Tại Thế Giới Ninja, Ta Làm Người Tốt, Siêu Siêu Tốt

Chương 184. Giao đấu cuối năm.




Chương 184. Giao đấu cuối năm.

Những ngày cuối năm thứ 36 của Konoha.

Khi cả ngôi làng đều đang chìm vào một cảnh sắc mùa đông mơ hồ và tĩnh lặng. Hầu như tất cả những cành cây và ngọn cỏ đều đang bị phủ một lớp tuyết cực kỳ trắng tinh. Các con phố và đường đi bộ cũng trở thành một mê cung của những cánh hoa tuyết đang bay lượn trong không khí.

Tuyết bắt đầu rơi từ bầu trời xám. Từng hạt tuyết nhẹ nhàng lắng xuống, tạo nên một màn trắng xoá phủ khắp mọi nơi. Trên bầu trời thường có những đám mây mù trắng xám âm u, nhưng đôi khi mặt trời cũng ló ra và chiếu xuống những ánh sáng vàng nhạt. Những tia nắng này rọi qua những khe hở trong mây, khiến cho mọi sự vật đều trở nên sáng bóng và mờ ảo dưới ánh sáng mờ của mặt trời.

Những ngày mùa đông có thể đầy gió và sương mù, làm cho mọi thứ đều mang lấy một cảm giác đầy bí ẩn và mờ mịt. Khiến hầu hết người dân trong làng đều phải di chuyển nhanh hơn khi ở trên đường phố để tránh cái lạnh, đâu đâu cũng là những con người mặc áo ấm, mũ len và găng tay.

Hơi thở của bọn họ biến thành một dòng khói trắng mờ ảo trong cái không khí se lạnh này. Những cơn gió đông lạnh có thể làm tăng cảm giác lạnh thấu xương, dẫn đến nhiều người phải nhanh chóng đi tìm kiếm lấy sự ấm áp bên trong những nơi che chở.

Ánh nắng mùa đông có thể tạo ra những bóng dài và mang đến một cái nhìn tươi mới cho khung cảnh lạnh giá. Nó là mùa đông có một vẻ đẹp riêng biệt, một mùa đông với sự yên bình và trầm lắng. Tất cả tạo thành một cảnh sắc trắng xóa và tĩnh lặng khơi gợi nên sự suy tư và sự tĩnh mịch.

Cũng không hẳn mọi thứ đều đang chìm trong sự tĩnh lặng. Lúc này đây, tại sân trường của Học Viện Ninja đang tổ chức lấy một cuộc giao đấu đối kháng cuối cùng trong năm, giữa những học sinh của một lớp Ninja thuộc năm nhất.

Và khi buổi giao đấu kết thúc cũng là lúc đám học sinh này bắt đầu kỳ nghỉ đông mà bọn nhóc hằng mong ước. Vậy nên, dù cho bầu không khí ngoài trời hiện tại vẫn đang rất là lạnh lẽo, nhưng đám nhóc lại không hề có một chút uể oải và thiếu hứng thú nào, mà là vô cùng nhiệt tình, vô cùng hết mình cổ vũ lấy hai đứa trẻ đang hăng say vật lộn với nhau ở trung tâm khu vực giao đấu.

“ Đúng rồi, đúng rồi. Kẹp lại chân của hắn đi Obito.”

“ Cố lên Asuma ơi, vật lại hắn.”

“ Ha ha ha, O…Obito hắn chơi cắn kìa.”

“ Đã vậy thì chơi lại luôn Asuma, dùng móc mũi hoặc thiết đầu công á.”

Nghe những lời chỉ dẫn bậy bạ của đám học sinh ham vui, ham náo nhiệt của mình. Rồi sau đó lại nhìn về hai đứa nhóc ngu ngốc đang chiến đấu với nhau theo kiểu vật lộn một cách hăng say ở phía trước. Vẻ mặt của Shiba toàn bộ đều trở nên xám xịt.

Nhất là khi thấy hai đứa nhóc đúng là nghe theo đám ranh con ngoài kia bắt đầu dùng những đòn cắn hoặc là móc mũi lẫn nhau. Khiến cho mặt của hắn không kiềm được mà xạm lại.

Đây là phương phức chiến đấu của Ninja?

Hai đứa nhóc này thực sự là, chả ra thể thống gì cả.

Càng nhìn Shiba càng cảm thấy bực tức. Rốt cuộc thi hắn không thể nhịn được, đành phải tiến lên dùng hai tay nắm lấy cổ áo phía sau của hai đứa nhóc, rồi tách bọn chúng ra.

