Chương 182. Là ngươi sao
Trong khi đám người Sana yên lặng đứng ở một bên và giao lưu bằng ánh mắt, trò chuyện bằng tinh thần với nhau. Thì sau khi dây dưa gặng hỏi mãi cũng không gặp Orochimaru thừa nhận việc hắn không làm. Đám người lớn cũng đành phải bỏ qua chuyện này mà quay lại tập trung vào việc của Kushina.
Dù sao thì mấy người bọn họ cũng đều vô cùng muốn xem thử sau khi kiểm soát được sức mạnh của Cửu Vĩ rồi thì đứa bé này đã mạnh mẽ đến dường nào. Và rồi, rất nhanh những biểu cảm thán phục và bất ngờ liền hiện rõ trên vẻ mặt của bọn họ.
Ầmmmmmm.
Bọn họ kinh ngạc cũng là điều hiển nhiên thôi. Bởi vì ngay lúc này đây, ở một khu đất trống nào đó, Jiraiya đang phải mang lấy vẻ mặt hoàn toàn khác bọn họ, đó là biểu cảm bất đắc dĩ pha thêm một chút đau khổ khi bị Kushina dùng một chân đá bay đi xa.
Muốn kiểm tra sức mạnh hiện tại của Kushina thì cần phải đấu tập, mà đã như vậy thì cần phải có người đấu luyện cùng với nàng. Để có thể đạt được kết quả có tính khách quan nhất thì việc này cũng đâu thể để cho đám người Sana đúng không?
Nếu vậy thì chỉ còn lại bốn người lớn mà thôi, và trong bốn người bọn họ thì ai phải chịu trách nhiệm cho việc này cũng không cần phải bàn nữa.
Bởi vì trước tiên muốn kiểm tra lấy các số liệu sức mạnh cơ bản của Kushina khi nàng ở trong trạng thái Charka Cửu Vĩ, nên là Jiraiya cũng quyết định không sử dụng những nhẫn thuật gì khác ngoài sức mạnh thể chất và thể thuật.
Và thế là chỉ với một đòn đá duy nhất, Kushina liền ngay lập tức chứng minh cho ba người còn lại biết, nàng lúc này đã lợi hại đến như thế. Và cũng chứng mình cho Jiraiya biết, chỉ cần hắn chủ quan thì hắn sẽ ăn hại như thế nào.
Cho dù Jiraiya có dùng hết toàn lực của mình đi chăng nữa, thì cũng chưa chắc đã chiến thắng nổi Kushina lúc này. Đừng quên rằng nàng còn có những năng lực rất là bá đạo như hai loại Haki, những sợi tơ rắn chắc và làm chậm thời gian.
Nếu mà là trước kia, có khi Jiraiya còn thắng được, nhưng mà sau khi có được Charka Cửu Vĩ rồi thì Kushina lúc này dường như là được tăng cường cấp bậc sử thi vậy, nàng hiện tại có thể nói là gần như vô đối rồi.
Nếu mà có thể nắm giữ được trạng thái của Cửu Vĩ nữa thì chẳng khác gì phiên bản thăng cấp của Naruto khi hắn chưa đạt đến cảnh giới Lục Đạo.
Cho dù là như vậy, trong nhóm Sana vẫn có mấy người có thể đánh bại được hiện tại Kushina. Cũng không phải là nàng yếu hơn bọn họ, mà nó là sự khắc chế giữa các năng lực với nhau.
Như là với Misaki chẳng hạn, chỉ sợ Kushina và đám tơ của mình chưa kịp lại gần đối thủ liền đã b·ị đ·ánh bay đi rồi.
Nói chung, tuy rằng Kushina bây giờ rất mạnh, nhưng mà đám người Sana cũng không hề kém chút nào. Mà, đấy là chuyện riêng của bọn hắn.
Còn chuyện chính lúc này thì sau khi bởi vì chủ quan mà bị đá bay đi một cách rất là mất mặt. Jiraiya liền trở nên nghiêm túc hơn khi tiếp tục đối mặt với Kushina.
Tuy rằng lần này hắn đã có thể tự nhiên ứng đối với Kushina rồi, nhưng mà dần dần theo thời gian thì lại cảm thấy quá sức. Dù sao thì sức mạnh, tốc độ, sức bền và sức phòng ngự của Kushina trong hình thái Charka Cửu Vĩ lúc này đã vượt qua Jiraiya rất nhiều rồi. Hắn có thể chống đỡ lâu như vậy, cũng đều dựa vào kinh nhiệm chiến đấu phong phú của bản thân mà thôi.
