Chương 49. Nướng lên chắc ngon
Khi mà hai người đến địa điểm tụ hộp thì thấy hầu như mọi người đều đã đến đông đủ, có Danzo, Orochimaru, Nara tộc trưởng, Uchiha tộc trưởng,…v.v. Và có vẻ chỉ thiếu mỗi hai người bọn họ.
Gặp tất cả thành viên của buổi họp đã đầy đủ, Danzo liên tiếng bắt đầu cuộc hội nghị.
Sau đó, cuộc họp diễn ra như bình thường, mọi người lần lượt báo cáo và đánh giá về tình hình chiến sự, xác định mục tiêu và chiến lược tiếp theo.
Danzo thì ngồi ngả ra phía sau, nhắm mắt lại nghe lấy mọi người nói chuyện.
Rồi đột nhiên, dường như nhận ra điều gì đó, hắn xoè bàn tay đang nắm chặt của mình ra. Chỉ thấy trong đó nằm lấy một con côn trùng kỳ lạ run rẩy một chút rồi nổ tung.
Gặp vậy, một nụ cười hài lòng hiện lên trên vẻ mặt của hắn. Sau đó Danzo ngồi thẳng người lại, hướng đám người đang nói chuyện, lên tiếng.
“ Mọi người dừng lại một chút. Ta có chuyện muốn thông báo.”
Thấy tất cả đều không nói gì nữa và tập trung hướng hắn nhìn. Danzo tổ chức một chút ngôn ngữ rồi nói.
“ Ta mới nhận được một tình báo rằng Kazekage và một nhóm tinh anh Jonin làng Cát vừa mới rời khỏi chiến trường chính lui về hậu phương.
Ta thấy, nhân cơ hội bên phe địch đang thiếu thốn chiến lực chủ chốt như thế này, chúng ta nên toàn lực t·ấn c·ông vào căn cứ của bọn chúng.
Để có thể nhanh chóng kết thúc cuộc c·hiến t·ranh vớ vẩn này.”
Sau khi nghe xong Danzo nói. Tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc. Nara tộc trưởng lên tiếng muốn xác nhận.
“ Ngài chắc chắn tin tức này là chính xác chứ?”
Danzo cũng gật đầu trả lời theo.
“ Đúng vậy, hoàn toàn chính xác.”
Ở một bên Tsunade cũng kinh ngạc giống như những người khác. Nhưng đột nhiên, nàng nghĩ đến điều gì đó.
Hồi sáng nay nàng có bất ngờ biết được người yêu của mình Kato Dan có thực hiện một nhiệm vụ gì đó với đám người Satoru-san.
Nhưng vấn đề là một trong những chỉ huy như nàng lại không biết được nội dung của nhiệm vụ đó. Điều này quá kỳ lạ, cộng thêm với cái tin tức vừa nãy, nàng không thể không nghi ngờ Dan bọn hắn có liên quan đến tin tức đó.
Nghĩ như vậy, Tsunade nghêm túc lên tiếng hỏi.
“ Danzo, ta muốn hỏi ngươi một chuyện.
Sáng nay rốt cuộc ngươi đã giao nhiệm vụ gì cho đám Dan và Satoru-san?
Chẳng lẽ nó có liên quan đến cái tình báo mà ngươi mới nhận được.”
Nghe câu hỏi như vậy của Tsunade, mọi người đều bình tĩnh lại rồi hướng về phía Danzo xem.
Riko cũng căng thẳng lên, giờ nàng đột nhiên lo lắng cho chồng của mình. Đám người khác cũng vậy, hầu hết bọn họ đều có chút giao tình với những người đó.
Danzo thấy vậy, nhắm mắt trầm tư một lúc rồi nói.
“ Tsunade ngươi cứ yên tâm, ta chỉ giao cho bọn họ nhiệm vụ là q·uấy r·ối phía sau trại địch và phá huỷ đường tiếp tế của Làng Cát thôi. Với trình độ của bọn họ thì có thể dễ dàng tránh đi sự nguy hiểm…”
“ Hắn ta đang nói dối.”
Còn chưa kịp Danzo nói xong thì một tiếng nói có vẻ hơi xa lạ vang lên. Mọi người kinh ngạc nhìn theo hướng tiếng nói phát ra, thì gặp một con quạ đứng trên vai của Riko dùng một đôi mắt tinh hồng lạnh lùng trừng nhìn về phía Danzo.
Lấy lại tinh thần Tsunade sốt sáng hướng Mugin hỏi.
“ Con quạ thối tha, ngươi bảo hắn nói dối nghĩa là gì?”
