Chương 95. Xuất phát
Đang cố gắng lấy lại tinh thần sau cơn hoảng loạn, trong khi từ từ ăn lấy miếng bánh ngon lành thì Thất công chúa đột nhiên nghe được tiếng gọi quen thuộc, nàng liền quay đầu lại và kinh ngạc hô lên.
“ Akira-onisama, sao ngươi cũng ở đây.”
Và sau đó, dường như nhận ra điều gì, nàng liền chột dạ trốn ra sau lưng của Akehi, vừa ngồm ngoàm ăn cho hết cái bánh vừa cấp tốc tìm cớ.
“ Ta …”
Còn chưa kịp nàng nói gì thì Akira liền cười khổ.
“ Ngươi đây rõ ràng là lại trốn ra ngoài đúng không?
Chuyện này tí nữa về ta nói chuyện với ngươi sau.
Trước đó thì, đây là ai vậy?”
“ Hắn là đồng bạn của ta, Akehi”
Nghe được câu trả lời phát ra từ phía sau, Akira quay đầu lại thì kinh ngạc khi thấy được đứa trẻ tên là Sana mà mình vừa mới nhận biết.
“ Là ngươi a”
Mà không chỉ là hắn, Thất Công Chúa Ami cũng hiếu kỳ và ngó lấy cái người vừa mới xuất hiện rồi nói rằng là đồng bạn của tên mập, ham ăn này. Mà trước đó nàng phải giới thiệu người bạn mới với hoàng huynh của mình đã.
“ Là người bạn mới của ta, còn cho ta hai cái bánh nữa”
“ Vậy sao?
Cảm ơn ngươi đã chăm sóc nàng trước đó”
Sau khi cảm tạ lấy đứa trẻ tên là Akehi, thì do đã có n·gười c·hết chỗ này nên là tí nữa có thể sẽ hơi náo nhiệt, vì vậy để tránh phiền phức, Akari chỉ trò chuyện với hai người Sana một lúc liền tạm biệt lấy bọn họ và dẫn đi em gái mình trở về cung điện. Hai người bọn hắn cũng cần phải về để chuẩn bị cho ngày mai đi sứ nữa.
Vừa bị anh trai mình dắt tay dẫn đi, Ami vừa ngó đầu lại hướng về Akehi vẫy vẫy.
“ Lần sau gặp lại nha.”
Đợi bọn họ hai người rời đi hẳn rồi thì Sana tò mò hỏi.
“ Làm sao quen được nàng hay vậy?”
“ Bằng hai cái bánh!”
Hơi mơ màng một chút khi nghe được câu trả lời như vậy, nhưng mà sau một lúc dường như nghĩ ra vấn đề gì, Sana liền cười lên trong vui vẻ.
“ Ha ha ha ha.
Cũng là tội nghiệp ngươi.”
“ Các ngươi đang cười gì vậy?”
Lúc này có một giọng nói vang lên từ phía sau bọn hắn, là Inoue đã trở về.
“ Không có việc gì, chỉ là Akehi vì muốn làm quen với gái mà chịu khổ mất đi hai cái bánh quý báu của hắn.” Nói xong, Sana liền hướng về phía Inoue giơ lên ngón cái.
“ Vừa nãy ngươi làm tốt lắm.”
“ Chứ sao, ta đây mà đã ra tay thì kiểu gì mọi chuyện cũng sẽ tốt đẹp mà thôi.”
Mới vừa nãy hai người Sana và Akehi thờ ơ trước cảnh tượng ác liệt như vậy cũng đơn giản là vì Inoue có thể lo được hết mọi chuyện. Từ việc kiểm soát lấy một con chim thả phân xuống, sau đó là dùng sức mạnh tinh thần lôi thanh Katana ra từ trên tay của một tên hầu cận, điều khiển nó bắn về phía tên hầu cận khác rồi lại bay sang cổ họng của tên ác ôn kia.
Mọi chuyện đều được hắn sắp xếp cho nó diễn ra một cách rất tự nhiên và tràn đầy trùng hợp.
Mà g·iết c·hết cái tên thối tha đó, cũng không khiến cho đám người Sana cảm thấy có vấn đề gì trong lòng cả, giống như là tiện tay xử lí lấy rác rưởi trên thế gian này vậy, và hắn đi cũng mang lại một chút giá trị cho Sana là 50GP nữa.
Thấy chỗ này bắt đầu dần náo nhiệt lên, trước khi cận vệ đến, ba người Sana liền chuyển thân rời khỏi. Trên đường đi dạo nhìn lấy con phố phồn hoa trước mắt, mấy người bọn hắn vừa ăn lấy bánh vừa quan sát lấy xung quanh, đợi đến gần tối thì cả ba đứa mới trở về chỗ tập hợp của đội ngũ.
