Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Từ Hogwarts Tốt Nghiệp

Chương 20: Sirius Black và Peter Pettigrew




Chương 20: Sirius Black và Peter Pettigrew

Phòng hiệu trưởng.

“Leslie, nghe nói em dùng được bùa chú Thần hộ mệnh à?” Hiệu trưởng Dumbledore hỏi, giọng nói không che giấu được vui vẻ.

“Đám người đó cũng thật là, để cho Giám ngục áp sát toa tàu chở các học sinh như vậy, lỡ như các học sinh gặp nguy hiểm đến tính mạng thì như thế nào, ai sẽ chịu trách nhiệm.” Giáo sư McGonagall tức giận nói.

“Harry Potter đã bị t·ấn c·ông đến ngất đi, Hiệu trưởng Dumbledore, ta cần một lời giải thích, cùng với tên Lupin đó cũng ở trên toa tàu quá nguy hiểm.” Giáo sư Snape cũng âm trầm nói.

“Các vị, chúng ta cần quay lại đề tài các Thần Sáng hiện vẫn nằm ở đại sảnh đường.” Giáo sư Flitwick không nhịn được thở dài.

Leslie ngồi trên sô pha uống sữa bò nóng kèm bánh mì, yên lặng nhìn các vị Giáo sư đang ồn ào. Leslie cũng chẳng lo lắng gì vì về tình về lý mình đều chiếm ưu thế. Cứ để các Giáo sư giải quyết mọi chuyện.

Mất hơn nửa giờ các Giáo sư mới tranh cãi xong. Giáo sư McGonagall phụ trách giải quyết các Thần Sáng, về phần Bộ Phép thuật Hiệu trưởng Dumbledore sẽ đích thân làm việc với Bộ trưởng Bộ Phép thuật.

Nói đến Harry Potter, sau khi kết thúc năm học thứ 2, Harry phải trải qua kỳ nghỉ hè tồi tệ nữa tại gia đình Dursley. Cậu phải lén thực hành phép thuật vào buổi đêm, cũng như phải có sự cho phép của dì dượng nếu muốn tham quan làng phù thủy Hogsmeade. Dượng Vernon chỉ đồng ý ký giấy tham quan nếu cậu che giấu khả năng pháp thuật và lễ phép với Marge - em gái của ông ta.

Nhưng bà cô này liên tục sỉ vả Harry, thậm chí còn lăng mạ cha mẹ cậu. Harry trong cơn tức giận đã không kiểm soát được năng lực pháp thuật của mình, khiến bà cô phồng lên như quả bóng bay và trôi đi. Harry sau đó lập tức gói ghém hành lý rời khỏi nhà Dursley.

Harry ngồi một mình trong công viên, nghĩ rằng mình sẽ bị đuổi học vì đã sử dụng pháp thuật trước mặt Muggle. Bỗng nhiên, cậu nhìn thấy một con chó đen đang nhìn chằm chằm vào mình bên kia đường. Rất kì quái nhưng lúc này đây Harry cũng chẳng còn đầu óc để suy nghĩ gì nhiều.

Rồi chiếc xe khách Hiệp Sĩ từ đâu xuất hiện. Harry nhanh chóng lên xe để đến quán Cái Vạc Lủng. Trên xe, Harry biết được thông tin Sirius Black - một tên t·ội p·hạm nguy hiểm và là tay sai của Chúa tể Voldemort đã trốn thoát khỏi nhà tù Azkaban.

Khi đến quán Cái Vạc Lủng, bộ trưởng Bộ Phép Thuật Conelius Fudge cho biết Harry sẽ không bị đuổi học, nhưng cũng dặn cậu đừng nên đi lung tung vào lúc này.

Hogwarts Đại sảnh đường, trong bữa tiệc đầu năm,

“Thật đáng tiếc phải thông báo cho các em một tin tức Sirius Black đã trốn thoát, và các Giám Ngục đã được thiết lập xung quanh trường để bảo vệ.” Hiệu trưởng Dumbledore nhìn phía dưới các học sinh nói lên.

“Cho nên, tất cả các học sinh không được tự ý ra khỏi pháo đài một mình, không có cơ hội khi một mình đối mặt các Giám ngục đâu.”

Phía dưới các học sinh dù đã chứng kiến sự việc trên chuyến tàu Hogwarts vẫn như cũ một mặt lo lắng hoang mang, có nhóm ghé đầu xì xầm bàn tán.

Hiệu trưởng Dumbledore dùng thìa gõ gõ vài cái lên ly rượu phát ra âm thanh ting ting, đợi đến khi các học sinh yên lặng trở lại tiếp tục nói.

“Năm nay, hoan nghênh Giáo sư Remus Lupin sẽ là giáo viên mới của môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám.”

