Chương 110 :Chuẩn bị lò rèn
Sáng hôm sau khung cảnh lần đầu tiên mà Bạch Thiên Dương nhìn thấy trong đời.
Tuyết vẫn rơi từ tối qua cho đến bây giờ,mọi thứ hoàn toàn bị bao phủ bơi một lớp tuyết dày đặc.
Một vài con thây ma cấp thấp không kịp thích nghi thậm chí còn bị đông cứng ngoài đường.
Cùng phải thôi khi nhiệt độ giảm xuống quá đột ngột,mặc dù không muốn nhưng Bạch Thiên Dương vẫn phải rời đi.
Tối hôm qua mọi người cũng quyết định tiến về Nội Hà một lần nữa,phần lớn là do Viên Viên và Mạn Nhu muốn đến thủ đô của Nam Việt trông như thế nào.
Chưa kể Tử Hàn Tuyết cũng muốn gặp lại hai người bạn của mình
Cũng đúng thôi khi đây gần như là một trong hai nơi mà con người đổ về khi thế giới biến đổi,Quân đội và nhà nước cũng đã lập ra một siêu căn cứ cho những người dân.
Bạch Thiên Dương cũng vừa mới biết được điều này khi nghe dì của Tử Hàn Tuyết nói.
Anh ấy tưởng rằng chính quyền đã sớm sụp đổ vào cái ngày hôm đó,nhưng không những người đứng đầu kia đang cố gắng lấy lại quyền kiểm soát và dựng lại trật tự.
Để có thể làm tất cả những việc này cùng một lúc thì chắc chắn dưới trướng của chính phủ phải có cực kỳ nhiều những người tiến hóa mạnh mẽ.
Bạch Thiên Dương cũng không quá bất ngờ khi xuất hiện một người có thể làm b·ị t·hương những thành viên trong nhóm của anh ta.
Không chỉ có Bạch Thiên Dương đang cố gắng,những người ngoài kia cũng đang cố gắng để gây dựng lên thế lực của riêng mình.
Anh ấy không biết có nên trở lại Nội Hà theo đường cũ hay không,vẫn còn một đường tắt nhanh hơn rất nhiều.
Nhưng thứ làm Bạch Thiên Dương đắn đo là nếu muốn đi qua và tiến vào Nội Hà bằng con đường khác họ phải đi qua một cây cầu cực kỳ lớn.
Anh ta không biết liệu cây cầu này đã bị phá hủy chưa sau khi diễn ra nhiều sự biến đổi như vậy.
Sau một hồi suy nghĩ Bạch Thiên Dương quyết định mạo hiểm lần này.
Cả Tử Hàn Tuyết cũng đông ý với ý kiến mà anh ta đề xuất,mặc dù có nguy hiểm hơn nhưng không sao.
Điều này cũng chẳng phải giúp bọn họ trở lên mạnh mẽ hơn hay sao.
Nhưng chính Bạch Thiên Dương cũng không biết rằng chờ anh ta ở phía trước là những sinh vật cực kỳ nguy hiểm có thể đê dọa đến tính mạng của anh ta.
........................................
Những sinh vật biến dị bắt đầu không còn xuất hiện nhiều do sự biến đổi đột ngột của thời tiết.
Phần lớn những sinh vật mà họ gặp đều có một bộ lông hay một lớp da dầy đủ để chống trọi với cái rét này.
Thời tiết cũng cản trở khá nhiều đến tốc độ đi của nhóm anh ấy,dù thế nhưng nó cũng nhanh hơn khá nhiều so với lúc mà họ tiến tới Định Nam.
Chỉ số cũng như tốc độ của bọn họ đã gần như tăng gấp đôi,chính vì vậy mà tốc độ cũng đã tăng gấp đôi.
[Bạn vừa tiêu diệt được báo tuyết bậc một cấp 46]
[Bạn vừa tiêu diệt được báo tuyết bậc một cấp 42]
Đến ngay cả bây giờ khi trên đường bất ngờ xuất hiện những sinh vật bậc một mạnh mẽ cũng dễ dàng bị Bạch Thiên Dương xử lý một cách gọn gẽ.
Theo như những gì mà anh ấy suy đoán,lần tiến hóa lên bậc hai tiếp theo có thể là ở cấp độ 50.
Hiện tại anh ấy cũng đang ở cấp độ 44,Bạch Thiên Dương đang khá chờ mong những thử thách tiếp theo mà anh ấy cần phải hoàn thành nếu muốn tiến hóa.
Anh ấy cũng biết được rằng nó không dễ dàng như anh tưởng tượng,ngay cả vào lần tiến hóa đầu tiên,nhiệm vụ mà hệ thông yêu cầu cũng gần như bất khả thi.
Nếu như không phải anh ta may mắn khi gặp con sâu biến dị bậc một kia gần như không có sức t·ấn c·ông thì Bạch Thiên Dương cũng không được như bây giờ.
