Chương 50. Lời cảm ơn
Thời gian quay lại 30 phút trước, khi mà sau một ngày tấp nập làm nhiệm vụ thì lúc trời gần tối, đám người Satoru phát hiện ra một trại địch khác với quy mô tầm trung.
Cảm nhận lấy số lượng và trình độ tổng thể của các Ninja Làng Cát đang canh gác, trông chừng kho quân lương đó, thì có tầm 40 người, trong đó 10 người là Jonin.
Với quy mô lực lượng như vậy, Satoru cảm thấy không phải ý kiến hay để đám bọn họ t·ấn c·ông và phá huỷ chỗ này. Hắn nói ra ý kiến của mình với những người đồng đội khác, và bọn họ cũng đồng ý như vậy.
Nhưng mà dường như là cảm nhận được điều gì đó, người tộc nhân Aburame đột nhiên lên tiếng nói.
“ Chúng ta bắt buộc phải đột kích cái kho quân lương này của kẻ địch.”
Nghe vậy, trừ vị Phong Ấn Sư, tất cả mọi người đều nghi hoặc hướng về hắn nhìn. Satoru thì nhíu mày lại dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn hắn hỏi.
“ Ta đã cảm thấy kỳ lạ ngay từ đầu rồi, rốt cuộc thì mục đích chính của hai người các ngươi trong nhiệm vụ này là gì?”
Người tộc nhân Aburame đó cũng dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn trầm ngâm một hồi rồi nói.
“ Danzo đại nhân có lệnh, bằng bất cứ giá nào cũng phải phá huỷ phong ấn của Nhất Vĩ, dùng nó để kéo lại chủ lực của q·uân đ·ội chính. Tạo cơ hội cho quân ta tổng lực t·ấn c·ông, nhanh chóng kết thúc cuộc c·hiến t·ranh này.”
Nghe lời hắn nói như vậy, tất cả mọi người ở đây đều bàng hoàng lên. Vẻ mặt của Satoru cũng nghiêm trọng lại hướng hắn nói.
“ Như vậy thì nhiệm vụ này chẳng khác gì là chịu c·hết.”
Đáp lại Satoru là một ánh mắt bình tĩnh cùng giọng nói vô cảm.
“ Hoàn thành nhiệm vụ là điều trọng yếu nhất của một Ninja dù cho phải đánh đổi mạng sống của mình.
Như vậy, việc hi sinh cho sự thắng lợi của làng thì có vấn đề gì.
Với lại các ngươi chỉ cần hấp dẫn sự chú ý của quân địch là được. Còn lại thì để bọn ta lo.
Còn nếu các ngươi vì mạng sống của mình mà muốn từ bỏ nhiệm vụ này thì tuỳ. Hai chúng ta sẽ tự mình hoàn thành nó.”
Nói xong, cũng không chờ những người khác phản ứng lại, liền dẫn theo vị Phong Ấn Sư kia bí mật lao vào trại địch.
Thấy vậy, những người khác đều bất ngờ, trẻ tuổi nhất ở đây Kato Dan hơi có vẻ lo ngại hướng Satoru hỏi.
“ Nara-san, chúng ta nên làm gì tiếp theo?”
Thấy mọi người cũng đều nhìn về mình, Satoru chỉ có thể cảm thấy cực kỳ đau đầu mà khó chịu lắc đầu nói.
“ Dù gì thì đây cũng là nhiệm vụ, chỉ còn cách cố gắng hoàn thành nó và nhanh chóng rút lui thôi.”
Xong rồi hắn cấp tốc hướng mọi người nói ra sự sắp xếp của mình, và bắt đầu hành động.
Sau đó ba người Satoru, Akemiya, Inokichi dẫn đầu đi trước để đối mặt chính với quân địch.
Kato Dan thì do tính chất đặc thù của mình và cũng là người lợi hại nhất trong nhóm nên theo sau ở phía xa tác chiến, người tộc Hyuga còn lại và một bản sao của Hugin có nhiệm vụ là ở bên cạnh bảo vệ cho hắn.
Thế là với sắp xếp như vậy đám người Satoru bất ngờ t·ấn c·ông vô trại quân của Làng Cát.
“ ĐỊCH TẬP….. ĐỊCH TẬP”
Những Ninja của Làng Cát cũng cấp tốc phản ứng lại, và để một phần quân bảo vệ những nơi nghiêm trọng cùng với cử người thông báo cho q·uân đ·ội chính quy, còn lại tất cả đều hướng về phía những kẻ địch mới xuất hiện tập kích bất ngờ bọn hắn.