Mugin lườm nàng, đang muốn đỗi lại thì gặp Riko dùng đôi mắt lo lắng nhìn nó mà nói.
“ Mugin, ngươi nói rõ ra xem nào.”
Gặp vậy, nó lườm thêm Tsunade một cái cuối rồi hướng mọi người nói ra.
“ Đôi mắt của ta có thể nhìn thấu những lời nói dối.
Và lão già kia vừa nãy chính xác là nói không đúng sự thật.”
Nghe vậy, Tsunade rốt cuộc không kiềm chế được sự lo lắng của mình, hướng Danzo to tiếng chất vấn.
“ Lão già, ngươi nói thật cho ta, nhiệm vụ đó chính xác là gì?”
Danzo chỉ dùng đôi mắt sắc bén của mình lạnh lùng nhìn lấy con quạ một chút rồi nói.
“ Uihara Riko, ngươi tốt nhất là nên quản chặt chẽ cái miệng con thú cưng của mình lại.” Xong rồi hắn lại hướng Tsunade và mọi người đang nhìn hắn nói.
“ Trước đó, ta có nhận được một tin tình báo là, bên làng Cát có đưa Jinchuriki của Nhất Vĩ lên chiến trường.”
Nghe vậy, tất cả mọi người ở đây đầu kinh hoàng, bởi vì Vĩ Thú là v·ũ k·hí cực kỳ nguy hiểm, và nếu như c·hiến t·ranh có sự tham gia của sinh vật đó ở phía bên phe địch thì sẽ rất bất lợi cho bên Konoha bọn hắn.
Không giống như những người khác đang lo ngại, Tsunade lúc này cấp tốc lên tiếng hỏi.
“ Vậy thì điều đó có liên quan gì đến nhiệm vụ của đám Dan bọn hắn, chẳng lẽ ngươi sai bọn họ đi diệt trừ Jinchuriki của Nhất Vĩ?”
Danzo lắc đầu đối với nàng cười nhẹ nói.
“ Không phải. Ta đoán, lão già Kazekage mang Jinchuriki Nhất Vĩ đến chiến trường chắc cũng chỉ với mong muốn nhỏ nhoi rằng điều này sẽ có chút hữu ích.
Nhưng mà các ngươi có lẽ không biết. Jinchuriki của Nhất Vĩ là một nhà sư, không muốn nghe theo quyết định của Kazekage và kiên quyết không dùng Nhất Vĩ làm v·ũ k·hí cho c·hiến t·ranh.
Thế là bây giờ hắn bị trông coi tại một nơi nào đó ở hậu phương bên phe địch.
Và trình độ phong ấn của bên đó rất là kém cỏi, cho nên Nhất Vĩ thường xuyên bảo tẩu.
Ta chỉ đơn giản giao một nhiệm vụ là thả con thú đó ra khỏi lồng. Các ngươi thử nghĩ xem, bây giờ ở bên đó, ai là người có khả năng duy nhất kiềm chế con quái vật đó nếu nó được thả ra.
Chỉ có lão già Kazekage mà thôi, hơn nữa còn phải cần thêm nhiều Jonin tinh anh nữa của Làng Cát mới có thể phong ấn lại được Nhất Vĩ.”
Lúc này Orochimaru bắt lấy điểm chính, nghiêm túc hướng Danzo nói.
“ Nhưng nếu như vậy, có nghĩa là đổi lấy một cơ hội thắng của cuộc c·hiến t·ranh này bằng việc hi sinh những người đang làm nhiệm vụ đó.”
Nara tộc trưởng cũng đồng ý với lời nói của Orochimaru, Nghĩ đến tộc nhân của mình Satoru, hắn trầm trọng nói.
“ Nếu như Nhất Vĩ thực sự được thả ra, không…. phải nói là đã bị thả ra rồi.
Chắc chắn bên địch sẽ không bao giờ bỏ qua cho những người gây ra chuyện đó, và toàn lực lùng bắt bọn họ.
Nhất là khi nếu như q·uân đ·ội chính của kẻ địch bị chúng ta đánh bại ở đây, sẽ lui về sau và tham gia cùng cuộc săn lùng đó.
Khả năng đám người đó có thể sống sót trở về chắc chắn là không.”
Danzo nghe vậy rồi nhìn quanh một vòng đám người đang bàng hoàng, lạnh lùng nói.
“ Nếu như vì thắng lợi cho quê nhà, đám người đó cho dù là có hi sinh cũng là c·hết có ý nghĩa.”
