Chương 48. Chơi luôn, nhào xuống đây
Đầu tháng tám, khi mà mặt trời lúc này đã không còn quá gay gắt sau cơn mùa hạ, mang lại một ánh sáng nhẹ nhàng lan tỏa khắp nơi. Những lá cây trên đường phố bắt đầu chuyển sang màu vàng rực rỡ, màu cam ấm áp và đỏ óng ánh, tạo nên một khung cảnh thanh bình và êm ái.
Nhưng mà dù yên bình đến đâu cũng không thể xoa dịu đi sự lo âu và trăn trở của những người dân Konoha đang phải chịu lấy sự dày vò của cuộc c·hiến t·ranh đã bắt đầu hơn nửa năm nay rồi.
Hôm nay là ngày nghỉ nên đám bạn của Sana rủ nhau đến nhà hắn để tu luyện cùng nhau, sau đó nghỉ ngơi, ăn uống và chơi đùa cùng nhau.
Lúc này, mỗi người đang ở một góc riêng để hoàn thành lấy việc tu luyện của chính bản thân mình.
Mitsuki đang nghiên cứu lấy các tư liệu về cơ thể con người để tăng lên trình độ chữa bệnh của mình, trong đám tư liệu đó có cuốn sách mà Sana hắn đã mua về, dịch ra ngôn ngữ hiện đại rồi đưa cho hắn.
Minato và Kushina đang đối luyện với nhau, nói là vậy nhưng mà thực chất là cậu bé tóc vàng điển trai đang chỉ bảo cho cô bé tóc đỏ đáng yêu.
Akehi dẫn theo Inoue rèn luyện lấy thể chất, còn Misaki lúc này thì đang nhắm mắt tĩnh tâm lại, không biết là tu luyện cái gì nữa.
Còn Sana thì sao? Hắn đang bận thư giãn trên một cái ghế mây, nhấp ly trà, ăn miếng bánh. Rồi nhìn về ba đứa bé tầm hai tuổi đang nô đùa cùng một con Totoro dưới một cái cây cao và có tán lá rộng lớn ngoài vườn.
Đúng vậy, Giờ việc Sana đang làm là trông chừng lấy em gái mình cùng hai đứa em trai của Akehi và Inoue, nghĩ đến, ba đứa đó sau này sẽ là một đội trong tương lai. Thật là cái truyền thống đáng sợ của ba gia tộc mà.
Nhìn về cái cây to lớn mà bọn trẻ đang vui chơi sung sướng dưới đó, Sana nhớ lại, cũng vì tính cách không thích tới những chỗ đông người của Totoro, hắn đành phải trồng thêm trong sân vườn của nhà mình một cái cây hoa anh đào.
Nhờ vô cây hoa anh đào đó mà Totoro có thể dễ dàng trở về khu rừng của mình, cũng có thể nhanh chóng quay trở lại nhà hắn. Mà thực chất với chức năng của Dấu ấn khế ước, nó cũng có thể xuất hiện tức thì bên cạnh Sane, nhưng làm như vậy khi muốn trở về chỗ cũ sẽ hơi khó.
Khi mà đã tập luyện đến mệt mỏi, mọi người dừng lại rồi nghỉ ngơi ăn gì đó.
Lúc này, mọi người đang trò chuyện với nhau, đột nhiên Inoue lên tiếng tự hỏi.
“ Không biết tình hình hiện tại của đám lão cha như thế nào rồi nhỉ.”
Nghe được câu đó, Sana mới nhớ ra từ sáng đến giờ hắn vẫn chưa kiểm tra tình hình của cha mẹ mình.
Nghĩ vậy, Sana liền câu thông với Hugin và Mugin để tìm hiểu xem, sau một lúc khi mà đã biết được tình trạng hiện tại của hai người. Đột nhiên Sana cảm thấy hơi lo lắng.
Vì cha hắn hiện đang thực hiện một nhiệm vụ bí mật trong khi xâm nhập lãnh thổ địch, điều đáng lo ngại ở đây là trong những người đồng đội đang thực hiện nhiệm vụ cùng với hắn có một người thanh niên tóc dài màu lam nhạt, tên là Kato Dan.
Sana biết người này, là bạn trai hiện tại của Tsunade, một Jonin rất nổi tiếng của Konoha với kỹ thuật biến đổi tinh thần. Khả năng này cho phép người thi triển thuật trở thành một linh hồn sống để t·ấn c·ông và kiểm soát cơ thể của đối thủ của mình.