Lúc này khi mà hai người Root đang bí mật tiềm hành đến gần mục tiêu của bọn họ, thì cảm nhận được sự hỗn loạn ở gần đó, người Phong Ấn Sư hướng đồng bạn của mình nói.
“ Bọn họ đã hành động, chúng ta cũng phải bắt đầu làm việc của mình.”
Nghe vậy, người tộc Aburame gật đầu một cái rồi sau đó giơ hai tay của mình thẳng ra. Hàng trăm hàng ngàn con bọ nhỏ từ tay hắn bay ra hướng về phía căn lều nhỏ cách gần đó.
Chỉ gặp những con bọ đó nhờ vào bóng đêm ẩn mình bay đến trước mặt hai tên Ninja làng Cát đang canh gác túp lều đó.
Không chờ bọn hắn kịp phản ứng gì, một số con bọ liền nổ tung lên. Một làn khói trắng xuất hiện mê choáng đi hai người đó.
Hàng loạt con bọ còn lại cũng theo những khe hở bay vào túp lều nhỏ và lần lượt nổ tung.
Ngay khi nhìn thấy những con bọ của mình đã hoàn thành xong việc, tên Root tộc nhân Aburame liền lấy ra một viên thuốc đưa cho đồng bạn mình, là thuốc giải của chất gây mê trong kia, còn hắn thì không cần đến.
Đợi Phong Ấn Sư dùng thuốc xong thì hai người liền tiến về phía căn lều nhỏ đó. Khi đi ngang qua hai tên canh gác vừa nãy thì cũng tiện tay giải quyết.
Sau khi vào trong căn lều, chỉ thấy bên trong đó có một vị thiền sư già đang nằm ngất, và bắt đầu lên cơn co giật, một luồng Chakra mãnh liệt cũng đang toả ra từ trên người hắn.
Gặp tình trạng vậy, người Phong Ấn Sư vừa tiến lại gần lão thiền sư vừa nói.
“ Có lẽ là Nhất Vĩ gặp vật chủ của mình đang hôn mê nên chuẩn bị b·ạo l·oạn.
Mà cũng không cần phải làm vậy, chúng ta đến để thả ngươi ra mà.”
Xong rồi hắn tìm tòi lấy cơ thể của lão thiền sư, sau khi thấy thuật thức phong ấn, hắn liền nổi lên một nụ cười khinh thường vì cái phong ấn dở tệ này và đưa tay lên nó.
“ Giải”
Ngay sau đó, một vòng xoáy Charka xuất hiện và đang to dần trên người lão thiền sư, một con quái vật to lớn hình dạng chồn đang bị kéo ra từ đó. Sau khi đã thoát ra thành công, con chồn khổng lồ đó hướng lên bầu trời, một tiếng hét kinh thiên động địa được vang ra.
GAAAOOOO
Gặp Nhất Vĩ đã được thả ra và đang hướng lên bầu trời hét gào, thấy nhiệm vụ đã hoàn thành, tên Root thuộc tộc nhân Aburame lấy ra một con bọ kỳ lạ, đưa Charka vào nó, đợi con bọ nổ tung, xong rồi hướng về đồng bạn mình nói.
“ Ta đã thông báo với Danzo đại nhân về nhiệm vụ thành công.
Giờ thì rút lui thôi.”
Phong Ấn Sư nghe vậy liền gật đầu rồi, hắn cũng không có hỏi đám người Satoru sẽ thế nào, bởi vì dù những người đó có c·hết hay sống thì bọn hắn cũng không quan tâm.
Nhưng mà hai người họ còn chưa kịp rút lui thì dưới chân đã xuất hiện một đám cát bao bọc dần lấy bọn hắn.
Lúc này Nhất Vĩ Shukaku sau cơn hưng phấn cũng rốt cuộc bình tĩnh lại, rồi nhìn về phía cái xác của lão thiền sư, tuy rằng được thoát ra khiến nó rất vui mừng nhưng mà nghĩ đến lão trọc làm bạn cùng mình bấy lâu nay giờ đã không còn nữa. Nó đột nhiên cảm thấy hơi khó chịu.
Mấy chục năm làm bạn trò chuyện với nhau thì ngay cả nó cũng sẽ sinh ra cảm giác lưu luyến thôi. Nghĩ vậy càng khiến Shukaku bực bội, thế là nó liền vặn nát hai tên nhân loại đang giãy giụa trong tay mình. Coi như đây là lời cảm ơn đi vì đã giúp nó thoát vây đi.