Đối này các học sinh bỏ qua chuyện các Giám ngục mà nồng nhiệt vỗ tay, nhìn về phía trung niên nam nhân gương mặt trắng bệnh tật gầy gò, quần áo cũ bạc màu trên bàn giáo viên, trong lòng thì hy vọng không phải lại là một Giáo sư Lockhart tiếp theo.

“Cũng hoan nghênh Rubeus Hagrid sẽ là giáo viên mới của môn Chăm sóc Sinh vật huyền bí.”

Hagrid dáng dấp to lớn đứng dậy vẫy vẫy tay với các học sinh, phía dưới các học sinh cũng vẻ mặt tươi cười vỗ tay, George và Fred thì huýt sáo và bắn pháo hoa khiến Gryffindor bàn ăn nhộn nhịp hơn hẳn.

Giáo sư Snape suốt cả buổi vẫn nhìn Giáo sư Lupin với ánh mắt nguy hiểm.



Năm học thứ 3 của Harry Potter cũng là năm mà học sinh sẽ có một môn tự chọn cho riêng mình. Riêng Hermione chọn tham gia tất cả các lớp học, dù giờ học trùng nhau, ngoại trừ môn Tiên tri.

Trong lớp Tiên tri, giáo sư Sybill Trelawney yêu cầu đám học sinh đọc lá trà tượng trưng cho tương lai của mình. Nhưng bà đột nhiên sợ hãi khi nhìn vào chén trà của Harry, vì lá trà của cậu có biếu tượng Hung tinh - biểu tượng của c·ái c·hết.

Tiết học Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám của giáo sư Lupin diễn ra nhẹ nhàng hơn. Ông yêu cầu cả lớp đối phó với Ông Kẹ - sinh vật có khả năng biến thành nỗi sợ của người khác, và dùng câu thần chú "Riddikulus" để biến nó thành thứ gây cười. Nhưng khi đến lượt Harry, Lupin đã chặn lại do nỗi sợ của Harry là Giám Ngục và Voldemort, và nó quá nguy hiểm cho cậu cũng như cả lớp.

Phòng độc dược.

“Nghe chuyện Potter tại lớp Tiên tri chưa Giáo sư.” Leslie ngồi trên sô pha đọc sách buột miệng hỏi.

“Ta quan tâm chuyện ở lớp Phòng chống Nghệ thuật hắc ám hơn.” Giáo sư Snape liếc mắt nhìn Leslie nói.

“Giáo sư Lupin biểu hiện rất tốt trên lớp đấy chứ, nhất là vụ Ông Kẹ, tiếc là em không cùng lớp với Longbottom.” Leslie cười nói.

“So sánh với Lockhart à, và ta sẽ có cuộc nói chuyện thân thiện với Longbottom.”

“Nhân tiện, hôm nay thầy rãnh không?”

“Sao?”

“Đưa thầy gặp bạn học cũ.”

“Ta không có hứng thú với Lupin.”

“Không, là Peter.”

“Ta không nghĩ mình có người bạn nào là Peter cả, Leslie!!”

“Peter Pettigrew!”

Giáo sư Snape dừng lại việc sơ chế thảo dược mãnh liệt ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm Leslie.

Leslie cùng Giáo sư Snape trước tiên đi đến Gryffindor phòng nghỉ công cộng tìm gặp Harry Potter. Leslie đưa ra yêu cầu cần dùng Bản đồ đạo tặc. Harry Potter cũng không nghĩ nhiều vì đây là thứ mà Leslie cho Harry nên Harry nhanh chóng lấy bản đồ đạo tặc đưa cho Leslie.

Leslie cầm lấy bản đồ đạo tặc niệm lên thần chú mở ra. Tất cả vị trí của mọi người trong Hogwarts hiển hiện lên trên tấm bản đồ. Giáo sư Snape nhanh chóng khoá chặt cái tên Peter Pettigrew. Không đợi Leslie nói gì thêm, giật lấy tấm bản đồ đi đến vị trí của Peter Pettigrew.

Leslie cũng nhanh chóng đuổi theo, bỏ lại Harry Potter còn đang ngơ ngác không biết chuyện gì.

Trong phòng ngủ nhà Gryffindor. Ron đang vò đầu bức tai với mớ bài tập chợt giật nảy cả mình khi cửa phòng b·ị t·ông mở. Còn chưa kịp hoàn hồn lại thấy Giáo sư Snape một mặt âm u, cực kì đáng sợ đi vào.

“Giáo sư...chuyện gì xảy ra... Black t·ấn c·ông vào Hogwarts sao.” Ron hoảng hốt thốt lên.



Nằm trong chăn con chuột của Ron cũng hoảng hốt không kém, cuộn mình nằm không nhút nhích.