Sau đó thì nhìn lấy hai đứa nhóc cho dù bị hắn xách lên ở không trung, nhưng vẫn không dừng lại mà cố gắng vươn tay vươn chân đấu đá lẫn nhau. Trán của Shiba không nhịn được mà nổi từng đợt gân xanh, hắn tức giận mắng.

“ Các ngươi là Ninja, đâu phải lưu manh đầu đường xó chợ gì mà lại chỉ biết lao vô đấm đá vật lộn với nhau như vậy.

Tất cả không điểm, về chỗ cho ta.”



Nghe được lời nói chứa đầy sự giận giữ này của Shiba, hai người Obito và Asuma mới dần dần tỉnh táo lại sau cơn phấn khích dâng trào. Tiếp đó thì hơi sợ sệt kêu vâng rồi mới ủ rũ rời khỏi sân đấu sau khi được lão Shiba thả xuống.

Nhưng mà trên đường về chỗ thì vẫn tiếp tục dùng từ ngữ để đối chọi gay gắt với nhau.

“ Lần này là ta thắng.”

“ Hừ, ngươi đang nằm mơ hay sao?”

Cho đến khi về đến chỗ đám học sinh đang tụ tập thì cả hai đều nhận được những sự chào đón nhiệt tình và những lời tán dương của đám bạn bè. Mặc dù những lời ca ngợi này khiến vẻ mặt của bọn hắn không được mấy tốt đẹp cho lắm.

“ Woa, cả hai đều chiến đấu rất kiên cường a.

Mà mũi của ngươi có bị nứt ra không Asuma, ha ha ha. ”

“ Đúng a, đúng a. Còn ngươi nữa Obito, bị cắn ở chỗ nào vậy, cho bọn ta xem nào. Ha ha ha. ”

Trong khi cả đám học sinh đang vui sướng trêu đùa hai người Asuma và Obito thì giọng nói nghiêm túc của lão Shiba lại vang lên.

“ Được rồi, tất cả yên tĩnh cho ta.

Trận tiếp theo, Hatake Kakashi và Nara Sane.”

Sau khi lời nói của hắn kết thúc thì đúng là mọi người đều im lặng lại thật, tất cả ánh mắt đều tập trung lên hai thân ảnh.

Một nữ sinh tóc đen với vẻ mặt thanh tú và đôi mắt tràn đầy sự tự tin. Một nam sinh mái tóc bạc, đeo khăn che mặt và ánh mắt toả ra sự điềm tĩnh, kiên quyết. Sau lưng còn đeo một thanh đao ngắn nữa.

Và hai người bọn họ cũng liếc lấy nhau một cái rồi cùng bước ra khỏi hàng ngũ đám học sinh và tiến đến chỗ của lão Shiba, để lại những lời thảo luận thấp nhẹ ở phía sau.

“ Ầy, không biết lần này là ai thắng nhỉ.”

Obito nghe được lời này của Asuma liền cố nhịn lại cơn đau trên người mình rồi lên tiếng chế nhạo.

“ Ngươi là ngu ngốc sao, cái đó còn phải hỏi nữa. Mấy khi tên Kakashi kia thắng được Đại Ma Vương Sane đâu.”

Asuma nghe vậy liền tức giận phản bác lại.

“ Hừ, ta đương nhiên là biết. Nhưng mà nhỡ đâu hôm nay Kakashi có thể thắng được thò sao.”

Nói xong, hắn liền quay sang tìm kiếm sự đồng ý của người con gái có mái tóc đen bồng bềnh và đôi mắt đỏ ở bên cạnh mình.



“ Ngươi thấy ta nói có đúng không Kurenai?”

Kurenai nghe hắn hỏi như vậy, cũng không biết nói sao, chỉ có thể hơi lúng túng trả lời.

“ Ầy, ta cũng không biết nữa, ha ha ha. Nhưng mà ta ủng hộ Sane-chan”

“ Mà, nếu như ngươi nói vậy thì ta cũng nghĩ trận này Sane sẽ thắng.”

Thấy hắn vì gái mà lật mặt nhanh như lật bánh vậy, Obito liền khinh thường cười xì một tiếng. Sau đó cũng không thèm để tâm đến đối phương nữa mà quay sang những người khác hỏi.

“ Còn các ngươi thì thấy sao?”

Sau khi hắn hỏi xong thì có hai người ngay lập tức lên tiếng. Chắc như đinh đóng cột tuyên bố.

“ Sane thắng chắc”

“ Đúng,… đúng vậy”

Đó là Akechi và Inouji, và vẻ mặt của bọn hắn có vẻ như vô cùng tự tin với lời mình vừa nói.

Nhưng mà cũng không hẳn mọi người đều nghĩ như vậy. Giống như là lông mày rậm Maito Gai chẳng hạn.

