Tâm Chiến

Chương 10




Nam nhân tự nhiên áp tới, khẽ nghiêng đầu, không dấu vết tìm một góc độ phù hợp, cứ như tia chớp cấp tốc hôn lên......

Đối phương cũng phối hợp để mặc anh hôn, đôi môi của hai người chồng lên nhau, nhiệt độ nóng bỏng lan tỏa giữa hai bờ môi, Cổ Tư Hoành khéo léo thu hẹp đối phương, che chắn vết thương trên cánh tay của đối phương. Anh khẽ cúi đầu, động tác ưu nhã mà tự nhiên phủ lên bờ môi thanh niên từ dưới lên trên, đồng thời thuận thế ấn nhẹ đối phương vào bờ tường, để cái bóng bức tường che lại người thanh niên.

Đường cong bờ môi của hai người phác hoạ ra góc độ ưu mỹ tuyệt đẹp, hơi thở đầy mị lực giống đực của cả hai tràn ngập hô hấp của đối phương, gió đêm thổi loạn mái tóc nam nhân, vào giờ khắc này lại càng thêm mê người......

Nam nhân khẽ cau mày, trong đáy mắt sâu thẳm chất chứa cảm xúc áp thấp, nụ hôn nóng rực ngạt thở lại không có cách nào tự kiềm chế như thế, là lần đầu tiên anh cảm nhận được, anh nghiêng đầu rất nhuần nhuyễn mà xâm nhập tìm tòi sâu hơn......

Đồng thời cảm giác được thanh niên ôm chặt eo anh, rất phối hợp, rất tự nhiên, cũng rất dữ dội đáp lại anh, tựa như một ngọn lửa, bùng cháy mãnh liệt, như muốn nuốt trọn anh, không khỏi làm cho nam nhân cảm thấy cảm giác này làm cho anh cảm thấy rất thoải mái, bàn tay đang ôm bả vai thanh niên cũng theo bản năng nắm chặt.

Đối với Cổ Tư Hoành mà nói, huấn luyện buồn tẻ và nhàm chán ở cảnh đội đã tạo ra cho anh một cuộc sống riêng tư rất phong phú, lối sống về đêm cũng khá dồi dào, đối với loại chuyện hôn hít này anh đã sớm quen thuộc từ lâu, nam nhân thành thục có kinh nghiệm tương đối phong phú......

Những người kia vừa đi đến, thì nhìn thấy hai người đàn ông thân hình cao lớn quyến rũ đang ở trong góc tối âm u hẻo lánh này trình diễn một màn dã chiến, những việc thế này thường xuyên xảy ra trong góc tối này, nên bọn họ cũng không cảm thấy kinh ngạc. Bọn họ nhìn thấy chính là, một người đàn ông thành thục đang ngồi trên một người đàn ông khác, nửa khuôn mặt của thanh niên bị bóng đen che khuất hoàn toàn, chỉ có thể nhìn thấy cái cằm tinh xảo đang chạm vào nhau của hai người và đường cong sườn mặt hoàn mỹ của nam nhân, rõ ràng đến nỗi bộ dạng hai người hôn sâu đều lộ rõ dưới ánh mắt bọn họ......

" Này, hai người các anh, có nhìn thấy một thanh niên bị thương, nhuộm một đầu tóc vàng đi ngang qua đây không." Có mấy tên lưu manh tới chen ngang bọn họ.

Nam nhân nghe được tiếng bước chân tới gần, anh xuyên qua kính râm mà thanh niên đeo nhìn thấy trong tay đối phương đều cầm đao, anh khẩn cấp hạ thấp hôn miệng đối phương, mập mờ thấp giọng nói: " Đợi lát nữa cậu tuyệt đối đừng lên tiếng, chỉ cần ôm tôi là được rồi." Anh nói xong, nghiêng đầu, tiếp tục dây dưa quấn quýt.

Thanh niên cảm nhận được sự bình tỉnh của nam nhân, không khỏi nghe theo lời của anh, hắn chỉ đơn giản nhắc nhở Cổ Tư Hoành: " Cẩn thận một chút." Từ góc độ của thanh niên có thể nhìn thấy ngoại trừ năm người đang ở trong ngõ nhỏ, thì đầu hẻm còn có tới bảy tám người đang đứng ở cửa hẻm canh chừng.

