Tại Thế Giới Ninja, Ta Làm Người Tốt, Siêu Siêu Tốt

Chương 229. Trở về với vợ




Chương 229. Trở về với vợ

Tại một gia trạch nào đó của gia tộc Sarutobi, Hokage Đệ Tam, Sarutobi Hiruzen hiện tại đang vô cùng nhàn nhã ngồi ở ngoài hành lang dưới mái hiên nhà, vừa uống trà nghỉ ngơi lấy sau một ngày dài làm việc, vừa thanh thản quan sát lấy thằng con trai đầu của mình trêu đùa lấy đứa con trai út ngoài sân vườn.

Đây có thể nói là khoảng thời gian mà hắn ưa thích thứ hai trong ngày, đứng thứ nhất thì là lúc dùng lấy quả cầu pha lên để nhìn trộm,… à không, để quan sát lấy tình hình sinh hoạt của dân làng.

Nghĩ đến chuyện này Hiruzen lại không nhịn được mà thở dài, dạo gần đây hắn thường hay nghe được một chút tin đồn là dân làng cảm thấy hắn đã giữ chức Hokage lâu lắm rồi, đang muốn lấy một người trẻ tuổi hơn lên thay.

Đối với chuyện này Hiruzen cũng không khó chịu hay bực mình gì, dù sao thì già rồi nghỉ hưu là chuyện bình thường. Nhưng mà hắn thực sự không muốn rời khỏi cái chức Hokage này a, bởi vì nếu như từ chức thì làm sao hắn còn có thể sử dụng được cái lí do giá·m s·át làng để bao biện cho hành vi nhìn trộm phụ nữ tắm của mình nữa cơ chứ.

Haizzzz.

Hiruzen không nhịn được mà thở dài lấy một hơi chán nản, khoảng thời gian ưu thích thứ nhất của mình, hắn còn có thể giữ gìn bề ngoài trong sạch cho nó được bao lâu nữa đây.

Trong khi Hiruzen đang than thở một cách ngán ngẩm thì phía sau hắn đột nhiên xuất hiện hình bóng của một người mang trang phục ám bộ.

“ Đại Nhân.”

Vẻ mặt của Hiruzen trở nên nghiêm chỉnh lên.

“ Có chuyện gì?”

Người ám bộ kia cũng không dây dưa mà ngay lập tức lên tiếng trả lời.

“ Tộc trưởng Hyuga và hai người con trai của mình vừa mới bị t·ấn c·ông ở chính bên trong tư gia của bọn họ.”

Nghe người ám bộ nói như vậy, Hiruzen kinh ngạc kêu lên.

“ Ngươi nói cái gì, có người t·ấn c·ông gia chủ của tộc Hyuga?”

“ Vâng đại nhân.”

“ Có t·hương v·ong gì không?”

“ Kết quả là bọn họ cũng không có t·hương v·ong gì nhưng cặp mắt Byakugan của tộc trưởng Hyuga đã bị thủ phạm lấy đi.

Còn về danh tính của kẻ t·ấn c·ông thì theo như miêu tả của bọn họ, có vẻ như chính là người đã t·ấn c·ông Minato hồi sáng nay.”

Nghe đến đây Hiruzen không nhịn nổi mà có chút thất thố.

“ Chỉ có một thủ phạm thôi mà ngươi lại bảo với ta rằng đối phương đã đắc thủ xong rồi lại còn có thể thành công rời đi.



Chẳng lẽ không có ai khác phát hiện, không có người nào ngăn cản kẻ đó được?”

Người ám bộ có chút nghiêm túc nói.

“ Có vẻ như đối phương đã dễ dàng chế ngự được Hyuga tộc trưởng cùng hai người con của hắn, sau đó thì lấy đi cặp mắt Byakuga rồi lặng lẽ rời đi mà không bị ai phát hiện.”

Hiruzen có chút khó tin.

“ Không thể a, kẻ đó có thể bị Minato dễ dàng đánh bại cùng với đuổi đi thì đúng ra thực lực cũng không nên mạnh đến mức có thể nhanh chóng chế ngự được tộc trưởng Hyuga a.”

Nghe hắn nói như vậy, người ám bộ kia có chút trầm mặc không biết trả lời như thế nào.

Hiruzen thầm nghĩ, chẳng lẽ không phải là cái tên đó không mạnh, mà là Minato quá mạnh thôi.

