Chương 75. Ai đó không được nhớ đến
Chịu sự t·ấn c·ông như vũ bão bằng những dải lụa đen kịt sắc bén cùng với vô số con quạ không thể b·ị c·hém trúng, và sau một lúc, khi mà có thêm hơn ba mươi người nữa hi sinh, thì những người Ninja làng Cát còn lại mới có thể làm quen được với tiết tấu của đợt t·ấn c·ông và nhanh chóng ổn định lại.
Bọn họ chật vật ngăn cản, và tránh thoát những đòn công kích, rồi sau đó nhân cơ hội cấp tốc lùi ra sau, sử dụng ra chiêu Phong Độn mạnh mẽ nhất của mình t·ấn c·ông ba đứa trẻ cực kỳ đáng sợ trước mặt.
Sau đó, do đã điều khiển bóng của mình trong một thời gian dài và cường độ cao như vậy, nên Sana bắt đầu cảm thấy hơi mệt và đòn t·ấn c·ông của hắn cũng không còn mãnh liệt như ban đầu nữa. Khiến cho số lượng Ninja Làng Cát thoát ra và sử dụng Phong Độn t·ấn c·ông bọn hắn càng ngày càng nhiều. Sana chỉ còn cách thu hồi lại bóng của mình để bảo vệ ba lấy đứa bọn họ.
Gặp ba đứa trẻ lúc này chỉ biết phòng thủ, hơn bốn mươi người Ninja làng Cát còn lại cực kỳ hưng phấn và t·ấn c·ông sung sức hơn, mặc cho đám quạ vẫn còn đang làm phiền mình.
Do những kẻ còn sót lại đều là tinh anh và đã có thể thành thạo ngăn cản những đòn t·ấn c·ông của mình lại, thêm nữa là theo lệnh của chủ nhân, bản thân cũng không thể dùng năng lực chung cực của mình để làm tan biến địch nhân. Nên Hugin cũng đành phải dừng lại việc công kích vô bổ này mà tan biến đi những bản sao rồi trở về bên cạnh chủ nhân của mình.
Sau đó thì đám người Ninja làng Cát phóng ra từng thanh Kunai chứa bùa nổ, từng con rối chứa chất nổ, từng đòn phong độn mạnh mẽ liên tục, ào ạt t·ấn c·ông lấy hình bán cầu màu đen trước mặt. Đợi cho đến khi nó tan nát và biến mất hết thì đám người bọn hắn mới dừng lại.
Tất cả hơn bốn mươi người còn lại đồng loạt thở dốc, chống lên thân thể mệt mỏi của mình để nhìn về phía trước mặt, chờ lấy điều mà bọn hắn mong muốn. Nhưng mà thứ bọn hắn đợi được sau khi đám bụi phía trước tan đi là không có gì. Đúng vậy, ở đó không hề có bất kỳ dấu vết nào của ba đứa trẻ vừa nãy.
Bởi vì ngay lúc này phía sau bọn hắn vang lên một tiếng hỏi thăm.
“ Các ngươi đang tìm thứ gì vậy?”
Nghe vậy khiến cho tất cả những người Ninja làng Cát cực kỳ kinh hãi và cấp tốc quay người lại chỉ để nhìn thấy hai đứa trẻ lông tóc không tổn thương gì đang ở trước mặt.
Từng đôi mắt run rẩy, từng khuôn mặt chấn kinh, bọn họ không thể chấp nhận được sự thật này.
“ Làm sao có thể?”
“ Thế này còn đánh kiểu gì nữa.”
“ Lũ khốn này rốt cuộc là thứ gì?”
Sana và Inoue có thể tránh né đi sự t·ấn c·ông mạnh mẽ từ kẻ địch và xuất hiện ở đó cũng bởi vì hai người bọn họ đã chìm vào bóng của Sana và cấp tốc di chuyển ra chỗ khác.
Nở một nụ cười nhẹ nhàng nhìn lấy những người Ninja Làng Cát trước mặt, Sana quay sang đứa bạn của mình nói.
“ Đã đến lúc ngươi ra sân rồi.”
À, còn Akehi thì đang ở đâu, đứa mập đó đã được Tiểu Hắc dùng bóng của nó mang đi và vừa mới xuất hiện ở phía sau lưng của hơn bốn chục tên địch nhân kia.
Lúc này đây hắn đang cầm một thanh Kunai lớn tầm 2m mà bản thân vừa mới dùng năng lực biến to ra. Dùng Haki Bá Vương bao bọc lấy thân thể, súc thế bắn về phía những kẻ trưởng thành trước mặt với tốc độ chớp nhoáng đã được tăng lên cao nhất nhờ năng lực của mình.
Khi kịp nhận ra thiếu mất một đứa trẻ thì đám Ninja Làng Cát đã nghe được tiếng xé gió cực mạnh từ phía sau lưng và bất thình lình, đầu của một người đồng bạn bắn lên cao.