Giáo sư Snape vào phòng không nhìn thấy ai khác ngoại trừ Ron, sắc mặt càng phát ra âm trầm hơn, Giáo sư Snape nhìn chằm chằm Ron khiến Ron vãi cả linh hồn không biết mình lại gây ra chuyện gì chọc giận Giáo sư Snape.

Lúc này Leslie cũng bước vào phòng, theo sao còn có Harry Potter một mặt hiếu kì.

“Ron, con chuột của em đâu.” Leslie lên tiếng hỏi.

“Con chuột... chuyện gì vậy anh Shelby?” Ron run rẫy hỏi lại

“Trả lời Shelby ngay, Weasley!!!” Giáo sư Snape thét lên.

Ron run lẩy bẩy nhìn về phía giường mình.

Animagus Reversal Spell (Thú vật hiện hình)

Một màn kinh người xuất hiện, con chuột của Ron nhanh chóng biến lạ thành hình người.

Đây là một người đàn ông trung niên có ngoại hình mập mạp, rất lùn, hơi ngố, rất xấu xí, gương mặt có phần giống như con chuột với bốn răng cửa hàm trên to lớn. Ông ta mặc bộ quần ào trông rất cũ kỉ.

Khi biến lại thành hình người, ông ta hoảng hốt cực độ không hiểu sao mình lại bị phát hiện cho đến khi nhìn thấy tấm bản đồ trong tay Giáo sư Snape.

“Severus, ôi bạn của tôi, tôi rất vui khi gặp lại cậu, tôi đã ở đây bảo vệ cậu Potter, cậu Potter là con trai của Lily.” Peter Pettigrew nhảy số cũng khá nhanh.

“Tại sao ngươi vẫn còn sống, Đuôi Trùn?” Giáo sư Snape gằn giọng hỏi.

“Đừng phí lời Giáo sư Snape, mang hắn đến gặp Hiệu trưởng Dumbledore dùng thuốc nói thật đi.” Leslie nhìn ra cửa nơi đang đứng một đám học sinh nhà Gryffindor bị ồn ào nơi đây hấp dẫn đến đưa ra kiến nghị.

Nghe được lời Leslie, Giáo sư Snape còn chưa kịp nói gì, Peter Pettigrew đã thét ầm lên muốn lao ra khỏi cửa chạy trốn.

Nhưng mà Giáo sư Snape nhanh chóng ra tay.

Petrificus Totalus (Hết thảy hoá đá)

Peter Pettigrew bị trúng bùa chú toàn thân cứng đờ, thẳng tấp ngã xuống. Leslie lại một đạo trôi nổi chú mang đi Peter Pettigrew ra khỏi Gryffindor phùng nghỉ. Trên đường các học sinh Gryffindor cũng rối rít bu lại không biết từ đâu xuất hiện một người đàn ông xa lạ trong phòng nghỉ nhà Gryffindor.

George và Fred thì túm lấy Ron hỏi han. Ron một mặt ngu ngơ còn chưa hiểu chuyện gì nhìn về phía Harry, Harry cũng không kém cạnh không biết Leslie và Giáo sư Snape xảy ra chuyện gì. May mắn cuối cùng nhờ Hermione giải thích mới biết được con chuột của Ron là một Animagus.

Phòng hiệu trưởng, Hiệu trưởng Dumbledore nhìn về phía Peter Pettigrew lại nhìn trên tay tấm bản đồ đạo tặc thở dài nói: “ Làm đi, Severus.”

Trên tay đã cầm sẵn thuốc nói thật Giáo sư Snape nhanh chóng tiến đến bên cạnh Peter Pettigrew, tiếp theo là một loạt động tác chuẩn y khoa bóp miệng, đổ thuốc, bịt chặt miệng Peter Pettigrew cho thuốc trôi xuống.

“Giờ thì, Peter nói rõ chuyện năm đó đi.” Hiệu trưởng Dumbledore nhìn chăm chú Peter Pettigrew mở miệng nói.

Peter Pettigrew nhăn nhó mặt mũi, cố gắng chống cự lại tác dụng thuốc nói thật nhưng hiển nhiên là vô ích, trình độ độc dược của Giáo sư Snape là không cần tranh cãi.



Cuối cùng Peter Pettigrew một năm một mười kể ra chuyện năm xưa James Potter thay thế người giữ bí mật nơi ở cũng như bản thân vì sợ hãi dâm uy của Voldemort mà trở thành Tử thần Thực tử.

Nghe tới đây, Giáo sư Snape không kiềm nổi cơn giận lao lên định một đạo thần chú g·iết c·hết Peter Pettigrew. May nhờ có Hiệu trưởng Dumbledore ngăn cản nếu không Peter Pettigrew c·hết không kịp trăn trối.

