Tại Thế Giới Ninja, Ta Làm Người Tốt, Siêu Siêu Tốt

Chương 52. Nhiều, rất đáng sợ




Chương 52. Nhiều, rất đáng sợ

Trong đêm tối của một khu rừng rậm rạm, những vệt sáng từ ánh trăng phản chiếu trên những đám lá và cành cây, tạo nên một không gian kỳ lạ trong khu rừng đó. Lúc này có một nhóm năm người Ninja trưởng thành đang nhanh chóng di chuyển qua những cành cây.

Là năm người Satoru đang chạy trốn sau gần hai giờ từ khi lúc Nhất Vĩ được thả ra.

Do phải tránh đi khu vực đóng quân chủ lực của Làng Cát nên nhóm bọn hắn phải chọn đường vòng để di chuyển. Cho nên quãng đường để bọn hắn có thể trở về lãnh thổ của Hoả Quốc biến thành càng dài.

Lúc này Satoru giơ tay lên ra hiệu cho mọi người tạm dừng lại, rồi sau đó hướng về một người đồng bạn của mình gọi.

“ Hyuga-san”

Thấy Satoru gọi mình, một người đàn ông trung niên tộc nhân Hyuga liền hiểu ý, sau đó dùng Byakugan của mình để trinh sát xung quanh, khi mà đã điều tra xong liền nói với Satoru.

“ Xung quanh bán kính 2km, không có dấu hiệu của bất kỳ địch nhân nào?”

Satoru nghe vậy liền nói với con quạ của mình.

“ Hugin, còn ngươi?”

Hugin cũng nghe hiểu ý, cấp tốc tập trung lại để cảm nhận.

Thực chất nó nghĩ cũng không cần phải làm vậy, chắc chắn sẽ không có kẻ địch nào xung quanh, bởi vì nó đã nhân cơ hội trời tối này mà bí mật xử lý lấy bất cứ kẻ nào dám bén mảng xung quanh bọn hắn 5km rồi.

Nhưng mà vẫn phải là ra dáng, nó nói với Satoru.

“ Satoru đại nhân, ta cũng không cảm giác được bất kỳ kẻ địch nào.”

Nghe xong Hugin nói, Satoru liền hướng mọi người ra hiệu nghỉ ngơi tại chỗ. Còn mình thì trầm tư suy nghĩ, quá kỳ lạ, từ khi bọn hắn chạy trốn đến giờ tại sao vẫn chưa gặp bất kỳ kẻ địch nào truy lùng.

Chẳng lẽ đám người Làng Cát không còn đủ nhân lực để đối phó với bọn hắn, chỉ mong quả thật đúng là như vậy.

Dù nghĩ là thế, nhưng mà Satoru vẫn không thể giảm bớt đi sự lo lắng của bản thân, hắn cảm thấy sự yên bình bây giờ chỉ là khởi đầu cho một tình cảnh càng nguy cơ hơn đang đợi ở phía sau, chờ lấy bọn hắn tự mình chạy tới.

Nhìn thấy đấng sinh thành chủ nhân đáng quý của mình đang đau khổ suy tư về chuyện vô bổ nào đó. Hugin cũng không biết nên nói gì, nó… đành đi kiếm chuyện tiêu khiển vậy.

“ Này tóc xanh lam, nghe nói ngươi là đối tượng phối giống với quái vật ba đầu, điều đó có phải không?”

Kato Dan đang bình tâm để nghỉ ngơi, nghe thấy vậy ngỡ ngàng ra. Hắn không hiểu con quạ đang nói gì với mình.

Akemiya ở bên cạnh dường như nghĩ đến điều gì liền phì cười ra, Inokichi và Satoru lúc này cũng mới phản ứng đến, người thì cười theo, người thì trừng lấy Hugin.

Hai người khác mờ mịt một hồi cũng mới hiểu ra ý tứ của câu nói đó. Kato Dan khoé trán hơi co giật, rồi lại lườm lấy con quạ đột nhiên trở nên đáng ghét này.

Akemiya cười một hồi rồi nhìn Hugin tò mò hỏi.

“ Con quạ ngươi quen Tsunade đại nhân sao?”

Hugin nghe vậy liền nói.



“ Chỉ gặp sơ qua một hai lần, chủ yếu là nghe qua từ Mugin, nghe nói trình độ đấu khẩu của nàng rất tốt.

Theo Riko đại nhân nói, Mugin đã bị nàng mấy lần đánh bại trong khẩu chiến rồi.

Ta muốn dành thời gian để báo thù cho anh em của mình lâu rồi nhưng mà chưa có thời gian.