Nơi này thuộc khu dân cư cũ, mặc dù phòng ở cũ kỹ, ngõ ngách nhiều, nhưng đều có người ở cả, thường xuyên có dân cư ra vào, cho nên những người này cũng không làm ra động tĩnh gì quá lớn.

Mấy người kia lại cao giọng hỏi hai người bọn họ, Cổ Tư Hoành giả vờ lúc này mới nghe được, buông thanh niên ra, anh đưa tay túm lấy phần gáy thanh niên, rất tự nhiên ấn đầu thanh niên qua, để thanh niên tựa đầu vào lồng ngực của mình, bởi vì đang ngồi trên người thanh niên, nên so với thanh niên thì anh cao hơn một khúc, cho nên đã khéo léo chặn lại ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của mấy người nọ......

" Thanh niên tóc vàng nào đây? " Cổ Tư Hoành bị người quấy rầy hứng thú tất nhiên có chút bất mãn, anh nghiêng đầu nhìn về phía mấy người đứng bên cạnh, dùng chất giọng cực kỳ có từ tính trả lời: " Chúng ta ở đây hơn một giờ, không hề nhìn thấy thanh niên tóc vàng nào hết." Giọng điệu của anh rất nhàn nhã, vừa không để lại dấu vết nhét phần tóc vàng lộ ra bên vành mũ của thanh niên vào trong mũ, vừa im hơi lặng tiếng nhìn về phía đám xã hội đen bên cạnh......

Bởi vì tầm nhìn ở đây rất tối.

Anh cũng làm bộ không thấy được con dao mà đối phương đang dấu sau lưng, anh chỉ là một " hộ dân bình thường " không hề biết những này là ai, cho nên bị người quấy rầy, tự nhiên là phải tỏ ra bất mãn.

Bằng không sẽ bị người hoài nghi......

" Tao đã nói ở đây không có rồi, chỉ có hai thằng gay đồng tính thôi, mày còn muốn sang đây xem." Trong đó có một tên lưu manh mang theo ba người đi ra, còn gọi hết những người đang canh chừng ở cửa hẻm đi sang nơi khác.

" Con mẹ nó, không biết chơi ở trong nhà à." Hai tên lưu manh hừ hai tiếng, đi tới như đang tìm kiếm gì đó, " Thằng đội mũ kia, bỏ mũ xuống để chúng tao xem mặt mũi mày nào."

" Nhanh lên đừng lề mề, bảo mày bỏ xuống, thì mau bỏ xuống cho chúng tao xem!" Tên kia hét lên, rất không kiên nhẫn, hai tên kia từng bước từng bước tới gần bọn họ, bảo nam nhân đang ôm thanh niên bỏ mũ xuống.

Mà Cổ Tư Hoành rất bình tĩnh cùng thanh niên liếc nhau một cái, Cổ Tư Hoành nhìn thấy viền kính râm màu sáng rọi lại ánh sáng đẹp mắt, đáy mắt hai người đều ẩn giấu cảm xúc càng ngày càng sắc bén......

Nhưng ——

Cổ Tư Hoành và thanh niên đều làm bộ không nghe thấy......

" Không tệ." Thanh niên gặp nguy không loạn xoa vòng eo mạnh mẽ có lực của nam nhân, hắn dường như là đang khích lệ nam nhân có vóc người đẹp.

Nam nhân bình tĩnh rũ mắt, nhìn thoáng qua thanh niên, anh cũng thấy không rõ lắm biểu tình của thanh niên, chỉ thấy từ trong viền thấu kính phản xạ ra tia sáng nguy hiểm.

" Không tệ ở đâu, rất bình thường." Cổ Tư Hoành khiêm tốn cười hai tiếng, anh vừa kéo áo che lại thân hình hoàn mỹ của mình, đồng thời rút thời gian dùng ánh mắt ra hiệu cho thanh niên giải quyết hai người nọ......