Chương 84 :Tấn công
Ánh mắt của Bạch Thiên Dương đột nhiên trở lên lạnh lẽo chưa kể nó cũng tràn đầy sát khí.
Lúc này anh cố tỉnh để lộ một chút sức mạnh thực sự của mình cho người con gái kia thấy được.
Mặc dù chỉ là chút ít thôi nhưng nó cũng đã đủ để chấn nh·iếp Mạn Nhu
Bạch Thiên Dương"Nếu như bất kỳ lời nói nào lúc nãy là nói dối,cô sẽ không c·hết một cách nhẹ nhàng đâu!"
khuôn mặt của Mạn Nhu trắng bệch khi nhận ra rằng thực sự người thanh niên kia mới là người mạnh nhất trong những người ở đây chứ không phải người con gái xinh đẹp kia.
Mặc dù chỉ trong khoảnh khắc nhỏ cô đã cảm nhận được sức mạnh ấy một sức mạnh khủng kh·iếp vượt qua tất cả những gì cô ấy tưởng tưởng.
Bây giờ cô mới hiểu tại sao người đàn ông kia lại kiêu ngạo như vậy
Mạn Nhu thầm nghĩ""Tại sao một nhóm toàn quái vật mạnh mẽ như này lại có thể đi cùng với nhau!"
thực ra cô ấy không biết rằng ngoại trừ Tư Hàn Tuyết ra thì Hoàng Thiên Và Lý Bân nhờ đi cũng với Bạch Thiên Dương nên đã kiếm được rất nhiều kinh nghiệm cũng như chỉ số.
Chưa kể đối với những con quái vật bậc một Bạch Thiên Dương và Tử Hàn Tuyết cũng nhường hoàn toàn cho hai người kia.
Nếu như không phải trường hợp đặc biệt anh ấy cũng không tham gia
..................
Thời tiết hôm nay trở lên khá lạnh,cho dù ánh nắng vẫn còn chiếu rất gay gắt nhưng không hiểu tại sao những con gió mạnh vẫn tiếp tục thổi.
Trái đất dường như đang biến đổi một cách từ từ nào đó.
Bạch Thiên Dương cũng không biết nguyên nhân chính xác là gì nhưng anh ấy cũng phần nào nhận ra được điều này.
Nhóm người Bạch Thiên Dương di chuyển cực nhanh như những bóng ma thoáng hiện trên đường phố.
Tốc độ của họ nhanh đến mức mặc dù vừa lướt qua một người dân thường nhưng phải đến một giây sau thì người kia mới kịp phản ứng.
Rõ ràng nhóm của anh ấy đã mạnh hơn rất nhiều so với những gì Bạch Thiên Dương tưởng tượng.
Trong một khoảng thời gian ngắn những bóng dáng kia đã nhanh chóng rời khỏi khu dân cư chung và tiến đến một hướng mà cực kỳ ít người biết.
Nếu như không phải có Mạn Nhu dẫn đường thì chính Bạch Thiên Dương cũng không thể phát hiện ra được.
Không giống với phần còn lại của khu tập trung thì nới đây được canh gác một cách cực kỳ nghiêm ngặt.
Các tòa nhà xa hoa và sang trong được xây dựng cạnh nhau đặc biệt là ngôi biệt thự cực kỳ bắt mắt kia.
Các đội lính cánh đi giá·m s·át liên tục theo từng tốp năm người một một.
Thông thường theo như Bạch Thiên Dương quan sát được thì trong nhóm năm người canh gác thì có hai người đã tiến hóa và ba ngươi còn lại là người bình thường.
Mặc dù họ không thực sự mạnh nhưng đội ngũ này cũng đã rất ổn trong hoàn cảnh mà những người tiến hóa có vẻ ít hơn nhiều so với Bạch Thiên Dương tưởng tượng.
Bạch Thiên Dương"Tôi nghĩ đây là đích đến của chúng ta!"Anh ấy nói và nhìn thẳng vào những ngôi nhà kia.
Tử Hàn Tuyết trầm mặc không nói lời nào.
Ngược lại Hoàng Thiên ngay lập tức lên tiếng"Bây giờ chúng ta lên lầm gì?"
"Ừm..."Bạch Thiên Dương suy nghĩ suy nghĩ một lúc,nhưng dù nói bao nhiêu lần cũng không thể tìm ra giải pháp hợp lý nhất.
"Ngay cả khi tốc độ của chúng ta có nhanh như thế nào đi chẳng nữa cũng không thể nào không bị phát hiện.
Chưa kể những người này cũng đã tiến hóa và lên cấp chính vì vậy mà nó khó hơn rất nhiều"
Tử Hàn Tuyết bên cạnh cũng nói"Ngay cả khi trong số chúng ta có kỹ năng tàng hình đi nữa cũng không thể g·iết những người canh gác mà không để lại dấu vết gì!!"
Bạch Thiên Dương"Chúng ta không còn lựa chọn nào khác!"Anh ấy bước lên và ra khỏi tòa nhà nơi mà họ đang ẩn nấp.
Bất ngờ anh ấy tăng tốc độ và những bước chạy đạp xuống đất mạnh đến nỗi phát ra thành tiếng
"Bịch Bịch Bịch!"