Cũng đúng, đám trẻ thực sự là rất mạnh mẽ mà. Mặc dù hắn còn chưa hiểu rõ cặn kẽ về thực lực của đám trẻ nhưng cũng có thể mơ hồ cảm nhận được sức mạnh của mỗi đứa đã gần bằng hắn rồi.

Mà, dù kẻ t·ấn c·ông có mạnh đến đâu cũng phải điều tra ra và bắt giữ lấy bằng được.

Nghĩ như vậy Hiruzen liền lập tức đứng dậy, hắn muốn đích thân đến tìm tộc trưởng Hyuga để kiểm chứng lại chuyện đã xảy ra.

Chuyện lần này thực sự là quá hoang đường mà, lần đầu tiên một chuyện như vậy xảy ra tại Konoha.

Hắn biết là Byakugan là thứ tốt rồi nhưng mà lại không nghĩ tới có kẻ dám can đảm xâm nhập vào Konoha để lấy đi chúng. Nếu chuyện lần này không xử lí tốt thì sau đó chắc chắn sẽ có càng nhiều kẻ làm theo như vậy, thách thức lấy quyền uy của Konoha.

Mà khoan đã…

Dường như nghĩ đến điều gì, Hiruzen có chút nghi hoặc nhìn lấy người ám bộ hỏi.

“ Vừa nãy ngươi có nói là kẻ đó đã hạ gục được Hyuga tộc trưởng và hai người con của hắn.

Vậy thì tại sao đối phương lại chỉ lấy có mỗi cặp mắt Byakugan của tộc trưởng Hyuga, còn con trai đầu của hắn thì sao, ta nhớ rõ ràng là thiếu niên đó cũng không có ấn chú Cá Chậu Chim Lồng a.”

Nghe Hiruzen nói như vậy, người ám bộ chỉ có mờ mịt lắc đầu nói.

“ Cái này … ta cũng không biết là tại sao thưa đại nhân.”

Hiruzen nhíu mày lại ngẫm nghĩ.



‘ Chuyện này quá quái lạ, chẳng lẽ đối phương lấy đi Byakugan không phải là vì giá trị của nó mà có nguyên do khác.

Với lại, mấy ngày hôm nay hình như cũng có chút bất thường, đầu tiên là vụ viên thiên thạch và cột sáng trong đêm, sau đó thì thành Hozuki xảy ra chuyện, hiện tại lại là làng của hắn bị kẻ nào đó đến q·uấy r·ối.

Cảm giác … cứ như là có chuyện gì lớn sắp xảy ra vậy.”

***

Cảm giác có chút nhức đầu, nhất là vùng quanh đôi mắt.

Toshiki lúc này đây đang trên đường trở về gia tộc trên mặt trăng của mình sau khi có được đôi mắt Byakugan mà bản thân cần, hắn cũng không tính đợi về đến nơi rồi mới lắp mắt vào mà quyết định làm luôn ngay hiện tại cho nhanh gọn.

Cảm giác sau khi lắp mắt vô, ngoài việc thấy có một chút nhức đầu ra thì Toshiki còn có một loại cảm giác nữa đó là sững sờ.

Đã mấy chục năm trôi qua rồi, hắn lại một lần nữa có thể dùng góc nhìn của mình để quan sát lấy cái thế giới này. Trước đó, lần cuối cùng hắn nhìn thế giới như thế này chắc phải là từ hồi còn nhỏ xíu. Hiện tại thì cảm giác thực sự là … có một chút không quen.

Giờ đã có đôi mắt với độ tinh khiết cực cao của tông gia rồi, hiện tại chỉ cần trở về dùng lấy Đại Hình Tenseigan để kích thích và dưỡng mắt là được.

Đã hơn hai ngày chưa được cảm nhận lấy vợ mình, Toshiki đúng là có một chút, không, phải nói là rất nhớ nàng.

Cũng phải cảm ơn lấy tồn tại bí ẩn đã cung cấp sinh mệnh lực cho vợ mình, một lần nữa được nhìn thấy nàng ấy tràn đầy sức sống như vậy, Toshiki thực sự là cảm thấy vô cùng tốt.

Mang theo tâm tình mong muốn được gặp lại vợ mình như vậy, Toshiki không hiểu sao lại có cảm giác quãng đường trở về đột nhiên xa hơn bình thường, thời gian cũng trở nên dài hơn nữa.

“ Tộc trưởng.”

“ Tộc trưởng, mọi chuyện như thế nào rồi?. Khoan đã … mắt của ngài …”

Khi Toshiki trở lại lâu đài của gia tộc mình thì lúc gặp lại các tộc nhân, bọn họ đều vui mừng chào hỏi lấy sau khi cảm nhận được khí tức của hắn.

