Chương 17 : Vương Long đau khổ
Nhưng chưa kịp phản công bảy quả con lại đột nhiên đổi hướng về phía mà anh ta vừa né qua.
Đáp lại Vương Long vung cả hai tay và đấm về phía trước.
'bang...bang...bang..bang..'
Trong khoảnh khắc những tảng băng bị nghiền nát và rơi trên mặt đất.
Để trả đũa hắn đấm liên tục về phía của Tử Hàn Tuyết,chúng như những khẩu đạn pháo bằng không khí lao thẳng vào cô.
Gương mặt của Tử Hàn Tuyết cuối cùng cũng thay đổi.
Không chậm trễ cô vẫy tay và hai bức tường băng xuất hiên trước mặt cô
'Bang Bang' .. Hai bức tường lại bị nghiền nát trước sức tân công mạnh mẽ của Vương Long.
Thật không may cô đã tốn khá nhiều mana để tạo nên hai bức tường đó.Dù sao thì việc kiểm soát mana thành thạo là chưa thể đối với cô lúc này.
Nhận thấy điều này ngay lập tức hắn tiếp tục lao về phía của Tử Hàn Tuyết
-"hahahah! Em sẽ là của tôi cô gái nhỏ!" Tưởng chừng chắc chắn bắt được cô gái,nhưng khi vừa đến gần,một đường kiếm cực nhanh chém về phía hắn ta .
Quá bất ngờ hắn chỉ kịp né sang một bên nhưng vẫn nhận một v·ết t·hương ở tay trái.
Ngay lập tức hiệu ứng từ thanh kiến của Tử Hàn Tuyết khiến mọi chuyển động của anh trở nên khó khăn hơn.
Tuy không thực sự mạnh nhưng nó ảnh hưởng đến anh đáng kể.
-"Sao mày dám con khốn"
Khi chuẩn bị tung cú đấm về phía của cô gái thì cơ thể hắn bỗng chốc không thể cử động được.
Cơ thể của hắn như bị t·ê l·iệt,lúc này hắn mới nhận ra toàn thân mình đã bị trói bởi vô số sợi dây màu đen không biết từ lúc nào.
Ở bên cạnh khi xem cuộc chiến của Tử Hàn Tuyết và Vương Long kia.
Bạch Thiên Dương không ngừng quan sát đối phương, phong cách chiến đấu đặc biệt là kỹ năng mà hắn ta đang dùng.
Anh biết mình chắc chắn sẽ thắng khi đối đầu trực diện với Vương Long Ngay cả khi anh đã phần nào biết được về kĩ năng của đối thủ.
Nhưng anh vẫn muốn xem sức mạnh thực sự của Tử Hàn Tuyết.
Có vẻ như trân chiến với hơn 200 con thây ma đã phần nào ảnh hương phần nào đến thể lục của cô.
Nên khi nhận thấy cơ hội anh lập tức tạo ra vô số sợi dây bóng tối lao về phía Vương Long.
Trong khi sự chú ý của hắn đang hoàn toàn tập trung vào cô gái trước mặt.
Tử Hàn Tuyết rõ ràng mạnh hơn nhưng Vương Long lại xảo quyệt hơn cô.
-"Thằng chó sao màu dám đánh lén tao"Vương Long Nhìn thẳng vào người đàn ông đang lại gần.
-"Làm sao có thể Anh chính là người kia"Vương Long không thể hoảng hốt,hơi thở của hắn ta trở lên dồn dập khi nhìn vào người đàn ông trước mặt.
Người mà hắn không muốn đối đầu nhất đã xuất hiện.
-"Ngươi biết tên căn bã này" Tủ Hàn Tuyết hỏi và nhìn chằm chằm vào Bạch Thiên Dương.
Bạch Thiên Dương Nhìn cô rồi quay sang Vương Long
-"Ồ ngươi biết tôi sao ?Tôi không nhớ đã gặp anh bao giờ!Mà không quan trong tôi không quan tâm đến người sắp c·hết"
Vương Long sắc mặt tái nhợt mặt đất chỗ hắn đang đứng nứt ra do các vòi rồng và định lao đi chạy chốn .
Nhận ra ý định của hắn ta,Bạch Thiên Dương đổ thêm gấp đôi mana vào những sợi dây đang vây quanh ngươi của Vương Long khiến chúng đột ngột siết chặt hơn.
Những vòi rồng dưới chân của Vương Long Chưa kịp Thành hình đã tan biến khi con đau ập đến do lực siết đã mạnh hơn.
Chưa kể hiệu ứng t·ê l·iệt khiến hắn ta không thể sử dụng kỹ năng.
Những người trong nhóm của Vương Long đã bị sốc.
Khi người đứng đầu của họ đã tự xưng mình là vua đang sợ hãi và có ý định chạy chốn không khác gì một con chó hèn nhát.
Nhưng Bạch Thiên Dương làm sao có thể cho hắn ta làm theo ý mình.
-"Bạn định đâu"
Máu không ngừng chảy ra khi những giây chói màu đen kia không ngừng cuốn càng ngày càng chặt khiến da của Vương Long bị nứt ra .
Chẳng mấy chốc Vương Long phải quỳ xuống vì không thể chịu được nỗi đau nầy.