Khi về đến nơi thì Sana gặp được Nawaki u oán nhìn lấy hắn, chắc là lại bị Hugin ở bên cạnh t·ra t·ấn nãy giờ đây mà.
Đợi một lúc khi thấy nhân viên đã trở lại đầy đủ, Kato Dan liền dẫn mọi người đi theo hầu cận của Đại Danh đến một biệt viện gần đó để nghỉ ngơi cho nhiệm vụ ngày mai.
Và sáng ngày hôm sau, đáng lẽ hôm nay là ngày Sứ đoàn sẽ xuất phát nhưng mà do án mạng của hôm qua khiến cho chuyến đi này phải hoãn lại hai ngày.
Cái lão quý tộc, cha của tên đ·ã c·hết đó, khi biết rằng con trai của mình bị g·iết hại liền vỗ cùng phẫn nộ, và cho người lục soát cả toà thành để tìm lấy hai tên h·ung t·hủ đang chạy trốn kia.
Cả thủ đô đều hỗn loạn vì chuyện đó, nhưng dường như hai người kia đã cấp tốc mang theo người nhà trốn khỏi toà thành ngay từ khi cái ngày xảy ra vụ việc rồi thì phải.
Nên là sau hai ngày lật tung tất cả mọi chỗ đều không tìm thấy gì cả thì chuyện lùng bắt này mới tạm phải dừng lại.
Trong hai ngày qua, đám người Sana chả có việc gì làm, cùng với bên ngoài cũng đang hỗn loạn nữa nên là bọn hắn chỉ còn cách ở lại trong phòng để nghỉ ngơi và tu luyện.
Khi một buổi sáng trong lành lại đến, với không khí vẫn còn mang hơi lạnh của mùa đông, nhưng lại có thêm một chút ấm áp từ mùa xuân sắp tới. Đám người Sana sau khi dùng xong bữa sáng liền nhanh chóng tập hợp lại trước cổng của cung điện. Nơi đã chờ sẵn lấy ba chiếc xe ngựa to lớn cùng với mấy chiếc xe hàng khác nữa, và gần chục người hầu cận đang chuẩn bị lấy mọi thứ.
Đợi một lúc thì trong cung điện đi ra lấy một đám người, dẫn đầu là một nam tử trông như sắp ba mươi tuổi, là con trai thứ hai của Đại Danh Hoả Quốc, người dẫn đầu của Sứ Đoàn lần này. Đi theo sau bất thình lình là hai người anh em mà bọn Sana đã quen biết từ hai ngày trước.
Đám người đó sau khi xuất hiện liền nhanh chóng tiến lại gần nhóm mấy người Sana. Thấy được Kato Dan, nam tử dẫn đầu liền tỏ thân thiện lên tiếng chào hỏi, mặc dù nụ cười đó rất là tự nhiên nhưng mà Sana vẫn có thể cảm giác được nó hơi có chút giả tạo.
Hai người Akira thấy được nhóm người Sana liền kinh ngạc lên, không nghĩ tới rằng mấy người bạn mà mình đã quen biết từ hai trước cũng tham gia vào việc hộ tống bọn hắn.
Thế là Thất Công Chúa Ami liền vui vẻ lại gần trò chuyện với đám Sana, Ngũ Công Tử Akira thấy vậy cũng bất đắc dĩ theo sau.
Thấy được hai đứa em của mình nhanh chóng đùa giỡn với những người bạn mới. Nhị Công Tử cũng liền nở một nụ cười nói.
“ Không nghĩ tới ngài Hokage Đệ Tam thật sự rất là tâm lí, biết được hai đứa em của ta cũng tham gia Sứ Đoàn lần này nên điều động lấy mấy vị Ninja nhỏ tuổi tham gia đội hộ tống để có thể làm bạn với bọn chúng.
Như thế này thì trong chuyến đi lâu ngày sắp tới đây, mấy đứa nó cũng sẽ không nhàm chán nữa vì đã có bạn để chơi đùa rồi.”
Ở bên cạnh Kato Dan nghe vậy liền cười tự tin lên tiếng.
“ Ngài đừng có trông bọn chúng còn nhỏ mà nghĩ rằng mấy đứa đó vẫn còn yếu.
Bọn chúng được điều động vô đội hộ tống chỉ đơn giản là trình độ hiện tại đã đủ mạnh để thực hiện nhiệm vụ này rồi.
