Chương 54 :Chuyện cũ
Bạch Thiên Dương"Tốt lắm!xem như trước khi c·hết ngươi vẫn còn chút tác dụng"
Bạch Thiên Dương nhìn tên đàn ông kia với ánh mắt độc ác.
"Không không thể nào thằng chó mày đã hứa là không g·iết tao mà"
"xoạt"
Một tiếng chém nhẹ nhàng vang lên đầu của tên kia bay lên với nhũng tia máu bắn đầy ra xung quanh.
Đến ngay cả Hoàng Thiên Đứng bên cạnh cũng phải hơi run nhẹ.
Hoàng Thiên biết Bạch Thiên Dương là người lạnh lùng từ bé.
Nhưng anh ta không ngờ tới hoàn cảnh đã biến bạn của mình thành một người đáng sợ như vậy.
Mặc dù đáng sợ là thế nhưng Hoàng Thiên biết Bạch Thiên Dương luôn đối xử tốt với những người thân của mình.
Chính vì vậy mà anh ta luôn luôn tin tưởng Bạch Thiên Dương dù có như thế nào đi nữa.
Những kí ức khi còn nhỏ trợt ùa về trong tâm trí của Hoàng Thiên.
Khi đó cả Hoàng Thiên và Bạch Thiên Dương không may đã động đến một nhóm tên lưa manh từ khi còn ở quê.
Hai người đã bị bao vậy bởi rất nhiều những tên đầu gấu.Thay vì chạy thì cả hai người đứng lại và đối đầu cũng với nhưng tên khốn kia.
Sau hôm đó Hoàng Thiên đã phải nhập viện hai tuần,Bạch Thiên Dương may mắn khi chỉ b·ị t·hương ngoài da.
Đó cũng chính là lúc tình bạn của họ trở lên gắn kết hơn.
Bạch Thiên Dương"Này đứng đực mặt ra làm gì vậy đi thôi!"
Hoàng Thiên"Thiên Dương cậu nhớ khi chúng ta còn nhỏ không!"
Anh ta hỏi Bạch Thiên Dương với ánh mắt hồi tưởng về quá khứ
Bạch Thiên Dương"Tất nhiên rồi làm sao tớ có thể quên được chứ.Đặc biệt là lúc cậu nhìn chộm....."
Hoàng Thiên"Thằng khốn quên ngay cái chuyện này đi"
khi nghe Bạch Thiên Dương nhắc đến chuyện này khuôn mặt của Hoàng Thiên trở lên xấu hổ.Chỉ có anh ta và Bạch Thiên Dương là biết chuyện gì xảy ra.
Bạch Thiên Dương"HAHA tớ tưởng cậu quên chuyện này lên nhắc nhở thôi!"
Bạch Thiên Dương nhìn Hoàng Thiên với ánh mắt đầy châm trọc.Anh biết đây là một vết nhơ trong quá khứ của Hoàng Thiên.
Thỉnh thoảng anh vẫn hay nhắc lại để trêu người bạn này.
Bạch Thiên Dương"Thôi không đùa nữa đi thôi!Lũ thây ma sẽ càng ngày càng kéo tới nếu chúng ta cứ đúng ở đây"
"Tiểu Hắc đi thôi!"
Vừa dứt lời thì ở trên cao Tiểu Hắc bay xuống và đậu trên vai của Bạch Thiên Dương.
Sự xuất hiện của con quạ làm Hoàng Thiên hơi bất ngờ nhưng anh không hỏi gì.Dẫu sao sớm hay muộn anh cũng biết thôi.
Bạch Thiên Dương đi về phía mà anh nghĩ ngơi lúc trước.Khoảng cách không xa nên chỉ mất một lúc hai người đã đến nơi.
Vừa vào phòng Tiểu Hắc đã nhanh chóng bay đến nơi mà Tử Hàn Tuyết đang nghỉ ngơi.
Bạch Thiên Dương biết nó đi đâu nhưng anh không quan tâm.Anh đã quá quen với điều này rồi.
Bất cứ khi nài rảnh rỗi nó đều tìm đến Tử Hàn Tuyết.
Hoàng Thiên"Nó đi đâu vậy?"
Bạch Thiên Dương"Không sao đâu cứ kệ nó đi!"
Bạch Thiên Dương chợt trở lên yên lạng một lúc mới bắt đầu hỏi tiếp.
Bạch Thiên Dương"Cậu có ý định gì tiếp không?"
Hoàng Thiên"Tất nhiên là đi tìm em gái rồi!"
Khi nhắc đến em gái khuôn mặt của Hoàng Thiên chợt biến đổi.
Bạch Thiên Dương biết những biến đổi ấy là do đâu.Dù sao thì em gái là người thân cuối cùng của Hoàng Thiên.
Bố mẹ anh ta mất cách đây không lâu khi bị t·ai n·ạn xe.Em gái anh ấy đã gần như phải nhờ nhà một mình trong xuất quãng thời gian dài.
Thật mai bố mẹ của Bạch Thiên Dương đã chăm sóc em gái của anh ta như con ruột của mình vậy.
Đây cũng là lý do phần nào khiến Hoàng Thiên phải từ bỏ đại học để kiếm tiềm chăm lo cho em gái của mình.
Bạch Thiên Dương"Không sao đâu Tiểu Thiên có bố mẹ tớ ở đấy Thanh Nhi sẽ không sao đâu!"
Đúng vậy em gái của Hoàng Thiên là Hoàng Thanh Nhi hiện đang học lớp 12.