Nghe những lời đó, Tsunade quá tức giận không kiềm chế lấy sức mạnh vỗ đùng lên mặt bàn khiến nó chia năm xẻ bảy. Nàng hùng hổ đứng lên chỉ thẳng mặt Danzo căm phẫn mắng.
“ NGƯƠI …NGƯƠI ..
Làm sao lão già thối tha như ngươi lại tàn nhẫn và bất chấp mọi thứ để giành thắng lợi như vậy.” Nói xong, nàng tức giận đùng đùng bỏ đi ra ngoài, mặc kệ những người khác có phản ứng gì.
Danzo dường như nhận ra nàng muốn làm gì nhíu mày lại và lên tiếng cản Tsunade.
“ Ngươi không thể đi cứu bọn họ lúc này Tsunade. Cuộc đại chiến sắp tới bắt buộc phải cần đến ngươi để đối phó với lão bà Chiyo.”
Tsunade nghe vậy cũng không có dừng lại, mà vừa tiếp tục rời khỏi vừa kiên quyết nói.
“ Nếu như ta có thể trở về thì sẽ tự mình chịu trách nhiệm.”
Thấy nàng không nghe theo lệnh của mình, Danzo cảm thấy cực kỳ khó chịu, nhưng cũng không thể làm gì được, hắn hướng Nara tộc trưởng nói.
“ Điều động một tiểu đội đi theo nàng,” Rồi sau đó nhìn tất cả mọi người ở đây ra lệnh.
“ Tất cả trở về vị trí của mình, cấp tốc điều động q·uân đ·ội để chuẩn bị cho cuộc tổng t·ấn c·ông.”
Những người khác nghe vậy, dù một số người trong lòng vẫn có chút lo lắng về những người đang thi hành nhiệm vụ nguy hiểm đó.
Nhưng đều có thể hiểu rõ ràng được đây là cơ hội tốt rất hiếm có để kết thúc cuộc chiến này, nên vẫn là nghiêm túc làm theo lệnh được giao.
Khi mà Tsunade vừa mới rời khỏi cuộc họp, Riko liền đã cùng rời đi với nàng. Lúc này Riko đang cực kỳ lo lắng hướng Tsunade nói.
“ Để ta đi cùng ngài.”
Nghe vậy, Tsunade quay lại nhìn thẳng vào mắt nàng rồi lắc đầu nói.
“ Mình ta đủ rồi, ngươi cần thiết phải ở lại đây để chỉ huy và quản lý công việc chữa bệnh trong cuộc chiến lớn sắp tới, điều này rất quan trọng, nếu cả ta và ngươi đều rời khỏi thì ai có thể lo được việc đó.
Yên tâm, ta hứa sẽ mang chồng của ngươi trở về.” Xong rồi, liền không để ý Riko và nhanh chóng rời đi.
Nhìn bóng lưng đang dần xa trước mặt, tuy rằng Riko cũng biết lúc này đúng như Tsunade nói, quan trọng nhất bây giờ là cuộc chiến sắp tới. Nhưng mà Riko thực sự vẫn là rất lo lắng, không bình tĩnh lại được.
Ở trên vai của nàng, Mugin thấy vậy liền lên tiếng an ủi.
“ Ngài yên tâm, có Hugin ở bên cạnh Satoru đại nhân thì sẽ không có việc gì lớn xảy đâu.
Trông nó bình thường hay lắm mồm và khiến người khác khó chịu thế thôi, nhưng mà thực chất nó rất mạnh, có thể đảm bảo an toàn chắc chắn cho Satoru đại nhân và các đồng bạn của ngài ấy.”
Nghe những lời đó của Mugin cũng khiến nàng được an ủi một chút, nhưng mà…. ‘ Lão chồng, ngươi… bắt buộc và nhất định phải an toàn trở về’
***
Lúc này người chồng đó của nàng, Nara Satoru đang cùng những người đồng bạn của mình, nhìn về hướng một con quái vật khổng lỗ đang toả ra một luồng Charka và khí tràng mãnh liệt, tạo ra một luồng xung kích cực mạnh thổi bay mọi thứ xung quanh.
Và đang hướng lên bầu trời gào thét.
GAAAAOOOOOOO…..
Nhìn thấy nó như vậy, Satoru vẻ mặt đổ xuống, cảm thấy hơi chán nản nghĩ.
‘ Lần này có vẻ sẽ c·hết chắc rồi, vợ ơi, con trai, con gái ơi. Ta nhớ các ngươi’
Khác với hắn, lúc này Hugin lại cực kỳ hưng phấn nói.
“ Con chồn đất này to king khủng thật, nướng lên không biết có ngon hay không?”