Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tại Tận Thế Thăng Cấp

Chương 83 :Thông tin từ Mạn Nhu




Chương 83 :Thông tin từ Mạn Nhu

Lúc này Mạn Nhu mới có thời gian quan sát hai người đàn ông lạ mặt này.

không biết thì thôi nhưng khi nhận ra rằng năng lượng của họ hoàn toàn không khác gì so với cô ấy nếu như không muốn nói là mạnh hơn.

Mạn Nhu cũng đoán ra được hai người này chắc chắn cũng đã tiến hóa lên bậc nhất giống như cô.

Tư Trước tới nay người duy nhất mà Mạn Nhu cho rằng manh một cách quá đáng đó chính Diên Phi nhưng khi gặp hai người này cô ấy đã phải suy nghĩ lại.

Từ bao giờ mà những người tiến hóa mạnh mẽ như này lại xuất hiện nhiều như vậy.Chỉ với một Diên Phi thôi đã khiến cô ấy đau đầu.

Chưa kể hai người này hoàn toàn không thua kém gì Diên Phi nếu nói đến áp lực mà họ tạo ra.

Hoàng Thiên"Cô không nghe thấy tôi nói gì sao?Cô là ai"

Vì quá ngạc nhiên lên cô ấy dã quên mất tại thời điểm này mình đang rơi vào tay của họ.

Nhưng chưa kịp trả lời thì một giọng nói có vẻ như còn rất trẻ vang lên

Viên Viên"Anh Hoàng Thiên,chú Lý Bân hai người b·ị t·hương hay sao mà chảy máu vậy!"

Ngay sau đó Tử Hàn Tuyết cũng đi ngay sau mà nhìn hai người họ với ánh mắt đầy khinh bỉ

Tử Hàn Tuyết"Viên Viên à lần sau hạn chế tiếp xúc với nhưng tên biến thái này nhá!"

Viên Viên trợn tròn mắt à không hiểu chuyện gì.

Lúc này Hoàng Thiên và Lý Bân cảm thấy không ổn mà nhanh chóng lau sạch v·ết m·áu của mình đi.

Từ lúc Tử Hàn Tuyết bước ra,cơ thể của Mạn Nhu không tự chủ được và run lên một cách nhè nhẹ.

Cô ấy gần như đã bị hoảng sợ,chỉ có thể nghĩ thầm""Thứ sức mạnh quái quỷ gì đây!!""

Nó gần như làm cho cô gái bị choáng ngợp vì sức mạnh này đã vượt quá phạm vi mà cô biết.

Ngay cả Diên Phi lúc này so với người phụ nữ lạnh lùng với mái tóc trắng kia hoàn toàn không là gì cả.

Chỉ nhìn vào ánh mắt của cô ta thôi cũng làm cho Mạn Nhu cảm thấy ơn lạnh

Cô thầm nghĩ""Không biết tại sao mình lại rơi vào tay của những con quái vật này!""

Hết lần này đến lần khác làm làm Mạn Nhu từ kinh ngạc cho đến sợ hãi.



"Mới sáng sớm mà mọi người tập trung ở đây làm gì!"

Một giọng nói lạnh lùng cất lên gây lên sự chú ý của mọi người ngay cả Mạn Nhu cũng vậy.

Người đàn ông này theo Mạn Nhu đánh giá là một tên khá đẹp trai với khuôn mặt lạnh lùng thờ ơ và mái tóc xám bạc.

Thật may là cô ấy không cảm nhận được bất cứ sức mạnh nào trên người của anh ta cả.

Cũng dúng thôi,Không giống như đám người Tử Hàn Tuyết thường để lộ ra sức mạnh của mình.

Nhưng Bạch Thiên Dương thì khác anh ấy không làm như vậy và ẩn giấu sức mạnh của mình

Chỉ những ai mà anh ấy muốn cho biết mới thực sự cảm thấy sức mạnh của anh ta.

Hoàng Thiên"Thiên Dương cậu đây rồi? người phụ nữ này là ai vậy!"

Lúc này Bạch Thiên Dương mới nhớ người phụ nữ mà hôm qua anh cùng với Tử Hàn Tuyết đã cứu.

Thú thật anh ấy củng chẳng biết người này là ai.

Bạch Thiên Dương"Tớ cũng đâu có biết người này là ai đâu!"

Thấy Hoàng Thiên vẫn nhìn mình với ánh mắt ngạc nhiên anh ấy tiếp tục nói tiếp

Bạch Thiên Dương"Tối hôm qua tớ khi đang bàn kế hoạch với Hàn Tuyết thì vô tình phát hiên ra cô ấy!.

Tớ còn tưởng cô ấy là ă·n t·rộm nữa"

Bên cạnh Tử Hàn Tuyết cũng không tự chủ được mà bất giác cười nhẹ.

Bạch Thiên Dương phớt là cô gái xinh đẹp đang ngồi dưới đất mà hỏi tất cả mọi người.

Bạch Thiên Dương"Mọi người chuẩn bị sẵn sàng rồi chứ?"

Lý Bân"Yên tâm đi cả người tôi bây giờ chàn đầy sức mạnh hơn bao giờ hết!"

Hoàng Thiên"Đừng lo tớ sẽ không để bất kỳ một con cá nào lọt lưới!"

Mạn Nhu nghe những người xa lạ này trò chuyện mà không biết chuyện gì đang xảy ra.

Có vẻ như họ đang định t·ấn c·ông thứ gì đó,một ý nghĩ đột nhiên xoẹt qua trong đầu cô

""Đừng nói là bọn họ chuẩn bị t·ấn c·ông khu tập trung này nhé!Nếu vậy chỉ với từng này người hay sao!""



