Chương 92 :Cuộc trò chuyện trong bữa ăn
Tử Hàn Tuyết"Bạch Thiên Dương bao giờ chúng ta rời khỏi đây!"
Giọng nói của Tử Hàn Tuyết cất lên phá vỡ sự yên tĩnh đang có ở nơi này.
Nghe thấy thế Hoàng Thiên cũng chồm dậy và nói"Đúng Thiên Dương bao giờ chúng ta sẽ xuất phát!Nơi này cách chỗ của chúng ta không xa nữa!"
Bạch Thiên Dương"Đừng lo Hoàng Thiên cậu không biết bố tớ là người như thế nào ư!chưa kể tớ còn việc cần phải làm ở nơi này,có thể sẽ mất hai ngày"
Rõ ràng Hoàng Thiên cũng rất lo lắng cho em gái của mình nhưng khi nghe Bạch Thiên Dương nói Hoàng Thiên cũng bớt lo đi phần nào.
Đúng vậy bản lĩnh mà Bạch Thiên Dương có cũng phần nào xuất phát từ chính cha của mình,chưa kể ông ta cũng là một người cực kỳ gan dạ.
Hoàng Thiên tin tưởng vào người bạn này của mình
Bạch Thiên Dương"được rồi chúng ta lên chuẩn bị bữa tối thôi,cũng khá muộn rồi!"
Lý Bân"HAHA tối nay chúng ta nhất định phải say!"
Hoàng Thiên"Đừng đừng Lão Bân anh là sâu rượu sao"
Nghe thấy những người này cả ba người bọn ho đều cười phá lên gần như bỏ qua sự có mặt của Tử Hàn Tuyết.
Vừa bước ra ngoài thì một mùi thơm của thức ăn đã lan tỏa khắp cả tòa nhà,trên bàn rất nhiều thức ăn đang được Viên Viên từ từ bê ra.
Vừa thấy nhóm người của Bạch Thiên Dương bước ra,Viên Viên đã vui mừng cất tiếng
Viên Viên"Anh Thiên Dương chị Hàn Tuyết nhanh lại đây đi mẹ em đã tự tay làm tất cả những thứ này đó!"
Một bàn thức ăn đầy đủ mọi món chưa kể có cả những thứ ma Bạch Thiên Dương rất thích ăn.
Đang tỏ ra bối rối thì mẹ của Viên Viên cũng bước ra với một cái tập dề bên người
"Lâu rồi không nấu ăn lên không biết mùi vị như thế nào?Cô cậu đừng chê cười nhé!"
Bạch Thiên Dương"Không sao đâu đã làm phiền cô rồi!"
Anh ấy không đợi được nữa mà tìm một chỗ mà ngồi xuống bàn
Tử Hàn Tuyết"Đúng là tên quỷ tham ăn!"
Không chỉ có nhóm người của Bạch Thiên Dương và hai mẹ con Viên Viên thì có thêm cả Mạn Nhu nữa.
Cô ấy đã ngồi ở đây từ lâu trước khi cả anh ấy bước ra.Bạch Thiên Dương cũng không lo lắm khi đồ ăn thực sự rất nhiều.
Chưa kể anh ta cũng chưa bao giờ thưởng thức một bữa ăn mà mọi thứ đồ dùng đều được làm bằng vàng sáng bóng.
Anh ấy không biết mùi vị có khác hay không khi dùng những thứ mà thường ngày anh ấy hay sử dụng.
................
Bữa ăn hôn nay đặc biệt vui vẻ,mọi người bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn.Ngay cả Mạn Nhu cũng cực kỳ thân thiết với Viên Viên
Có vẻ như cô gái này thực sự rất thích Viên Viên
Bạch Thiên Dương"À đúng rồi Cô sắp xếp mọi chuyện thế nào rồi?"
Anh ấy vừa ăn vừa nhìn vào Mạn Nhu và hỏi
Mạn Nhu"Yên tâm mọi thứ được sắp xếp ổn thỏa sớm thôi sẽ hoạt động ổn thỏa!"
Bạch Thiên Dương"Cô dự định sẽ làm gì sau này!"
Anh ấy hỏi như thể không có chuyện gì xảy ra.
Mạn Nhu không biết người đàn ông kia hỏi câu hỏi này có mục đích gì,thực sự cô ấy chưa biết thực sự mình muốn làm gì hay đi đâu
Nhận thấy Mạn Nhu đang đăm chiêu suy nghĩ thì Viên Viên đã nhanh nhảu chen vào
Viên Viên"Chị Mạn Nhu chị có thể đi cùng với anh Thiên Dương và bọn em!"
Cô bé nói với anh mắt lấp lánh,ngoài Bạch Thiên Dương và Tử Hàn Tuyết ra thì người phụ nữ Mạn Nhu này cũng đối xử rất tốt với Viên Viên
Mạn Nhu"Viên Viên đừng nói linh tinh nữa làm sao chị có thể đi cùng mọi người chứ!"
Cô ấy chưa từng nghĩ rằng sẽ cô một ngày cô ấy gia nhập với nhóm này,Nhóm của Bạch Thiên Dường hoàn toàn là sự tập hợp của những người mạnh mẽ.
Cô ấy biết sức mạnh của mình cũng không phải là yếu nhưng so với những người này thì chẳng là gì.
Tưởng chừng như câu chuyện trở lên bế tắc thì Bạch Thiên Dương bất ngờ nói tiếp
Bạch Thiên Dương"Không sao cô có thể suy nghĩ về việc này!"
