Chương 53 : Gặp lại Hoàng Thiên
Tử Hàn Tuyết"Bạch Thiên Dương anh định để lũ khốn kia đi theo như thế này sao?"
Anh nhìn cô với mọt nụ cười khó hiểu
"Không sao chỉ cần bạn chúng không manh động là được!Tôi muốn xem mục đích của bọn họ là gì!"
khác với lúc trước khi nói lên nhưng lời này trong ánh mắt của anh chỉ toàn là sát ý.
"Xoẹt Xoẹt"
Rõ ràng khi ra bên ngoài trường quái vật xuất hiện nhiều hơn và dồn dập hơn.
Bạch Thiên Dương gần như không được nghỉ ngơi mà luôn luôn trong tình trạng sẵn sàng chiến đấu.
Tuy vậy những sinh vật này chỉ là nhưng con thây ma cấp thấp.Anh chưa gặp một con quái vật nào thực sự mạnh mẽ cả.
Nếu gặp anh cũng chẳng lo lăng vì hoàn toàn tự tin vào sức mạnh hiện tại của mình.
Cũng như những tên khốn đang theo dẽo Bạch Thiên Dương.
Anh đã phát hiện ra bọn chúng từ lâu nhưng anh lại giả vờ như không biết.
Cho dù mục đích của bọn hắn là gì,chỉ cần không cản trở anh thì anh cũng sẽ không ra tay.
Mọi thú cứ diến ra như vậy trong suốt cả ngày.Một bên quan sát một bên tiếp tục lên đường.
Chả mấy chốc mà trở đã tối dần.
Bạch Thiên Dương và Tử Hàn Tuyết buộc phải tìm chỗ nghỉ chân.
Săn quái vào ban đêm không phải là việc gì quá khó khăn với cả hai người,Nhưng cẩn thận vẫn hơn.
Tử Hàn Tuyết"Nơi này thì sao?mọi thứ đều ok chưa kể ngôi nhà nãy cũng rất kín đáo"
Bạch Thiên Dương"Không sao hãy ở bất kì đâu cô muốn!"
Mọi thứ đều có vẻ bình thường cho đến khi màn đêm buông xuống
"Bằng Bằng"
Những tiếng động đã làm Bạch Thiên Dương chú ý.Đây rõ ràng là tiếng súng.
Chưa kể nơi tiếng súng phát ra cũng cách không xa nơi nghỉ chân của Bạch Thiên Dương.
"Tiểu Hắc"
Nhận được lệnh từ chủ nhân con quạ nhỏ đang ở bên cạnh Tư Han Tuyết bay ra bên ngoài.
Năng lực của Tiểu Hắc đặc bệt hữa dụng trong những lúc thế này.
Một vài phút sau Tiểu Hắc cũng báo về những thông tin mà nó nhìn thấy.Muốn tự mình xác minh anh laapk tức kích hoạt kỹ năng
chia sẻ tầm nhìn với Tiểu Hắc.Nhưng hình ảnh sống động dần hiện lên trước mắt của anh.
Một người thanh niên đang chiến đấu với lũ thây ma bằng cây súng của mình.Chưa kể sau lưng anh ta cũng bị rất nhiều người đang đuổi theo.
Trong đó có cả tên đã theo dõi Bạch Thiên Dương hôm nay.Đây rõ ràng là một cuộc t·ruy s·át.
Không mất nhiều thơi gian để Bạch Thiên Dương quyết định sẽ giúp đỡ anh ta.
Đúng vậy người thanh niên kia chính là người bạn mà anh ta đang tìm kiếm.Tưởng rằng sẽ mất ít nhất mấy ngày mới có thể có tin tức.
Nhưng thật bất ngờ khi anh lạ gặp Hoang Thiên trong hoàn cảnh này.
"Dịch Chuyển"Một tiếng thì thầm phát ra từ miệng của Bạch Thiên Dương.
Ngay sau đó anh biến mât tại chỗ và xuất hiên bên cạnh Tiểu Hắc chỉ ít giây sau.Đúng vậy đây là một trong những kĩ năng của Tiểu Hắc.
Bạch Thiên Dương định xử lý tất cả những tên kia để giúp đỡ bạn mình,Nhưng những giây tiếp theo khiến anh phải suy nghĩ lại.
Hoàng Thiên là người bạn sát nhà với Bạch Thiên Dương.
Chưa kể cậu ta còn là người duy nhất cùng Bạch Thiên Dương rèn luyện dưới sự chỉ dẫn của bố Bạch Thiên Dương.
Ngay từ khi còn như Hoàng Thiên đã được rất nhiều người đánh giá là có đôi mắt tuyệt vời.
Chính vì vậy cậu ấy cũng nổi tiếng với danh hiệu bách phát bách trúng được lũ trẻ trong vùng trao tặng.
Bất kì một cuộc thi bắn xa nào cậu ta tham đều đạt được hạng nhất.
Vì vậy khi xem cách mà Hoàng Thiên đang chiến đấu khiến anh cảm thấy rất thích thú.
"Bằng bằng"
Những viên đạn dường như được gắn định vị.Cứ mỗi một viên được bắn ra thì có một sinh vật nằm xuống.
Nhưng cuộc rượt bắt diễn ra không lâu khi cả hai đầu đã đều bị chặn bởi cùng một nhóm người.