Một đội năm người đàn ông có vũ trang đang đi giá·m s·át xung quanh nhưngng ngồi nhà này đảm bảo không có chuyện gì xảy ra.
Đột nhiên thân hình của họ khựng lại khi một tiếng động không biết từ đâu vang lên.
Bất ngờ hơn nữa là thân ảnh của một người đàn ông xuất hiện trước người của bọn họ lúc nào không hay.
Trang phục và vẻ ngoài hoang dã cùng với khí thế bá đạo toát ra từ cơ thể người này khiến năm người đàn ông theo bản năng cản thấy nguy hiểm.
Họ ngay lập tức giơ súng lên chĩa thẳng về phía của Anh ấy.
Tuy nhiên trước khi họ kịp bóp cờ thì,thế giới xung quanh họ trở lên đen tối hoàn toàn.
Tất cả đều nặng nề ngã xuống đất,b·ất t·ỉnh.
Tử Hàn Tuyết và những người còn lại cũng xuất hiện một giây ngay sau đó.Ngay cả Viên Viên đang được Lý Bân cõng sau lưng cũng có mặt.
Bạch Thiên Dương"Hãy cố gắng hạ gục càng ít người càng tốt.Rốt cuộc thì những người này có thể sẽ phải bảo vệ cho người dân ở đây khi chúng ta rời đi!"
"Nếu có bất kỳ ai ngăn cản chúng ta thì g·iết không tha!"
Tử Hàn Tuyết và những người khác không nói gì mà chỉ lẳng lặng gật đầu.
Vì an ninh được giá·m s·át rất chặt chẽ,nên sau khi tiêu diệt hơn 30 người đàn ông thì cuối cùng cũng có người kịp phát hiện và nổ súng.
Tiếng súng vang vọng giữa không gian yên tĩnh,thu hút sự chú ý của những tên lính còn lại.
Bạch Thiên Dương"Chuẩn bị chiến đấu!" anh ấy bình tĩnh nói"
Tử Hàn Tuyết cũng gật đầu đôi mắt lạnh lùng lóe lên,nhiệt độ xung quanh đột nhiên giảm mạnh khi một lớp băng dày xuất hiện dưới chân cô.
Viên Viên cũng rời khỏi lưng của Lý Bân lúc nào và đứng sát bên cạnh của Tử Hàn Tuyết.
Hoàng Thiên đã tự tách ra và kiếm cho mình một vị trí phù hợp.
Lý Bân cũng giơ cái khiên to quá khổ của mình lên trước người và thủ thế,người con gái tên Mạn Nhu kia Bạch Thiên Dương không biết cô có thể làm những gì.
Nhưng nhiều người vẫn sẽ tốt hơn.Nếu như mục đích của cô ấy cùng với nhóm của anh ta thì chắc sẽ không sao
Bạch Thiên Dương"Dẫn đường đi chúng ta sẽ tìm tên chó họ Trương kia!"Anh ấy xua tay, trầm trọng ra lệnh."
Mạn Nhu"Hiểu rồi!"Cô ấy gật đầu và tiến về phía trước dẫn đường,vì cô ấy là người duy nhất biết rõ khu vực này.
Rốt cuộc thì đây cũng là nơi mà cô ấy đã từng sinh sống trong quá khứ.
Bạch Thiên Dương, Tử Hàn Tuyết cùng với Lý Bân bình tĩnh đi theo sau Mạn Nhu.
Tât cả nhưng người lính phát hiện ra bọn họ đều được Hoàng Thiên xử lý từ xa.
Do phát súng trước đó đã làm động tĩnh quá lớn,Những người ở gần đó bắt đầu tập rung nhiều hơn về phía của nhóm Bạch Thiên Dương.
"Dừng lại"
Chưa đầy 60 giây sau một nhóm năm mươi người có vũ trang xuất hiện trước mặt của Bạch Thiên Dương.
Tất cả bọn họ đều mang theo bên mình một khẩu súng máy hạng nhẹ,nhưng nó tối tân hơn rất nhiều so với thứ mà những tên lính canh cửa sử dụng.
Nhiều người trong số họ còn mặc đồng phục của cảnh sát,Tất cả những người này đều nhìn về phía nhóm của Bạch Thiên Dương với cảnh giác cao độ.
Nhóm của Anh ấy bây giờ cũng không phải là nhưng bộ quần áo cũ khi bước vào khu căn cứ này,nó hoàn toàn bị thay với trang bị trước kia của họ.
Chỉ nhìn thôi cũng đủ thấy những trang bị kia toàn là những thứ cực kỳ mạnh mẽ.
Bạch Thiên Dương không để ý đến những người này và bình tĩnh nói"Không cần để ý tôi,cố gắng đừng để ai tới gần Viên Viên"
Tử Hàn Tuyết gật đầu và chỉ tay về phía trước.
Khi nhưng tên kia thấy Tử Hàn Tuyết đang dần dơ tay của mình lên,Chúng tưởng cô định sẽ t·ấn c·ông .
Ngay lập tức người đứng đầu trong số năm mươi người kia ra lệnh.
(Mọi người đề cử và tặng quà cho mình để có thêm động lực ra chương đều đặn và thường xuyên hơn nhé)