Tại Thế Giới Ninja, Ta Làm Người Tốt, Siêu Siêu Tốt

Chương 77. Khinh khí cầu




Chương 77. Khinh khí cầu

“ Là cạm bẫy sao?

Ngươi có thể nói rõ hơn không, Sana-kun”

Tuy rằng vừa mới được học trò của mình nhắc nhở, Sakumo cũng dần dần nhận ra điều gì đó, nhưng hắn vẫn lên tiếng hỏi thay cho nỗi nghi hoặc của những người khác.

Thấy mọi người đều tập trung nhìn mình, dường như đang chờ lấy hắn giải thích tiếp, Sana cũng không phụ lòng bọn họ.

“ Sau ngày hôm qua khi mà đã bị chúng ta phá huỷ một kho quân lương cực lớn cùng với diệt trừ tầm hơn 300 Ninja, các ngươi nghĩ kẻ địch muốn làm gì lúc này nhất.” Nói đến đây hắn dừng lại một chút, rồi nhìn mọi người một vòng và tiếp tục.

“ Đó là bằng mọi giá phải xử lý chúng ta, vừa có thể trả thù và hả cơn giận, vừa có thể thay đổi được thế cục bất lợi hiện tại của bọn họ.

Nhưng mà làm sao có thể bẫy lại được con mồi đã xổng thoát một lần và đang cực kỳ đề phòng.

Đơn giản là dùng ra một mồi nhử có giá trị cực kỳ to lớn.

Các ngươi nghĩ lý do gì mà lúc này bọn họ lại muốn đưa Jinchuriki của Nhất Vĩ về làng, nếu là lo cho an toàn của người đó, sợ chúng ta gây bất lợi. Thì tại sao lại phải đưa về một ngôi làng mà lúc này đa số chủ lực, nhất là Kazekage Đệ Tam đều đang ở tiền tuyến để tham gia c·hiến t·ranh, giữ ở bên mình như lúc trước vẫn tốt hơn mà.

Rõ ràng đây chính là mồi nhử mà bọn họ thả ra, và một điều rất thông minh ở kẻ địch trong việc này đó là, bọn họ chọn việc thả ra tình báo cho cao tầng của làng chúng ta biết, chứ không phải là cho những người mà chúng muốn giải quyết.

Điều này khiến cho việc muốn t·ấn c·ông đến nhóm hộ tống Jichuriki đó đã không phải do những con mồi đã quá đề phòng như chúng ta quyết định nữa, mà là những người cao tầng Konoha đang ở xa và không hiểu rõ gì tình hình ở chỗ này.

Vì vậy, cái này nó quá rõ ràng là cạm bẫy rồi.”

Nghe được những lời phân tích của Sana khiến cho mọi người ở đây dần dần nhận thức được tính chất của vấn đề, Sakumo suy tư một lúc rồi hướng hắn hỏi.

“ Vậy ngươi cảm thấy chúng ta nên làm gì, từ bỏ nhiệm vụ này hay là sao?”

Một sự tự tin mạnh mẽ hiện lên trên khuôn mặt của Sana.

“ Tại sao chúng ta phải từ bỏ, Đương nhiên là tiếp tục bắt lấy Jinchuriki của Nhất Vĩ đem về làng rồi.

Giờ chúng ta đã biết được đó là cạm bẫy rồi thì chỉ cần nhanh chóng gọn lẹ tóm lấy mồi nhử và cấp tốc rời đi thôi.

Cạm bẫy mà không thể được biểu hiện ra thì đâu còn là cạm bẫy.



Dù cho thực sự bị sa vào cạm bẫy thì với sức mạnh hiện tại của nhóm vẫn có thể đối phó và tuỳ thời rút lui được.”

Jiraiya nhìn thật kỹ lấy ánh mắt tràn đầy tự tin của đứa trẻ đang ở trước mặt lúc này. Rồi nhìn sang ánh mắt của những người khác, đều thấy bọn họ không có lo ngại và do dự gì khi nghe ý kiến của Sana thế là hắn đành kiên định lên tiếng.

“ Được rồi, chúng ta sẽ làm nó.

Đây là cơ hội có một không hai để kết thúc cuộc chiến này.

Vì vậy, dù mạo hiểm một chút thì chúng ta cũng phải dành lấy cơ hội thắng lợi đó về cho làng.”

Nhìn lấy mọi người đã bắt đầu bàn về kế hoạch hành động, Sana thầm nghĩ, bản thân cũng không muốn liều lĩnh như vậy, nhưng mà nhớ lại cảnh tượng đứa bé Kana trò chuyện vui vẻ trước bia mộ của mẹ mình. Nếu có cơ hội thì hắn thực sự rất muốn kết thúc cuộc c·hiến t·ranh này.

Ngay lúc này có mấy người và một con quạ đang biểu hiện rất kỳ lạ.