Một tên trong số đó lên tiếng"Hoàng Thiên đầu hàng đi!Đại ca đã nói rồi nếu như người đồng ý gia nhập băng của bọn ta thì chức phó băng sẽ là của người"
"HAHA hahahahahah"
Tên kia có vẻ tức giận khi thấy Hoàng Thiên cười phá lên
"Thằng khốn mày cười cái gì?nếu không chấp nhận hôm nay mày phải c·hết"
Bên cạnh Hoàng Thiên Cũng bắt đầu ngừng cười cất tiếng với một giọng trần đầy sát ý cũng xen lẫn một ít mỉa mai.
"Tao mà phải gia nhập với lũ đâu đường xó chợ như các người ư!thật nực cười"
Ngay khi nghe Hoàng Thiên nói như vậy.
Tên đi đầu kia định ra lệnh cho đàn em của mình tiến lên vậy bắt Hoàng Thiên thì bất ngờ không biết từ đâu một người thanh niên từ bên kia đường xuất hiện.
"Tiểu Thiên à!tên tiểu quỷ nhà cậu vẫn không khác xưa tý gì!"
Nhận thấy vẫn còn người khác biết tên mình,chưa kể có rất ít người gọi cậu ta bằng cái tên Tiểu Thiên.
Ngoài bố mẹ ra thì người duy nhất gọi cậu ta bằng cái tên ấy chỉ có thể là.
Khi gương mặt ấy dần dần hiện ra thì anh cũng xác nhận những suy đoán của mình.
Một nụ cười hớn hở không thể giấu nổi trên khuôn mặt của Hoàng Thiên.
Anh ta ngay lập tức chạy lại ôm trầm lấy người của Bạch Thiên Dương.
"Tên khốn cậu biết tớ lo lắng cho cậu như thế nào không!"
Hàng loạt những tiếng nói phát ra từ Hoàng Thiên điều này chứng tỏ rằng cậu ta và Bạch Thiên Dương có mối quan hệ tốt như thế nào.
Bạch Thiên Dương"Buông ra!Từ khi nào mà cậu thích ôm ấp như vậy hả,buông ra!"
Hoàng Thiên vẫn không có ý định buông Bạch Thiên Dương ra thì một giọng nói cất lên cắt ngang hết thảy.
"hahaha!lại có một thằng ngu lao dầu vào chỗ c·hết.Rất tiệc phải thông báo,bạn của mày và cả mày nữa đều phải c·hết ở đâu"
Điều cười cùng giọng nói của tên kia như thể chắc chắn đã giành được chiến thắng.
Bạch Thiên Dương chau mày khi nghe thấy hắn ta nói như vậy.
Anh ta gét nhất là có người uy h·iếp mình.
Bạch Thiên Dương"Giết c·hết hết tất cả chỉ để lại tên cầm đầu kia!"
Đúng vậy anh đang ra lệnh cho Ảnh hành động.Chỉ vừa nói hết câu những tiếng hét không từ đâu vang lên.
Cứ từng người từng người trong số nhưng ngươi có mặt ở đây nằm xuống.
Vài dây lại có một cái đầu vằn lên.Cảnh tượng diễn ra cực kì quỷ dị.
Tên cầm đầu kia gần như s·ợ c·hết kh·iếp,rõ ràng cả hai tên kia vẫn không hề nhúc nhích nhưng người của hắn từng người từng người nằm xuống.
mọi thứ diễn ra quá mức bất ngờ khiến hắn mặc kệ tất cả mà lao đầu chạy chốn.
Nhưng vẫn chưa kịp quay người thì cơ thể của hắn ngã ầm xuống.Không biết từ lúc nào mà hai chân của hăn đã bị cắt mất.
Lúc này hắn mới cảm thấy cơn đau mà nó đem lại
"AAAAAA thằng chó c·hết mày đã làm gì tao AAAA"
Chứng kiến hết tất cả những gì vừa xảy ra cũng khiến Hoàng Thiên hít thở không thông.
Anh chưa bao giờ nghĩ người bạn Bạch Thiên Dương của mình yếu đuối.
vì khi nãy vừa gặp Bạch Thiên Dương thôi Hoàng Thiên có thể cảm nhận được sức mạnh to lớn phát ra từ cơ thể kia.
Nhưng cậu ta không nghĩ rằng Bạch Thiên Dương lại mạnh mẽ đến thế.
""Quả nhiên vẫn là cậu Thiên Dương""Hoàng Thiên không khỏi cảm thám suy nghĩ.
Bạch Thiên Dương từ từ tiến lại gần chỗ của tên kia.Hắn ta vẫn đang gào thét trong đau đớn.
"Tránh ra mày biết tao là ai không!"
Hắn hét lên khi thấy Bạch Thiên Dương ngày càng đến gần
"Làm ơn hãy tha cho tôi tôi biết lỗi rồi,tôi sẽ nói tất cả,tất cả những gì mà mình biết"
Bạch Thiên Dương"Ồ vậy sao!người nói thử xem".
Nhìn thấy khuôn mặt trần ngập sát ý của người thanh niên khiến hắn ta không nhiều lời khai ra tất cả nhưng gì mà hắn biết.
Từ tên đại ca cầm đầu cho đến những thành viên chủ chốt trong băng của anh ta.
(mấy ngày sắp tới mình bận nên không ra chương mới được mong mọi người thông cảm nhé)