Đến bên cạnh Vương Long.
Bạch Thiên Dương ngồi xổm xuống lấy bàn tay khỏe mạnh của mình túm lấy tóc của hắn ta buộc Vương Long ngẩng mặt lên và nhìn vào mình.
"AAAAAAA" Vương Long hét lên vì đau đớn,nhưng khi nhìn vào Bạch Thiên Dương hắn hoảng sợ đến mức quên mất cả cảm giác đau đớn của mình.
Đôi mắt của Tử Hàn Tuyết với bản chất vốn có là lạnh lùng khiến bất kì ai khi nhìn vào cũng phải run nhẹ.
Nhưng sự lạnh lùng toát ra từ ánh mắt của Bạch Thiên Dương lại chứa sự tàn nhẫn kèm theo đó là sát ý nồng nặc.
-"Một chú chim nhỏ kể với tôi rằng bạn thích chơi đừa với lũ thây ma?nghe có vẻ thú vị!"
Nghe những lời Bạch Thiên Dương vừa nói ra,những người bên cạnh đang âm thầm quan sát trận chiến không khỏi há hốc mồm.
Tất nhiên họ hiểu Chơi với thây ma theo ý của Bạch Thiên Dương là như thế nào.
Làm sao họ có thể không hiểu ý nghĩa đằng sau nó được.
Rốt cuộc khi nhóm của Vương Long nhớ về những lần nhìn thấy hắn ta ném những người sống cho thây ma.
-"Anh điên rồi, Anh đang nói đùa phải không!" Trần Minh bên cạnh không khỏi sợ hãi hét lên khi nhân thấy ý định của Bạch Thiên Dương.
-"Ai biết được?" Tử Hàn Tuyết trả lời với vẻ hờ hững và không mấy quan tâm
Mối quan tâm của cô lúc này là liệu Châu Giai Kỳ có ở gần đây hay không,nhưng cô để ý từ nãy đến giờ vẫn không thấy bóng dáng của cô ấy.
-"Thả tôi ra đồ khốn nạn!"Vương Long tức giận gầm lên khi cố kích hoạt kỹ năng của mình để chạy trốn.Tuy nhiên
-"AAAAA" Khi hắn thấy nội tạng của mình bị siết chặt,nó như thể sắp vỡ ra thành từng mảnh Cuối cùng hắn ta cũng phải phun ra một ngụm máu.
-"Chuyện .... Chuyện gì vậy?"Vương Long sợ hãi.Nỗi đau lớn đến nỗi hắn sắp không thể chịu đựng nổi.
-"Bạn không thể sử dụng kỹ năng thao túng không khí của mình đúng không?"
Bạch Thiên Dương dửng dưng hỏi khi kéo Vương Long lê trên mặt đất bàn tay của Bạch Thiên Dương như một cây móc bám chặt vào đầu của Vương Long
-"Cái gì ! làm sao anh biết tên kỹ năng của tôi?"Vương Long Nhìn Bạch Thiên Dương không khác gì những bóng ma
-"Hừm....về chuyện đó..." Bạch Thiên Không vội vàng đáp lại khi anh dừng lại mỉm cười và nhìn vào nhóm 10 con thây ma đang từ từ tiến lại gần.
Do âm thanh của trân chiến lúc nãy đã thu hút một số sinh vật bên cạnh tới gần Bạch Thiên Dương thậm chí còn chưa đi được 20 mét thì thây ma đã xuất hiện.
-"Trong lúc bạn đang chiến đấu tôi đã thấy rằng bạn đang cố gắng che dấu kỹ năng của mình bằng cách đấm ra những nắm đấm"
Bạch Thiên Dương giải thích và buông tay ra khỏi Vương Long.
Vương Long nhân cơ hội này chạy chốn,nhưng chưa kịp phản ứng.Bạch Thiên Dương dùng chân phải của mình ra đòn
-"ARRRRR..!thằng khốn c·hết tiệt!Tao sẽ g·iết mày! Tao thề có chúa sẽ g·iết mày!!!"
Vương Long kêu lên đau đớn khi nhận ra rằng xương chân của hắn đã vỡ thành nhiều mảnh.
Đôi mắt anh mở to trừng lên nhìn Bạch Thiên Dương.Ánh mắt ấy như muốn ăn tươi nuốt sông Bạch Thiên Dương.
Bạch Thiên Dương thậm chí còn không phản ứng trước những lời đe dạo của Vương Long dùng hết sức đá vào chân còn lại của hắn ta.
Xương chân còn lại của hắn cũng bị nát thành nhiều mảnh nhỏ tiếng kêu đau đớn vang vọng cả tòa nhà.
-"Như tôi đã nói với anh trước đây"Bạch Tiên Dương cười nhìn anh và giải thích
".Mặc dù anh đã che dấu kỹ năng của mình rất tốt,nhưng anh đã mắc phải một sai lầm lớn khi tăng tốc độ t·ấn c·ông của mình đó là lúc tôi nhận ra kỹ năng của anh"
Bạch Thiên Dương phớt lờ vẻ căm tức,giận giữ và ngạc nhiên trên khuôn mặt của Vương Long.
Thay vào đó anh nhìn người đàn ông be bét máu với ánh mắt khinh bỉ.