Tại Thế Giới Ninja, Ta Làm Người Tốt, Siêu Siêu Tốt

Chương 183. Cảnh báo liên tiếp




Chương 183. Cảnh báo liên tiếp

Gặp Orochimaru phủ nhận thẳng thừng như vậy, Danzo cũng hoàn toàn bình tĩnh lại và lâm vào trầm tư. Hắn lúc này cũng đột nhiên nhớ lại một điều cực kỳ quan trọng mà mình đã quên mất.

Đó là, trước khi mà hắn cảm nhận được cái khí tức vô cùng kinh khủng và đáng sợ đó thì linh hồn và tinh thần của bản thân hắn đã trải qua một lần bị đè ép rất mãnh liệt bởi thằng nhóc đệ tử của Jiraiya.

‘ Chẳng lẽ kẻ đã khiến mình sợ hãi chính là thằng nhóc đó?’

Không, không đúng, tuy rằng hai lần đều có cảm giác đè nén và ngạt thở. Nhưng mà cả hai lần vẫn có một chỗ rất là khác nhau.

Đối với lần của thằng nhóc đệ tử Jiraiya thì Danzo có thể cảm nhận được mình đang phải đối mặt với một người bề trên vậy.

Khi đó, hắn mơ hồ có một loại cảm giác mình cần phải phục tùng đối phương. Tuy nhiên loại ý thức này rất là nhỏ bé, hầu như không ảnh hưởng gì được hắn.

Nhưng mà lần sau thì lại khác hoàn toàn, cái cảm giác bản thân cực kỳ nhỏ bé khi ở ngay dưới miệng của một con quái vật khát máu và hung tơn đó, nó kinh khủng đến nỗi khiến cho hắn chỉ cần nhớ lại thôi, cũng đã không thể kiềm được mà rùng mình lên vì sợ hãi.

Chính bởi vì hai loại cảm nhận khác nhau hoàn toàn này, nên là Danzo thấy đứa bé kia khả năng cao không phải là người đã khiến cho hắn sợ hãi đến như thế.

Nếu không phải đứa bé đó thì là ai được cơ chứ? Là những đứa nhóc khác sao?

Đúng vậy a, đã đứa nhóc đệ tử của Jiraiya có thể toả ra một khí tức khiến cho mình cảm thấy đè nén như vậy. Thì tại sao những đứa trẻ khác lại không được.

Khoan đã, cảm giác như là bị một con quái vật đáng sợ để mắt tới. Và trong đám nhóc đó đúng là có một con quái vật a. Không, nói chính xác hơn là có một con quái vật đang bị phong ấn bên trong một đứa trẻ.

Vậy ra là nó sao, kẻ đã khiến cho mình sợ hãi, Cửu Vĩ. Không, nói đúng hơn là con nhóc Jinchuriki đó.

Biết được rằng nó có thể khống chế được sức mạnh của Cửu Vĩ, nhưng không nghĩ tới lại có thể làm được đến mức này.

Đúng vậy, chắc chắn là con bé đó rồi.

Nhãi ranh, ngươi giỏi lắm a, cực kỳ giỏi luôn. Dám làm như vậy đối với ta, chẳng lẽ là muốn đáp trả lại những gì ta đã nói sao?

Ngươi chờ đấy nhóc con, ta sẽ không để yên chuyện này đâu.

Mặc dù đã đoán ra được thủ phạm, kẻ đã làm bản thân mình sợ hãi rồi. Nhưng mà Danzo cũng không thể làm gì khác để trút giận ngoài việc chửi bới trong lòng mà thôi.

Dù sao thì con bé đó lúc này đây cũng là tài sản vô cùng quý giá của làng. Nếu như hắn dám động đến nàng thì Hiruzen chắc chắn sẽ không để yên cho mà coi. Với lại hắn cũng không muốn phải cảm nhận lại cái cảm giác sợ hãi kinh khủng đó một lần nào nữa.

Cho nên là mối thù này Danzo chỉ có thể giấu kín ở trong lòng, còn về việc trả thù thì đành phải để đến tương lai rồi kiếm cơ hội sau vậy.

Mà, nếu đã không phải vì chuyện này thì…

“ Orochimaru, rốt cuộc có chuyện gì mà ngươi đến đây?”



Nghe hắn hỏi như vậy. Orochimaru liền mang lấy vẻ mặt lạnh lùng rồi lên tiếng cảnh báo.

“ Còn về chuyện gì nữa, ta đến để nhắc nhở ngươi tốt nhất là đừng có mà động đến đệ tử của ta và đám nhóc kia.

Ngươi đã là người có quyền cao chức trọng rồi, với lại cũng lớn tuổi nữa. Thế nên vì danh dự của mình, tốt nhất đừng có ý đồ gì xấu với đám trẻ.”