Mà tóc lam, ngươi vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta, ngươi thực sự là…”

“ Đúng vậy, đúng vậy, ta là người yêu của nàng.” Không muốn Hugin nói ra câu từ khó nghe đó nữa, Kato Dan phải nhanh chóng trả lời cho nó.

Inokichi ở bên cạnh thấy vậy liền hướng Kato Dan cười nói.

“ Do ngươi tiếp xúc với con quạ này cũng mới chỉ có một ngày nên chưa biết tính cách đáng ghét kinh khủng của nó.

Không chỉ mình nó thôi đâu, còn có thêm một con quạ khác nữa tên là Mugin, tính tình cũng không tốt đẹp gì.

Hai con quạ tự cao tự đại này, ta đã muốn đem bọn chúng đi xử lý lâu rồi.”

Hugin nghe vậy cũng không có tức giận, chỉ là loài người thấp kém ghen ghét lấy sự hoàn hảo của nó mà thôi. Cao thượng như nó đây cũng không muốn chấp nhặt làm gì.

Nghĩ như vậy, Hugin tiếp tục hướng Kato Dan cảm thán nói.

“ Ngươi ngưu bức nha, nghe nói nàng là con ông cháu cha, quen với nàng thì tương lai sau này khỏi cần phải lo rồi.”

Dan thấy con quạ nói như thế đành phải vội vàng thanh minh.

“ Chúng ta yêu nhau là do tình cảm chân thành từ hai bên.

Đâu phải vì hai người ông của nàng là Hokage, mặc dù ta đúng thật là rất tôn kính hai vị Hokage Đệ Nhất và Đệ Nhị. Nhưng hai chuyện này là khác nhau.

Với lại hệ thống chính quyền của làng Ninja khác với chính quyền của đất nước, không phải cứ xuất thân tốt là sẽ tự nhiên được sung sướng đâu.

Ngươi con quạ này không hiểu gì cả, thì đừng nói lung tung.

Dù ước mơ của ta là làm Hokage thật, nhưng cũng sẽ tự mình phấn đấu đến vị trí đó.”

Nghe đến cái thứ ước mơ đó, Hugin coi thường nói.

“ Ngươi không hợp làm người lãnh đạo đâu, tốt nhất là từ bỏ đi.

Ta thấy ngươi cũng có tài, thế nên đợi sau này chủ nhân đáng quý của ta lên làm lãnh đạo, ta sẽ xin phép giúp ngươi để được làm thủ hạ cho ngài ấy.”

Nghe vậy, Dan tuy cảm giác hơi cấn cấn nhưng vẫn kinh ngạc hướng Satoru hỏi.

“ Nara-san, ngươi cũng muốn làm Hokake sao.”

Satoru liền đính chính cho hắn biết.

“ Không phải, người chủ nhân mà nó nói là đứa con gần 9 tuổi của ta.”



Hugin cũng chen vào nói thêm.

“ Đúng vậy, đúng vậy, Chủ nhân đáng kính của ta tuy còn nhỏ những đã rất xuất sắc và tuyệt vời rồi.

Với lại, ngươi cũng nhầm một điều nữa.

Ta có nói rằng chủ nhân của mình muốn làm Hokage bao giờ.”

Nói đến đây, nó thấy mọi người đều khinh ngạc nhìn mình, Hugin lắc đầu nói tiếp.

“ Cái thứ chức vị Hokage đó đến ngay cả những người bình thường như ngươi và một thằng nhóc khác cũng có thể mơ đến. Thì nó làm sao có thể xứng với chủ nhân của ta.

Chỉ có…”

Lúc này Hugin tạm dừng một chút, thấy mọi người đều tập trung sự chú ý vào mình nó liền mở rộng đôi cánh dâng lên cao, mặt cũng hướng lên bầu trời tỏ vẻ tín ngưỡng nói.

“ Những vị trí như Bá Chủ Thiên Hạ, Người Quản Lý Thế Giới, Vua Của Các Vị Thần…..

….

Những vị trí đó mới có thể biểu hiện ra được sự cao thượng, vĩ đại của ngài ấy.”

Nghe nó ca ngợi luyên thuyên một hồi về chủ nhân trẻ của mình, mọi người đều không biết nói gì đối với cái tín ngưỡng cuồng nhiệt này, Satoru cũng cảm thấy hơi xấu hổ lườm nó nói.

“ Ngươi im giùm ta cái.”

Nghe vậy Hugin cũng im thật, nhưng mà cũng không phải nó không muốn phô trương về chủ nhân của mình nữa, mà là nó mới bắt gặp được những con mồi thú vị.

***

Lúc này, cách chỗ đám Satoru tầm 5km có một nhóm gồm 30 người Ninja làng Cát đang tiến lại gần. Dẫn đầu là hai vợ chồng Khôi Lỗi Sư mà đợt trước bọn Satoru đã từng gặp.

