Chương 51. Sự ngu ngốc
Ngay sau khi Kazekage Đệ Tam cùng với con trai và con dâu của mình dẫn người đi một lúc thì, đúng như dự đoán.
Bà lão Chiyo nhìn về phương xa, mặc dù bây giờ vẫn là đang buổi tối nhưng nhờ ánh trăng sáng trên bầu trời, khiến cho nàng vẫn có thể nhìn thấy trên bình nguyên có một đại bộ đội quy mô rất lớn của kẻ địch đang áp sát lại gần doanh trại bên mình.
Thấy vậy, nàng chỉ có thể cùng với em trai Ebizo cấp tốc huy động lấy quân Ninja bên mình nhanh chóng thành lập hàng phòng ngự để chuẩn bị đối đầu với một lượng lớn quân địch đang sắp t·ấn c·ông lại gần.
Cảm thấy tình hình nghiêm trọng khi b·ị đ·ánh bất ngờ như thế này, Chiyo chỉ có thể thầm mong rằng ngài Đệ Tam sẽ có thể cấp tốc giải quyết hỗn loạn ở hậu phương và gấp rút trở lại đây. Nếu không, nàng sợ rằng mình sẽ không thể cản lại quân địch lâu được.
***
Ngay khi đến hiện trường nơi mà sự việc đã xảy ra, mặc dù không thể thấy được Nhất Vĩ, nhưng nhìn vào khung cảnh bị tàn phá nặng nề trước mặt, những cái xác của Ninja làng mình nằm la liệt khắp nơi.
Kazekage Đệ Tam tuy rằng bề ngoài vẫn tỏ vẻ bình tĩnh, nhưng thực chất trong lòng hắn đang rất tức giận.
Hắn kiềm nén lấy nỗi lòng của mình rồi hướng thuộc hạ hỏi.
“ Con súc sinh đó chạy đi đâu rồi.”
Bên cạnh hắn, một thuộc hạ tiến lên nói.
“ Theo tình báo thì dường như nó đang hướng về một chỗ đóng quân khác của chúng ta.”
Nghe vậy Kazekage Đệ Tam liền chuẩn bị tiếp tục truy lùng lấy con chồn đó, nhưng trước khi đi, hắn quay về phía một Ninja trong nhóm rồi ra lệnh.
“ Ngươi ở lại để thu dọn chỗ này và tìm lấy cái xác của lão trọc Bunpuku.”
Nói xong hắn liền nhanh chóng dẫn theo nhưỡng người khác rời khỏi chỗ này, tiếp tục hướng về phía Nhất Vĩ đuổi theo.
Truy lùng một lúc thì Kazekage Đệ Tam đã có thể nhìn thấy một con chồn đất khổng lồ đang phía xa. Thấy vậy hắn liền ra hiệu mọi người dừng lại, trước khi đối phó với Nhất Vĩ thì phải cần chuẩn bị một số thứ đã.
Sau đó chỉ gặp Kazekage Đệ Tam lôi ra một quyển trục, triệu hồi ra một bình trà to lớn. Đây là thứ mà hắn đã được lão trọc Bunpuku đưa cho trước đó để đề phòng lấy những trường hợp như thế này xảy ra.
Trên bình trà được vẽ đầy thuật thức, thứ này mang tác dụng rất lớn, bởi vì nó có khả năng phong ấn lấy một con Vĩ Thú. Đây là v·ũ k·hí bí mật để bọn hắn có thể đối phó lấy Nhất Vĩ.
Chẳng lẽ đám Konoha c·hết tiệt đó khi nghĩ ra cái kế hoạch vớ vẩn này, lại xem thường và coi là hắn ngu ngốc đến nỗi, khi mà đã quyết định đưa Nhất Vĩ lên chiến trường trong khi chưa kiểm soát được nó, lại không có bất cứ sự chuẩn bị đề phòng gì sao.
Nhìn vô bình trà, Kazekage đột nhiên nghĩ đến lão già Bunpuku, hắn thực sự là rất coi thường cái ý chí ngây thơ đó của lão.
Mặc dù tình độ phong ấn của bản thân đã tăng lên rất cao, nhưng mà lại vẫn không chịu cải thiện lấy phong ấn trên người mình, mà cứ để cho Nhất Vĩ tuỳ ý làm bậy.