“ Ta thấy Kakashi đã luyện tập rất chăm chỉ. Nên nghĩ là lần này, khả năng cao hắn có thể sẽ chiến thắng.”

Nghe hắn nói vậy, một người khác liền lên tiếng phản đối, đó là bé gái đáng yêu Shizune.

“ Sane-chan cũng chăm chỉ a. Mấy ngày nay nàng toàn được anh và chị của mình dạy bảo cho không à. Đến ngay cả thời gian đi chơi với bọn ta cũng không có nữa mà.”

Khác với những người khác tiếp tục tranh luận, Obito thì sau khi nghe được Shizune nhắc đến anh của Sane, liền ngay lập tức nhớ lại cái vẻ mặt của cái tên vô cùng xấu tính và đáng ghét đó. Cái kẻ mà bất cứ khi nào gặp liền không có lí do gì gõ đầu của hắn mấy cái. Chỉ cần nhớ lại thôi, Obito cũng cảm thấy đầu của mình đau lên, dẫn đến vẻ mặt của hắn cũng nhăn nheo theo.

Và biểu cảm đó của hắn ngay lập tức bị người khác để ý đến, đó là một bé gái rất là đáng yêu.

“ Ngươi không sao chứ Obito-kun, cảm thấy đau ở chỗ nào sao?”

Nghe được giọng nói ôn nhu đó. Mọi tâm tình khó chịu của Obito liền biến mất không còn chút gì.

Và rồi khi quay sang đối diện với khuôn mặt đáng yêu và ánh nhìn tràn đầy sự quan tâm đó. Nhịp tim của hắn đột nhiên tiêu thăng lên một cách rất là cao. Dẫn đến cả khuôn mặt của Obito liền đỏ ửng như một trái cà chua.

Vẻ mặt đó của hắn lại càng làm cho Nohara Rin trở nên lo lắng hơn nữa.



“ Ngươi … ngươi thực sự b·ị t·hương ở chỗ nào sao, Obito-kun?”

Và điều này lại càng khiến cho Obito không thể chịu nổi, hắn chỉ có thể vội vã tránh né đi ánh mắt long lanh đó rồi một tay ôm lấy trái tim của mình, có chút khó khăn nói.

“ Không, không có gì Rin. Chỉ là tim hơi, hơi b·ị đ·au một chút mà thôi.”

“ Thật, thật sự là không sao chứ.”

Hơi lúng túng nở ra nụ cười, Obito cố gắng nhìn lấy ánh mắt của Rin rồi nói.

“ Thiệt, ta không sao mà Rin.”

Nói xong liền không dám nhìn thêm nữa mà quay ngoắt mặt đi. Để rồi bắt gặp ánh mắt khinh thường của người khác, kẻ vừa vật lộn với hắn – Asuma.

“ Nhìn cái gì mà nhìn?”

“ Xì, ta đang nhìn một kẻ nhát gái.”

Thế là trong khi những người khác tiếp tục thảo luận xem ai là người chiến thắng giữa Kakashi và Sane, thì ở đâu đó lại có hai tên nam sinh liên tục dữ tợn trừng mắt nhìn nhau.

Và, đối với đám bạn đang bàn tán về bản thân mình, hai người kia cũng chẳng quan tâm cho lắm. Bọn họ lúc này đây đã bước vào vị trí và đanh dùng ánh mắt đối chọi gay gắt với nhau.

“ Lần này ta chắc chắn sẽ thắng ngươi”

Đây là lời tuyên bố đầy sự kiên định của Kakashi.

Còn Sane thì nàng chỉ là bĩu môi khinh thường nói.

“ Lần nào ngươi mà chả nói vậy, đến cuối cùng vẫn phải kết thúc bằng câu nói, lần sau chắc chắn sẽ thắng ta.

Chấp nhận đi Kakashi, ngươi sẽ luôn ở dưới bóng ma của bản cô nương mà thôi.”

“ Hừ, đợi tí nữa thua ta, thì xem ngươi còn giữ được vẻ tự tin như lúc này nữa không?”

Nghe vậy, Sane liền bình tĩnh nhìn lấy Kakashin một chút rồi thoải mái nói, giọng điệu dứt khoát và chắc nịch.

“ Ta không biết hôm nay ngươi chuẩn bị thứ gì mà tự tin đến như vậy.

Nếu như trước đó hai ngày thì có lẽ ngươi còn có cơ hội. Nhưng mà hiện tại thì thực sự xin lỗi, ngươi không thể thắng nổi.”

“ Hừ, chiến đấu đi rồi mới biết”

Thấy hai người đã đấu khẩu với nhau xong, Shiba liền cười nói.

“ Được rồi, nếu các ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng thì, trận đấu bắt đầu.”