Tuy nhiên, sau đó thì từng người đều có chút sững sờ lại vì ngoài khí tức quen thuộc của tộc trưởng mà bọn hắn cảm nhận được thì trong cảm quan của mình, bọn họ còn thấy được đôi mắt của ngài tộc trưởng đang toả ra một loại ánh sáng vô cùng mãnh liệt.

Nhưng với sự nghi hoặc của đám bọn họ, Toshiki không hề để ý đến một chút nào cả, hiện tại thứ hắn quan tâm nhất vẫn là vợ của mình.

Thế là sau khi một đường tiến thẳng thì Toshiki rốt cuộc cũng có thể lại một lần nữa nhìn thấy nàng ấy, lần này là hắn dùng lấy chính góc nhìn của bản thân.

Cảnh tượng vợ mình ngồi nghỉ ngơi trên một chiếc ghế nằm ở ngoài ban công, tay nàng ấy nhẹ nhàng xoa lấy chiếc bụng có chút nhô lên của bản thân. Vẻ mặt tinh sảo, mái tóc mềm mại đung đưa trong gió.

Vợ của hắn vẫn là mỹ lệ như trước, lại một lần nữa nhìn thấy nàng ấy như vậy, thực sự là quá tốt a.

“ Ngươi đã về, Toshiki.”



Nghe lấy giọng nói êm ái này, Toshiki bất giác nở lấy nụ cười, đôi mắt mới của hắn lúc này cũng bất giác chảy xuống mấy giọt nước mắt.

“ Ta đã về, Yuuko.”

Mang theo vẻ mặt sửng sốt, Yuuko hướng về chồng mình hỏi.

“ Mắt của ngươi…”

Nhưng mà chưa hỏi được hết câu thì dường như hiểu ra điều gì, nàng không nhịn được mà đau lòng nói.

“ Ngươi không cần phải vì ta mà ép buộc bản thân làm điều không thích như vậy a.”

Tiến lại gần vợ mình, ngồi quỳ xuống rồi nắm lấy bàn tay ấm áp của nàng ấy, ngước đầu lên nhìn về khuôn mặt mang lấy vẻ mặt đau lòng trước mắt. Toshiki nở nụ cười nhẹ nhàng nói.

“ Không sao, chủ nhân của đôi mắt này cũng không phải là người tốt lành gì.

Với lại, không phải ngươi cũng không muốn nhìn thấy ta bị tổn thương sao. Có được Tenseigan thì sau này ngươi cũng không cần phải lo lắng nhiều cho ta nữa.”

Sờ lấy mặt của chồng mình, Yuuko mang theo thương cảm nói.

“ Ngươi không làm gì nguy hiểm thì ta cũng đâu cần phải lo lắng, chúng ta cũng đâu cần đôi mắt này.

Toshiki đừng làm gì nữa mà, chúng ta có thể tin tưởng sinh vật kia a.”

Toshiki bất đắc dĩ nói.

“ Sao ta có thể đặt mạng sống của vợ và con mình cho người khác chứ, Yuuko?”

“ Ngươi … sao ngươi lại cố chấp như vậy chứ?”

Nhìn lấy vẻ mặt trách móc của vợ mình, Toshiki chỉ là ôn nhu cười nói.

“ Vì ta là chồng của ngươi a.”

Từ khi trở về, Toshiki chỉ dành lấy một chút thì giờ để nói rõ mọi chuyện cho đám tộc nhân, cùng với bàn bạc một số chuyện tiếp sau. Toàn bộ thời gian còn lại thì hắn đều ở bên cạnh vợ của mình, đi dạo cùng nàng, ăn cơm cùng nàng, tâm sự và lắng nghe nàng ấy nói chuyện.

Trong thời gian ấy hắn cũng tập trung liên kết với Đại Hình Tenseigan để dùng nó kích thích lấy đôi mắt mới của mình, giúp nó có thể thuận lợi tấn cấp lên chân chính Tenseigan.

Và cũng trong khoảng thời gian này Toshiki còn cảm nhận được một điều khác nữa, đó là trong khi đôi mắt của hắn đang tấn cấp lên Tenseigan thì ở bên trong Đại Hình Tenseigan, hình như cũng đang có một thứ gì đó sắp sản sinh ra.

Toshiki có thể mơ hồ cảm nhận được thứ đã làm bạn với gia tộc của hắn gần ngàn năm nay đang càng lúc càng sống động, dường như nó sắp trở thành một sinh vật sống vậy.