Chương 128 : Chiến lợi phẩm (2)
Còn chưa kịp từ chối thì Hoàng Thiên nhanh chóng cất tiếng
Hoàng Thiên"Đưa cho cô thì cô cứ nhận đi,nhiều lời làm gì!"
Mạn Nhu đảo mắt về phía của Hoàng Thiên cũng như tất cả mọi người còn lại,chẳng có ai khó chịu hay ngăn cản Bạch Thiên Dương đưa cho cô thứ này cả.
Cô ấy gần như sắp khóc khi chứng kiến điều này,có một thứ lần đầu tiên mà cô ấy cảm nhận được"Thì ra đây là cảm giác của gia đình!"
Mạn Nhu cũng thầm nhủ một điều trong lòng mà chỉ cô ấy mới biết,không còn từ chối nữa,cô nhận chiếc dao găm kia và từ từ nhìn nó một cách kỹ càng.
Cô vuốt vê chiếc dao găm này,nhìn thuộc tính cũng như tác dụng mà nó đem lại.
Cô ấy vốn đi theo con đường của một sát thủ,chính vì vậy mà chiếc dao găm này cực kỳ phù hợp.
Nhìn ánh mắt thỏa mãn kia khiến Bạch Thiên Dương không khỏi hài lòng.
Khi Mạn Nhu đã nhận con dao găm,Bạch Thiên Dương tiếp tục mở ra hai cuốn kỹ năng kia.
[Mắt Ưng(chủ động,người có nghề nghiệp liên quan đến xạ thủ mới có thể học):Khi kích hoạt có thể dễ dàng nhìn thấy được điểm yếu của mục tiểu]
[Mình Đông Da Sắt(chủ động):Khi kích hoạt biến cơ thể của mình rắn chắc không khác gì kim loại]
Bạch Thiên Dương không biết làm sao những thứ mà anh ta mở ra hôm nay đều đặc biệt tốt.
Không những hưu dụng mà đặc biệt phù hợp với một số người trong nhóm của anh ta.
Chẳng hạn như kỹ năng mắt ưng kia,mặc dù yêu cầu nghề nghiệp nhưng chẳng phải nhóm anh ta cũng có một xạ thủ sao.
Kỹ năng còn lại chính anh ấy cũng có thể học nhưng không,anh sẽ đưa nó cho Lý Bân.
Khác với anh ấy thì Lý Bân chuyên về chịu đòn hơn.Bạch Thiên Dương lần lượt đặt hai cuốn kỹ năng này trước mặt của hai người Hoàng Thiên và Lý Bân.
Không giống như Mạn Nhu,hai người họ ngay lập tức cầm kỹ năng này lên,hai người họ thừa hiểu tính cách của Bạch Thiên Dương.
Những thứ mà anh ấy đưa một là phù hợp còn không thì cực kỳ mạnh mẽ.
Quả nhiên khi vừa nhận được kỹ năng,Hoàng Thiên đã nhảy cẫng lên vui sướng
Hoàng Thiên"Con mẹ nó với kỹ năng này tôi sẽ b·ắn h·ạ bất cứ tên nào!"
Khác với Hoàng Thiên,Lý Bân có vẻ điềm Tĩnh hơn,anh ta chỉ mỉm cười và gật đầu với Bạch Thiên Dương để tỏ vẻ cảm ơn.
Rốt cuộc thì sau cuộc chiến này thì thứ mà nhóm của anh ra nhận được hoàn toàn xứng đáng,nó đủ để chia cho tất cả mọi người trong nhóm.
Nhưng thứ mà Bạch Thiên Dương mong chờ nhất lại chính là hai thứ đồ rơi ra từ tên thây ma Vương Lệnh kia.
Thứ rơi ra từ sinh vật bậc ba không thể nào tầm thường được,Không đợi lâu nữa,anh cầm quả cầu kho báu cùng với cuốn giây trên tay.
Một cái lóe sáng,hai dòng thông báo lại hiện lên trong mắt của anh ta
[Nhẫn không gian(Bạn có thể cất mọi thứ bên ngoài vào trong chiếc nhẫn này(Sinh vật có sự sống không thể bỏ vào trong]
Đây là món đồ trữ vật thứ hai mà anh ấy nhận được sau chiếc vòng mà anh ấy đang đeo.
Bạch Thiên Dương cũng có thể nhìn vào đó để xem xét không gian rộng lớn bên trong chiếc nhẫn này.
Nhưng đáng tiếc là không gian này chỉ bằng một phần ba cái vòng mà anh ấy đang dùng,Thay vì thất vọng thì anh ấy cảm thấy vui mừng hơn.
Bạch Thiên Dương hiểu giá trị mà một chiếc nhẫn như thế này lớn như thế nào,chưa kể đến độ khó khi rơi ra,nó cũng đặc biệt tiện dụng.
Bạch Thiên Dương không biết đưa thứ này cho người nào trong nhóm của anh ta,Khi nhìn đến Tử Hàn Dương anh bỗng nhớ ra chỉ cô cô ấy là chưa nhận được thứ gì.
Bạch Thiên Dương"Tôi nghĩ nó phù hợp với cô!"
Anh ấy đưa chiếc nhẫn cho Tử Hàn Tuyết bên cạnh mình.
