Chương 18 : Cái chết của Vương Long
Vương Long hét lên kinh hoàng khi nhận ra hơi thở của những con thây mà đang đến gần với những tiếng gầm gừ giữ tợn.
-"Đường lại gần tôi lũ khốn c·hết tiệt"
Vương Long đưa hai tay lên kích hoạt kỹ năng điều khiển khí,chứng tỏ việc sử dụng nắm đấm trước đó chỉ là ngụy trang cho kỹ năng thật sự của hắn ta.
Nó giống như nhưng gì Bạch Thiên Dương đã nói trước đó.
"Bang..bang..bang"
Ba khẩu đại bác bằng khí thổi bay đầu ba con thây ma gần nhất với hắn ta và mặt đất nhanh chóng trở thành một mớ hỗn độn bê bết máu.
Những khẩu đại bác lại tiếp tục bắn ra tiêu diệt những con thây ma khác.
Tuy nhiên trước sự kinh hoàng của Vương Long khi muốn sử dụng kỹ năng lần nữa nhưng hắn ta chợt nhận ra rằng không còn một chút mana nào nữa.
Trong trận chiến trước không chỉ có Tử Hàn Tuyết là người tiêu tốn nhiêu mana cả Vương Long cũng vậy.
Trước những đòn t·ấn c·ông sắc bén của Tử Hàn Tuyệt buộc hắn phải sử dụng kỹ năng của mình đáp trả lại .
Tưởng chừng như cô là mối nguy hiểm duy nhất mà hắn phải đối đầu nên không tiếc sử dụng mana của mình.
Nhưng những bức tường băng của Tử Hàn Tuyết chặn lại khá nhiều những khẩu đại bác không khí mà hắn ta tạo ra.
kỹ năng thao túng không khí của hắn ta cho phép hắn ta điều khiển không khí ở gần mình.
Dưới ánh mắt kinh hãi và hoảng loạn của mình một con thây ma chồm tới và chộp lấy đầu của hắn ta trước khi cắn một nhát vào mặt hắn.
-"Arrrr..Arrr! Đau quá!!!Đau quá!!!"
Một thây ma khác quỳ xuống và tiếp tục cắn vào tay hắn ta,xé ra một mảng thịt lớn.
-"Giúp tôi với!Tôi xin lỗi vì những điều đã làm trước đây!"
Thây ma thứ ba bám chặt vào tay hắn ta xé toạc cánh tay và cắn nát hai ngón tay của hắn.
-"Tôi sẵn sàng làm con chó của anh,tôi sẵn sàng làm trâu ngựa cho anh cho đến khi c·hết!"
...
Tiếng la hét tuyệt vọng của Vương Long vang vọng khắp nơi tạo ra một âm thanh cực lớn làm rung động màng nhĩ của nhưng ai nghe thấy nó.
Dưới sự chăm sóc của bốn thây ma,Vương Long bị cắn khắp người đến nỗi biến thành một đống máu và thịt.
Tiếng la hét dữ dội chỉ dừng lại khi một trong bốn con thây ma cắn vào cổ họng của hắn ta.
Những người sống sót không khỏi rùng mình sợ hãi khi trừng mắt chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng đó.
Điều đáng lẽ chỉ xảy ra trong phim,nó thực sự không phải là cảm giác dễ chịu khi chứng kiến.
Ánh mắt của mọi người đều hướng về phía Bạch Thiên Dương đang ở cách đó 20 mét.
Tuy nhiên không một ai trong số họ dám nhìn anh quá lâu khi vội vàng nhìn sang chỗ khác và không muốn mình cũng giống như Vương Long lúc nãy.
Ngay cả những giáo viên đang có mặt trong tòa nhà đó cũng ngac nhiên và run sợ.
Ai có thể nghĩ người thanh niên này lại thực sựu độc ác và tàn nhẫn như vậy!
Nhưng điều đáng ngạc nhiên là nét mặt của anh ta quá thờ ơ xem như đây chỉ là điều bình thường.
Tuy nhiên cũng có người nhìn c·ái c·hết của Vương Long với một nỗi căm thù vô hạn.
Và khi họ nhìn vào bóng lưng của Bạch Thiên Dương niềm căm thù ấy biến thành sự biết ơn.
Những người này đều là những người phụ nữ đã phải chịu sự áp chế của Vương Long.
Sau khi bị l·ạm d·ụng và phản kháng trong gần một tuần,những người phụ nữ này sẵn sàng làm mọi thú để trả thù.
Thật tệ họ quá yếu để làm gì lúc đó.Sự xuất hiện của Bạch Thiên Dương không khác gì mặt trời thứ hai.
[Bạn vừa g·iết được người chơi cấp độ 17 + 5 sức mạnh]
"xoạt...xoạt ...xoạt...xoạt"
thực hiện những nhát chém cực nhanh,bốn cái đầu bay lên và rôi xuống dưới đất lăn vài vòng trước khi dừng lại.
Không để ý đến lũ thây ma đang tiến đến.Bạch Thiên Dương cúi xuống bên cánh cái xác tan nát của Vương Long không khỏi hãi hùng ghê ghớm.
Kìm nén cơn buồn nôn của mình anh lục lọi quanh cái xác ấy và tìm thấy một vài thứ thú vị.
[Vong cổ bão tố (xanh lục) : chứ sức mạnh nguyên tố gió bên trong.
