Chương 129 : Tiế gần tới Nội Hà
****
"Bụp Bụp Bụp"
Những phát đạn từ khẩu súng ngắn của Hoàng Thiên liên tục được bắn ra.
Từ khi có được kỹ năng mới Hoàng Thiên đã luôn tranh đầu trong việc tiêu diệt những con sinh vật này.
Nhưng cũng phải nói với kỹ năng Mắt Ưng của mình,đối với cả nhưng sinh vật bậc một.
Chỉ cần nhìn thấy điểm yếu của chúng nó anh ta có thể dễ dàng kết liễu bọn chúng với chỉ một phát bắn duy nhất.
Có lẽ cảm giác sung sướng này kích thích khả năng chiến đầu của Hoàng Thiên,với cả tất cả mọi người trong nhóm cũng chả ai tranh quái với hắn cả.
Có chăng chỉ là Viên Viên đang rất cố gắng để tăng cao level của mình.
Bạch Thiên Dương"Được rồi Hoàng Thiên đừng tranh quái với Viên Viên nữa!Từng đấy vẫn chưa đủ để kiểm tra kỹ năng sao?"
Hoàng Thiên"Đừng vậy mà Thiên Dương tớ vẫn chưa chơi đã!"
Nghe Hoàng Thiên nói như vậy khiến Bạch Thiên Dương chẳng biết phải trả lời như thế nào.
Chỉ đến khi Mạn Nhu lên tiếng quát lớn thì Hoàng Thiên nới chịu yên ắng lại.
Chính Bạch Tiên Dương cũng phải bất ngờ rằng,một người như Hoàng Thiên lại dễ dàng chế ngự bởi một cô gái.
Anh không biết trong tương lai thì mối quan hệ của hai người này sẽ phát triển đến mức nào.
Bạch Thiên Dương"Viên Viên cảm giác tiến hóa lên bậc một như thế nào!"
Viên Viên"Anh Thiên Dương em cảm giác như có một nguồn năng lượng rất lớn đang chảy trong người!"
"Em cũng có thể bắt thêm được nhiều hơn những con sủng vật khác!"
Bạch Thiên Dương cũng không quá bất ngờ với câu trả lời của Viên Viên,anh ta biết nghề nghiệp của cô bé có tiềm năng rất lơn sau này.
Nghĩ đến cảnh tương lai Viên Viên sẽ dẫn đầu một đội quân toàn những sinh vật biến dị cấp cao khiến anh ta phải rùng mình.
Nhưng để đợi được đến cảnh tượng đó thì cô bé này vẫn cần rất nhiều thời gian và công sức để đạt được nó.
Nói chung cô bé vẫn còn ít tuổi nên đạt được đến cấp độ như vậy là điều hoàn toàn có khả năng.
Bạch Thiên Dương lại nhìn về các thành Viên Viên trong nhóm của mình,Ai tròn số những người ở đây mà không mạnh mẽ.
Dưới sự dẫn dắt của anh ta thì mấy người này đã phát triển một cách vượt bậc.
Cứ nhìn vào Lý Bân,kể từ khi đi theo Bạch Thiên Dương thì bây giờ khó ai có thể xuyên qua nổi lớp phòng thủ của anh ta.
Hoàng Thiên đang ngày càng trở thành một xạ thủ cừ khôi,Mạn Nhu thoắt ẩn thoắt hiện chẳng khác này những bóng ma cả.
Ngay cả cô bé Viên Viên cũng đang dần dần có chỗ đứng trong nhóm.
Còn riêng về Tử Hàn Tuyết,chẳng có mỹ từ nào để miêu tả cô ấy bây giờ cả.
kể cả khi không đi cùng với anh ấy thì Bạch Thiên Dương cũng chắc chắn cô ta cũng sẽ trở lên rất mạnh mẽ.
Bạch Thiên Dương cũng rất cảm thấy may mắn khi có thể tập hợp được một nhóm như thế này.
Nhưng số lượng thành viên vẫn chưa phải là con số mà anh cần,để đạt được đội hình ưng ý,cần thêm hai người nữa gia nhập vào.
Để lựa chọn xem ai là người thích hợp cũng đặc biệt khó khăn,để được vào nhóm,không chỉ cần sức mạnh mà cần phải phẩm chất của con người đó như thế nào.
Hai người mà nhóm anh ta đang cần là một người có khả năng chữa trị mạnh cùng những kỹ năng hỗ trợ tốt.
Và người còn lại sẽ là một sát thủ nữa,tuy trong nhóm đã có Mạn Nhu chuyên về các kỹ năng sát thủ nhưng cô ấy vẫn chưa đủ tàn nhẫn cùng quyết đoán.
Cái mà anh ấy đang cần là phẩm chất của một sát thủ thực sự,khiến bất cứ ai cũng phải rùng mình.
Tạm thời bỏ qua chuyện này,kể từ khi Nhóm của Bạch Thiên Dương đi qua cây cầu,mấy người bọn họ đã đi thêm một quãng đường khá dài.