Cấp tốc lấy lại tinh thần trong sự hoảng hốt tột cùng, tất cả bọn hắn đều vội vàng t·ấn c·ông về phía đứa trẻ mập mạp trước mặt này. Nhưng mà đều là cố gắng vô ích khi mà tốc độ của Akehi lúc này đã quá nhanh, và dù có đòn t·ấn c·ông nào trúng được thì cũng không gây ra bất kỳ tổn thương vì một lớp kim loại bóng loáng đang bao bọc lấy cơ thể nhỏ con mà chắc nịch đó.
Và bi ai hơn nữa là bất kỳ người nào trong bọn hắn chịu lấy sự t·ấn c·ông của đối phương thì đều sẽ bị đột nhiên choáng đi và bay màu ngay lập tức bằng một đòn chém từ thanh Kunai to lớn đó.
Và kết quả là cảnh tượng tiếp theo trông giống như là một cuộc t·hảm s·át từ một bên. Akehi xử lý lấy những tên địch nhân còn lại như là đang gặt cỏ vậy, không ai có thể chịu được hơn một đòn từ hắn.
Khi mà số lượng Ninja Làng Cát ở chỗ này chỉ còn bảy người thì có một nỗi sợ hãi khủng kh·iếp đang điên cuồng bao trùm lấy tinh thần của bọn họ. Không còn ai có dũng khí chiến đấu tiếp, và ý nghĩ duy nhất lúc này là chạy. Phải chạy trốn ngay lập tức nếu không…
Mà đó chỉ là hi vọng xa vời mà thôi, bởi ngay khi đám người bọn họ muốn chuyển thân chạy trốn thì tất cả đều không thể cử động được bởi vì đã được một đứa trẻ tóc đen nào đó dùng bóng khống c·hết lại. Đám người bọn hắn chỉ có thể tuyệt vọng trơ mắt nhìn lấy một thanh thương ngắn màu đen đang nhẹ nhàng găm vào trán của mình.
Lúc này đây, sau một trận gian khổ chiến đấu thì đám người Sana rốt cuộc đã may mắn tiêu diệt được hết kẻ địch với số lượng gấp một trăm lần nhân số của bọn hắn.
Inoue và Akehi thì ngay lập tức ngồi xuống đất nghỉ ngơi, bọn hắn dám thư giãn như vậy cũng bởi vì hiện tại không có nguy hiểm nào trong phạm vi Haki Quan Sát của bản thân.
Còn Sana thì chỉ nghỉ ngơi một chút rồi bắt đầu công việc hấp thu lấy tất cả linh hồn đang vương vẩn ở chỗ này, và đây cũng là lần đầu tiên hắn có thể thu hoạch được một lượng lớn linh hồn bằng cách g·iết người như vậy, nên là cảm thấy có hơi chút hưng phấn, dù sao đều là những kẻ đã muốn g·iết hại mình mà.
Trong lúc hắn thực hiện công việc thu hoạch của mình thì đám người Sakumo-sensei rốt cuộc cũng đến chỗ này.
Thấy mọi người đều có vẻ ổn, Sana vui mừng giơ lên một cánh tay khác của mình chào hỏi bọn họ.
Chín người Sakumo thì lại không có tâm tình để chào lại hắn, bơi vì bọn họ đang phải lấy lại tinh thần trước cảnh tượng choáng ngợp này. Sao mà hôm nay lại có nhiều sự kinh hãi và bất ngờ đến vậy nhỉ. Hết việc kinh hoàng khi bị gài bẫy, rồi bất ngờ vì biểu hiện đột xuất của Maito Dai và Misaki. Giờ lại phải sửng sốt trước ba người Sana nữa.
Thực sự là tâm tình của đám người trưởng thành đang bị dao động rất lớn, nhưng dù sao bọn họ đều là kẻ mạnh nên đã nhanh chóng bình tĩnh lại. Nhưng mà hai người Fukaku và Hizashi thì khác, tinh thần của bọn hắn đang bị trùng kích rất lớn, khi nhận ra một điều là trong mười hai người ở đây, bản thân mình thực chất lại là kẻ yếu và vô dụng nhất.
Không bằng một người trưởng thành vô danh hay mặc đồ bó sát nào đó thì còn có thể chấp nhận, nhưng mà còn kém hơn cả sáu đứa trẻ 10 tuổi thì thực sự là quá mất mặt đi. Nếu là thiên tài thì một hai đứa là được rồi, tại sao lại cả sáu đứa chứ.
Mà vẫn có một điều nhỏ nhoi an ủi lấy Fukaku là, hắn vẫn nghĩ rằng mình mạnh hơn cái tên bệnh mắt trắng bên cạnh. Nghĩ như vậy chỉ khiến lòng của Fukaku thoải mái lấy một chút, nhưng sau đó lại là hoài nghi nhân sinh hơn nữa.