Nhìn xem lấy những Ninja trinh sát đang điều tra dấu vết và cảm nhận, Nam Khôi Lỗi Sư trầm giọng hỏi.

“ Thế nào rồi.”

Một người đứng ra trả lời cho hắn.

“ Theo như dấu vết để lại thì chúng ta sắp tiến gần đến bọn chúng rồi.”

Nghe vậy, một nụ cười ác ý xuất hiện trên khuôn mặt nghiêm túc đó. Rốt cuộc sau một buổi tối cuối cùng đã tìm đến đám chuột nhắt này.

Tuy rằng hắn cảm thấy kinh ngạc vì khả năng lẩn trốn tài giỏi của đám người đó. Khiến cho những nhóm truy tìm khác đều chưa thể tìm thấy và báo hiệu cho bọn hắn.

Mà việc đó cũng không quan trọng nữa. Không lâu nữa thôi là bọn hắn có thể xử lý đi đám chuột nhắt…



“ Yô, chẳng phải là hai người quen cũ đây sao, đã lâu không gặp.

Các người cùng nhiều người như vậy đang chơi trò gì ở trong rừng vào buổi tối như thế này?”

Đột nhiên nghe thấy tiếng nói kỳ lạ vang lên, khiến cho tất cả mọi người kinh hãi mà đề phòng xung quanh.

Những người khác thì cảm thấy tiếng nói này xa lạ, nhưng mà riêng hai vợ chồng Khôi Lỗi Sư thì khác. Bọn họ không thể quên được giọng điệu chói tai này. Là của con quạ thối tha đó.

Đúng như bọn họ nghĩ đến, nhờ váo ánh trăng mà bọn họ có thể thấy lúc này trên một cành cây trước mặt đám người, đang có một con quạ đen kịt với ánh mắt tinh hồng nhìn chằm chằm bọn hắn.

Nhìn thấy con quạ mà mình hằng ngày đều mong muốn đem đi nấu canh ở ngay trước mặt. Nam Khôi Lỗi Sư bình tĩnh lại tâm tình cười nói.

“ Đúng là lâu không gặp a, ta cũng không nghĩ tới đám chuột nhắt mà mình đang truy đuổi lại là các ngươi.

Thật là trùng hợp a, ta thực sự biết ơn ông trời vì cái sự trùng hợp này.”

Hugin nghe vậy cũng cười mỉa nói.

“ Chó đỏ ngươi vui mừng đến vậy khi gặp lại ta sao?

Haizzz, tiếc thật, ta tính đưa ngươi cùng với vợ mình hai cái vé xuống địa ngục mà.”

Cũng không để ý đến lời khiêu khích của con quạ hỗn đản trước mặt, Nam Khôi Lỗi sư tự tin nói.

“ Chẳng lẽ các ngươi không phải là đang trốn lui trốn lủi sao,

Hay là ta nhầm.

Mà ta đoán đây có lẽ là một phân thân của ngươi mà thôi, bản thể thì đang cùng những con chuột nhắt khác run sợ lấy cách đây không xa đúng không?”

Nói đến đây giọng hắn lạnh xuống, đôi mắt sắc bén toả ra sát khí nhìn Hugin cười tàn ác tiếp tục.

“ Yên tâm, chúng ta sẽ nhanh chóng tìm đến và ban phát những tấm vé hiếm có xuống địa ngục cho các ngươi.”

Nghe vậy, Hugin chỉ nhìn lấy đám người trước mặt bằng đôi mắt tinh hồng đang toả ra lấy một khí tức cực kỳ nguy hiểm và cười nói.

“ Xin lỗi, xin lỗi, thật ngại quá, ta nghĩ các ngươi cũng không có cơ hội để rời khỏi đây nửa bước đâu.”

Sau khi Hugin nói xong, xung quanh bao vây lấy đám người đột nhiên hiện ra hơn trăm đôi mắt tinh hồng trừng nhìn lấy bọn hắn.

Thấy cảnh tượng kinh dị như vậy, tất cả mọi người ở đây đều bắt đầu hơi hoảng loạn.

Tuy rằng cũng kinh ngạc trước khả năng của con quạ này, nhưng Nam Khôi Lỗi Sư vẫn bình tĩnh nói.

“ Ta không nghĩ ngươi lại có lợi hại như vậy a. Chẳng lẽ lần trước là cố ý che giấu sức mạnh chân chính của mình.

Nhưng mà…

Nhiều thì có ích lợi gì.”

Nghe vậy, Hugin liền phản bác lại trong sự khinh thường bằng một câu duy nhất.

“ NHIỀU.

Nó đáng sợ hơn ngươi nghĩ đó.”