Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tại Tận Thế Thăng Cấp

Chương 16 : Vương Long




Chương 16 : Vương Long

Cách làm của Vương Long trở lên hiệu quả khi những người khác bắt đầu trở lên tuân mệnh anh một cách tuyệt đối.

Sau khi kể xong câu chuyện Trần Minh giải thích đó là lý do tại sao anh ta lại trốn khỏi đó khi được lệnh ra ngoài tìm thức ăn của Vương Long.

khi nghe xong câu chuyện ngay cả người như Bạch Thiên Dương sau khi nghe xong câu chuyện cũng cảm thấy tức giận .

Khi nghe những điều trên nếu như bạn của cô ấy thực sự ở đó cô thề sẽ xé xác của tên khốn kia ra tia hàn ý lạnh lẽ lóe lên từ mắt cô.

Nhiệt độ bên cạnh cô đột ngột giảm mạnh khiến Bạch Thiên Dương Trần Minh và cả Lâm Hạo đồng thời tránh ra xa.

Một phần mặt đất bên dưới chỗ cô đang đứng bắt đầu xuất hiên một tầng băng mỏng"nhanh mau dẫn tôi đi gặp Vương Long"

Giọng nói của cô ấy lạnh như băng mang theo một tia lãnh ý

***

Trong một tòa nhà tầng bốn nơi này trước đây được giáo viên và giám đốc của trường đại học dùng để làm phòng họp quan trọng.

Được trang trí khá trang nhã,của sổ kính cao gần hai mét mang đến một tầm nhìn đẹp đẽ ra bên ngoài.

Một thanh niên 21,22 tuổi điển trai với thân hình cân đối đang ngồi trên một chiếc ghế da với một ly rượu whisky trên tay.

Trong khi các sinh viên không được phép uống rượu với bất kì độ tuổi nhưng anh ta đã tìm thấy vài trai trong phòng của một giáo viên nào đó.

Trên đùi anh chàng là một nữ sinh xinh đẹp trạc tuổi anh.

Người phụ nữ này mỉm cười mỗi khi nghe anh ta nói một thứ gì đó rõ ràng cô đang cố gắng và chiều chuộng anh ta.

Người thanh niên này chính là Vương Long.

"Con chó nhỏ Khang Tùng đó giám lên mặt với tôi.

Anh ta nghĩ mình là giáo viên mà có quyền quyết định thật thú vì khi xem bản mặt của hắn cầu xin sợ hãi khi đứng trước những con thây ma HAHA...."

Một tiếng cười ta phát ra từ miệng hắn.



"Tiểu Tiêu của ta là tốt nhất" Vương Long đắc ý hôn lên trán của người đẹp đang ngồi trên đùi mình.

Anh yêu thích cảm giác thống trị,cảm giác điều khiển sự sông và c·ái c·hết của người khác.

Ngay cả những người phụ nữ bên cạnh cũng phải gọi anh là vua nếu như không muốn chịu cơn lửa giận của anh ta.

Người phụ nữ Tiểu Tiêu kia thuộc về năm thứ Tư Cô là một trong ít người sẵn sàng dâng hiến bản thân của mình cho Vương Long.

Cô ấy chỉ muốn tồn tại và muốn một cuộc sống tốt đẹp hơn đó là lý do cô đi theo Vương Long.

Nhờ vào đó cuộc sống của cô rất tốt,cô thậm chí có thể sai khiến những tên thuộc hạ dưới chướng cuả anh ta.

Bang!

tiếng của văn phòng kêu to và một tên thân cận của Vương Long bước vào

"Vua, hai tên khốn Trần Minh và Lâm Hạo đã trở lại!"

Vương Long định Trút giận lên người đàn ông vì làm hỏng bầu không khí này,Tuy nhiên khi nghe những gì vừa nói,đôi mắt anh ta lóe lên sự độc ác.

"Hai con kiến nhỏ bé kia rốt cuộc không chịu nổi mà phải quay về sao?để xem chúng có thể chạy đi đâu khi bị ta để mắt đến"

Vương Long đẩy người phụ nữ xuống và nhẹ nhàng bước về phía cánh cửa

Người đàn ông rất ngạc nhiên và nhanh chóng đi theo Vương Long và nói thêm

"Thưa đức Vua,hai con kiến nhỏ đó không đi về một mình,có hai người cùng về với anh ta,trong một trong số đó là hoa khôi số một của trường mình"

Bước chân của anh dùng lại đột ngột quay lại hỏi"phải không?"

"Đó thực sự là cô ấy, đó là Tử Hàn Tuyết và đi cùng một tên đàn ông lạ mặt!"

Một nụ cười thật tươi xuất hiện trên khuôn mặt của Vương Long.

Anh bước đi với sự mơ mộng về người người phụ nữ đẹp đẽ mà anh chưa từng thấy có người nào đẹp hơn cô.

Về phần người con trai đi cùng với cô Vương Long Hoàn toàn phớt là họ.



Lăng Triệt xuất thân trong một gia đinh quyền thế nên với tư cách là bạn của cậu không có một ai có dũng khí gây rối cho Tử Hàn Tuyết trước kia.

Tuy nhiên ít ai biết rằng chính cô cũng chẳng thèm nghĩ đến điều ấy.