Thực chất thì ba đứa đó rất là mạnh, đều đã hoàn thành xuất sắc mấy nhiệm vụ cấp A rồi á, là thiên tài hiếm có của Konoha cả đó."
“ Ồ lợi hại như vậy sao, thật không hổ là Konoha, cái nôi của thiên tài mà.”
Khác với sự kinh ngạc và cảm thán của Nhị Công Tử, một giọng nói tràn đầy khinh thường vang lên từ người được cho là Đội trưởng Đội Cận Vệ.
“ Con nít thì có thể mạnh đến như thế nào, ngươi không phải là đang cố gắng tâng bốc cái gọi là thiên tài chứ.
Đến khi gặp được nguy hiểm chân chính, ta không nghĩ rằng bọn chúng có thể giúp được gì không, hay là chỉ làm gánh nặng mà thôi.
Ta hiện tại thực sự rất là nghi ngờ Konoha các ngươi không hề để tâm đến an nguy của các công tử, công chúa thì phải, khi mà cho mấy đứa trẻ đó tham gia vào nhiệm vụ hộ tống này.”
Nghe những lời hắn nói, sắc mặt của Kato Dan dần trầm xuống, Nhị Công Tử cũng trừng về phía thuộc hạ của mình mà khó chịu nói.
“ Meiji, Ngươi sao lại có thể vô lễ như vậy, im lặng lại cho ta.”
“ Vâng Asuka-sama.”
Chất vấn lấy đội trưởng đội cận vệ xong Nhị Công Tử liền quay sang Kato Dan, nở lấy một nụ cười áy náy nói.
“ Tên này tính tình ngay thẳng khó chịu như vậy á, mong ngươi thông cảm cho.”
Xong, khi thấy được mặt của Kato Dan đã hoà hoãn lại, hắn liền cươi nói tiếp.
“ Ta nghe đồn ngươi là người yêu của Tsunade phải không?
Haizzz, thật sự là hâm mộ ngươi a, lúc trước ta có bày tỏ tình cảm với nàng nhưng ngay lập tức liền bị từ chối, đến giờ vẫn còn thấy tiếc đây này.”
Kato Dan nghe thấy vậy liền xấu hổ và lúng túng lên, không biết nên trả lời như thế nào.
“ Ngài cứ đùa…”
Cùng lúc này, giống như mấy người Kato Dan đang nói chuyện thì bên chỗ Sana cũng bắt đầu tán gẫu lên rất là xôm xả. Thất Công Chúa Ami vừa mới gặp liền ngay lập tức kéo lấy tay của Akehi, nói này nói nó, than trời than đất về việc hai ngày nay nàng khổ như thế nào.
Ngũ Công Tử Akira thì tiến đến gần Sana để trò chuyện, và hắn rất kinh ngạc khi biết được trong đoàn lần này cũng có cháu trai của Hokage Đệ Nhất tham gia nữa, thế là liền bắt đầu làm quen với nhau.
Đoàn người chờ lấy tầm nửa tiếng nữa thì rốt cuộc công việc chuẩn bị đã hoàn thành, do đó chuyến hành trình đi sứ sang Lôi Quốc, cuối cùng cũng được bắt đầu.
Sau khi tấp nập ra khỏi thành từ cổng phía đông, bởi vì chuyến đi này phải di chuyển bằng đường biển nên Sứ Đoàn liền hướng về phía một thị trấn cảng nhỏ nằm ở ven biển. Và cũng do đoàn người đều di chuyển bằng xe ngựa nên là muốn từ Đô Thành đến chỗ đó phải mất thời gian tầm hơn một ngày.
Bắt đầu từ sáng cho đến khi tối dừng lại nghỉ ngơi thì cả chuyến hành trình đều rất thuận lợi, không hề có biến cố gì xảy ra cả.
Trong thời gian này cứ lúc nào dừng chân thì Thất Công Chúa đều sẽ tìm đến Akehi để chơi đùa, và người bạn mập mạp của Sana đều rất kiên nhẫn trò chuyện với nàng, bởi vì tên đó nhận ra rằng, chỉ cần ở bên cạnh người ta là sẽ có đồ ngon để ăn, nên là đã mất hết tiết tháo của con trai.
Sau một buổi tối nghỉ ngơi thì khi những ánh nắng ban mai xuất hiện qua những kẽ lá, Sứ Đoàn cũng đã thức dậy gần hết và ăn bữa điểm tâm sáng để rồi tiếp tục xuất phát. Và khi sắp đến trưa, rốt cuộc bọn hắn đã tới được thì trấn cảng biển phía đông Funeya.