Cũng chỉ bởi vì cái gọi là thiện chí đối với con quái vật đó, mong rằng nó có thể thấu hiểu nhân loại, xoá đi mọi hận thù, chung sống hoà bình với con người.
Nhưng giờ thì sao rồi, bản thân thì c·hết đi trong một cách thức vớ vẩn như vậy, còn con quái vật mà lão đặt niềm tin vào thì lại đang nổi điên lên và tàn phá khắp nơi.
Càng nghĩ như vậy, hắn lại càng tức giận khi nhìn về con súc sinh ở phương xa kia. Thế là liền xách lên bình trà cùng với những thuộc hạ của mình lại nhanh chóng tiến lại gần Nhất Vĩ bày trận hình để chế phục nó.
Đang dạo chơi trong sung sướng thì Shukaku gặp lấy người quen tự mình tìm đến nó để thăm hỏi lấy con đường xuống tịnh thổ. Shukau lớn tiếng cười vang một cái rồi nói.
“ Thằng nhãi khốn kiếp này, không nghĩ tới bản đại gia chưa tìm đến ngươi, thế mà bản thân mình lại hối hả muốn nhanh chóng tìm đến c·ái c·hết như vậy.”
Kazekage Đệ Tam cũng không hứng thú mà đấu khẩu với con quái vật khổng lồ trước mặt này, hắn nhanh chóng điều khiển lấy một lượng lớn cát sắt bao vây về phía đối phương.
Shukaku gặp vậy tuy rằng cũng điều khiển lấy một lượng lớn cát đối phó lấy, nhưng mà miệng lại không ngừng nói.
“ Ngươi đang nằm mơ hay sao khi mà tính sử dụng cái thuật đã học được từ lão trọc để đối phó ta.”
Kazekage lạnh lùng nhìn lấy Nhất Vĩ và tiếp tục điều khiển cát sắt phối hợp với các thuộc hạ của mình để t·ấn c·ông. Nhưng mà trong tâm trí của hắn vẫn hơi khó chịu. Hắn đây không phải học theo lão già đó, mà là dựa theo tính chất từ điện để khai phá ra nhẫn thuật này.
Nghĩ vậy Kazekage lườm về con chồn khốn kiếp kém hiểu biết trước mặt mình và càng tăng lên cường độ.
Cuộc chiến giữa loài người đối đầu với quái vật đã bắt đầu như vậy, và càng lúc càng trở nên khốc liệt khi dần có Ninja bên Làng Cát c·hết đi từ những đòn Phong Độn, Sa Độn cực mạnh của Nhất Vĩ.
Nhìn thấy những người thuộc hạ của mình đang dần hi sinh đi, điều này càng làm cho Kazekage khó chịu và tức giận tột cùng. Những người đó đều là Ninja tinh anh của làng Cát a, phải mất bao nhiêu tài nguyên và thời gian mới bồi dưỡng được, con súc sinh đáng c·hết này.
Nhưng mà dù tức như vậy hắn vẫn phải cố bình tĩnh lại để tìm cơ hội phong ấn con quái vật này.
Và một lúc nào đó.
GAAOOOO.
Shukaku hướng lên bầu trời gào hét khi mà phải hứng chịu lấy hơn trăm thanh Kunai gắn liền với bùa nổ vừa mới nổ tung trên người mình.
Điều này khiến nó bắt đầu nổi điên lên và quyết định sử dụng Bom Vĩ Thú, Shukaku muốn một đòn nổ tan bành những kẻ ở đây, cho bọn chúng nếm trải sự tuyệt vọng khi phải đối mặt với sinh vật cao thượng hơn mình là nó đây.
Sau đó chỉ gặp một lượng Charka cực lớn đang được tụ tập và nén lại trước mặt của Shukaku. Nhận thấy nó tính làm gì, Kazekage ra lệnh cho mọi người tản ra để tránh né.
Nhìn đám người nhỏ bé xung quanh mình đang lo lắng, hốt hoảng tản ra mọi phương hướng, Shukaku thầm coi thường. Nó đâu có ngu ngốc đến nỗi bắn Bom Vĩ Thú về một phía để cho những kẻ khác phía còn lại trốn thoát, bởi vì…
Chỉ thấy, sau khi nuốt vào quả cầu Charka vừa được nén xong trước mặt mình. Shukaku liền lấy lực thật mạnh bật nhảy về phía sau. Cú nhảy mạnh đến nỗi khiến cho cả thân hình khổng lồ của nó chớp nhoáng lên cao, bay ra khỏi vòng vây của những Ninja làng Cát.
