Chương 52 : Hoàng Thiên
Nội Hà là một thành phố rất lớn với tổng dân số lên tới 30 triệu người
Bản thân thành phố cũng rất nhiều những Tỉnh và quận nhỏ khác nhau.
Trong khi dân số được phân bố đồng đều với một số lượng lớn ở trung tâm thành hố đây cũng là đầu não của Nam Việt.
Số còn lại tập trung ở xung quanh cũng như các quận còn lại.Đại học Nam Việt nằm ở Tỉnh Tây Hà thuộc Nội Hà.
Trước khi thế giới biến đổi thì gia đình của Bạch Thiên Dương ở Tại thành phố Định Nam cách Nội Hà khoảng 110 km
Khoảng cách không phải là quá xa nếu như di chuyển bằng ô tô hay các phương tiện khác.
Nhưng với tình hình hiện giờ việc đó gần như bất khả thi khi đường phố hoàn toàn bị tác nghẽn
"Tôi sẽ đi về phía nam"Bạch Thiên Dương lên tiếng phá vỡ sự im lặng giữa hai người.
Rốt cuộc thì cảnh tượng trước mặt cũng khá sốc với cả hai người họ.
Bạch Thiên Dương"Cụ thể hơn tôi sẽ đến thành phố Định Nam"
"Gia Đình tôi ở huyện Trực Nam và tôi phải đến đó càng sớm càng tốt"
Một lý do khác khiến Bạch Thiên Dương vẫn nuôi hy vọng rằng gia đình của mình vẫn còn an toàn khi huyên Trực Nam là một huyện nhỏ.
Chỉ có một ít dân số sống ở đó.Chưa kể bố anh không phải là một người bình thường khi những thứ mà Bạch Thiên Dương có được đều nhà bố anh mà có.
Dân số ít đồng nghĩa với việc thây ma sẽ ít hơn.
Tử Hàn Tuyết cũng rất ngạc nhiên khi nghe những gì Bạch Thiên Dương vừa nói.
Mặc dù nơi mẹ cô ở không ở thành phó Định Nam nhưng nó cũng cách đó không xa.
Tử Hàn Tuyết"Tôi đoán chúng ta sẽ còn phải đi cùng nhau một thời gian dài nữa"
Bạch Thiên Dương không hiểu Cô ấy muốn nói gì.
Tử Hàn Tuyết"Đừng nghĩ linh tinh tại vì mẹ tôi cũng ở gần thành phố Định Nam mà thôi"
Cô cũng không chắc liệu mẹ cô có còn ở đấy không vì trước khi thế giới biến đổi một ngày mẹ cô bảo sẽ đi đâu đó.
Nhưng cô không biết mẹ mình đã đi chưa.Tử Hàn Tuyết vẫn phải đến nới đó để xác nhận lại.
Bạch Thiên Dương"Lam ơn hãy chăm sóc tôi cho đến lúc đó!"
Mặc dù chỉ là một câu nói xã dao nhưng Tử Hàn Tuyết vẫn gập đầu đồng ý.
Bạch Thiên Dương"Trước khi đi tôi muốn đến nơi này trước"
Không biết anh ta có ý định gì nhưng Tử Hàn Tuyết vẫn đồng ý.
Bạch Thiên Dương không biết bây giờ đã muộn chưa nhưng anh vẫn đến thử xem.
Ngoài gia đình là người thân duy nhất của của anh thì người duy nhất anh có thể tin tưởng chính là người bạn thân của mình.
Hai người đã làm bạn từ rất lâu khi gia đình của anh chuyển tới Định Nam Sinh sống.
Vốn dĩ cả hai người đều học chung trường nhưng người bạn đó đã phải bỏ học giữa chừng vì hoàn cảnh gia đình quá khó khăn.
Chưa kể anh còn phải nuôi em gái nhỏ đang học cấp 3.
Chính vì thế người bạn kia đã phải hi sinh để kiếm tiền cố gắng làm mọi thứ vì gia đình và em gái.
Đây cũng chính là lý do Bạch Thiên Dương cảm phục người bạn của mình.
Bạch Thiên Dương"Đi thôi nơi này cách đây không xa!"
Nơi mà anh đang đến là một khu vực rất thú vị và cũng cực kì nguy hiểm trước đây
Tử Hàn Tuyết"Ít nhất thì anh cũng phải nói tôi niết lý do khi đến đó chứ!"
Bạch Thiên Dương cũng không có gì dấu diếm mà kể về người bạn của mình.
Cũng giống như Tử Hàn Tuyết cố gắng làn mọi thứ để cứu Châu Giai Kỳ thì Bạch Thiên Dương cũng vậy.
Anh không thể bỏ mặc người bạn duy nhất của mình.
***
"Đại ca em đã bảo bọn thuộc hạ đi tìm khắp nơi rồi nhưng vẫn không hề thấy bóng dáng của tên Hoàng Thiên kia đâu!"
Một tên trông gầy như que củi đang nói với một người có khuôn mặt rất dữ tợn.Có vẻ như đây là một băng nhóm nào đấy.
Bên Cạnh tên gầy một người thanh niên béo kia cũng lên tiếng.