“Chúng ta cần Black, có một món Trường sinh linh giá liên quan đến nhà Black. Giáo sư giữ Peter Pettigrew lại để có thể cứu Sirius Black.” Leslie lên tiếng trấn an Giáo sư Snape.

Leslie nhìn về phía Hiệu trưởng Dumbledore, Hiệu trưởng Dumbledore cũng gật đầu. Leslie đi đến bên cửa sổ mở ra cửa:

Sonorus (Âm thanh vang vọng)

“Sirius Black, Hiệu trưởng Dumbledore đã tóm được Đuôi Trùn, hắn đã nói ra chuyện năm xưa. Hãy nhanh chóng đi đến Hogwarts để gặp Hiệu trưởng Dumbledore.”

“Sirius Black, Hiệu trưởng Dumbledore đã tóm được Đuôi Trùn, hắn đã nói ra chuyện năm xưa. Hãy nhanh chóng đi đến Hogwarts để gặp Hiệu trưởng Dumbledore.”

“Sirius Black, Hiệu trưởng Dumbledore đã tóm được Đuôi Trùn, hắn đã nói ra chuyện năm xưa. Hãy nhanh chóng đi đến Hogwarts để gặp Hiệu trưởng Dumbledore.”

...

Âm thanh của Leslie vang lên khắp cả Hogwarts, lan đến tận thôn Hogsmeade và cả một phần khu rừng cấm. Âm thanh liên tiếp không ngừng khiến các học sinh và Giáo sư tại trường ngẩng người. Giáo sư Lupin nghe được thì hoảng hốt, bỏ lại tất cả mọi chuyện chạy một mạch đến Phòng hiệu trưởng.

Các Giáo sư khác như Giáo sư McGonagall hay Giáo sư Flitwick cũng không ngoại lệ, cũng lập tức đi đến để hỏi rõ đầu đuôi.

Gần thôn Hogsmeade, trong bụi cỏ lau cao cao, một con chó đen đang nằm cũng bật dậy khi nghe được âm thanh này. Nó hai mắt toả sáng kèm theo cừu hận cùng điên cuồng, bốn chân không ngừng chạy thẳng đến Hogwarts. Nó không tin âm thanh người nói nhưng nó tin tưởng Hiệu trưởng Dumbledore.

Khi chó đen chạy đến trước cổng pháo đài Hogwarts thì Giáo sư McGonagall đã đứng sẵn ở nơi đó chờ đợi.

“Albus đang chờ cậu Sirius.” Giáo sư McGonagall vẫn nghiêm mặt nhưng giọng nói khó nén xúc động.

“Rất vui gặp lại cô Giáo sư McGonagall.” Black hơi nghẹn ngào nói.

Phòng Hiệu trưởng hiện tại hơi đông người, ngoại trừ Hiệu trưởng Dumbledore còn có Leslie, Giáo sư Snape, Giáo sư Flitwick, Giáo sư Lupin cùng với Peter Pettigrew.

Sirius Black bước vào phòng, nhìn thấy Peter Pettigrew nằm trên đất, Black như phát điên lao lên muốn cắn xé kẻ phản bội bạn bè này nhưng bị Giáo sư Lupin ôm lại.

“Harry cũng cần được biết mọi chuyện.” Giáo sư Lupin lên tiếng.

Chừng mười phút sau, Harry Potter được Giáo sư Lupin mang đến. Câu chuyện của mười ba năm trước một lần nửa được Peter Pettigrew dưới sự ảnh hưởng của thuốc nói thật trần thuật lại. Bên cạnh là tiếng khóc nghẹn của Sirius Black, một gã đàn ông gầy gò khuôn mặt trắng bệch, mái tóc rối bời, hàm râu xồm xoàm, quần áo rách rưới.

Black liên tục tự trách cầu xin được sự tha thứ của Harry. Harry thì như kẻ mộng khi biết được chân tướng c·ái c·hết của cha mẹ năm xưa, xen lẫn có chút vui mừng khi biết trên cõi đời này vẫn còn một người cha đỡ đầu.

Chờ khi mọi người đã khóc đã an ủi xong, Leslie đứng lên từ sô pha nói: “Hiệu trưởng Dumbledore chuyện của Mr. Black còn lại cần thầy ra mặt giải quyết cùng với Bộ Phép thuật. Sau đó chúng ta cần Mr. Black đây hỗ trợ.”

Phòng Hiệu trưởng hiện có quá nhiều người Leslie không trực tiếp nói ra vấn đề Trường sinh linh giá. Nhưng Hiệu trưởng Dumbledore cùng với Giáo sư Snape đều ngầm hiểu.

Hiệu trưởng Dumbledore thì gật đầu đồng ý, còn Giáo sư Snape thì một mặt ghét bỏ nhìn cảnh Harry Potter và Sirius Black cha con đoàn tụ.