Danzo nghe vậy liền lộ ra vẻ mặt âm trầm nhìn Orochimaru hỏi.

“ Đệ tử của ngươi đã biết chân tướng c·ái c·hết của mẹ nàng rồi sao?”

Orochimaru có chút cười nhạo nói.

“ Đó là hệ quả của tư tưởng cực đoan mà ngươi chủ trương.

Đã ngươi để cho thuộc hạ của mình tự do làm như vậy, thì chẳng lẽ lại còn không để cho người khác biết được những việc làm dơ bẩn của các ngươi.”

Nghe những lời mỉa mai đó, Danzo cũng hừ lạnh một cái, khinh thường nói.

“ Ngươi có tư cách nói những điều đó với ta sao Orochimaru.

Ta đây biết rất rõ bản chất thực sự của ngươi cũng giống y hiện loài rắn độc vậy. Nó âm u, nó ích kỉ, và cực kỳ gian trá.

Hai chúng ta đều là cùng một loại người cả. Thế nên là đừng có mà đứng ở cái lập trường cao thượng khi nói chuyện với ta.

Với lại….”

Nói đến đây ánh mắt của Danzo càng trở nên sắc bén, càng trở nên nguy hiểm hơn.

“ Ngươi muốn làm kẻ địch của ta hay sao?”

Vẻ mặt của Orochimaru cũng trở nên băng lãnh xuống.

“ Chuyện này tuỳ vào việc ngươi có động đến đệ tử của ta hay không.

Mà lại…”

Dường như nghĩ đến điều gì, Orochimaru liền có chút xem thường nhìn lấy Danzo nói.

“ Ta nghĩ, cho dù người muốn có ý đồ xấu gì với bọn nhóc thì chỉ sợ cũng chả có ích gì cả.

Đến lúc đó có khi ngươi sẽ phải gánh chịu hậu quả còn lớn hơn hiện tại cũng nên.

Tốt nhất là nên biết tự lượng sức mình.”



Nói xong câu cuối này, Orochimaru cũng không thèm nhìn lấy vẻ mặt khó coi của Danzo thêm một chút nào nữa, mà không do dự quay người rời đi.

Nhìn lấy bóng lưng rời đi của đối phương, vẻ mặt của Danzo âm trầm đến cực điểm.

Nhớ lại những lời cảnh cáo của Orochimaru vừa nãy, Danzo đột nhiên nhận ra một điều mà mình vẫn không để ý từ trước đến nay.

Hắn hình như đã quá coi thường đám nhóc kia rồi. Không tính đến thiên phú và sức mạnh hiện tại của bọn nó. Thì trừ Jinchuriki Cửu Vĩ ra, đứa nào trong nhóm đó cũng đều có hậu trường vững chắc cả.

Ba đứa là đệ tử chân chuyền của đám Jiraiya, Orochimaru và Tsunade, trong đó có một đứa là con trai của quý tộc vô cùng lớn ở Hoả Chi Đô.

Ba đứa khác thì lại là những đứa trẻ thiên tài bậc nhất của bộ ba gia tộc Nara – Yamanaka – Akimichi. Nhớ không lầm thì ba đứa nhóc này còn là học trò của Nanh Trắng nữa.

Bảy đứa đó nếu mà tách nhau ra thì sẽ không có ảnh hưởng gì lớn. Nhưng không may là, cả đám đó đều đã gắn kết với nhau một cách vô cùng chặt chẽ.

Thật sự là kinh khủng a. Đúng như cái tên Orochimaru đó nói, nếu mà hắn thực sự dám đụng đến đám nhóc này thì sợ hậu quả có lẽ sẽ vô cùng lớn. Với lại có nhiều bức tường chắn như vậy thì chưa chắc hắn có thể thành công hay không nữa.

Nhưng mà nếu như để cho đám nhóc này thành công trưởng thành thì, chỉ sợ sẽ trở thành một mối đe doạ vô cùng lớn đối với hắn mất. Dù sao thì cả đám đều thuộc phe phái của Hokage mà.

Phải nghĩ cách chia rẽ bọn chúng và đem một hai đứa vô dưới trướng của mình mới được.

Nếu không làm được điều đó và đám nhóc này đã mang lấy nguy hiểm tiềm tàng như vậy thì chỉ có thể kiếm cách bí mật xử lí bọn chúng. Cho dù điều đó sẽ khiến cho ngôi làng này mất đi những Ninja mạnh mẽ trong tương lai thì cũng đành phải chấp nhận.

Trong khi Danzo đang trầm tư tìm cách đối phó đám người Sana thì cái tên Ninja Root trước đó đột nhiên xuất hiện một lần nữa và lên tiếng nói.

“ Đại nhân, lại có thêm một người muốn gặp ngài.”