Cô ấy cũng nhìn Bạch Thiên Dương và nhận lấy cái nhẫn mà anh ấy đưa cho
Tuy đây không phải là thứ có thể nâng cao sức mạnh hay khả năng chiến đấu của cô ấy,nhưng chiếc nhẫn này lại là thứ quý giá nhất trong ngày hôm nay.
Hoàng Thiên"Thiên Dương sau này tớ cũng muốn một cái như vậy"
Hắn ta nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn trên tay của Tử Hàn Tuyết mà thèm muốn.
Viên Viên"Em nữa,em cũng muốn!"
Mạn Nhu"Tôi cũng thế!"
Bạch Thiên Dương không ngờ rằng sức hút của chiếc nhẫn không gian này lại lớn đến như vậy
Bạch Thiên Dương"Được rồi tôi hứa sẽ kiếm cho mỗi người một cái!"
Khi nghe chính miệng Bạch Thiên Dương nói như thế thì những người ở đây mới mỉm cười yên lòng.
Hoàng Thiên'Đúng rồi Thiên Dương còn kỹ năng kia thì sao!"
Lúc này Bạch Thiên Dương cũng nhìn vào cuốn kỹ năng duy nhất còn lại
[Chuyển đổi chỉ số(Chủ động): Bạn có thể dễ dàng chuyển đổi từ chỉ số này sang chỉ số khác,nó có hiệu lực trong thời gian hai phút.
Hết hai phú,chỉ số sẽ trở lại như lúc ban đầu]
Vừa đọc dòng thông báo,Bạch Thiên Dương không khỏi nhướng mày suy nghĩ,mô tả của kỹ năng này rất ngắn gọn và có vẻ không có gì đặc sắc cho lắm.
Đến ngay cả những người trong nhóm của anh ta trong nhóm cũng thờ ơ khi nhìn vào kỹ năng này.
Nhưng Bạch Thiên Dương lại nghĩ khác.
Nếu như anh chuyển tất cả nhanh nhẹn hay sinh lực vào sức mạnh thì chẳng phải đòn t·ấn c·ông của anh ta sẽ trở lên khủng bố sao.
Chưa nói đến kỹ năng chí mạng kia của mình,chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến Bạch Thiên Dương phải rùng mình.
""Có vẻ như kỹ năng này rất phù hợp với mình!Tuy chỉ có hai phút nhưng cũng đủ rồi!"Anh suy nghĩ
Bạch Thiên Dương"Tôi sẽ lấy kỹ năng này,mọi người có ý kiến gì không!"
Lý Bân"Không sao,cậu có thể lấy bất cứ thứ gì,dù sao công lớn cũng là của cậu!"
Nghe Lý Bân nói vậy cũng chả có ai ý kiến nữa.
Bạch Thiên Dương lại một lần nữa lấy lại kỹ năng mà nhanh chóng chọn học
[Chức mừng bạn vừa học được một kỹ năng chủ động mới]
Bạch Thiên Dương vừa vui vừa buồn khi nghe hệ thống thông báo,vui vì học được kỹ năng mới,buồn vì anh ta chỉ có thể học duy nhất một kỹ năng chủ động nữa.
Do mỗi người chỉ có thể học năm kỹ năng chủ động vì vậy anh ấy cần phải lựa chọn kỹ càng.
Sau khi màn phân phát chiến lợi phẩm kết thúc,còn gì tuyệt vời hơn là mở một bữa tiệc nhỏ để chúc mừng chiến công này.
Tất cả mọi người đều gật đầu đồng ý mà không có ai phản đối cả.
Chưa kể đây cũng là bữa tiệc chào mừng ngôi nhà mới này của bọn họ
Tối hôm đó nhóm của anh ta đã uống rượu cho tới gần nửa đêm mới chịu ai về phong đấy để nghỉ ngơi,ngau cả Bạch Thiên Dương cũng vậy.
Nằm trên giường của mình,anh ấy không khỏi nghĩ về cuộc chiến hôm nay.
Mặc dù đã may mắn còn sống trở về nhưng anh cũng biết được rằng quãng đường sau này sẽ càng ngày càng khó khăn hơn.
Chưa bao giờ Bạch Thiên Dương thèm khát sức mạnh như bây giờ,nếu như ở bậc hai trong cuộc chiến hôm nay thì có lẽ anh sẽ không trật vật như vậy.
Nhưng khi nghĩ đến những yêu cầu vô lý kia khiến anh ta không khỏi thở dài.
""Qua được cây cầu này thì đường đến Nội Hà không còn xa nữa!""Bạch Thiên Dương suy nghĩ.
Sớm thôi anh sẽ gặp lại cha mẹ của mình.
Chưa kể anh cũng muốn xem xem nơi mà nhiều người nói là tự tay chính phủ lập ra sẽ như thế nào.
Nếu như những người ở đây có ý định thù địch với anh ta hay gia đình của mình thì Bạch Thiên Dương không ngần ngại mà hủy diệt nơi đây.
Dù cho có phải đối đầu với chính phủ đi nữa thì anh ta cũng sẽ sẵn sàng
Mải mê suy nghĩ mà Bạch Thiên Dương chìm vài giấc ngủ lúc nào không hay
(Mọi người đề cử và tặng kẹo cho mình để có thêm động lực ra chương đều đặn và thường xuyên hơn nhé)