"Đại ca cả ba chúng ta đều đã đạt cấp đọ 20 tại sao vẫn phải sợ tên Hoang Thiên kia"
"Bụp"
ngay khi tên béo kia vừa nói hết câu thì đã bị đại ca của mình đánh mạnh vào đầu
"Thằng ngu mày khong biết gì về thằng chó c·hết đó cả.Nếu không muốn c·hết một cách không rõ ràng thì tìm ra vị trí của nó ngay cho tao!"
Tên béo tỏ ra sợ hãi vì rất ít khi đại ca của mình tức giận như vậy cả.
Hắn biết Hoàng Thiên là ai.
Một trong những người cực kì giỏi về súng ngắm chính vì vậy rất nhiều đàn em trong băng của anh ta đã b·ị b·ắn c·hết mà không biết gì cả
Một tuần trước khi nhóm của anh ta vô tình biết được một nơi buôn bán v·ũ k·hí nóng.
Vũ khí nóng bị cấm tằng trữ ở Nam Việt nhưng vẫn có một số người gan to b·uôn l·ậu chúng
Ngay khi nhận được tin tức đại ca của hắn rất vui mừng và đã cử người đến ngay đó.
Đây cũng là lúc băng của anh ta chạm trán với một tên khốn tên Hoàng Thiên.
Mọi chuyện sẻ chẳng có gì khi mấy thằng ngu đàn em kia sau khi lấy được súng ông không rời đi lại gây chuyện với tên kia cũng đang ở gần đó.
Tên Hoàng Thiên kia mang theo một bao thức ăn to chính vì vậy đã làm đồng bọn của hắn ta nổi lòng tham và chặn c·ướp.
Nhưng ai biết được là tên kia lại rất giở s·ử d·ụng s·úng ống đăc biệt là súng ngắm.Chính vì vậy mà băng của hắn ta đã bị tên Hoàng Thiên Kia săn lùng.
Nếu như không phải Băng đảng của hắn rất đông cũng như có một vài người mạnh mẽ thì đã bị tên Hoang Thiên Kia xử từ lâu.
"Đại ca bây giờ chúng ta phải làm gì?"
Tên gầy có vể rất biết nịnh nót kia nói
"Tất nhiên là về căn cứ rồi!"Giọng nói của tên đại ca cầm đầu có vẻ khàn đặc
Có vẻ như ba người bọn họ là nhưng người mạnh mẽ nhất trong băng.
Đang định rời đi thì một tên đàn em không biết từ đâu chạy tới hớt hải nói
"Đại ca, Đại ca HỪ Hừ Hừ Bọn em phát hiện hai người đang ở gần đây cách đây không xa.Chưa kể có một cô gái cực xinh đẹp nữa!"
Vừa nghe thấy có hái xinh đã làm ánh mắt của tên cầm đầu kia lóe lên.
Mặc dù tại bản doanh của hắn đã có rất nhiều cô gái xinh đẹp nhưng ai lại chê nhiều cơ chứ.
Chưa kể nhưng tên đàn bà kia Hắn ta cũng bắt đầu chán dần.
"Nhanh sai người đi theo dõi bọn họ!"Hắn ngay lập tức sai người đi làm nhưng đột nhiên nhớ ra điều gì đó.
Việc của Hoàn Thiên là một ví dụ.Hắn không muốn dây dưa với bất kì một tên nào như thế nữa.
"Quan đã! tuyệt đối không được mạnh động như lúc trước nữa".Mặc dù hắn tự tin với sức mạnh của mình nhưng cảnh giác vẫn là hơn.
***
Tại một ngôi nhà cách đấy không xa một người thanh niên có vẻ cùng tuổi với Bạch Thiên Dương.
Ngoại hình của anh ta cũng vậy không sai biệt so với Bạch Thiên Dương là mấy.Duy nhất chỉ có khuôn mặt cũng như mái tóc là hoàn toàn khác.
Thây vì màu xám bạc như Bạch Thiên Dương thì mái tóc của anh ta hoàn toàn là màu đen.
Anh từ từ cỏi bỏ khẩu súng từ bên người xuống chính nó đã cứu sống anh ta rất nhiều lần
"Haziii! cuối cùng cũng thoát được có vẻ như lv 23 vẫn chưa đủ để thoát khỏi mấy tên khốn kia"
Anh ta không biết phải làm sao.Nếu như một đấu một Hoàn Thiên Hoàn Toàn không sợ nhưng quân địch lại rất đông.
Cũng có một số người rất mạnh mẽ trong số chúng,Chưa kể anh thiên về t·ấn c·ông tầm xa hơn là cận chiến.
Chưa kể kỹ năng đầu tiên mà anh ta nhận được vào ngày đầy tiên khi thế giới biến đổi cũng liên quan đến tầm xa.
Có vẻ như hệ thống phụ thuộc vào tính cách hay sở trường để lựa chọn kĩ năng đầu tiên.Với kỹ năng này khiến anh cực kỳ nguy hiểm.
Chỉ tiếc là Hoàng Thiên Không có một khẩu súng ngắn nào.nếu không phải vậy anh cũng không bị cầm chân ở đây lâu như vậy.
""Thiên Dương à không lâu đâu tớ sẽ đi tìm cậu!""