Nghe được điều này, Danzo liền hơi khó chịu hỏi.

“ Ai nữa?”

“ Là…”

Ầmmmmm.

Người Ninja Root kia còn chưa kịp trả lời cho Danzo xong thì cánh cửa của căn phòng bệnh liền bị mạnh mẽ đạp tung ra. Sau đó thì là sự xuất hiện của Tsunade trong trạng thái vô cùng hùng hổ.

Nhìn thấy Danzo đang nằm trên giường bệnh, còn chưa kịp hắn lên tiếng hỏi xem Tsunade đến đây để làm gì. Nàng liền giơ nắm đấm lên, hướng về phía đối phương bá đạo nói.

“ Lão già khốn kiếp, ta đến đây là cảnh cáo ngươi lại một lần nữa.



Ngươi tốt nhất là nên cách xa đệ tử của ta cùng với bọn nhóc ra. Nếu không thì đừng trách đến lúc đó lão nương cũng sẽ không tôn trọng người già mà dạy cho lão đầu ngươi một bài học.

Hừ.”

Nói xong những lời này, Tsunade liền hung dữ trừng lấy Danzo một lần cuối, rồi không thèm để ý sắc mặt khó coi đến cực hạn của đối phương lúc này mà nghiêng ngang rời đi.

Gặp vậy càng khiến cho Danzo điên tiết đến nỗi không kiềm được mà thốt lên một câu.

“ Con điên này.”

Rốt cuộc thì con nhỏ này coi thường hắn đến như thế nào mà dám ngang nhiên đến đe doạ mình vậy.

Sau đó, sắc mặt Danzo trở nên tái xanh và tức giận chửi thêm mấy câu nữa thì lại sửng sốt khi thấy được một người xuyên qua cánh cửa đã được mở tung bởi vì Tsunade lúc nãy.

Chỉ thấy người vừa đến liền ngay lập tức nở lấy một nụ cười thoải mái hướng Danzo châm trọc.

“ Có vẻ như trước ta, Tsunade đã đến một lần rồi.

Vẻ mặt của ngươi lúc này trông rất là buồn cười a Danzo. Ha ha ha”

Sau khi thoải mái chế nhạo lấy một hồi, Jiraiya không chờ Danzo có phản ứng gì liền tiếp tục lên tiếng.

“ Có lẽ Tsunade cũng đã cảnh báo ngươi rồi, nhưng mà ta cũng muốn nói lại một lần nữa.

Bảy đứa trẻ kia sau này sẽ trở thành tương lai tươi sáng của Konoha. Cho nên ta mong rằng ngươi đừng có bao giờ tiếp xúc lấy bọn trẻ, đừng có bao giờ tiêm nhiễm những tư tưởng cực đoan của ngươi vào đầu óc của mấy đứa bọn chúng.

Và cũng đừng bao giờ nghĩ đến chuyện làm hại bọn nhóc…”

“ CÚT NGAY CHO TA”

Hắn còn chưa kịp nói hết lời liền gặp được Danzo bật dậy, đứng thẳng lên trên giường bệnh, mang vẻ mặt vô cùng dữ tợn phẫn nộ hét to.

Jiraiya thấy vậy liền hơi sửng sốt một chút, sau đó lẩm bẩm những lời khó chịu trong khi nhanh chóng rời khỏi căn phòng.

“ Không muốn nói chuyện thì thôi, ta đi là được chứ gì, cần gì phải phản ứng quá lên như vậy.

Thật là, người già gì quá dễ tức giận. Cẩn thận không sống được lâu đâu.”

Lúc này, trong căn phòng Danzo đã gần như đến biên giới mất kiểm soát rồi. Mọi thứ đồ đạc trong căn phòng đều đã bị hắn đập phá hầu như không còn một thứ gì.

Danzo hiện tại thực sự rất là điên tiết, hắn rất muốn lao thẳng ra ngoài tìm lấy và g·iết c·hết ba tên nhãi ranh khốn kiếp kia.

Rốt cuộc bọn chúng coi hắn là cái thứ gì cơ chứ, mà hết tên này đến tên khác tới cảnh báo và hăm doạ. Hắn còn chưa làm gì mấy đứa nhóc kia a, thế mà mấy tên này đã sồn sồn lên hết rồi.

‘ Lũ khốn nạn này, cứ chờ đó cho ta.

Mịa nó, càng nghĩ càng tức. Aaaaaaaaaaa ’

Có một sự thật mà Danzo, người đang vô cùng tức giận lúc này không biết. Đó là hắn vẫn còn rất may khi mà Nanh Trắng và ba vị tộc trưởng nhà Nara – Yamanaka – Akimichi không biết được chuyện ngày hôm nay. Nếu không thì chắc chắn hắn sẽ còn bị làm phiền thêm nữa.