Đó là trừ đám người trưởng thành và Sana thì những đứa trẻ khác lúc này đột nhiên rất mơ màng, à không tính Misaki, bởi vì bản mặt của nàng lúc nào cũng đều lạnh lùng hết.

Vừa nãy có lẽ là do quá nhập tâm vào nhiệm vụ và những lời Sana nói nên bọn hắn không để ý đến một điều, giờ mới nhận ra. Jinchuriki? Nhất Vĩ? Đó là thứ gì?

Và Hugin thì đang rất hưng phấn. Lại sắp được nhìn thấy con chồn đất khổng lồ lúc trước rồi, lần này nếu như có thể mang con chồn đó về được thì liệu mình có thể xin lấy một miếng thịt nhỏ không nhỉ? Con cóc vừa nãy trông cũng rất lớn nhưng mà nó hơi không thích thịt cóc cho lắm.

***

Trong một khu rừng sâu thẳm, nó đang cực kỳ u ám vì không có một tia nắng nào của buổi trưa có thể chiếu sáng đến do màn mây đen dày đặc đang ầm ầm tràn đầy tiếng sấm trên bầu trời. Chỉ có những tia sét chớp giật lóe lên mới khiến cho khu rừng ảm đạm này lâu lâu được chiếu sáng.

Trong khu rừng u tối đó có một nhóm tầm ba mươi người Ninja Làng Cát đang di chuyển nhanh chóng qua những cành cây rộng lớn.

Lúc này có một người xích lại gần kẻ cầm đầu của nhóm Ninja đó, nhỏ tiếng hỏi.

“ Rasa, ngươi có cảm thấy những người kia hơi lạ?

Không giống như những Ninja bình thường thì phải?”

Nghe lấy câu hỏi của bạn mình, Baki, Rasa cũng có cảm giác tương tự như đối phương.

Lúc mới gặp bản thân đã nhận ra sự khác thường rồi, trong nhóm người này hắn cảm nhận được có 15 tên mang khí tức rất mạnh mẽ, như là Jonin tinh anh vậy.



Nhưng mà một nhiệm vụ đơn giản như hộ tống thế này thì tại sao lại phải cần điều động nhiều Ninja mạnh mẽ như vậy.

Nghĩ đến điều đó, Rasa liền dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn về phía một đứa trẻ tầm 6 tuổi đang cùng bọn hắn di chuyển và được bảo vệ tại trung tâm của đội ngũ. Chẳng lẽ những người mạnh mẽ đó ở đây chỉ đơn giản là đề phòng lấy kẻ địch và bảo vệ Jinchuriki, hay đây cũng không phải là một nhiệm vụ hộ tống bình thường.

Mà, hắn cũng sẽ nhanh nhận được đáp án cho nghi hoặc đó thôi. Bởi vì phía trước nhóm Ninja Làng Cát này tầm 5km đang có một nhóm Ninja Làng Konoha chờ lấy bọn họ.

Nhờ vào năng lực ảo thuật lợi hại của Misaki nên đám người Sakumo mới không bị những con chim ưng đang bay trên bầu trời phát hiện. Đợi đến khi nhóm Ninja Làng Cát cách bọn họ tầm 1,5km thì Jiraiya hướng về người mang đôi mắt màu trắng đang ở bên cạnh mình hỏi.

“ Tình huống của địch nhân thế nào rồi.”

Dùng con mắt Byakugan của mình quan sát một lúc, Hizashi liền lên tiếng trả lời.

“ Số lượng là ba mươi hai người.

Trong đó có một đứa trẻ, ta nghĩ đó là Jinchuriki bởi vì trên bụng của hắn có dấu hiệu phong ấn.

Và trong nhóm đó có tầm 16 người cường độ Charka biểu hiện ra như là Jonin.”

Nghe lấy thông tin như vậy Jiraiya lộ ra vẻ suy tư, chỉ có ngần đó người thôi sao, hay là còn có những Ninja Làng Cát khác đang trốn ở chỗ nào đó.

Lúc này giọng nói của Sana vang lên.

“ Ngươi có thấy Kazekage Đệ Tam ?

Vả lại có ai đó đang mang một món đồ như ấm trà hay thứ gì to lớn không”

Hizashi liền tập trung nhìn kỹ lại rồi sau đó trả lời cho Sana.

“ Không có bất cứ thứ gì như ngươi miêu tả, với lại cũng không hề thấy được bóng dáng của Kazekage Đệ Tam.”

Mặc dù không biết âm mưu của địch nhân là gì nhưng mà sắp phải hành động rồi nên Jiraiya hướng về đệ tự của mình nói.

“ Minato, tí nữa ngươi thử dùng năng lực của mình bất ngờ mang đi Jinchuriki của Nhất Vĩ xem.”

“ Vâng”



Và sau đó, lúc mà đám người bọn họ nhìn thấy được nhóm người Ninja Làng Cát thì Minato liền đột nhiên biến mất và xuất hiện tại bên cạnh của đứa trẻ đầu trọc ở trong trung tâm của nhóm địch nhân.