Và Sana còn nhớ mang máng là Kato Dan sẽ hi sinh trong cuộc Đại chiến Ninja lần thứ hai này. C·hết trong khi thực hiện lấy một nhiệm vụ bí mật của Root. Nhớ lại điều này, khiến Sana hơi lo lắng nghĩ.
‘ Chắc là sẽ không phải lúc này chứ.’
Mà dù sao hắn cũng không thể chủ quan, bởi vì điều này có liên quan đến sự an toàn của cha mình, phải cẩn thận tìm hiểu kỹ và coi trọng.
***
Trong một khu rừng u ám của Vũ Quốc nơi mà giáp ranh với biên giới của Phong Quốc, có một nhóm Ninja của làng Cát tầm hai mươi người đang di chuyển nhanh chóng cùng với những vật phẩm quân nhu tiếp tế cho q·uân đ·ội chính tuyến.
Đột nhiên sự cố bất ngờ xảy ra khi một Jonin làng Cát đột ngột dùng một thanh kunai chém vào cổ của người đồng bạn bên cạnh mình.
Kinh ngạc với chuyện vừa xảy ra, những người khác nhanh chóng phản ứng lại, t·ấn c·ông và khống chế người Jonin đó.
Nhưng mà khi bọn họ đang muốn làm chuyện đó thì bất thình lình bị t·ấn c·ông bởi bốn tên Ninja làng Lá đột nhiên xuất hiện.
Dường như phối hợp với những kẻ địch mới xuất hiện này, tên Jonin vừa nãy bất ngờ ngã xuống c·hết bất đắc kỳ tử, và tiếp đó một tên Ninja làng Cát khác giống như người đó đột nhiên t·ấn c·ông đồng bạn của mình.
Sau đó, dù cho nhân số đông hơn nhiều kẻ địch, nhưng mà bên nhóm làng Cát chỉ có năm tên Jonin, những người còn lại đều là Chunin và Genin.
So với lực lượng tuy ít ỏi nhưng mà cực kỳ tinh anh bên phe địch, thì đám người Ninja làng Cát cũng không thể chống đỡ lâu mà bị tận diệt.
Dù một người nào đó muốn phát đi tín hiệu thông báo cho quân mình biết, nhưng cũng sẽ bị dễ dàng khống chế lại và bị xử lý.
Sau khi xoá sổ toàn bộ kẻ địch, có thêm ba người Ninja Konoha nữa xuất hiện cùng với bốn người vừa nãy xử lý dấu vết và dọn dẹp sau trận chiến.
Ba người đó lần lượt là Satoru, Inokichi và Kato Dan. Bọn họ vừa nãy cũng không phải là đứng ngoài mà không làm gì, ba người đều sử dụng nhẫn thuật đặc trưng của mình để phối hợp với bốn người cận chiến chính bên trong.
Còn lại bốn người kia thì là Akemiya, một Jonin tộc Hyuga, và hai Ninja ăn mặc trông rất giống ám bộ, một người là phong ấn sư, người khác thì là một tộc nhân Aburame, những người có bí thuật chuyên gia trong việc điều khiển côn trùng.
Lúc này Satoru nhìn về phía hai người mặc đồng phục ám bộ kia tỏ ra hơi nghi ngờ và khó hiểu.
Mới sáng sớm hôm nay, ba người bọn hắn nhận được nhiệm vụ mới từ tổng chỉ huy, đó là tham gia cùng với bốn người khác, xâm nhập vào lãnh thổ Vũ Quốc, khu vực phía sau nơi đóng quân của tổng lực lượng quân địch.
Với tính cơ động cao khi bảy người đều là Jonin tinh anh và đều có trình độ cao trong chuyên môn của mình. Chấp hành nhiệm vụ gây rối phía sau và phá huỷ đường tiếp tế của q·uân đ·ội địch.
Đây là kế sách thường được dùng trong các cuộc c·hiến t·ranh của Ninja, thế nên Satoru cũng không nghi ngờ gì. Nhưng mà vấn đề là, nhiệm vụ như vậy tại sao lại cần đến một phong ấn sư.
Và dù không có biểu hiện ra rõ ràng nhưng hắn có để ý đến, cảm giác hai người bọn họ cũng không có coi trọng việc phá huỷ tiếp tế của kẻ địch.