Quãng đường này cũng không có quá nhiều khó khăn đối với bọn họ,chỉ là thời tiết vẫn rất lạnh giá và có tuyết rơi.
Nhưng với sự tiến bộ qua từng ngày thì đây không còn là vấn đề quá nghiêm trọng nữa.
Họ có thể đi liên tục mà không cần quân tâm đến chỗ nghỉ ngơi khi đã có một khu căn cứ di động ở bên người.
Trong thời gian rảnh rỗi,Bạch Thiên Dương cũng tự tay rèn một bộ giáp cho Tiểu Bạch,Tuy lớp lông cũng như lớp da bên ngoài của con sói này rất rắn chắc.
Nhưng theo yêu cầu của Viên Viên anh vẫn giúp cô bé để cho Tiểu Bạch có một bộ giáp.
Quả Thực khi mặc lên,con sói lại toát ra một khí chất khác thường,hiên tại nó cũng đã tiến hóa lên bậc một cùng Với Viên Viên.
dù không còn phát triển về kích thước nhưng khả năng nhận thức của nó lại tăng lên rất cao.
Vốn dĩ anh cũng muốn làm thêm một bộ cho thú cưng của mình nhưng nghĩ đi nghĩ lại anh ấy lại thôi.
Có vẻ như trọng lượng sẽ làm giảm khả năng bay lượn trên bầu trời của nó.
Chưa kể Tiểu Hắc chỉ là một sinh vật hỗ trợ với nhưng kỹ năng cực kỳ biến thái nhưng đổi lại là nó lại không thể tiến hóa nữa.
Bạch Tiên Dương cũng từng rất tiếc nuối về vấn đề này những có mấy ai được toàn diện chứ.
..........................
Tuyết vẫn liên tục rơi trong suốt nhiều ngày liên tục,mọi thứ bên ngoài hoàn toàn được bao phủ bởi một màu trắng.
Càng tới gần Nội Hà thì nhóm của Bạch Thiên Dương càng ngày càng gặp nhiều những nhóm người khác nhau.
Có vẻ mục đích chung của những người này là ra ngoài săn bắt tăng lên những cấp độ của mình.
Vì vậy mà số lượng quái vật giảm xuống trên diện rộng,dù không mấy thân thiện nhưng chẳng có ai gây chuyện với nhóm người bọn họ cả.
Người dễ gây ra rắc rối nhất là Tử Hàn Tuyết với vẻ đẹp của mình thì bây giờ cô ấy cũng che đi khuôn mặt của mình với một tấm khăn mỏng.
.nó khiến người khác không thể nhìn thấy khuôn mặt của người sử dụng.
Mạn Nhu cũng thường bị người qua đường nhìn chằm chằm nhưng tất cả chỉ dùng lại ở việc thưởng thức.
Đến ngay cả Bạch Thiên Dương cũng thường thu hút rất nhiều nhũng cái nhìn của những cô gái kia.
Anh ấy không biết sự biến đổi của mình lại trở thành như bây giờ,có đôi khi anh ta lại muốn dáng vẻ của trước đây hơn khi chẳng ai chú ý đến anh ấy cả.
Càng ngày mật độ xuất hiện càng ngày càng nhiều hơn,nó hoàn toàn khác biệt với thời điểm anh ta rời khỏi đây.
Chỉ trong thời gian ngắn mà con người bắt đầu gây dựng lại đế chế của mình.
Nhưng có một điều là phần lớn những người mà Bạch Thiên Dương gặp đều đang ở cấp độ rất thấp.
Thậm chí có một vài người mới chỉ ở cấp 3 cấp bốn nhưng vẫn ra người xông pha.
Người mạnh nhất mà anh ấy gặp chắc cũng chỉ ở cấp 20,Trước khi đến đây Bạch Thiên cũng đã dặn đồng đội của mình lên che dấu nguồn năng lượng phát ra từ họ.
Chính vì vậy mà nhóm của anh ta cũng chỉ như những người bình thường ở đây.
Thậm chí có một vài người con nhìn nhóm của anh ta vói ánh mắt khinh thường.
Thật may mắn cho những người này là họ không không gây khó dễ cho anh ta,Bạch Thiên Dương cũng chả ngại khi đại khai sát giới một lần.
""Không ngờ chỉ sau một thời gian ngắn,chính phủ có thể vực dậy một nơi vốn đã chìm trong đổ nát như thế này""
Bạch Thiên Dương thầm suy nghĩ,dù chưa chính thức bước chân vào Nội Hà nhưng sự thay đổi như thế này cũng là cho Bạch Thiên Dương không khỏi bất ngờ.
Không chỉ có anh ta tất cả mọi người trong nhóm của anh ấy đều có một biểu hiện tương tự như nhau.
Phần lớn là sự ngạc nhiên và tò mò,nhưng anh cũng muốn nhìn xem Nội Hà trông khác như thế nào so với lần cuối anh ấy rời đi
(Mọi người đề cử và tặng kẹo cho mình để có thêm động lực ra chương đều đặn và thường xuyên hơn nhé)