Mà, chuyện buồn để sau, nó đã bị nhốt quá lâu rồi, giờ là thời gian để vui chơi, để quậy phá và quan trọng nhất là để báo thù đám nhân loại khốn kiếp này.
Ở cách đó không xa, khi nhìn thấy con quái vật khổng lồ xuất hiện một cách cực kỳ rung động. Đám Satoru cũng chỉ dùng một chút thời gian để cảm thán.
Khi thấy đám người Ninja làng Cát bắt đầu hỗn loạn lên và không còn để ý nhiều đến bọn hắn nữa mà tập trung lui về sau ngăn chặn lấy Nhất Vĩ. Nhân cơ hội này bọn hắn liền nhanh chóng rút lui.
Khác hẳn với sắc mặt nghiêm túc của đám Satoru đang cấp tốc rời khỏi, vẫn có một con quạ lộ ra vẻ luyến tiếc thèm thuồng nhìn mãi về hướng con chồn nâu khổng lồ kia.
***
Trong một túp lều lớn tại khu đóng quân chính của Làng Cát. Lúc này đang diễn ra một cuộc hội nghị quân sự khẩn cấp.
Ngồi ở vị trí của tổng chỉ huy, Kazekage nhìn những người khác tức giận nói.
“ Đám chuột nhắt đó đã phá huỷ hai đợt tiếp tế trong một ngày nay rồi.
Chẳng lẽ khó bắt bọn chúng đến vậy sao?”
Trưởng lão Chiyo nhìn hắn lắc đầu nói.
“Chiến tuyến bây giờ đang rất căng thẳng, người biết rằng chúng ta không thể tập trung nhiều nguồn lực để truy tìm và xử lý đám đó mà.
Với lại bọn chúng cũng không phải dạng vừa, đều là những kẻ rất tinh nhuệ.
Và khả năng trinh sát cũng rất cao, hầu như cho dù phát hiện dấu tích cũng không thể tiếp cận bọn chúng được.”
Nghe sự thật này lại càng khiến Kazekage khó chịu, hắn suy ngẫm một chút rồi nói.
“ Không được, cứ như thế này thì không được.” Rồi sau đó hướng về phía bà lão Chiyo nói.
“ Ngươi để con trai và con dâu của mình dẫn một đội nhanh chóng truy lùng lấy…”
Chưa kịp hắn nói xong thì có một người hốt hoảng chạy vô, thở gấp rồi nói.
“ Kazekage đại nhân, có chuyện lớn xảy ra.
Vừa nãy có một đám Ninja bên địch t·ấn c·ông vào kho quân lương phía đông nam.
Và….. bọn hắn đã thả ra Nhất Vĩ.”
“ Cái gì?”
Hầu như tất cả mọi người trong phòng họp đều kinh hãi mà đứng lên khi nghe tin đó. Kazekage thì nổi điên nói.
“ Chắc chắn là bọn chuột nhắt đó, là đám Konoha khốn kiếp đó gây ra”
Sau đó hắn lại cấp tốc suy nghĩ hậu quả của việc này nếu như không được giải quyết tốt.
“ Không được, Nhất vĩ rất quan trọng đối với Làng Cát. Không thể mất nó được,
Và cũng không thể để nó gây náo loạn ở phía sau hậu phương được, như vậy hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.” Nói đến đây hắn nhìn về những người còn lại ra lệnh.
“ Ta sẽ dẫn một nhóm người trở về chế phục lấy Nhất Vĩ.
Chắc chắn đám Konoha sẽ nhân cơ hội này để dành ra toàn lực t·ấn c·ông chúng ta.
Ta sẽ cấp tốc xử lí xong việc phía sau và trở lại.
Thế nên Chiyo và Ebizo hai người các ngươi ở lại đây tổ chức q·uân đ·ội cố gắng chống trả cho đến khi ta trở về.”
Gặp những người khác nghe thấy lệnh của hắn liền nhanh chóng bình tĩnh lại và vội vàng rời khỏi để đi làm nhiệm vụ của riêng mình.
Kazekage cũng gấp rút rời khỏi, nhưng trước đó hắn hướng về bà lão Chiyo lộ ra một luồng sát khí khủng kh·iếp nói.
“ Giữ nguyên điều lệnh vừa nãy của ta, cử hai đứa con của ngươi dẫn người đi truy lùng bằng được bọn chuột nhắt đó.
Bằng mọi giá, đám đó phải bị xử lý, không thể để bất kỳ một tên nào sống sót mà trở về được."