Chương 123 : Cướp.
Quang Huy suy nghĩ ra bất cứ loại hải sản nào là cậu liền lưu vào màn hình vòng tay. Cậu đắc ý mà cười trong bụng, thế giới mới này, hải sản nhiều vô địch. Đối với một đứa đam mê hải sản, sống bởi hải sản như Quang Huy thì đây là thiên đường.
Chăm chú ghi vào loại hải sản thứ 35, Quang Huy bị một giọng nói cắt ngang suy nghĩ.
“Đứng lại tên nhóc kia!” Một tên trung niên đứng trước Quang Huy, hắn chặn ngang đường đi của cậu.
Quang Huy nhìn tên này thì trong đầu cậu toát ra 1 chữ: “C·ướp!”.
Tên trung niên cắt đầu đinh 1 phân, mặt có một vết sẹo dài. Vết sẹo này chạy từ giữa trán xuống sống mũi và kết thúc tại má phải, vết sẹo như con rết, rất đáng sợ.
Trung niên nhếch mép, bày ra bộ dạng dữ tợn, trên tay còn cầm một con dao nhọn hoắc “Tên nhóc, muốn mạng hay không?”
Quang Huy nhìn tên này, cảm giác kỳ quái bên trong cậu trỗi dậy – “Thời đại nào rồi mà còn c·ướp giữa đường. Quá lỗi thời! Tên này không bắt kịp sự phát triển của thời đại ư?”
Quang Huy miên man suy nghĩ trong đầu về t·ên c·ướp quái dị trước mặt, nhưng bên ngoài vẫn trả lời t·ên c·ướp với giọng nói run rẫy, dáng vẻ hoảng sợ “Ta la lên đó! Ngươi … ngươi muốn …gì?”
“Tiền! Đưa tiền đây!” Tên c·ướp mĩm cười khoái trá, nhìn Quang Huy với dáng vẻ như nhìn con mồi.
Quang Huy run sợ, cả người dựa vào tường. Miệng cậu mếu máo như sắp khóc “Ta … ta chỉ có … nhiêu đây!”
Quang Huy móc từ trong ba lô ra một xấp tiền, khoảng gần 10 triệu Uv. Tên trung niên tỏa sáng hai mắt, gương mặt đầy rạng rỡ. Tay hắn cầm dao chỉa về phía Quang Huy và tiến lại gần.
“Bộp” – Tiếng động mạnh vang lên.
Quang Huy lách người ra khỏi con dao, hướng về phía bên phải mà tránh. Tay phải cậu giơ lên cao, đánh thẳng vào mạch ngay cổ của t·ên c·ướp.
Mạch này dẫn máu truyền thẳng tới não và là dây thần kinh đốt sống quan trọng, Quang Huy đánh mạnh vào nơi này, sẽ khiến cho t·ên c·ướp hôn mê ngay lập tức.
“Học y cũng tốt thật! ta thú thật, đây là lần đầu ta biết đánh hôn mê đó. Mấy lần trước toàn đánh 1 phát. Bùm! Thịt vụn văng tán loạn” – Quang Huy tự thú trong nội tâm cậu.
Nhìn vào trung niên nam nhân ngất xỉu bên đường, Quang Huy chống cằm trầm tư một hồi. Quang Huy nhéch mép cười đầy thần bí, cậu lấy hết toàn bộ đồ đạc của t·ên c·ướp cho vào “kho hàng”.
“C·ướp lại của c·ướp, ta vẫn thiện lương chán!”
Quang Huy lục soát khắp người t·ên c·ướp lại một lần. Khi không còn thứ gì để tịch thu, Quang Huy lột sạch quần áo của trung niên nam nhân rồi đốt, cậu còn trói chặt tên này vào một góc cây bên vỉa hè.
“Alo! Alo! Chú cảnh sát ơi, cứu cháu với, hu hu hu!”
“Có 1 tên biến thái đang t·rần t·ruồng. Hu, hu, hu, Cứu cháu nhanh lên nha chú!”
“Cháu sợ quá! Tim cháu như muốn rớt khỏi lồng ngực”
…
[Ò í e, ò í e] – tiếng còi xe cảnh sát vang vọng một khu phố.
Ngày hôm sau, an ninh khu phố trở nên thắt chặt. Camera được trang trên đường tăng gấp đôi, từ 50m một cái, nay được đổi thành 20m sẽ có một camera an ninh.
Xe cảnh sát tuần tra khu phố tăng lên 2 lần một ngày vì nhận được lời cảnh báo liên tục của người dân.
Khu vui chơi cạnh bên không còn cảnh các đứa nhóc chơi đùa lúc chiều tà. Nếu có thì phụ huynh cũng đứng sát cạnh các bé với gương mặt phòng hờ và đằng đằng sát khí, sẵn sàng lao vào chiến đấu nếu có tình huống lạ thường.
Bản tin tối hôm đó,
[Bản tin thời sự lúc 7 giờ tối trên kênh KDTV, tiếp sóng trực tiếp từ đài quốc gia gồm các tin sau.