Điều này đã làm Mạn Nhu thực sự bất ngờ cô ấy không biết liệu mình có đủ xuất sắc để đi theo những người này hay không.
Bạch Thiên Dương"Nói cho tôi biết nếu như cô đã quyết định!"
Nói xong Bạch Thiên Dương cũng đứng dậy sau khi hoàn thành bữa ăn của mình
...................
Màn đêm nhanh chóng buông xuống không gian lại trể lên tĩnh lặng.
Tử Hàn Tuyết"Gọi tôi có chuyện gì vậy?"
Bạch Thiên Dương đưa cái cây nhỏ của mình ra đặt trước mặt cảu Tử Hàn Tuyết,hai trái cây nhỏ mày đỏ đã hoàn toàn chín mọng.
Nhìn thấy cái cây nhỏ này cô ấy không khỏi nhăn mặt khi không biết người đàn ông này đang nghĩ gì
Bạch Thiên Dương"Còn nhớ những gì tôi đã nói trước đó chứ có lé bây giờ là thời điểm thích hợp để sử sụng trái cây này!"
Sau khi giải thích một lần nữa cho Tử Hàn Tuyết có thể sẽ phải chìm vào giấc ngủ trong một ngày sau khi sử dụng loại quả này.
Chính vì vậy mà anh ấy cần một người đủ tin tưởng cũng như thật mạnh mẽ bên cạnh anh trong lúc đấy.
Bạch Thiên Dương đã từng nghĩ sẽ nhờ Hoàng Thiên Giúp nhưng không biết thế nào lại nhờ Tử Hàn Tuyết.
Chưa kể anh cũng quyết định rằng hai quả này sẽ là cho anh ấy cùng với Tử Hàn Tuyết sử dụng trước.
Dù sao thì hai người họ cũng là người có sức mạnh lơn nhất.
Bạch Thiên Dương"Đừng nghĩ ngơ nữa! một quả sẽ dành cho cô"
Tử Hàn Tuyết"Tại sao?Tại sao lại là tôi?"
Cô ấy biết anh ta có thể đưa thứ này cho người bạn thân nhất của anh ấy nhưng Bạch Thiên Dương lại đưa nó cho cô.
Chính vì vậy cô mới hỏi để xác nhận.
"Còn nữa ý định thực sự của anh khi muốn kéo Mạn Nhu vào nhóm là gì!"
Bạch Thiên Dương bất ngờ trước hàng loạt những câu hỏi bất ngờ của Tử Hàn Tuyết nhưng anh vẫn bình tĩnh trả lời tất cả những vướng mắt của cô ấy.
Lúc này anh cũng nhìn thẳng vào mắt cảu người con gái xinh đẹp kia,Lần đầu tiên anh nhìn thẳng vào cô ấy lâu như vậy.
Nếu nhu là người khác dám nhìn cô ấy như vậy có thể bây giờ đã bị biến thành tượng băng,ngay cả Lăng Triệt cũng chưa bao giờ dám nhìn thẳng vào cô ấy như thế.
Nhưng Bạch Thiên Dương là một ngoại lên,Cô ấy không có bất cứ ý kiến hay ý định phản kháng nào khi thấy người con trai kia nhìn chằm chằm vào mình.
không biết từ lúc nào mà Cô ấy không còn bài xích người con trai này nữa
Bạch Thiên Dương"Đơn giản chỉ là tôi đặt sự tin tưởng của mình vào cô!"
"Còn về tạ sao lại mời Mạn Nhu vào nhóm của mình thì tất nhiên là co lý do của tôi.
Tôi nghĩ sẽ sơm thôi trái đất sẽ trải qua biến đổi một lần nữa,việc xuất hiện thêm nhiều quái vật mạnh mẽ nàm ngoài sự tưởng tượng của chúng ta hoàn toàn có khả năng.
Chính vì vậy tôi còn những người đông đội mà mình có thể tin tưởng được"
Sau khi ngừng lại một lúc để xem phản ứng của Tử Hàn Tuyết thì anh tiếp tục nói tiếp
Bạch Thiên Dương"Tất nhiên là cô sẽ là người mà tôi cần nhất,sẽ là người mà tôi có thể dựa vào!người mà tôi có tin tưởng mà giao tính mạng cho cô!"
Lúc này tam trạng của Tử Hàn Tuyết trở lên cực kỳ phức tạp cô không nghĩ người con trai này sẽ nói những diều này với cô ấy.
Chưa kể nhìn sự chân thành kia thì chắc chắn người đàn ông này đang hoàn toàn nói sự thật.
Một điều gì đó đã thôi thúc cô phải đi theo người con trai này,phải làm mọi cách để nảo vệ anh ấy.
Không biết những cảm xúc này tại sao lại có nhưng nó đã xuất hiện từ lúc mà cô hoàn thành lần tiến hóa đầu tiên của mình.
Trước đây người mà cô ấy tin tưởng nhất là cha của mình,nhưng chính người cha ấy đã phản bội long tin của cô và bỏ rơi hai mẹ con cô.
Chính vì vậy việc tin tưởng lần nữa đối với Tử Hàn Tuyết là rất khó.
Nhưng cuối cùng cô ấy cũng đưa ra một quyết định có thể là đúng đắn nhất cuộc đời của cô ấy
(Mọi người đề cử và tặng quà cho mình để có thêm động lực ra chương đều đặn và thường xuyên hơn nhé)