Khi nghe Bạch Thiên Dương nói thế Hoàng thiên cũng yên tâm phần nào.
Dù sao anh ta biết bản lĩnh của Bạch Thiên Dương đang có phần nào cũng nhờ bố của anh ta.
Bạch Thiên Dương"Thôi nghỉ ngơi đi mai chúng ta sẽ có nhiều việc phải làm đấy!"
Nói xong anh cũng tiến về chỗ của mình tìm chỗ để nghỉ ngơi.Tất nhiên anh vẫn không quên ra lệnh cho Ảnh cảnh giác xung quanh.
Một buổi tối nhanh chống qua đi.Vẫn giống như hôm qua Tiểu Hắc đã đến và đánh thức anh dậy,Điều này cũng diễn ra thường xuyên từ khi cí Tiểu Hắc.
Một ánh mắt lạnh lùng không biết từ đâu nhìn tới khiến Bạch Thiên Dương không khỏi rùng mình.
Anh biết đây là ánh mắt của ai,ngoài Tử Hàn Tuyết ra thì là ai được chứ.
Tử Hàn Tuyết"Nói tối hôm qua anh đã đi đâu!"
Bạch Thiên Dương ngạc nhiên khi thấy cô hỏi như thế""Từ bao giờ người phụ nữ này lại quan tâm anh đi đâu""anh nghĩ.
Dù vậy nhưng anh vẫn không dám nói thẳng.Bạch Thiên Dương chỉ về phía người đàn ông vẫn còn đang ngủ kia.
Bạch Thiên Dương"Tôi nói với cô trước đây anh ta chính là người bạn tôi đang tìm kiến!"
Tử Hàn Tuyết quay sang hướng mà Bạch Thiên Dương vừa chỉ,cô cũng thấy người thanh niên kia đang ngủ say tại đó
Tử Hàn Tuyết"Lần sau nếu làm bất cứ chuyện gì hay nói cho tôi biết!"
Bạch Thiên Dương"Tôi biết rồi!Lần sau sẽ nói cho cô được chưa"
Khuôn mặt của Tử Hàn Tuyết dịu đi khi nghe Bạch Thiên Dương nói như thế.
Bạch Thiên Dương đứng dậy đi thẳng đến chỗ của Hoàng Thiên và đá vào người anh ta.
Dậy đi tên khốn ham ngủ.Cú đá đủ mạnh để Hoàng Thiên Giật mình tỉnh dậy,nó làm anh bất ngờ đến nỗi phải dơ hai tay lên tự vệ.
việc sống một mình đã làm cho anh ta cảnh giác với xung quanh nên mới hành động như vừa rồi.
Vừa Tỉnh lại đập vào mắt anh ta là một người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp đang đứng cạnh Bạch Thiên Dương.
Không biết tại sao anh lại thấy hai người kia cực kỳ đẹp đôi.
Đến bây giờ anh mới quan sát kỹ hình như bạn của anh ta Bạch Thiên Dương dường như đẹp trai hơn so với trước kia thì phải.
Nhưng điều anh ngạc nhiên hơn là người bạn Bạch Thiên Dương của mình lại đi cùng một cô gái mới là vấn đề.
Hoàng Thiên nghĩ cả đời này Bạch Thiên Dương cũng sẽ không kết bạn với bất kỳ một người phụ nữ nào nữa với những chuyện đã xảy ra trong quá khứ.
Khi chứng kiến cảnh này anh biết Bạch Thiên Dương đã không còn quan tâm đến việc kia nữa.
Anh ta đứng dậy từ từ tiến lại gần hai người
Hoàng Thiên"Chào cô tôi là bạn của Thiên Dương tên là Hoàng Thiên!"
Khác với khuôn mặt lúc nãy khi đang nói chuyện với Bạch Thiên Dương thì Tử Hàn Tuyết quay sang nhìn anh ta với khuôn mặt lạnh như băng.
Cô nhìn Hoàng Thiên mà chỉ gập đầu nói tên của mình
"Tử Hàn Tuyết"
Điều này khiến Hoàng Thiên chỉ biết cười khổ rõ ràng cô ấy đối của với anh ta khác xa khi đối xủa với Bạch Thiên Dương.
Bên cạnh Bạch Thiên Dương cũng không biết phải làm gì với tính cách lạnh như băng của người con gái kia.
Bạch Thiên Dương"chuẩn bị đi chúng ta sẽ xuất phát!"
"À đúng rồi hiện tại cậu đang ở cấp độ bao nhiêu Hoàng Thiên!"
Hoàng Thiên nhìn người bạn của mình mà không do dự nói ra
Hoàng Thiên"Hiện tại tớ đang ở cấp 24 và chuẩn bị lên cấp 25!"
Bạch Thiên Dương"Tốt lắm hãy có gắng lên cấp 25 sẽ có điều bất ngờ xảy ra"
Hoang Thiên khôn hiểu ý của Bạch Thiên Dương là gì nhưng anh vẫn không hỏi nhiều
Bạch Thiên Dương"Còn nữa!Bắt lấy"
Bạch Thiên Dương quang một thứ gì đó được bọc trong một tấm vải đen về phía của Hoàng Thiên.
Đây rõ ràng là khẩu súng ngắm mà anh đã có được sau cuộc chiến tại khư rừng sinh thái.Bạch Thiên Dương biết món đồ này cực kỳ phù hợp với người bạn của mình.
Hoàng Thiên cũng không từ chối mà mở thứ đồ kia ra.Ánh mắt của Hoàng Thiên sáng lên khi nhận ra thứ này là gì.