Hiện tại mới nhớ ra được bản thân mình thuộc về gia tộc Uchiha, là người có huyết kế nhãn thuật cực kỳ mạnh mẽ Sharigan, ngay từ khi sinh ra hầu như đã đứng trên mọi người rồi. Vậy mà bây giờ lại bị hiện thực đánh một bạt tai cực kỳ đau đớn.
Trong khi một ai đó bị bệnh mắt đỏ đang hoài nghi nhân sinh thì những người khác đã tiến lên hỏi thăm đám Sana, sau khi được chứng thực là ba đứa trẻ đã tạo ra cảnh tượng này thì những người trưởng thành chỉ có thể than lấy một câu, đúng là tuổi trẻ tài cao a.
Sana lúc này cũng đã hoàn thành xong việc hấp thu linh hồn của mình và xích lại gần Misaki hỏi xem bọn họ đã gặp chuyện gì.
“ Không có chuyện gì lớn”
Thấy câu trả lời đơn giản đó, hắn mới nhớ ra, hỏi Misaki cũng như không, thế là chạy sang Minato, nhưng mà gặp đứa trẻ tóc vàng này đang cực kỳ mệt mỏi, Sana đành phải từ bỏ và quay về phía Mitsuki, nhưng đến lúc này bản thân lại không còn hứng thú đến chuyện đó nữa rồi, thôi bỏ đi.
Ở bên khác, Kato Dan thì nhìn lấy Sana loay hoay đi xung quanh, hắn rất muốn tiến lên hỏi về cảnh tượng đứa trẻ này hấp thu linh hồn mà mình vừa nãy chứng kiến. Nhưng mà lại chần trừ không nói ra lời được, cho đến khi Jiraiya ra hiệu mọi người nhanh chóng rút lui thì Kato Dan mới đành phải từ bỏ, để cho lần sau hỏi vậy.
***
Trong một túp lều lớn của khu đóng quân chính của Làng Cát, Kazekage Đệ Tam giờ phút này đang dùng vẻ mặt trầm trọng nhưng lại cực kỳ đáng sợ nghe lấy tình báo từ thông tin viên, đợi cho đối phương nói xong hắn gằn giọng lên tiếng.
“ C·hết hết?”
“ Vâng tất cả đều c·hết hết, không một ai còn sống.”
Sau sự thất bại vô cùng thảm hại khi không thể xử lý được đám chuột hồi trưa nay, không chỉ để xổng mất lũ khốn đó, đám quân lương trọng yếu còn bị đốt cháy nữa.
Giờ lại nghe được tin đại đội Ninja mà mình cử đi để lùng bắt đám chuột cũng bị tiêu diệt hết một mống, không còn một ai, thì tâm tình của hắn làm sao có thể tốt vào lúc này được. Tại sao mọi chuyện lại thành ra như vậy cơ chứ.
“ Ta nghĩ với tình trạng hiện tại chúng ta nên kết thúc c·hiến t·ranh ở đây, cứ tiếp diễn như thế này thì không sớm hay muộn chúng ta cũng sẽ thua mà thôi.
Dừng lại sớm thì đỡ phải hi sinh thêm Ninja của làng.”
Nghe lấy những lời đó từ trưởng lão Chiyo của mình, Kazekage Đệ Tam trầm tư một lúc rồi lắc đầu quả quyết lên tiếng.
“ Không được, chúng ta vẫn chưa đạt được mục đích khi bắt đầu cuộc chiến này.” Đến đây hắn lại dùng ánh mắt tràn ngập sát khí nói tiếp.
“ Dù cho từ bỏ và dừng lại thì cũng phải diệt sạch đám chuột kia đã. Ta không cho phép lũ khốn đó có thể sống sót mà trở về được.
Nếu mà g·iết được hết đám đó thì cũng có nghĩa là huỷ diệt được tương lai của Konoha.”
Nhưng mà, sau ngày hôm nay lũ khốn đó chắc chắn sẽ cảnh giác và đề phòng hơn rất nhiều, làm sao có thể bẫy được chúng lại thêm một lần nữa?
Còn một điều nữa là, nếu như đã bẫy được rồi, thì hắn phải đối phó với đám đó như thế nào. Không kể đến những tên mạnh mẽ như Nanh Trắng, jiraiya cùng với kẻ điều khiển linh hồn, những đứa còn lại cũng rất phiền phức.
Khả năng chạy trốn bằng nhẫn thuật liên quan đến không gian của đứa trẻ tóc vàng, kết giới vững chắc và ảo thuật mạnh mẽ của hai đứa trẻ khác, cái lũ đã tiêu diệt hơn 300 Ninja mà bản thân đã cử đi. Và quan trọng nhất là sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ của cái tên mặc đồ bò sát.
Hình như có một điều gì mà hắn quên thì phải, đúng rồi, còn có một con quạ mà lúc trước đã cho mình một vết cào ở trên mặt nữa. ( Tội nghiệp Fukaku và Hizashi, dù đã chiến đấu hết mình nhưng vẫn không được người ta coi trọng và nhớ đến.)