Hờ hững trong việc tìm kiếm nhóm tiếp tế, và cũng không quan tâm đến số quân nhu vừa mới c·ướp được, giống như mục đích của họ không phải là việc này.
Cùng với cách hành xử của hai người đó không giống như một ám bộ, hắn cảm giác bọn họ lạnh lùng vô tình giống như một con rối vậy. Là người của Root sao?
Nhớ lại tổng chi huy là Danzo trưởng lão, hắn suy tư. Rốt cuộc mục đích chính của nhiệm vụ này là gì?
Trong khi Satoru nghĩ ngợi những điều này thì công tác dọn dẹp sau trận chiến đã hoàn thành, và Hugin trên vai của hắn cũng lên tiếng nói.
“ Satoru đại nhân. Phía nam 5km có một nhóm quân địch đang tiến đến.”
Nghe vậy hắn cũng tạm dừng lại việc suy đoán, cùng mọi người nhanh chóng rút lui rời khỏi chỗ này đã.
***
Khi trời gần tối tại khu căn cứ đóng quân chính của Konoha, lúc này Uihara Riko đang kiểm tra và nhận hàng nhóm dụng cụ quân y cùng với dược tề chữa thương, vừa mới được tiếp tế đến chiến trường từ hậu phương.
Lúc kiểm tra gần xong thì một giọng nói vang lên phía sau nàng. Là Tsunade, người cấp trên vừa đáng yêu vừa đáng ghét của Riko.
“ Riko, chuẩn bị một chút rồi đi cùng ta tham gia cuộc họp chiến lực chiến lược tối nay.”
Nghe vậy Riko cũng không quay lại nhìn Tsunade mà tiếp tục kiểm tra danh sách hàng và cũng tiện thể trả lời luôn.
“ Ngài đợi ta một lúc nữa.”
Thấy Riko còn phải cần chuẩn bị trong một chút thời gian, Tsunad tiến lại gần nhìn quanh một vòng rồi cười hỏi.
“ Con quạ thối tha Mugin đâu rồi?”
Nghe câu hỏi như vậy, Riko nàng hơi xấu hổ cười nói.
“ Mới vừa nãy nó còn đang trên vai của ta, chắc thấy ngài đến nên chui vô bóng của ta rồi.”
Biết vậy, Tsunade xì cười một tiếng, đắc ý khinh thường nói.
“ Gì chứ, trốn tránh chỉ là dấu hiệu của kẻ bại trận mà thôi.
Đã không cãi tay đôi lại với ta thì tốt nhất không nên gây hấn làm gì.
Tính cách thì đáng ghét giống y hệt thằng nhãi chủ nhân của nó…”
Con chưa kịp Tsunade nói xong thì một vệt bóng đen bất ngờ lao lên từ dưới đất phóng thẳng đến mặt nàng.
May mà nàng phản xạ nhanh tránh kịp, con quạ này chơi bẩn quá mà.
Tsunade nhìn về con quạ đen kịt đang bay trên không tức giận mắng.
“ Con quạ c·hết tiệt này, không đấu võ mồm lại với ta, giờ muốn động tay chân chứ gì.”
Bay trên không Hugin lạnh lùng nhìn nàng, dùng giọng đe doạ nói.
“ Quái vật ba đầu. Ngươi có tư cách gì mà dám nói chủ nhân đáng quý của ta là thằng nhãi.
Nếu như không phải chủ nhân không cho phép ta gây chuyện, thì lúc này quái vật ba đầu như ngươi đã bị ta đánh thành một đám bã đậu rồi. Chứ không phải có thể vênh cái bản mặt xấu xí lên như bây giờ.
Đáng lẽ ngươi nên biết ơn, đến sự nhân hậu cao cả của ngài ấy mới phải.”
Nghe vậy càng khiến Tsunade nổi điên lên.
“ Oa oa, ta sợ quá đi.
Chơi luôn, có gan xuống đây, ta cho người một vé tắm nước nóng trong nồi canh thịt quạ liền.”
Đứng ở bên cạnh Riko chỉ cảm thấy quá khổ với hai người… à không, một quạ và một người này. Từ khi lên chiến trường với Mugin thì bất cứ lúc nào nó gặp Tsunade đều sẽ thành ra như vậy.
Nàng đợi hai tên này cãi nhau một lúc mới mệt mỏi nói.
“ Các ngươi rốt cuộc xong chưa.
Chúng ta còn đi họp nữa.
Sắp muộn rồi.”