-Bắt được đối tượng biến thái, k·hỏa t·hân nơi công cộng tại tỉnh Lộc Tục. Việc này khiến cư dân lân cận sống trong hoang mang, hãi hùng… các c·hấn t·hương tinh thần gây ra bởi vụ việc rất khó xóa mờ trong tâm trí của đứa bé báo án, chúng ta khâm phục tinh thần kiên cường, không sợ hãi của cậu bé Q.H 11 tuổi… Hy vọng cơ quan chức năng vào cuộc, trả lại an bình cho vùng phố yên ả.
-…]
…
Vẫy tay đưa tiễn 2 chú cảnh sát và tên trung niên. Quang Huy giả vờ không nhìn thấy ánh mắt phun ra lửa của t·ên c·ướp, cậu tiếp tục hành trình đi mua sắm. Đi hết con hẻm này là được nửa chặng đường đến siêu thị.
Khi ra khỏi con hẻm, Quang Huy băng qua con đường đại lộ. Cậu tiếp tục quẹo vào con hẻm nằm đối diện con hẻm ban nãy, cậu vừa đi vừa ngân nga hát, hai chân nhảy lên, cả người run lắc múa điệu múa kì kì quái quái.
“Xoẹt” – tiếng xé gió cực kỳ nhỏ vang lên từ xa. Cả năm giác quan của Quang Huy cực kỳ biến thái, đừng nói 10m, cho dù đứng ngoài 100m và nói chuyện thì thầm, cậu vẫn có thể nghe thấy.
Tiếng xé gió vang lên cách Quang Huy chỉ khoảng 10m. Một thanh đoản kiếm chỉ khoảng hơn 30 cm nhanh chóng lao trong không khí, hướng về lưng Quang Huy.
Với đôi tai cực kỳ thính, cậu thậm chí còn biết tên cầm kiếm đang đứng nơi nào, cách cậu bao xa.
Quang Huy đã phát hiện ra tên áo đen khi hắn chưa t·ấn c·ông, đang ẩn núp trong con hẻm nhỏ, nơi vừa đi qua. Hô hấp của tên này tuy nhỏ, nhưng không gạt được đôi tai của cậu.
Người muốn á·m s·át thành công Quang Huy thì rất khó, chỉ cần vào trong phạm vi 100m là cậu dễ dàng phát hiện thông qua tiếng động di chuyển hay tiếng hô hấp của người đó.
Tên nam tử mặc bộ đồ màu xám, mặt đeo một tấm mặt nạ màu tương tự, xám tro, lao về phía Quang Huy với tốc độ cực nhanh, mũi kiếm hướng thẳng lưng.
“C·hết đi!”
Từ lúc lao ra t·ấn c·ông tới khi mũi kiếm chỉ cách lưng Quang Huy vài phân thì chưa đến 1 giây. Tên sát thủ vui cười trong lòng, Quang Huy chắc chắn phải c·hết.
Cho dù là gen chiến sĩ cấp 2 thì cũng không thể tránh, huống chi đây chỉ là tên nhóc đang hoạt hóa gen. Chưa vui mừng được bao lâu, tên nam tử nhíu mày lại.
“Không đúng! Có trá!”
Mũi kiếm của tên sát thủ đâm vào lung Quang Huy, nhưng tên sát thủ không cảm nhận đã đâm vào da thịt. Thân hình của Quang Huy tan vào trong không khí, đây chỉ là một đạo tàn ảnh.
Nam tử kinh ngạc nhưng nhanh chóng bình tĩnh, bản năng sát thủ lập tức khiến hắn vào tư thế phòng thủ.
Nhìn thân ảnh Quang Huy cách đó không xa, tên nam tử búng người lên không trung. Thanh kiếm trên tay hắn chém về phía Quang Huy.
“Gen chiến kỹ - bách kiếm sát - loạn trụy!”
Hơn một trăm thanh tiểu kiếm xuất hiện trên không trung bắn về Quang Huy. Thanh tiểu kiếm lao xuyên qua tường, qua thân cây, lao xuống đất thì đâm xuyên qua đất.
Tất cả bọn chúng xuyên qua mọi thứ trên đường di chuyển, Cả một khoảng sân chi chít vết đâm xuyên của hơn trăm thanh kiếm
Quang Huy tạo thành một tàn ảnh trong mưa kiếm, bóng dáng của cậu hòa vào cơn mưa kiếm.
Những thanh kiếm này như đâm xuyên qua ảo ảnh, không hề đâm trúng được thân ảnh của Quang Huy. Quang Huy như đang vui đùa bên trong màn mưa.
“Vòng kiếm sát - loạn vũ!”
Xung quanh tên sát thủ xuất hiện hàng trăm vòng kiếm, được hình thành bởi hàng chục tiểu kiếm nối lại với nhau.
Vòng kiếm này xoay tròn trong không trung, từ bốn phương tám hướng vây chặt Quang Huy, khiến cho cậu không có lối thoát.
“Thiên phú – tăng tốc!”
Vòng hoa xoáy trong không khí, cắt đôi không khí. Liên tục tạo ra âm thanh “vèo vèo”. Bọn chúng lao về Quang Huy một cách điên cuồng từ khắp các phương.
Phía trên là đám mưa kiếm, xung quanh là các vòng kiếm xoắn nát không khí đang lao tới, Quang Huy hoàn toàn bị bịt kín đường lui.