Và khi Minato đưa tay chạm vào đứa bé đó để chuẩn bị dẫn nó đi thì hắn ngay lập tức rút tay trở lại và cấp tốc biến mất.

“ Địch tập. Địch tập”

Nhưng dù có rời đi nhanh thế nào, thì những người Ninja Làng cũng đã kịp phát hiện và phản ứng lại, đề phòng lấy xung quanh.

Đám người Jiraiya thấy được Minato trở lại thì liền quay sang nhìn rồi thấy được trên bàn tay của đối phương có tổn thương như là bị bỏng vậy. Mitsuki thấy vậy liền vội vàng lại gần chữa thương cho hắn.

Lúc này Minato hướng mọi người lộ ra vẻ mặt khó khăn nói.

“ Dường như trên người của đứa trẻ đó có một lớp độc axit thì phải.”

Mà, khi địch nhân đã biết được năng lực của Minato nên tất nhiên sẽ đề phòng rồi. Giờ đám người đó đã chú ý và cảnh giác nên chỉ còn cách t·ấn c·ông trực diện và hành động một cách nhanh chóng trước khi viện binh của kẻ địch đến thôi.

Quyết định như vậy, và may mà thương thế của Minato cũng nhẹ nên đã cấp tốc được chữa lành, nên đám người bọn họ liền lập tức nhanh chóng lao về phía kẻ địch để t·ấn c·ông.

Khi đến gần tầm 30m thì có bốn người dừng lại, Misuki cấp tốc mở ra kết giới của mình, bao bọc lấy bản thân và Sana, Misaki, Inoue cùng với Kato Dan. Do năng lực của mình nên bọn họ đều dừng tại chỗ để t·ấn c·ông kẻ địch và hỗ trợ đồng bạn ở tầm xa.

Thấy kẻ địch xuất hiện, Rasa liền để năm người ở lại bảo vệ lấy đứa bé Hoichi và cùng với những người khác lao ra giao chiến với địch nhân.

Ngay khi hai bên tiếp xúc với nhau thì đội hình của phía bên làng Cát ngay lập tức bị phá vỡ và giảm quân số một cách nhanh chóng, dù cho nhân số của bọn họ nhiều hơn địch nhân mấy lần.

Dù là người nắm giữ Từ độn như Rasa cũng chỉ có thể bị đẩy lui, sau khi tạo ra một lớp cát vàng ngăn chặn lấy đòn chém của người có danh xưng Nanh Trắng trước mặt, trơ mắt nhìn đối phương lao về phía đứa bé Jinchuriki của Nhất Vĩ.

Năm người ở lại bảo vệ Hoichi thấy được có địch nhân lao lại, khác với đứa bé trọc đang cực kỳ lo lắng và sợ hãi, bọn họ rất là bình tĩnh, cũng không có tiến lên ngăn cản mà mỗi người đều lấy ra mấy viên thuốc nhét vô miệng mình cùng với miệng của đứa bé Jinchuriki. Sau đó liền khởi động cơ quan mang trên người và thả ra một làn khói độc ở xung quanh bản thân.

Sakumo thấy vậy cũng cảm thấy khó xử lý mà dừng lại, hắn tính dùng Phong Độn để thổi đi làn khói độc, nhưng lại nhớ ra những kẻ địch này đều là Ninja làng Cát, người rất thành thạo trong việc dùng Phong Độn.

Ở bên kia Sana cũng chú ý tới tình cảnh của Sakumo-sensei, hắn thầm nghĩ đây rõ ràng là muốn kéo dài thời gian mà. Nhưng mới hỏi Hugin thì nó cũng không thấy đội quân nào của Làng Cát ở bán kính 10km quanh đây. Rốt cuộc thì địch nhân có âm mưu gì? và nếu có viện quân thì đang ở đâu cơ chứ?

Viện quân của Làng Cát hiện tại cũng đã có mặt tại đây rồi và không ở đâu khó tìm cả, mà là đang ở rất cao, rất là cao trên đầu của bọn hắn.

Lúc này phía trên không trung có một người nam tử quả đầu nhím với khuôn mặt lạnh lùng đang nhìn xuống khu vực chiến đấu ở bên dưới.

Bên cạnh hắn là một cái khinh khí cầu to lớn màu đen, đang mang theo sáu thanh thương bằng sắt cực kỳ đồ sộ. Nếu mà nhìn từ xa hoặc bên dưới sẽ rất khó để phát hiện nó, bởi vì cái khinh khí cầu đang lẫn với đám mây đen dày đặc trên bầu trời này.

Khi nhìn xuống bên dưới, một nụ cười khinh thường và đầy sát khí hiện lên trên vẻ mặt của Kazekage Đệ Tam.

“ Con mồi đã dính bẫy”