Khi vừa mới bay đi một đoạn xa nó liền há mồm ra, bắn Bom Vĩ Thú hướng về trung tâm của đám nhân loại dám đối đầu với mình.
Cú bộc phát lớn đến nỗi, khi mà nó vừa mới thả Bom Vĩ Thú từ miệng thì lực quán tính từ phát bắn đó, càng đẩy mạnh nó ra phía sau với tốc độ kinh khủng.
Mà mặc kệ chuyện đó, đang trên đường bay thì Shukaku hướng về phía trước để tận hưởng lấy thành quả rực rỡ mà mình đã tạo ra từ trên sự tuyệt vọng của đám nhân loại đó, nhưng mà…
Không như mong muốn của Shukaku, chỉ thấy trước khi Bom Vĩ Thú chạm đến đám người Ninja Làng Cát, thì Kazekage Đệ Tam đã tạo ra một bức tường bằng sắt cực dày, hợp với hướng bắn của Bom Vĩ Thú một góc 45 độ, hình thành lấy trước mặt bọn họ.
Trên bề mặt bức tường đó có một lớp điện từ cực mạnh, khiến cho năng lượng khổng lồ của Bom Vĩ Thú khi chạm đến liền bị phản xạ đi 80% sức mạnh huỷ diệt của nó.
Cho dù đã cản lại thành công đòn công kích khủng bố đó, nhưng 20% sức mạnh còn lại của nó cũng làm cho bức tường gần như bị phá huỷ.
Nhìn thấy đám nhân loại yếu ớt đó có thể cản lại chiêu thức tối thượng của mình, điều này cũng khiến Shukaku hơi bất ngờ. Nhưng mà nó vẫn khinh thường nghĩ, một đòn thì có thể, hai hoặc ba đòn thì sao.
Vấn đề là Shukaku còn chưa kịp có hành động tiếp theo thì một vòng xoáy bất ngờ xuất hiện ngay ở đằng sau, trên đường bay lùi về sau từ nãy giờ của nó.
Là cái ấm trà phong ấn mà Kazekage Đệ Tam đã dùng cát sắt của mình đưa đi và đặt sẵn ở đó từ lúc nãy.
Do lúc đầu Shukaku đã dùng lực cực mạnh để lùi về sau, thêm vào lực quán tính cực lớn khi nó bắn đi Bom Vĩ Thú, và quan trọng nhất là lực hút khổng lồ từ ấm trà.
Khiến cho ngay khi phát hiện ra cái ấm trà quen thuộc đó, nó liền không có bất kỳ phản ứng nào mà nhanh chóng bị hút vào. Và cũng do đang ở trên không trung nên không có bất cứ điểm tựa nào có thể giữ chặt. Vì vậy Shukaku chỉ có thể bất lực bị hút vô ấm trà trong khi tuyệt vọng kêu to.
“ LÃO TRỌC KHỐN KIẾPPPPPPP…..”
Ngay khi Nhất Vĩ hoàn toàn bị phong ấn thì Kazekage trong tình trạng hơi chật vật cũng nhanh chóng tiến lại gần và cầm lấy bình trà. Sau đó liền tạo ra một lớp sắt dày bao bọc lấy nó rồi đưa cho mấy người bên ban phong ấn để gia cố thêm.
Làm xong tất cả điều này mới khiến cho Kazekage có thể yên lòng, rằng có thể phong ấn lấy Nhất Vĩ trong thời gian dài. Nhưng mà hắn cũng không muốn làm như vậy, bởi vì sẽ lãng phí đi thứ v·ũ k·hí mạnh mẽ này, phải nhanh chóng tìm lấy Jinchuriki mới cho nó mới được.
Mà dù sao thì, trong khi cầm lấy bình trà Kazekage Đệ Tam liền nở lấy một nụ cười khinh miệt nói.
“ Súc sinh ngu ngốc như ngươi chẳng lẽ không nghĩ rằng, tại sao ta lại đứng nhìn lấy mà không làm gì khi ngươi tụ lực cho chiêu thức Bom Vĩ Thú đó.
Ngươi quá coi thường loài người rồi.”
Không để ý đến Nhất Vĩ nữa, thấy đã hoàn thành xong mục đích. Kazekage liền tụ tập lại những người còn có thể hành động, để nhanh chóng trở lại chiến trường chính.