Bạch Thiên Dương cũng từng hỏi qua nhiệm vụ của hai người Lý Bân và Hoàng Thiên,yêu cầu của nó dễ hơn của anh ta rất nhiều.
Bạch Thiên Dương nghĩ là do nghề nghiệp mà họ chọn,yêu cầu càng khó cũng như độ mạnh tăng lên của những nghề nghiệp.
Chính vì vậy anh ấy không biết liệu mình có đủ khả năng để hoàn thành yêu cầu khi anh ta tiến lên bậc hai không.
Do tình hình thời tiết càng ngày càng trở lên khó khăn hơn,vì vậy Bạch Thiên Dương quyết định trở về trại tập trung mà anh ta đã chiếm để chờ đến khi thời tiết tốt hơn.
Tiện thể cũng xem nơi này đã biến đổi như thế nào và Viên Viên cũng muốn gặp lại mẹ mình.
Nơi này cũng thực sự không xa lên nhóm sau người của họ cũng nhanh chóng đến nơi.
Ngay khi bước vào bên trong,Bạch Thiên Dương đã hoàn toàn cảm thấy sự khác biệt,không còn những người nằm la liệt trên đường nữa.
Giờ đây mọi người có vẻ tốt hơn rất nhiều,ai cũng có riêng cho mình một bộ quần áo giữ ấm,chưa kể những người này không con bị đói nữa.
Chưa kể những người tiến hóa cũng xuất hiện nhiều hơn,hiện tại thức ăn không còn là vấn đề nữa khi những con sinh vật biến dị cũng cấp cho họ một lượng khổng lồ.
""Những người mà Mạn Nhu đã lựa chọn đang làm rất tốt""Bạch Thiên Dương thầm suy nghĩ.
Ngay khi nhận ra nhóm người của Bạch Thiên Dương người đứng đầu hiện tại nhanh chóng sai người ra đón bọn họ.
Dù sức mạnh tổng thể không còn mạnh như thời của Trương Minh nhưng nó vẫn đủ để duy trì nơi này theo nề nếp và trật tự.
Không có một lời phàn nàn cũng như kêu ca từ những người dân bình thường nữa.
Họ cũng xem nhóm người của anh ta như thần bảo hộ của nơi này,chình vì vậy bất cứ ai khi nhìn vào nhóm của anh ta đều nở một nụ cười rất tươi.
Anh ấy có thể cảm nhận được sự thật lòng trong đó.Rất nhanh họ đã trở lại ngôi biệt thự mà họ từng ở trước kia.
Nơi này vẫn là nơi ở của mẹ Viên Viên và một vài người có chức cao.nhưng những phòng mà nhóm của Bạch Thiên Dương đã nghỉ hoàn toàn không có ai động vào.
Lúc này anh ấy cũng thoải mái hơn với không khí hiện tại của nơi này.
Viên Viên"Mẹ,mẹ con nhớ mẹ lắm!"
Cô bé chạy thẳng đếm ôm người mẹ của mình,mẹ của cô bé không con tiều tụy ốm yếu nữa,cũng dần trở về dáng vẻ của ngày xưa.
Những nét đẹp vốn có nay đã trở lại,đay thực sự là một nết đẹp của người phụ nữ ở tuổi trung niên.
Bạch Thiên Dương cũng gật đầu tỏ vẻ chào hỏi người phụ nữ kia.
Ngay khi trở lại anh ấy ngay lập tức gặp người đứng đầu ở đây hiện tại để chuẩn bị cho anh ấy một phòng rèn.
Dù sa thời tiết cũng sẽ không dễ dàng chuyển biến tốt đẹp trong những ngày tiếp theo.
Bạch Thiên Dương quyết định tận dụng thời gian này để rèn những bộ giáp với đống tài liệu và anh có,nó đủ để trang bị cho tất cả mọi người trong nhóm của anh ấy.
Thứ duy nhất quan trọng khi rèn một trang bị là nguyên liệu,đồ nghề cùng với đó là nguồn lửa.
Nguyên liệu là thứ mà anh ấy đã có,còn về đồ nghề Bạch Thiên Dương cũng đã có một số thứ khi lấy được từ tiệm rèn của mình.
Anh không biết nó có đủ dùng với những nguyên liệu cao cấp mà anh ta có được hay không,nhưng trước tiên anh ấy muốn tự mình tạo ra một cái búa đủ tốt.
Còn về nguồn lửa thì thật may, gần ngay sát ngôi biệt thự nay cũng có nơi được chuyên được tạo ra để rèn v·ũ k·hí cho đám người của Trường Minh.
Nên chắc chắn nguồn lửa cũng không phải là điều không thể,chỉ là đã lâu không có ai sử dụng lên nó cần được dọn dẹp trước khi có thể sử dụng một lần nữa.
Nhưng Bạch Thiên Dương không quan tâm,anh ấy có thể chờ được,dù sao thì anh ta cũng không gấp gáp thời gian như lần trước nữa
(Mọi người đề cử và tặng quà cho mình để có thêm động lực ra chương đều đặn và thường xuyên hơn nhé)