Đến lúc này cô ấy không thể bình tĩnh mà chen vào hỏi

Mạn Nhu"Có phải mọi người định định t·ấn c·ông khu căn cứ này hay không!"

Cô nhìn thẳng vào Tử Hàn Tuyết mà hỏi khi chắc ràng người phụ nữ này có thể là người cầm đầu ở đây.

Câu hỏi kia đã thành công thu hút được đám người của Bạch Thiên Dương

Tử Hàn Tuyết"Ồ làm sao cô biết?"

Ánh mắt sắc lạnh trần đầy sát khí nhìn thẳng vào người của Mạn Nhu,Ánh mắt ấy chẳng khác nào những chiếc gai nhọn cả.

Mạn Nhu"Cô yên tâm tôi không có ác ý,Thậm chí có thể giúp mọi người thực hiện kế hoạch này!"

"Nói chính xác là tôi có thể dẫn mọi người đến nơi mà những tên khốn ở đây ở!"

Bạch Thiên Dương nheo mắt khi thấy người phụ nữ kia nói như thế.

Hoàng Thiên"Làm sao chúng tôi có thể tin cô được chứ!"

Mạn Nhu"Với tình hình hiện tại tôi có thể chơi đùa với tính mạng của chính mình sao!"

Khi nghe cô ấy nói vậy tất cả mọi người đều nhìn về phía của Bạch Thiên Dương để xem ý kiến của anh ấy thế nào.

Nhìn Thấy biểu hiện của mọi người ở đây Mạn Nhu dường như nhận ra điều gì đó.

Chẳng phải người phụ nữ kia là người đứng đầu sao?Tại sao mọi người đều nhìn về phía của người đàn ông kia như kiểu anh ta mới thực sự là người đứng đầu.

Bạch Thiên Dương đến gần bên cạnh Tử Hàn Tuyết và nói nhỏ vào tai của cô

"Cô nghĩ sao?"

Tử Hàn Tuyết"Tôi nghĩ chúng ta có thể thử!!"

Bạch Thiên Dương gật đầu đồng ý khi nghe Tử Hàn Tuyết nói.

Sẽ có lợi hơn nếu như có người thực sự quen thuộc địa hình ở nới này,nó sẽ giúp nhóm của Bạch Thiên Dương tiết kiệm khá nhiều thời gian.

Bạch Thiên Dương"Được rồi thả cô ta ra đi!"



Hoang Thiên"Cô ta có thể chạy trốn thì sao Thiên Dương?"

Bạch Thiên Dương"yên tâm đi cô ta không giám!"

Được sự đồng ý của anh ấy Hoàng Thiên cũng bất đắc dĩ mà cởi trói cho người phụ nữ này.

Anh ta vẫn không quên liếc nhẹ qua cặp v·ú đẫy đà kia.

Khi được cởi trói thì cuối cùng Mạn Nhu cũng có thể cử động một cách thoải mái.

Bạch Thiên Dương"Được rồi nói đi cô biết gì về nơi đây!"

Sau khi nghe câu hỏi có phần đe dọa của anh thì Mạn Nhu cũng ngoan ngoãn mà kể tất cả mọi chuyện.

Theo như những gì cô ấy nói thì người đứng đầu ở đây thực chất là người đã nhận nuôi cô ấy từ khi còn ở trại mồ côi.

Ngoài cô ấy ra thì có một người tên Diên Phi nữa.

Khi trái đất thay đổi,nhóm ba người họ cũng từng có một mục tiêu chung là giúp đỡ nhưng người dân thường.

Mọi thứ vẫn ổn cho đến khi bắt đầu có nhiều người về phe của Trương Minh khiến quyền lực của hắn ta càng ngày càng lớn.

Thay vì cứu giúp nhưng người dân kia thì họ bắt đầu bóc lột họ,tịch thu thức ăn của những người mới đến.

Chưa kể rất nhiều người phụ nữ trẻ cũng b·ị b·ắt đề làm đồ chơi cho đám lính dưới quyền của ông ta.

Chính vì vậy mà Cô ấy mới phản bội lại chính người đã nuôi nắng mình.

Bạch Thiên Dương cũng biết được rằng nơi mà Trương Minh đang ở cũng tách biệt hoàn toàn với nơi đây.

Nơi ấy ách đay một cây về phía bắc,Ngôi biệt thụ mà hắn đang ở cũng dược bao quanh bởi rất nhiều những tòa nhà khác nhau.

VÌ thế mà nó rất khó bị phát hiện.nếu như không có Mạn Nhu Thì Bạch Thiên Dương Thực sự không biết điều này.

Bạch Thiên Dương mỉm cười đắc ý

"Được rồi cô sẽ là người dẫn đường mang chúng tôi đến đó!"

Mạn Nhu"Không thể nào với từng này người các anh không thể lao đầu cào chỗ c·hết được!"

Nghe thấy cô gái trẻ này nói với vẻ mặt lo lắng đã khiến Hoàng Thiên và Lý Bân ở bên cạnh cười lớn

"HAHAHAHAHAHA!người nào có thể chịu được một cú đám của Thiên Dương chứ đúng là c·hết cười!"

Bạch Thiên Dương"Được rồi Tiểu Thiên đừng khinh địch"

Hoàng Thiên"Được rồi cậu yên tâm đi!"

(Mọi người đề cử và tặng quà cho mình để có thêm động lực ra chương đều đặn và thường xuyên hơn nhé)