Tại Thế Giới Ninja, Ta Làm Người Tốt, Siêu Siêu Tốt

Chương 76. Trường hợp lí tưởng




Chương 76. Trường hợp lí tưởng

Suy tư lấy kế sách bẫy chuột một lúc, sau đó không để ý đến ánh mắt cực kỳ lo lắng mà trưởng lão Chiyo nhìn mình. Kazekage liền hướng về một người thuộc hạ nói.

“ Ngươi đi gọi Rasa lại đây.”

Sau khi người thuộc hạ đó rời đi, được một lúc thì quay lại cùng với một thiếu niên tầm 15 tuổi.

“ Ngài cho gọi ta Kazekage đại nhân.”

Nhìn lấy đứa trẻ trước mặt, người đã có thể sử dụng Từ Độn giống như mình nhưng mà là điều khiển cát vàng, Kazekage Đệ Tam quan sát kỹ đối phương một lúc rồi lên tiếng.

“ Ta có một nhiệm vụ cho ngươi.

Đó là hãy cùng với một tiểu đội đi đến khu căn cứ số bảy và hộ tống Jinchuriki của Nhất Vĩ về làng.”

“ Vâng.”

Mặc dù không biết lý do gì mà hiện tại phải đưa Jichuriki về làng nhưng mà đã nhận được nhiệm vụ thì người thiếu niên tên Rasa lập tức rời đi để thực hiện nó.

Đợi cho người thiếu niên rời đi và không chờ trưởng lão Chiyo hỏi mình, Kazekage Đệ Tam liền hướng nàng nói.

“ Ngươi cũng cho người đem tình báo của việc này vô ý thả ra ngoài để cho lão già khốn kiếp Danzo biết.”

Một sự kinh ngạc hiện lên trên vẻ mặt của bà lão Chiyo.

“ Tại sao ngài lại muốn làm vậy.”

Đáp lại nàng là Kazekage Đệ Tam nở ra một nụ cười nham hiểm rồi nói.

“ Đó là cái bẫy mà ta bày ra vì muốn lũ chuột nhắt c·hết tiệt dính vào, chỉ có Nhất Vĩ mới có thể hấp dẫn được lũ khốn đó.” Rồi nhìn lấy vẻ mặt lo lắng của nàng, hắn liên tiếng tiếp.

“ Ngươi yên tâm, sẽ không có chuyện gì lớn xảy ra đâu. Cùng lắm thì đám Konoha khốn kiếp sẽ lại sử dụng cái kế sách thả ra Nhất Vĩ để hấp dẫn chủ lực của làng ta rồi nhân cơ hội để t·ấn c·ông bất ngờ mà thôi.



Không, chắc chắn lão già Danzo sẽ ra lệnh cho lũ chuột làm như vậy.

Đến lúc đó ta sẽ dẫn theo một lượng Ninja tinh nhuệ đi diệt đám chuột đã mắc bẫy, ngươi cũng đi theo. Những lần trước đều dùng một lượng lớn Ninja nhưng mà trình độ đa số đều là Genin và Chunin nên mọi chuyện mới thành ra như vậy. Lần này chúng ta chỉ sử dụng lực lượng tinh nhuệ để xử lý bọn chúng mà thôi.

Mọi chuyện ở đây thì để cho Ebizo lo, nếu mà bị tiến đánh với số lượng lớn quân địch thì chỉ cần tập trung vào việc rút lui là được.”

Nghe xong, bà lão Chiyo liền yên tâm lại một chút, nàng cũng cảm thấy giờ tiêu diệt lấy đám địch nhân đã gây rối bọn hắn bấy lâu nay là trọng yếu nhất. Nhưng mà bản thân vẫn hơi lo ngại mà lên tiếng.

“ Nếu như lão già Danzo không làm như vậy thì sao?”

Một nụ cười châm biến hiện lên trên vẻ mặt của Kazekage Đệ Tam, hắn cười nói.

“ Ngươi phải hiểu bản tính của lão già đó hơn ta chứ, dù với một hi vọng thắng lợi hắn ta cũng có thể hi sinh bất cứ ai để đạt được chiến thắng.”

Lần này hắn đảm bảo sẽ không để cho bất kỳ một con chuột nào có thể sống sót. Chỉ cần diệt xong đám đó, cán cân của chiến thắng sẽ lại nghiêng hướng về làng của bọn hắn mà thôi, dù cho không phải lần c·hiến t·ranh này, nhưng mà cuộc chiến về sau chắc chắn thắng lợi sẽ thuộc về làng Cát.

