho hai con nghe một câu chuyện, Hàn Ma, chặng đường của con còn rất dài, ta sẽ nói cho con biết lý do tại sao con được sinh ra, tại sao vùng đất con sống biến mất trong ký ức của tất cả mọi người và cả những câu nói đầy ẩn ý của Hắc Bạch Vô Thường..... "
" Từ rất lâu rồi, khi mọi thứ còn là hư vô,người tạo nên thế giới này là Thượng Thần Nhật Nguyệt Thánh Mẫu cùng bốn Linh Thú của Người. Thanh Long tạo ra biển cả rộng lớn, Bạch Hổ tạo ra gió trời bằng hơi thở, khiến không khí ôn hòa, ổn định, Huyền Vũ tạo ra mặt đất bằng chính cơ thể của mình, Chu Tước tạo nên bầu trời. Còn Thánh Mẫu hình thành nên Mặt trời, Mặt trăng, vòng luân chuyển của sự sống và c·ái c·hết. Hàng triệu năm sau, những mầm mống con người đầu tiên dần dần xuất hiện trên sự phát triển đỉnh cao của những loài khác, tuy nhiên, với trí tuệ vượt bậc, con người nhanh chóng làm chủ mọi vùng đất mà họ đi qua, thống trị cả thế giới này. Khi đã ở trên đỉnh cao của muôn loài, tham vọng của loài người ngày càng lớn hơn, chúng bắt đầu chiến đấy với đồng loại của mình để dành quyền làm bá chủ, điều khiển vòng luân hồi, thu phục Tứ Linh Thần để phục vụ mục đích của bản thân. Quả là những ý tưởng điên rồ, nhưng trong số chúng bắt đầu xuất hiện những kẻ được ban sức mạnh của Thánh Thần, làm cho tham vọng của chúng ngày càng lớn hơn và ngày một hiện thực hóa. Trong số những kẻ được gọi là Thượng Nhân, có hai người có sức mạnh khác biệt với phần còn lại, chúng chia thành hai bè phái khác nhau, đứng đầu hai phe đối lập đó là Thánh Thượng Ngọc Đế, người đứng đầu Thiên Giới bây giờ và kẻ còn lại là Ma Thần Diêm Đế, người đứng đầu cõi U Minh Âm Giới. Cuộc c·hiến t·ranh kéo dài hàng vạn năm, nhưng chịu tổn thất nhiều nhất là những phàm nhân không có sức mạnh, bị đày đọa hay làm nô lệ cho c·hiến t·ranh, những kẻ yếu ớt nhất. Rồi đến một ngày, một trong số những con người yếu ớt đó đã đứng lên đấu tranh, muốn cân bằng lại Tam Giới,người đó đã đi giác ngộ bản thân, với ý chí kiên định và đức tin không bao giờ lay chuyển, Người đã ngộ được mục đích tạo ra thế giới của Thánh Mẫu, vì vậy có thể kêu gọi được Tứ Linh Thánh Thú, chấm dứt cuộc chiến bằng đạo lí và sức mạnh của mình. Từ đó thế giới được chia thành ba phần, Thiên Giới là nơi của Thánh Thần, những người luôn giúp đỡ con người và mong muốn hòa bình, Nhân Giới là nơi cư ngụ của con người, phàm nhân và Tổ tiên của họ, cuối cùng là Âm giới, điểm dừng chân của những n·gười đ·ã k·huất và ma quỷ. "
Lão Tổ trầm ngâm một lúc, rồi nhìn vào Hàn Ma, nhìn sâu vào đôi mắt hai màu của cậu.
" Cả Thiên Giới và Âm Giới đều đang chuẩn bị cho một cuộc chiến mới. Tham vọng của Diêm Đế chưa bao giờ bị dập tắt cả, ngay cả lúc được giác ngộ, chỉ là khi đó, sức mạnh của Người điều khiển Tứ Linh Thánh Thú quá lớn mà thôi. Và con, Hàn Ma, người có cả đôi mắt của Thần và Quỷ, sẽ là người tiếp theo có sứ mệnh cân bằng lại mọi thứ và ngăn chặn cuộc c·hiến t·ranh này.... "
Cả Hàn Ma và Bạch Cửu đều sững sờ trước lời nói chắc nịch của Lão Tổ, Hàn Ma luôn cảm thấy có gì đó trong người cậu khác với tất cả mọi người, nhưng lần này, nhịp tim cậu đập mạnh hơn, cậu đã đi ra nhìn ngắm thế giới và hơn thế nữa, cậu có sứ mệnh phải bảo vệ thế giới này.....!!!