Mỗi ngày một lần nó có thể phóng ra một cơn lốc nhỏ hất tung mọi thứ trên đường đi của nó +8 mana]
[Dao găm độc (xanh lục) : một chiếc dao găm được tẩm độc.Độc dược của nó đủ để g·iết c·hết một con voi một cách từ từ ]
Mặc dù cơ thể của Vương Long chỉ rơi ra hai bảo vật nhưng chúng khá quý giá cả hai đều được xếp hạng hiếm.
Bằng cách đánh bại một con người.Người ta không chỉ nhận được chỉ số cộng thêm mà con có thể nhận được những món đồ ma anh ta từng sở hữu.
Tất nhiên cấp độ của kè thù càng cao sẽ càng khó đối phó và lượng kho báu mà họ mang theo sẽ càng nhiều và chất lượng hơn.
Việc này lý giải tại sao lại có nhiều người thích c·ướp và g·iết người khác trong nhưng cuốn tiểu thuyết bởi vì cái lợi nó đem lại quá lớn.
Hơn nữa hiện tại,Bạch Thiên Dương không hề e ngại khi phải g·iết một con người.
Nhưng anh cũng không thể coi mình như một cỗ máy người g·iết người ghê rợn.
Bạch Thiên Dương sẽ không có ý định xem ai là kẻ thù trừ khi họ có ý định xấu với anh ta.
Bạch Thiên Dương thả lỏng.
"vụt"
Một viên đạn băng từ phía của Tử Hàn Tuyết hướng thẳng về cái đầu nhìn có vẻ còn nguyên vẹn của Vương Long.
Viên đạn giải phóng ra một năng lượng bất ngờ khiến nó nát bét.
"Mặc dù mạng sống của tên khốn đó đã mất nhứng nó vẫn có thể trở thành một thây ma" một giọng nói nhẹ nhàng vang lên cách đó không xa
khẽ ngẩng đầu Bạch Thiên Dương nhìn thấy Tử Hàn Tuyết đang đi về phía anh ta phía sau cô Trần Minh và Lâm hạo vẫn không ngừng đang run rẩy .
Rõ ràng những gì Bạch Thiên Dương làm khiến hai người đàn ông s·ợ c·hết kh·iếp.
Họ đã tận mắt chứng kiến Bạch Thiên Dương ném Vương Long về phía những con thây ma.
Những tiếng hét kinh hoàng và đau thấu tim của anh ta khi bị một con thây ma lao vào cắn.
Tuy nhiên tất cả những điều kinh khủng đó.Bạch Thiên Dương vẫn dửng sưng quan sát mọi thứ..
Theo quan điểm của Trần Minh và Lâm Hạo chỉ những người đã từng g·iết rất nhiều người trước đây mới có thể giữ được tâm trạng như thế.
Tất nhiên cũng có những lý do khác khiến con người hành xử như thế
Không chỉ mọi người xung quanh nhìn anh,ngay cả Tử Hàn Tuyết cũng quan sát và đi gần về phía anh.
Cô chìa tay về phía Bạch Thiên Dương như thể yêu cầu những món đồ rơi ra từ trên người của Vương Long.
-""Haziiiiii.... dù gì thì cô ta cũng góp phần tiêu diệt tên Vương Long đó"" một tiếng thở dài phát ra từ phía của anh.
Bạch Thiên Dương đưa chiếc dao găm cho Tử Hàn Tuyết.
Cô cau mày hình như không hài lòng với món đồ,thứ cô muốn là chiếc vong cổ kia.
Nhưng Bạch Thiên Dương vờ như không nhìn thấy chiếc vòng cổ anh đã có ý định đưa cho chủ nhân khác.
Việc Tử Hàn Tuyết có thích hay không không phải việc của anh.
*******
Sau khi nhận chiếc dao găm từ Bạch Thiên Dương rõ ràng cô không vừa ý nhưng biết làm thế nào người cũng không phải do mình g·iết.
Được một món đồ cũng đẫ rất tốt.
Mặc kệ Bạch Thiên Dương ra khỏi tòa nhà,cô nhìn về phía tất cả mọi người đang có mặt ở đây và nói với một giọng lạnh lùng.
-"Vương Long đã bị g·iết c·hết.Tất cả mọi người ở đây đều được tự do bất kì ai cũng có thể đi bất cứ đâu mình muốn hoăc..... đi đến căn cứ do nhà trường bảo vệ.
Ở đấy tôi chắc mọi người có thể an toàn hơn khi đi một mình.
Thức ăn và thuốc men sẽ được cung cấp nhưng tất nhiên chất lượng thức ăn mà các bạn nhận được sẽ phụ thuộc vào độ hữa dụng của mình.
Không có gì là cho không."
Vừa nghe đến căn cứ an toàn do chính nhà trường thành lập đã khiến những người không còn hy vọng sống sót lóe lên tia hi vọng ngay lập tức.
Gần như tất cả mọi người đều đồng ý sẽ đi theo Tử Hàn Tuyết về tào nhà trung tâm.
-"Trước khi khởi hành tôi muốn hỏi! trong số tất cả mọi người ở đây có ai thấy cô gái này ở đây hay đã từng nhìn thấy cô ấy sau khi t·ai n·ạn xảy ra không "
Đúng vậy đây chính là anh người bạn thân của cô Châu Giai Kỳ mục đích lần mà của cô đến đây phần lớn cũng là vì lý do này.
Được một lúc mà vẫn không có ai lên tiếng tưởng chừng chuyến đi này sẽ lại không có thông tin gì thì một tiếng nói của cô nữ sinh nào đấy cất lên.