Tuy nhiên trước đó hắn cần phải chuẩn bị một số thứ đã, và cũng cần phải húp lấy bát cháo trắng của tối nay nữa. Nghĩ đến bữa ăn tối sau đó của mình, Kazekage đã không còn giữ được vẻ bình tĩnh nữa mà hùng hổ chửi.

“ Lũ khốn, các ngươi đợi đó cho ta.”

***

Sáng sớm trong một khu rừng nào đó, bầu trời tràn ngập những đám mây đen tối giúp cảnh vật trở nên ảm đạm và u ám. Không có một chút ánh sáng nhạt nhòa từ mặt trời để chiếu rọi lấy những gốc cây và các đám lá khô rụng mặt đất.

Không gian trong khu rừng này cực kỳ tĩnh lặng, chỉ có tiếng ve râm ran rít như muốn khơi gợi nên sự hoang vu của nơi đây. Từng đám sương mù dày đặc tràn ngập không khí, gợi lên hình ảnh của một khu rừng bí ẩn và đầy u tối.

Giờ phút này đây, đám người Sana cũng vừa mới tỉnh lại sau đợt nghỉ ngơi đầy mệt mỏi, do những chuyện ngày hôm qua khiến cho bọn hắn bắt đầu cẩn thẩn và để phòng hơn, nên hôm nay không cần có hành động gì, chỉ thu nhập lấy tình báo thôi.

Đang lúc đám người Sana ăn chút lương khô cho buổi sáng và trò chuyện với nhau thì đột nhiên Hugin lên tiếng.

“ Chủ nhân, cách chúng ta 7km hướng phía đông nam đang có một người tiến lại gần đây, đối phương đeo mặt nạ nhưng có hộ ngạch của làng Lá, và xung quanh được bao bọc bởi rất nhiều côn trùng.”



Tất cả mọi người nghe vậy đều dừng lại cười đùa và vẻ mặt nghiêm túc lên.

Kato Dan nghi ngờ hỏi.

“ Tại sao lại có Ninja của làng mình đến gặp chúng ta vào lúc này cơ chứ.”

“ Ta cũng không biết, nhưng mà nếu đối phương chỉ có một người thì gặp thử xem thế nào.” Jiraiya lắc đầu nói như vậy xong liền hướng về Hizashi lên tiếng.

“ Tý nữa nhờ ngươi tập trung xem trên người hắn có vấn đề gì không?”

Đợi một lúc thì rốt cuộc đối phương tiếp cận bọn hắn, nhìn về bên cạnh thấy được Hizashi lắc đầu, Jiraiya liền lên tiếng hướng về phía người mới đến nói.

“ Ngươi là người tộc Aburame của Konoha và là ám bộ phải không, tìm đến đây có chuyện gì?”

Người mới đến lúc này nhìn qua một vòng những người ở đây, hơi ngạc nhiên một chút bởi vì đã làm nhiệm vụ hơn nửa tháng rồi mà chưa c·hết một ai. Nhưng dù sao thì hắn cũng nhanh chóng bình tĩnh lại và lấy ra một quyển trục đưa cho đám người Jiraiya rồi nói.

“ Chúc mừng các ngươi đã hoàn thành rất tốt nhiệm vụ lần này. Còn đây là yêu cầu cuối cùng của cao tầng làng đối với các ngươi. Sau khi hoàn thành nó liền có thể trở về làng.”

Sau khi thấy đám người nhận quyển trục hắn liền cáo từ và cấp tốc rời khỏi.

Đợi đối phương biến mất trong tầm mắt, Jiraiya liền đưa quyển trục cho Hizashi kiểm tra xem có vấn đề gì không, thấy ổn rồi thì hắn mới mở ra xem xét.

Mở ra đoạn đầu liền thấy được có ấn ký cùng mật hiệu của làng mới khiến cho hắn biết được đây là đồ thật và an tâm một chút. Nhưng mà sau khi đọc được hết nội dung của nhiệm vụ thì Jiraiya lại nổi khùng lên.

“ Sao lại có thể như vậy, đây chắc chắn là lão khốn kiếp Danzo tự ý truyền lệnh. Vừa nãy thấy tên kia là ta đã nghi rồi, khí tức giống y hệt đám Root.”

Thấy Jiraiya có biểu hiện tức giận như vậy, những người khác đều rất tò mò, Sakumo liền cầm lấy quyển trục và xem thử, sau đó sắc mặt của hắn liền trầm xuống.

“ Trong này có viết nhiệm vụ của chúng ta là ngăn chặn lấy đội hộ tống Jichuriki của Nhất Vĩ trở về làng Cát, rồi thả nó ra để làm loạn, dẫn đi chủ lực của Quân đội chính kẻ địch, tạo cơ hội cho làng Ta tổng t·ấn c·ông và giành cơ hội thắng lợi cho cuộc c·hiến t·ranh này.”

