Tâm Chiến

Chương 9




Trong một góc tối hẻo lánh, một thanh niên ăn mặc khá là thời thượng đang ngồi dựa trên mặt đất, một đầu vàng chóe của đối phương có vẻ hơi lộn xộn, trong gió đêm cuồng loạn như ngọn lửa đang cháy hừng hực......

Khi thanh niên nhìn thấy Cổ Tư Hoành, đáy mắt rõ ràng có thêm mấy phần cảnh giác, lúc này, thanh niên chậm rãi đội mũ lưỡi trai trong tay lên trên đầu, đeo thêm một cái kính râm lớn màu nâu nhạt che lại đôi mắt, võ trang đầy đủ cho khuôn mặt của mình.

Dưới vành mũ, lộ ra từng sợi tóc màu vàng óng, sau khi thanh niên trông thấy Cổ Tư Hoành, cũng không có hành động gì thiếu suy nghĩ, chỉ bình tĩnh hỏi nam nhân thành thục một câu: " Anh là ai?" So với trong điện thoại giọng của đối phương có vẻ còn từ tính hơn.

Cổ Tư Hoành móc điện thoại ra, gửi cho thanh niên một tin nhắn

—— Tôi nhìn thấy người, có phải là cậu không?

Mà lúc này.

Thanh niên đọc xong tin nhắn, ngước mắt nhìn nhau trong chốc lát, sau khi đã xác nhận được thân phận lẫn nhau, thanh niên hất đầu hỏi Cổ Tư Hoành: " Dã Lang đâu?"

" Cậu ta không đến, cậu giục gấp như vậy, nên chỉ có một mình tôi đến đây." Cổ Tư Hoành trực tiếp cất điện thoại, cúi đầu nhìn chăm chú thanh niên đang ngồi dựa dưới đất, gió đêm thổi vào ngõ hẻm làm quần áo hai người bay phất phơ, dưới bóng đêm tăng thêm mấy phần sắc thái mê người.

Cổ Tư Hoành để ý thấy người thanh niên trước mắt mặc một chiếc áo ghi lê không tay trắng tinh, bên ngoài mặc một cái áo khoác màu vàng nhạt, một cái tay áo của áo khoác được khoác tùy tiện ở khuỷu tay, một cái tay áo còn lại thì bị kéo ra dùng để băng bó vết thương trên cánh tay......

Người thanh niên này ăn mặc rất thời thượng.

" Cậu bị thương." Cổ Tư Hoành đứng trước người cậu ta, trên cao nhìn xuống nhìn cậu, " Cậu vẫn đánh nhau được chứ?" Chờ lát nữa muốn thoát ra ngoài, e là sẽ không dễ dàng, nhưng nam nhân muốn dùng mưu trí đánh cược, dù sao chênh lệch nhân lực giữa bọn họ cũng rất lớn, một khi động thủ sẽ rất bất lợi.

Thanh niên nói đơn giản hai chữ: " Hết sức."

" Vừa rồi lúc tôi đi vào, đã quan sát sơ qua một chút, bên ngoài hẳn là có hơn năm mươi người đang tìm cậu, cậu đã dây vào người của xã đoàn ( clup, hội nhóm, câu lạc bộ) nào ở Bắc khu vậy?" Cổ Tư Hoành cảm thấy chỉ dựa vào sức mạnh cá nhân của hai người bọn họ, chỉ sợ vẫn có chút vấn đề, phải biết rằng đối phương đều có cầm vũ khí.

" Bắc Đường."

Cổ Tư Hoành hơi nhíu mày, bởi vì anh có biết rằng, bang hội Bắc Đường chính là một thế lực đen một tay che trời ở Bắc khu, nhất là còn có chút tranh chấp và khúc mắc với Hán Đường ở Nam khu, không nghĩ tới người này lại dám một mình chạy đến Bắc khu.

Lúc này ——

Chỗ góc cua bên ngoài ngõ hẻm truyền đến tiếng bước chân dồn dập, hai người không hẹn mà cùng nhìn ra đầu hẻm, đồng thời nhìn thấy trên mặt đất phản chiếu bóng dáng của không dưới năm người......

" Tới rồi." Thanh niên thấp giọng nhắc nhở Cổ Tư Hoành.

Giờ phút này ——

Cổ Tư Hoành kéo chiếc áo VT cổ sâu gợi cảm của mình từ phía trước lồng ra sau cổ, trong nháy mắt áo được vén lên, các đường cong cơ bắp trên người nam nhân đã được phác họa rõ nét, cơ bụng mềm dẻo vừa đủ mà không khoa trương, trình độ đó có thể thấy được là do trường kỳ rèn luyện, dáng người hoàn mỹ đến không có kẽ hở, bởi vì thời tiết nóng nực, mà trên người anh rịn ra một lớp mồ hôi......

Mà lúc này, nam nhân trực tiếp dạng chân ngồi trên người thanh niên, một cái tay vòng qua dưới nách thanh niên, vòng qua bả vai thanh niên, để cho hắn vừa tự nhiên vòng lấy sau lưng thanh niên, vừa khéo léo dùng cánh tay chặn ngang cánh tay bị thương của thanh niên..... Cổ Tư Hoành bình tĩnh không đổi sắc chuyển đến trước mặt thanh niên, vừa dùng khóe mắt lưu ý động tĩnh xung quanh, vừa dùng giọng nói thành thục mê người thấp giọng hỏi: " Đã bao giờ hôn môi một nam nhân chưa?"

" Chưa." Thanh niên lập tức hiểu được ý tứ của Cổ Tư Hoành, một tay vội vàng ôm eo nam nhân, tay kia siết chặt bả vai nam nhân, kéo nam nhân lại gần, để cho hai người kề sát nhau.

Hai nam nhân tràn ngập hơi thở phái mạnh cũng trong nháy mắt kéo ngắn khoảng cách......