Vậy nên là, nếu như chỉ tính về sức mạnh thể chất và thể thuật thôi thì rất nhanh Jiraiya liền hai tay chống lấy đầu gối, vừa thở hổn hển vừa hướng về lúc này vẫn còn đang sung sức Kushina, lên tiếng kêu dừng trận đấu tập.
Mà dù chỉ là như vậy thôi cũng đủ để cho ba người khác vô cùng kinh ngạc trước sức mạnh hiện tại của Kushina khi nàng có được Charka Cửu Vĩ.
“ Thật sự là quá tốt a, sau này chúng ta không cần phải lo lắng về mối nguy hại tiềm ẩn của Cửu Vĩ nữa.
Với lại đứa bé này cũng quá mạnh mẽ đi, nàng mới chỉ mười hai tuổi thôi a.
Thêm mấy đứa trẻ kia nữa, ta càng lúc càng thấy rõ một cái Konoha có tương lai vô cùng tươi sáng và hùng mạnh.”
Nghe được lời nói cảm thán của sư phụ mình, Tsunade cũng gật đầu đồng ý theo rồi lên tiếng.
“ Đúng vậy a, nếu như Mito-obasan còn sống mà thấy được cảnh tượng này chắc chắn sẽ rất là hạnh phúc cho mà coi.”
Khác với hai người bọn họ, Orochimaru lúc này đây đang dùng ánh mắt nóng rực của mình khi nhìn lấy hình thái của Kushina lúc này.
Hắn lúc nào cũng ao ước những thứ mạnh mẽ như vậy, lúc nào cũng muốn đem những thứ như thế đi nghiên cứu.
Trước đây, hắn không có để tâm mấy đến cái thứ sinh vật gọi là Vĩ Thú cho lắm, nhưng giờ đây thì, Orochimaru đột nhiên rất muốn bắt lấy một con về để mổ xẻ và nghiên cứu.
Cửu Vĩ chắc chắn là không động được rồi, những con khác thì đều nằm ở Đại Quốc nên rất khó có thể bắt được. Cuối cùng thì chỉ còn một con duy nhất có thể đạt được một cách không khó khăn đó là Thất Vĩ ở làng Thác Nước mà thôi.
Mà, cũng không hẳn là cần có ngay lúc này, để sau tính xem cũng được. Giờ quan trọng nhất vẫn là cố gắng để hoàn thiện lấy Tiên Thuật của mình mới được.
Thế là sau khi Jiraiya mang lấy vẻ mặt thảm hại cùng với Kushina trở lại, thì mấy người lớn, chủ yếu nhất vẫn là Hokage Đệ Tam, luôn mang lấy vẻ mặt hài lòng liên tục lên tiếng tán dương và khích lệ đám Sana bọn hắn. Và cũng đảm bảo việc mà Kushina yêu cầu chắc chắn sẽ không có vấn đề gì xảy ra.
Đến lúc này thì mấy người Sana mới vui vẻ cùng nhau lên tiếng cáo từ những người đại nhân này để rời khỏi.
Nhìn lấy bong lưng của đám nhóc rời xa, Hiruzen không kiềm được mà cảm thán lấy một câu.
“ Tương lai của Konoha a.”
Ở bên cạnh Jiraiya cũng quét sạch hết vẻ chán nản và cười nói.
“ Đúng vậy, đám trẻ này vẫn còn nhỏ mà đã quá mạnh rồi.
Là một cơn sóng vô cùng mãnh liệt a, nếu không để ý thì có thể sẽ bị đè ép đi bất cứ lúc nào cũng không hay.”
Nói đến đây hắn liền chú ý đến Orochimaru bắt đầu rời đi, thế là vội vã lên tiếng hỏi.
“ Đừng về sớm a Orochimaru, tí nữa đi làm một ly?”
Đáp trả Jiraiya lại là lời từ chối rất là bình tĩnh.
“ Không, tí nữa ta có việc cần phải làm rồi.”
Gặp vậy hắn liền đưa ánh mắt sang Tsunade, chỉ thấy đối phương lười biếng nói trong khi bước chân rời khỏi.
“ Ta đây còn cả đống việc ở bệnh viện a.”
Thấy thế Jiraiya liền thở dài lấy một hơi chán nản, sau đó liền hứng chịu lấy ánh mắt khó coi của sự phụ mình.