"Nhưng bây giờ một gia đình quyền thế đã làm được gì trong lúc này,chẳng phải hoàn cảnh của bọn họ lúc này chẳng khác hơn chúng ta là bao!"

Sự tự tin của anh ta tăng cao chỉ cần không gặp phải tên khốn đã đánh bại con thây ma da xanh kia thì chắc chắn sẽ ổn.

Anh đã nhìn con thây ma đó mạnh mẽ thế nào nhưng vẫn có một tên khốn vẫn lao vào và đánh ngang bằng với con quái vật khủng kh·iếp đó.

Vương Long đã sợ hãi và chạy chốn thật xa khi trận chiến vẫn còn đang diễn ra và không dám quay lại lần nào nữa.

Nhưng anh tin rằng người đó gần như không thể sống sót.

Bạch Thiên Dương không nghĩ rằng người chứng kiến cuộc chiến của anh với con thây ma da xanh không chỉ có một mình Tử Hàn Tuyết mà vẫn còn một người khác

****

Bạch Thiên Dương và Tử Hàn Tuyết tiến lên với sự chỉ dẫn của Trần Minh.

Mặc dù Trần minh không muốn gặp lại Vương Long trong suốt phần đời con lại của mình nếu có thể,nhưng cái nhìn sắc lạnh của Tử Hàn Tuyết.

Anh không giám nói gì mà chỉ có thể ngoan ngoãn dẫn đường.

"Tử Hàn Tuyết sao cô không bình tĩnh lại đi"Bạch Thiên Dương nói.Anh cố gắng xoa dịu cô ta nhưng mọi thứ không có tác dụng gì.

Anh thực sự không hiểu tại sao cô ấy lại trở lên tức giận như vậy.

Ánh mắt của cô vẫn dán chặt vào đường đi tất cả sinh vật mà cô gặp đều bị tàn sát một cách không thương tiếc

Cảm nhận được tâm trạng tồi tệ của Tử Hàn Tuyết cả Trần Minh và Vương Lâm vừa đi vừa run lẩy bẩy không một ai dám nói một lời nào với cô ta.

"Nó ở đây....!" Trần Minh ngập ngừng khi chỉ vào một tao nhà bốn tằng trước mặt cả hai dừng lại khi nghe Trần Minh nói.



Dưới ánh mắt của mình Tử Hàn Tuyết đi về phía trước, theo sau là Bạch Thiên Dương .

Trần Minh và Vương Hạo lưỡng lụ một lúc những cũng nhanh chóng bước vào theo,xét cho cùng anh vẫn phải nhờ vào sự trợ giúp của hai người trước mặt.

Về phần Bạch Thiên Dương anh khi bước vào tòa nhà anh ta lẩn đi hòa mình vào với những người đang có trong tòa nhà để ba người còn lại với nhau.

Anh Cần xem xét Vương Long là người thế nào và kỹ năng mà anh ta sở hữu.

Bạch Thiên Dương không muốn có thứ gì đó ngoài ý muốn xảy ra.

....

"Ồ đó thực sự là bạn,Tử Han Tuyết!"Vương Long Ngây ngất thốt lên khi mở rộng vòng tay.

Đôi mắt anh sáng lên khát vọng trần trụi khi nhìn từng đường cong củan gười phụ nữ xinh đẹp trước mặt.

Tử Hàn Tuyết chắc chắn là người phụ nữ đẹp nhất mà anh đã từng gặp trong suốt cuộc đời mình.

Chỉ có người phụ nữ như vậy mới xứng đáng làm hoàng hậu của anh ta.

"Ngươi là Vương Long người đứng đầu ở đây và tự xưng mình là vua" giọng của cô lạnh thấu xương và lạnh lùng nhìn anh.

"Đúng vậy" ngay lập tức anh ta xác nhân và gật đầu.Anh nhìn Trần Minh và Lâm Họa và nói "đã lâu không gặp hai anh bạn nhỏ,cảm ơn vì đã dẫn cô ấy đến đây".

Anh ta được báo có một người đàn ông nữa đi theo nhưng anh đã quên hết trước vẻ đẹp của người con gái trước mặt.

Tử Hàn Tuyết rõ ràng không có tâm trạng để nghe những điều vô nghĩa.

Cô nhẹ nhàng giơ tay lên những viên đạn băng hướng về phía Vương Long rõ ràng cô muốn vô hiệu hóa anh ta.

Nhìn hai chân bị đông cứng của mình Vương Long nhẹ Nhàng đáp"yên tâm đi tôi sẽ biến cô thành người của tôi"

"phá vỡ" Vương Long hét lên và những tảng băng nứt ra anh đấm về phía trước

"Bang!"

Cú đấm của anh đủ mạnh để làm cho không khí trước mặt nhộn nhạo như thể một khẩu đại bác.

Sau cú đấm đó những tảng băng còn lại vỡ tan trước áp lực mà nó tạo ra

Với một cú đấm, cơ thể của Vương Long lao về phía trước với tốc độ tối đa khi nghĩ Tử Hàn Tuyết là người chuyên t·ấn c·ông tầm xa.

Vẻ mặt của cô vẫn không thay đổi cô tiếp tục vẫy tay mười quả cầu băng ngay lập tức lao vào đối thủ.