Nghe những lời của Sakumo nói, tất cả mọi người đều không cảm thấy có vấn đề gì, đây rõ ràng là một nhiệm vụ bình thường. Nhưng mà Kato Dan thì khác, vẻ mặt của hắn cực kỳ nặng nề. Lại nữa? chẳng lẽ bản thân có thù với vị trưởng lão Danzo đó. Cũng may lần này đội ngũ của mình rất mạnh nên cũng không cần lo lắng nhiều.



Sau cơn tức giận của mình, Jiraiya thấy được đám người khác vẫn còn mờ mịt nhìn biểu hiện khác lạ của ba người bọn hắn, thế là đành phải lên tiếng giải thích.

“ Các ngươi cũng biết được thắng lợi to lớn của làng ta hồi tháng tám năm ngoái phải không. Thắng lợi lần đó cũng đều nhờ vào đám người Kato Dan và cha của Sana-kun đã từng làm nhiệm vụ giống như vậy. Lần đó thì đám người bọn họ gần như suýt c·hết sau cơn lùng bắt của kẻ địch, nhưng mà may là được Tsunade dẫn người đến cứu kịp thời nên mới không sao.

Nếu như là một nhiệm vụ nguy hiểm và quan trọng nào đó thì ta cũng không tức giận như vậy. Nhưng đây lại là một lần nữa giống hệt như lần trước, lão già Danzo khốn kiếp đó vẫn luôn coi thường mạng sống của những người khác chỉ vì một chút hi vọng thắng lợi.

Lần này còn tính thêm việc bản thân ta cũng rất am hiểu thuật phong ấn nữa chứ, nghĩ đến chúng ta thực sự thích hợp nhiệm vụ này lại càng cảm thấy tức hơn nữa, dường như bị lão già khốn kiếp đó chơi đùa vậy.”

Khi mà những người khác dần nhận thức ra được vấn đề mà bắt đầu trầm mặc dù vẫn hơi thấy cấn cấn điều gì đó thì Sana đột nhiên lên tiếng.

“ Ta nghĩ các ngươi hơi chú tâm vào nội dung nhiệm vụ cùng chuyện của nhóm cha ta và Kato-san mà quên một điều thì phải.”

Những người khác nghe vậy đều lấy lại tinh thần tập trung ánh nhìn vào hắn.

“ Ta cũng có hỏi một chút về nhiệm vụ của cha mình lần trước, các ngươi không thấy sự khác biệt với lần này à.

Đó là đội hình của chúng ta hiện tại rất mạnh mẽ, có đầy đủ chiến lực đỉnh cao, năng lực chạy trốn lợi hại của Minato và khả năng phòng thủ vững chắc của Mitsuki. Nên là chúng ta có thể dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ này.”

Lúc này mọi người mới nhận ra là bọn họ đúng là hơi chú tâm vào việc khác và quên đi sức mạnh cùng khả năng hiện giờ của nhóm.

Sakumo thì gật đầu nhìn về phía Sana, hắn lúc đầu khi biết về nhiệm vụ liền liên kết với chuyện của Kato Dan nên mới có trầm mặc một chút thật.

Nhưng mà cũng nhanh chóng nghĩ đến điều mà Sana nói, đang tính lên tiếng thì học trò của mình đã giành trước rồi. Lúc này Sakumo thực sự là rất tự hào khi nhìn về đứa trẻ tóc đen trước mặt.

“ Và thêm một điều nữa là dường như vị trưởng lão Danzo đó không biết được năng lực cánh cổng không gian của Minato nên mới nghĩ rằng chúng ta chỉ có thể thả ra Nhất Vĩ rồi lo chạy trốn thì phải.

Tại sao chúng ta không tóm lấy Jichuriki của Nhất Vĩ và mang về làng. Như vậy thì cũng không cần đội quân chính phải nhân cơ này t·ấn c·ông căn cứ của kẻ địch mà vẫn có thể mang về thắng lợi cho làng ta.”

Thấy ánh mắt của mọi người đều sáng lên và chuẩn bị suy tính lấy đề nghị của mình thì Sana lại bồi thêm một câu, nói ra ý chính mà bản thân hắn muốn biểu hiện ra từ lúc bắt đầu lên tiếng đến giờ.

“ Và đó chỉ là trường hợp lí tưởng mà thôi.

Nhưng toàn bộ chuyện này rõ ràng là cái bẫy mà bên Làng Cát tạo ra để tiêu diệt nhóm chúng ta.”

Những người khác nghe xong hắn nói thì đều rất kinh ngạc nhìn về đứa trẻ tuấn tú tóc đen trước mặt.

Cạm bẫy?