“ Thằng nhãi ranh này, còn có ta a. Chẳng lẽ ngươi không tính hỏi ta có rảnh hay không.”
Jiraiya không do dự bĩu môi, chán ghét nói.
“ Hừ, ai thèm đi uống với lão già như ngươi”
Nói xong liền vắt chân chạy ngay lập tức trước khi dính đòn, để lại một mình Hiruzen tức giận mắng mỏ.
“ Thằng nghịch đồ bất hiếu này….”
Trong khi Hiruzen đang vui đùa với đệ tử của mình thì người bạn già của hắn lúc này đang mang vẻ mặt cực kỳ âm trầm và băng lãnh khi nằm ở bệnh viện.
Danzo cũng chỉ vừa mới tỉnh lại mà thôi, và rồi khi nhớ lại tình trạng cực kỳ thảm hại hồi nãy của mình, liền khiến cho nội tâm của hắn vừa nổi lên cảm xúc phẫn nộ, vừa cảm thấy mất mặt và xấu hổ một cách kinh khủng.
“ Tên khốn nạn Orochimaru.
Rốt cuộc hắn đã làm điều gì mà….”
Chỉ là nhớ lại cái cảm giác kinh khủng vừa nãy thôi cũng đã khiến cho Danzo không kiềm được lại run lên vì sợ hãi. Dường như là thứ khí tức đáng sợ đó đã ăn sâu vào linh hồn của hắn rồi. Càng cảm thấy như vậy, Danzo lại càng phẫn nộ hơn nữa.
‘ C·hết tiệt, c·hết tiệt, c·hết tiệt, c·hết tiệt,….’
Trong khi Danzo đang điên cuồng chửi thầm ở trong lòng của mình với vẻ mặt cực kỳ âm u thì đột nhiên một thuộc hạ của hắn xuất hiện, quỳ một chân và cúi đầu xuống, hướng về hắn cung kính bẩm báo.
“ Đại nhân, có người muốn gặp ngài.”
Danzo bực tức, gắt gỏng lên tiếng.
“ Ai?”
“ Là Orochimaru thưa đại nhân”
Nghe được danh tính của người đến là ai, như là con chuột bị dẫm vào đuôi. Danzo giật bắn mình lên, hơi có vẻ hốt hoảng nói.
“ Hắn tại sao lại đến đây?”
Thấy tình trạng kỳ lạ của lãnh đạo, người Ninja Root kia tuy rằng cảm thấy mờ mịt nhưng cũng không dám hỏi gì. Và hắn còn chưa kịp lên tiếng trả lời cho Danzo thì một giọng nói có chút âm nhu vang lên.
“ Danzo, ngươi thực sự rất là sợ hãi khi thấy ta như vậy sao?”
Sợ thứ gì liền gặp thứ đó, Danzo ngay lập tức kình hãi nhìn lấy một nam tử âm lãnh như rắn độc đang từ từ tiến lại gần hắn.
“ Orochimaru, ngươi,… ngươi còn dám tới đây.”
Còn Ninja Root kia thì khi thấy lãnh đạo của mình đột nhiên sợ hãi như vậy liền tức thì đứng dậy, lôi ra thanh Kunai trong người rồi đứng đối mặt với Orochimaru trong chắn trước Danzo.
Gặp Danzo vẫn chưa bình thường lại, Orochimaru liền nhíu chặt đôi mày của mình.
“ Ta đã nó với ngươi rồi.
Vấn đề của ngươi không hề liên quan gì đến ta cả.”
Gặp hắn nói như vậy, Danzo mới chợt nhận ra một điều, đó là từ nãy đến giờ khi gặp lại Orochimaru, hắn liền chưa cảm nhận lại sự sợ hãi trước đó một lần nào nữa.
Thấy vậy cũng khiến cho Danzo hơi bình tĩnh xuống một chút, sau đó liền lên tiếng chất vấn.
“ Nếu không phải ngươi thì là ai?”
“ Cái đó là chuyện của ngươi, sao ta biết được”
Mặc dù bề ngoài nói là vậy, nhưng mà trong thâm tâm Orochimaru cũng đã nghi ngờ tới một người, kẻ đã khiến cho lão già Danzo này sợ hãi đến như vậy.
Trong tất cả mọi người tại căn phòng khi đó thì chỉ có duy nhất một người có khả năng làm được điều đó mà thôi, nhất là khi cái lão già này vừa mới toả ra sát khí đối với đệ tử thân yêu của mình, Misaki.
Là ngươi sao, Sana-kun?